Chương 692: Kết Giao
Lão Giang quả thật có hiềm nghi nhất, nhưng thứ nhất chúng ta không có chứng cứ, thứ hai, tờ giấy trong tay lão Hoàng cũng không phát hiện manh mối có liên quan đến lão Giang, nói có sách mách có chứng, bây giờ không có chứng cứ nói ra cũng không ai tin.
Giang Thần đến tham gia đại hội này chính là vì lão Hoàng và ta, nhất định hắn đã xử lý vô cùng sạch sẽ, chúng ta phải tìm ra chứng cứ thì mới có thể vạch trần bộ mặt thật của bọn họ.
Nhìn lên khán đài, mặc dù Tiểu Hắc Vô Thường cũng đã góp sức phá vỡ Chu Tước cục nhưng lại ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra, đứng một bên vô thưởng vô phạt, tố chất tâm lý thật khiến người khác ngưỡng mộ.
Thủy Bách Vũ này thật sự rất có phong thái của một người lãnh đạo, chỉ mới nói vài câu mà đã làm mọi người trở nên rất phấn khởi, quả thật là một trụ cột.
Lúc này, Thủy Bách Vũ nói tiếp:
"Có một tiên sinh đã lập công lớn trong chuyện hôm nay, cứu được mạng người, đại hội thanh nang chúng ta trước nay thưởng phạt rõ ràng, vì vậy ta kiến nghị phát cho người đó chuông phong thủy bát quái xem như là phần thưởng, những vị khác có ý kiến gì không?"
Những người khác đều gật đầu, Giang Cảnh không biết vì sao lại lộ ra vẻ mặt không vui, nhưng thiểu số phải phục tùng đa số nên hắn cũng không có ý kiến gì.
Lập công lớn? Những người xung quanh bỗng tỏ ra ngưỡng mộ:
"Là ai vậy?"
Trình Tinh Hà cũng trở nên phấn khích:
"Ai mà lại may mắn như vậy?"
Không ngờ Thủy Bách Vũ lại nhìn ta và nói:
"Lý Bắc Đẩu đã cứu thiên cấp lão Hoàng, chuông phong thủy bát quái lần này là dành cho ngài Lý Bắc Đẩu!"
“CMN!”
Trình Tinh Hà lập tức đứng lên:
“Thất Tinh, lúc nhận về ngươi có thể cho ta mượn đeo chút không?”
Ta mơ màng một lúc, Bạch Hoắc Hương đứng một bên đẩy ta:
"Mau lên đi!"
Ta chỉ có thể bước lên khán đài, Đỗ Hành Chỉ nhìn ta, nàng vô cùng vui mừng, nhiệt liệt vỗ tay, mặt đỏ ửng, bà Mạc Long cũng vừa mỉm cười vừa gật đầu nhìn ta, mặt của Tiểu Hắc Vô Thường như bị tê liệt, cũng nói lời chúc mừng, Để Hồng Nhãn liếc nhìn ta, trợn tròn mắt, nhưng vào lúc này hắn cũng không dám tỏ thái độ gì, gượng gạo nở nụ cười đáng sợ.
Thủy Bách Vũ cầm lấy một chiếc chuông vô cùng tinh xảo đeo lên người ta.
"Ta thay mặt mười hai thiên cấp, thay mặt lão Hoàng cảm ơn ngươi."
Ta vội xua tay:
“Lão Hoàng là bạn của ta, ta cứu hắn cũng là lẽ đương nhiên…”
Thủy Bách Vũ nhìn ta cười rồi đột nhiên thấp giọng nói:
"Đã lâu không gặp, không ngờ ngươi đã lớn như vậy rồi."
Gì cơ? Ta nhất thời tưởng rằng mình đã nghe nhầm, rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt, sao lại nói là đã lâu không gặp?
Nhận nhầm người sao?
Nhưng chưa đợi ta trả lời hắn đã nói tiếp:
“Khi về nhà ngươi có thể xem lại những bức ảnh cũ, biết đâu ngươi lại phát hiện gì đó mà ngươi đã muốn biết từ lâu.”
Bức ảnh cũ? Hắn nói không đầu không đuôi, có ý gì đây?
Nhưng sau khi Thủy Bách Vũ nói xong, hắn lại vỗ tay như không có chuyện gì, giống như câu nói vừa rồi không phải do hắn nói ra.
Ta biết rõ hắn không muốn để người khác biết hắn đã nói câu đó.
Vì vậy, ta chỉ có thể cúi đầu chào.. vì đây là lần đầu trong đời lên nhận giải nên ta thật sự không biết nên phản ứng thế nào cho thích hợp.
Mọi người phía dưới đang bàn tán náo nhiệt:
“Nghe nói có được chuông phong thủy bát quái là bước đệm để đạt được nhất phẩm địa cấp, nhưng hắn chỉ mới ở mức huyền cấp...đây quả là lần đầu tiên trong hàng trăm năm kể từ khi đại hội thanh nang được tổ chức?"
"Đừng nói đến chuông phong thủy bát quái nữa, hắn là huyền cấp đầu tiên được mời tham dự đại hội thanh nang!"
"Tuổi còn trẻ mà đã có năng lực như vậy, sớm muộn gì cũng có thể gia nhập thế hệ sau của mười hai thiên cấp!"
"Đúng vậy, tiền đồ rộng mở!"
Ta không để ý đến những lời này mà chỉ nhìn sang Thủy Bách Vũ...người này có lai lịch thế nào?
Khi định thần lại, ta bỗng thấy xấu hổ vì đã đứng ở sân khấu khá lâu nên đã vội đi xuống.
Trình Tinh Hà nắm lấy ta, không khỏi phấn khích nói:
"Thất Tinh, giá trị của ngươi coi như đã tăng lên rồi!"
Nói xong, hắn giật lấy cái chuông và ngắm nghía nó thật lâu, còn so sánh nó với cái trên người mình.
Không biết cái chuông đó làm bằng chất liệu gì nhưng trông có vẻ đắt tiền, trên đó là bát quái được ghép bằng khối hắc ngọc và bạch ngọc.
Xung quanh là những ánh mắt ghen tị, đây là lần đầu tiên trong đời ta được người khác ngưỡng mộ như vậy, nó khiến ta không biết làm gì.
Sau khi đại hội kết thúc, nhiều người đổ xô đến chúc mừng ta, những kẻ chê bai dị ứng với việc ngồi cùng huyền cấp xông đến trước tiên, họ nắm lấy tay ta không buông, nói rằng ngồi gần ta là duyên phận, nàng tên gì gì đó, hy vọng có thể kết bạn với ta.
Có được chuông phong thủy bát quái đồng nghĩa với việc đã nhân được sự công nhận chính thức của đại hội thanh nang, vị trí của ta trong ngành đã được củng cố, những người lạnh lùng bàng quan cũng đều quay sang kết giao với ta.