Chương 650: Sét Đánh
Ta trả lời:
"Đương nhiên không đơn giản như vậy. Khi xây dựng từ đường, nơi này chắc chắn đã xảy ra chuyện lạ...chính xác là đã có ba người chết."
Người đàn ông ngực đầy lông lá đã định sẵn sẽ chối bỏ, nhưng khi nghe ta nói như vậy, hắn không khỏi lảo đảo, nhìn chằm chằm vào ta với vẻ không thể tin:
"Ngươi..."
Người tham gia thi công công trình đó thì khỏi phải nói nữa:
"Hắn là thần sao..."
Trừ phi là để xây dựng quan nha vào thời xưa, hoặc là miếu thành hoàng, những nơi có “chính” khí như này nếu muốn động thổ thì thường có quan ấn để không gây hại đến người, nếu không khi xây dựng ở đây công trình hoàn toàn sẽ không thể vững chắc nếu không có người chết.
Quả nhiên, khi hỏi mới biết họ đã nhiều lần không đặt được nền móng, có công nhân không cẩn thận đã bị chôn vùi trong đất, lúc này mới xây được nền móng, lúc xây tường cũng tương tự như vậy, việc xây dựng luôn bị trì hoãn vì mãi không xây được, có công nhân ăn trưa ở chân tường bị một viên gạch đập vỡ đầu, lúc này mới xây được tường, lúc cất xà nhà cũng mãi không cất được, khi công nhân đến kiểm tra thì bị một thanh xà đè chết, lúc này tư đường mới được xây dựng xong.
Ba công nhân đã chết này đóng vai trò là “cọc người sống.”
Cửu tử liên hoàn hoàn toàn khác với ở đây, đất phải có màu xám bạc, là nơi thuận lợi để xây dựng, cũng sẽ không gây chết người, nơi này tà ác như vậy, còn chưa đủ chứng minh đây là cửu yêu thải bàn sao?
“Thảo nào...”
Cửu thúc vừa bị đập đầu cũng nói:
“Ta nhớ ra rồi...lúc nãy khi ta định dâng hương thì cảm thấy có người xách đầu ta, luôn mồm nói vô lễ gì đó..."
Lúc này sếp Giang không biết nói gì nữa, những người vừa rồi còn ủng hộ gã đàn ông ngực đầy lông lá bây giờ lại trở mặt chửi mắng hắn:
“Vùng đất này không phải là ngươi tìm sao? Nay đất tổ tiên xảy ra vấn đề, ảnh hưởng đến vận khí của mọi người, người nhà Giang gia sẽ không tha cho ngươi!"
Trình Tinh Hà cũng la ó lên:
"Đầu đâu? Chúng ta đang muốn luyện tập chân đây!"
Người đàn ông ngực đầy lông lá không còn đường chối bỏ, hắn vội nói với vẻ giống như sợ hãi:
“Ta...ta cũng không biết...Là một thầy sư phong thủy đã nói với ta rằng nơi này là một vùng đất tốt nên ta mới để lại nhằm dâng lên tổ tiên, ai mà biết..."
Vị thầy sư đó hành tung không cố định, biết đi đâu để tìm người?
Giang gia rõ ràng đã bị người khác lừa.
Sếp Giang vội nói:
"Vậy nên chúng ta xây dựng tư đường ở đây rốt cuộc sẽ..."
Ta trả lời:
“Bỏ mặc không lo, nhẹ thì vận may tiêu tan, nghèo rớt mùng tơi, nặng thì...đoạn tử tuyệt tôn.”
Ta vừa nói ra, sắc mặt những người nhà Giang gia tái nhợt vì sợ hãi, một thanh niên không chịu nổi nữa, xông ra chỉ vào mũi ta, định mắng ta mồm miệng xúi quẩy, không ngờ, chưa kịp mở lời thì điện thoại hắn reo lên, sau khi nghe xong điện thoại hắn ngồi phịch xuống đất, khuôn mặt tái nhợt.
Những người thân khác vội chạy đến hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì? Hắn không nói thành lời, một người họ hàng giật điện thoại nghe, sau đó cũng trố mắt lên, hóa ra người vợ đang mang thai chờ sinh của hắn đột nhiên bị tắc nước ối, đứa trẻ khó giữ được.
Lúc này người nhà Giang gia không chịu nổi nữa, họ chen chúc đến hỏi ta bây giờ phải làm sao, ta có cách nào để giải quyết không?
Ta nhìn người đàn ông ngực đầy lông lá và nói:
"Có chuyện này ta cần xác nhận với ngươi, lúc đào ra máu có đào trúng thứ gì không?"
Người đàn ông ngực đầy lông lá trợn tròn mắt:
"Không...không có…."
Vẻ mặt đó của hắn chắc chắn là đang nói dối.
Ta trả lời:
“Vậy thì ta không còn cách nào khác, có chuyện gì các ngươi cứ nói chuyện với tam đường thúc.”
Giang gia cũng không ngốc, bọn họ đều hiểu ý của ta, họ lần lượt bảo người đàn ông ngực đầy lông lá nói sự thật, thậm chí có trưởng bối còn xông ra cho hắn mấy cái bạt tai, máu mũi hắn lại chảy ra ngoài, lúc này hắn mới ấm ức nói:
"Đúng...đúng là có thứ gì đó, thế nhưng không phải thứ gì quan trọng..."
Hóa ra lúc đào ra máu, hắn quả nhiên rất có mắt nhìn...hắn nghe nói đất đỏ gọi là đất chu sa, rất có thể có bảo vật, vì vậy đã đuổi đám công nhân đi và một mình hắn đào một hồi lâu, quả nhiên hắn đã đào được một cái rương.
Cái rương đó không biết được làm từ chất liệu gì mà lại vô cùng chắc chắn, điều kỳ lạ hơn là trên chiếc rương đó còn chẳng chịt ổ khóa.
Bản thân cái rương đó là một thứ vô dụng, tại sao phải khóa lại? Người đàn ông ngực đầy lông lá càng thêm phấn khích, hắn cho rằng trong rương nhất định có thứ gì đó quý giá, hắn bẻ ổ khóa ra xem thì thấy trên đó còn có dán một tấm bùa màu vàng, nói rằng có thứ gì đó đã được phong ấn ở đây vào một tháng một năm nào đó. Người thấy nó nên để lại chỗ cũ, nếu tự ý mở ra thì sẽ có ngày bị sét đánh.