Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 71 - Chương 71 - Âm Mưu

Chương 71 - Âm Mưu
Chương 71 - Âm Mưu

Chương 71: Âm Mưu

Ta nhìn râu đen:

"Lúc trước người lập Bát Phương Áp Tài cho tòa nhà Thủy Loan là các ngươi đúng không?"

Râu đen sửng sốt, lạnh lùng nhìn ta coi như là thừa nhận.

Ta đã nhìn ra hắn cũng biết về con rùa lớn này.

Nếu con rùa này có thể còn sống ra ngoài, tùy tiện đặt dưới nhà nào thì chắc chắn chủ nhân căn nhà đó sẽ thành tỷ phú, chỉ cần tế người sống đúng lúc. Dù thầy phong thủy không thể mang về cho nhà mình, nhưng tiện tay làm một vụ giao dịch vẫn có thể kiếm được đầy túi - có một số người vì tiền còn không thèm quan tâm đến mấy mạng người.

Bảo sao hắn lại muốn làm vụ này đến thế, hóa ra là một mũi tên trúng hai con chim. Một mặt có thể trở nên nổi tiếng, mặt khác là vì con rùa lớn này.

Mà mấy tên tùy tùng của hắn cũng hùa theo:

"Loại linh quy này sống nhiều năm như vậy lại bị ngươi giết chết, ngươi sẽ gặp báo ứng!"

Hòa Thượng nghe vậy thì rất lo lắng, hỏi ta có phải là thật hay không?

Ta cười lạnh một tiếng:

"Đương nhiên không thể giết được linh vật sống lâu năm, nhưng mà con rùa này đã ăn nhiều người như vậy, khí số đã hết, vốn đã phải chết, ta giết nó cũng có nghĩa là cứu rất nhiều người, coi như là thay trời hành đạo, không chỉ không gặp báo ứng mà còn có công đức nữa. Các ngươi ăn không được thì đạp đổ đúng không."

Đám người râu đen nghe vậy thì cắn răng nghiến lợi, hận không thể lột da ta. Lúc này một tiếng vỗ tay vang lên, hóa ra là Mã thúc thúc của Hòa Thượng đi ra từ phía sau đám người.

Hắn nhìn ta, gật đầu liên tục:

"Đúng là anh hùng xuất thiếu niên, Tiểu Hòa tổng của chúng ta đúng là không nhìn nhầm người."

Hòa Thượng vô cùng đắc ý:

"Mã thúc thúc, ta đã sớm nói với ngươi rồi, Hòa Thượng ta có thể không có bản lĩnh khác, nhưng lại rất biết nhìn người."

Làm lãnh đạo, biết nhìn người mới là quan trọng nhất.

Nhưng ta càng nhìn càng cảm thấy Mã Nguyên Thu đó rất quen, loại cảm giác này vô cùng quỷ dị.

Ta không nhịn được liền len lén nhìn khí của Mã Nguyên Thu, nhưng vừa nhìn ta đã lập tức ngây ngẩn.

Ta lại không nhìn ra một tí khí nào trên người Mã Nguyên Thu!

Điều này chứng tỏ chỉ sợ Mã Nguyên Thu cũng là cao thủ - có thể che giấu khí của mình chặt chữ như vậy, hắn phải là cấp bậc nào chứ?

Mã Nguyên Thu gật đầu cảm ơn ta, nói nhờ có ta giải quyết chuyện này, còn hỏi ta có hứng thú làm thầy phong thủy riêng cho hắn không?

Nghe thấy vậy, những thầy phong thủy khác đều ồn ào:

"Ta không nghe nhầm chứ? Người có thân phận như Mã tiên sinh lại có thể cho một tên nhóc vắt mũi chưa sạch làm thầy phong thủy riêng cho mình?"

"Nhưng trước kia Mã tiên sinh đã có thầy phong thủy riêng rồi mà, là Hàn lão tiên sinh của nhà họ Hàn. Chẳng lẽ tên nhóc này còn lợi hại hơn Hàn lão tiên sinh?"

Người được gọi là Hàn lão tiên sinh có vẻ là trưởng bối của râu đen. Râu đen nghe vậy thì cảm thấy như bị sỉ nhục, liền phất tay rời đi. Trước khi đi còn hung dữ trợn mắt nhìn ta một cái, nói non xanh còn đó nước biếc còn dài, sau này còn có cơ hội gặp mặt.

Đây là muốn khiêu chiến ta?

Hòa Thượng cũng không thèm nhìn râu đen, chỉ hưng phấn bảo ta đồng ý - Mã thúc thúc này tiền muôn bạc biển, có thể làm thầy phong thủy riêng của hắn thì sẽ được ăn sung mặc sướng cả đời, không hề thua kém xã hội thượng lưu.

Nhưng rõ ràng Mã Nguyên Thu chính là một người rất lợi hại rồi, sao phải mời ta làm thầy phong thủy riêng của hắn?

Chuyện khác thường chắc chắn có âm mưu.

Ta suy nghĩ một lát rồi khách khí nói ta muốn cân nhắc kỹ hơn. Mấy thầy phong thủy vốn đang rất hâm mộ xung quanh nghe vậy thì lập tức nói:

"Đúng là được đằng chân lân đằng đầu, cho ngươi mặt mũi, ngươi lại làm bộ làm tịch."

"Đúng vậy, vừa thắng một vụ lớn đã ra vẻ ta đây rồi."

"Ta thấy hắn cũng chỉ may mắn thôi, nghĩ mình giỏi thật chắc."

Ta không thèm để ý đến mấy lời này, ông cụ đã nói rồi, hổ không nghe chó sủa.

Mã Nguyên Thu cũng không tức giận, còn lịch sự gật đầu với ta một cái, nói sẽ chờ tin tức của ta.

Đến khi xử lý xong chuyện con rùa này, Hòa Thượng liền thanh toán tiền cho ta. Ta nhìn một cái, lập tức cảm thấy tê cả người - tám mươi vạn!

Dù chỗ chúng ta chỉ là một huyện nhỏ, nhưng lại rất gần đế đô. Thành do đế đô mà bại cũng do đế đô, dù có thể hưởng ké lợi ích của đế đô, nhưng giá phòng cũng nước dâng thuyền cao theo đế đô luôn. Cả đời này ta cũng không nghĩ mình có thể mua được nhà, mà tám mươi vạn đã đủ để đặt cọc cho một căn nhà cũ rồi!

Trình Tinh Hà vừa thấy thế liền bắt ta trả nợ. Bây giờ ta đang đầy tiền, cũng không hề do dự hỏi hắn số tài khoản. Nhưng hắn thấy ta đồng ý nhanh như thế thỉ đảo mắt một cái, nói thật ra cũng không cần gấp, nói cứ để ở chỗ ta tính lãi đi.

Bình Luận (0)
Comment