Kỳ Đại Khánh có thể nuốt trọn tài sản của nhà cha dượng thì hiển nhiên là hạng người lòng tham không đáy, sau khi biết tin, hắn không có lý do gì để không đến cả.
Kỳ Đại Niên lăn lộn trong giới đồ cổ nhiều năm, cho nên biết một ít thường thức: Bôi nước mắt bò lên mắt thì có thể thấy những thứ người bình thường không thế được.
Ngày cho nổ tảng đá, hắn nấp sau thân cây, tận mắt thấy một thứ đen thui đi ra từ phía sau tảng đá, theo sau lưng ca hắn, hắn biết chuyện này thành công rồi.
Hóa ra người nhờ ta giúp đỡ mới là thủ phạm thả dạ du tinh.
Thảo nào dạ xoa thất vọng, muốn đi khỏi đây.
Không còn dạ xoa, có lẽ nước trong sông Dương Quải Tử sẽ không còn linh khí, lịch sử vinh quang của núi nhân sâm sẽ kết thúc ở đây.
Nhưng theo ý Kỳ Đại Niên, hắn cảm thấy đáng giá, hy sinh một ngọn núi nhân sâm đổi lấy cả gia sản, đây không phải là một vụ làm ăn lỗ vốn.
Bây giờ Kỳ Đại Niên đang gặp vận đỏ, ta cũng không tiện nói gì, chỉ có điều chuyện về sau thì không ai nói trước được.
Vì phong thủy ở đất phát tài bị phá hủy không phải là điềm lành, giống như nhà họ La bán thịt lớn ở đầu phố phía nam, phát tài nhờ một cái giếng nước ngọt, về sau giàu sụ, bèn lấp miệng giếng đi xây nhà lầu, kết quả chưa xây xong đã có một công nhân tử vong khi ngã từ trên cao xuống do không tuân theo kỹ thuật, phải bồi thường một khoản kếch xù, thế rồi người chồng lại bị tai nạn giao thông, không bao lâu sau đã tiêu sạch toàn bộ gia tài.
Nhưng khi bảo đào lại cái giếng ra thì cái giếng ấy không còn nước nữa.
Khi ấy ông cậu ba nói với ta, có lẽ số của cải kia đến từ đâu thì sẽ trở về nơi đó.
Việc đã đến nước này, nhiều lời vô ích.
À mà bây giờ vận may của Trương Mạn cũng giảm đủ rồi, với tình hình hiện nay, chắc chắn Kỳ Đại Niên sẽ không cần nàng nữa, nàng phải ly hôn lần thứ hai rồi.
Đúng rồi, sao đã lâu không thấy Trương Mạn thích gây chuyện thị phi nhỉ?
Đúng lúc này, ta nghe thấy âm thanh rất nhỏ vang lên ở đâu đó, chợt cảm thấy tò mò.
Ta lần tìm theo âm thanh nọ, phát hiện tiếng động phát ra từ một phòng vệ sinh.
Mọi người thấy ta đi thì cũng đi theo, đó là nhà vệ sinh nữ, Bạch Hoắc Hương đi vào trong, một lát sau nàng trở ra, vẻ mặt rất khó tả:
“Cho mấy người lại đây cứu người.”
Thôn dân nghe vậy thì lập tức đi vào nhà vệ sinh, kèm theo đó là tiếng kêu kinh ngạc.
Lát sau, họ kéo một người ra.
Thứ mùi lạ lùng bay ra, mọi người bịt chặt mũi, một người toàn thân đầy chất thải bị mang ra ngoài.
Khi thấy rõ người nọ, ta lấy làm ngạc nhiên, vậy mà lại là Trương Mạn?
Hóa ra, hôm qua lúc sự việc xảy ra, nàng muốn đi hóng hớt, nhưng sợ gặp nguy hiểm, vì thế vừa thấy dạ xoa đi ra mà lập tức trốn trong nhà vệ sinh. Trước kia ta từng phổ cập khoa học trong nhóm chat của lớp, trừ một vài nguyên nhân đặc biệt, tà ma bình thường không thích uế vật.
Kết quả nàng đứng không vững, rơi tõm xuống hầm cầu.
Đó là một nhà xí cạn, bên dưới sâu hai mét, tích góp chất thải làm phân bón, nàng rơi xuống là bị uế vật nhấn chìm ngay lập tức, gọi trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng thưa, tất cả mọi người đều hoảng sợ chạy tan tác hết cả, không ai có tâm trạng đi vệ sinh.
Giữa thời tiết giá lạnh, Trương Mạn cầm cự suốt một đêm trong cầu tiêu cạn.
Trình Tinh Hà bỗng vỗ tay:
“Trương Mạn nữ sĩ đúng là một người con người rắn rỏi nói được thì làm được, đã nói ăn phân ngoài đường thì nhất quyết không nuốt lời.”
Nói xong còn lấy điện thoại di động ra quay clip giúp ta.
Trương Mạn nghị lực hơn người, nghe thấy thế thì còn định chửi đổng lên, nhưng các thôn dân không chịu nổi mùi thối, có người mở vòi nước xịt lên người nàng, nàng bị phun đầy miệng, không nói ra được.
Đúng là miệng thối nói thiêng.
Mọi chuyện được giải quyết gần như xong xuôi cả rồi, đến lúc vào chính sự thôi, ta bèn hỏi Kỳ Đại Niên, rốt cuộc sông Cực Lạc ở đâu?
Bấy giờ Kỳ Đại Niên mới hoàn hồn, vội vàng nói địa chỉ cho ta biết, hắn nói rằng việc này cũng do ông nội với hắn, người bình thường chắc chắn không biết được.
Ta tò mò:
“Làm sao mà ông ngươi biết được?”
Kỳ Đại Niên nói nhỏ:
“Vì...Chính miệng dạ xoa nói cho tổ tiên của bọn ta biết. Dạ xoa nói, hắn đến từ sông Cực Lạc, nơi ấy là quê hương của hắn, gần Thủy Thần cung.”
Ta sửng sốt:
“Thủy Thần cung?”
Kỳ Đại Niên không biết vì sao ta lại kích động như vậy, hắn chỉ phải gật đầu:
“Dạ xoa nói như thế, trước đây họ chuyên môn hầu hạ Thủy Thần.”
Chẳng lẽ lại liên quan đến Tiêu Tương?
Ta đang định hỏi thì bỗng nhận được một cú điện thoại, người gọi là Cao lão sư, ngữ khí của hắn vô cùng kích động:
“Bắc Đẩu, ngươi có tiền đồ quá!”
Cái gì? Một câu không đầu không đuôi thế này là có ý gì?