Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 67 - Chương 67 - Bắc Đẩu, Đừng Lo

Chương 67 - Bắc Đẩu, Đừng Lo
Chương 67 - Bắc Đẩu, Đừng Lo

Chương 67: Bắc Đẩu, Đừng Lo

Khi đó hắn có nhiều công lao, lại vì vô cùng tàn nhẫn, bị hoàng đế kiêng kỵ nên mới bị sát hại, nhưng sau khi chết oán khí không tiêu tan, thường xuyên làm loạn. Lúc ấy quan viên quản lý âm dương đã nghĩ ra cách dùng người sống cúng tế hắn, làm lắng sát khí của hắn xuống, đây chính là nội dung của bức tranh vừa rồi.

Nhưng không thể chỉ tế người sống một lần, mà cứ cách một khoảng thời gian lại phải dùng người sống cúng tế, nó mới không đi gây chuyện. Nhưng về lâu dài cũng không phải cách hay, sau đó có cao nhân lập ra một trận phong thủy rất lợi hại ở chỗ đó mới giải quyết được.

Trận phong thủy rất lợi hại - ta lập tức nhớ đến Tiêu Tương. Người của Thiên Sư Phủ từng nói Tiêu Tương có liên quan đến một trận phong thủy rất lợi hại! Mà Tiêu Tương bị ta thả ra, có phải trận phong thủy kia đã không còn nhạy rồi không?

Hòa Thượng nghe mà nổi da gà, vội vàng hỏi ta theo ngươi tại sao chỗ này đang yên đang lành lại có chuyện?

Ta liền hỏi Hòa Thượng, nếu ngươi là người trong nghề thì có hiểu rõ về lời đồn đại của tòa nhà này trước kia không?

Hòa Thượng suy nghĩ một chút, nói là nghe đồn lúc trước đào được một bia đá lớn, bên trên có xiềng xích rất to, còn có không ít chữ cổ rậm rạp chằng chịt, nhưng không ai biết nghĩa là gì. Kì quái hơn là lúc đào được bia đá kia, phần dưới đã bị vỡ mất, nhưng lại không phát hiện ra phần còn lại ở chỗ nào.

Vậy thì đúng rồi, chắc là có thầy phong thủy biết chuyện này nên đã giao hẹn với chủ nhân ngôi mộ. Ta đánh thức ngươi, ngươi tiếp tục tế người sống, ngươi bị ta đè ở phía dưới, chiêu tài cho ta. Xem ra chủ nhân ngôi mộ đã đồng ý.

Nhưng sau đó chắc là đã xảy ra chuyện không may nào đó, chủ nhân ngôi mộ mất hứng nên mới tiếp tục gây chuyện. Nếu không đem giải quyết được chủ nhân ngôi mộ, vậy Hòa Thượng xây dựng ở đây sẽ vô cùng xui xẻo.

Chẳng lẽ đúng như lời râu đen nói, đây không phải chỗ ta có thể giải quyết được.

Hòa Thượng nghe vậy thì ôm lấy hai cánh tay:

"Nếu như thế, chẳng lẽ chúng ta còn phải kiếm người sống đưa cho hắn? Không được đâu, phạm pháp đấy."

Đúng thế, ta đã nhìn thấy sát khí vừa rồi, hắn bị đè ở đây lâu như vậy, sao có thể giải quyết dễ dàng được?

Đúng lúc này, ta bỗng nhớ ra - Tiêu Tương đã nói với ta nhớ túm cái đuôi.

Đây là nơi chôn người, cũng không phải là yêu quái gì, đuôi ở đâu ra mà túm?

Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng kêu thảm thiết, chúng ta nghe thấy liền vội vàng đi thang máy lên, ra ngoài xem có chuyện gì. Là một công nhân trượt chân ngã chết lúc đang đổ bê tông.

Trong lòng ta trầm xuống - vốn dĩ công nhân bị ngã chết kia muốn kéo ta và Hòa Thượng làm thế thân, nhưng chúng ta không chết, cho nên hắn đã tìm một người khác!

Dựa theo tần số cái, khẩu vị của người tướng quân kia càng ngày càng lớn, bây giờ định một ngày phải ăn một người sống sao? Nếu cứ tiếp tục như vậy, sát khí của hắn càng ngày càng lớn, càng ngày càng khó đối phó.

Trình Tinh Hà nhìn ta:

"Ngươi được lắm, dám xen vào chuyện ở đây, bây giờ xui xẻo chưa?"

Hòa Thượng lập tức nói:

"Bắc Đẩu, ngươi đừng lo lắng, cùng lắm thì ta bảo người của Chính Nhất Đạo tới, ngươi đừng nhúng tay vào chuyện này nữa - cũng do ta, nếu biết khó như vậy thì chắc chắn sẽ không kéo ngươi vào."

Sao ta không biết Hòa Thượng cũng chỉ muốn ta trở nên nổi tiếng chứ, hơn nữa Hòa Thượng đã nói với người ta rồi, nếu ta không làm được, hắn sẽ phải giao quyền phụ trách ra. Nếu thật sự như vậy, danh tiếng của Hòa Thượng sẽ không tốt, làm sao kinh doanh được nữa?

Ta bảo Hòa Thượng đừng lo lắng, chắc chắn ta sẽ nghĩ ra cách.

Đúng lúc này, một tiếng cười nhạt vang lên phía đối diện. Hóa ra là mấy người râu đen đang cười trên sự đau khổ của người khác. Một tên tùy tùng vui vẻ nói:

"Mộ tướng quân cũng dám động vào, bây giờ đã biết sợ chưa?"

Râu đen cũng trầm giọng nói:

"Bây giờ chuyện này đã rất loạn, ngươi càng lãng phí thời gian sẽ làm càng hại nhiều người hơn., cũng vì ngươi không chịu để chúng ta xử lý chuyện này. Công nhân kia mới rơi vào xi măng, ngươi là người trong nghề, có biết chuyện này sẽ ảnh hưởng đến công đức không?"

"Ta thấy hắn đâu có sợ tổn hại công đức."

Lại một tên tùy tùng nói:

"Dù sao cả đời hắn cũng chỉ là tay mơ mới nhập môn, mãi mãi sẽ không bao giờ tăng cấp được."

"Đúng vậy, trừ Chính Nhất Đạo chúng ta ra thì ai cũng không làm được chuyện này."

Nghe được động tĩnh bên này, lại có không ít người tụ tập xem náo nhiệt, hiển nhiên cũng là người trong nghề đến xem trò cười, châu đầu ghé tai xì xào bàn tán:

"Nhìn qua cũng chỉ là một tên cấp hoàng, lại dám tới mộ tướng quân tìm chỗ chết, đúng là con nghé mới sinh không sợ cọp."

Bình Luận (0)
Comment