Chương 96: Cái Hộp
Lúc này, một giọng nói Tây Xuyên bỗng nhiên vang lên:
“Đến cũng tốt, nhưng bây giờ mới nhớ tới thì e là muộn rồi.”
Ta quay đầu lại thì nhìn thấy cửa phòng rác “Bộp” một tiếng, đột nhiên bị đóng lại, tiếp theo là âm thanh khóa cửa, đèn trên đỉnh đầu cũng bị tắt, trước mắt lập tức một mảnh đen kịt, ngay cả cửa lớn ở nơi nào cũng tìm không thấy!
“Đám nhỏ có đồ ăn rồi!”
Giọng nói kia vô cùng sung sướng nói:
“Thằng nhóc, ngươi làm tổn thương hai đứa nhỏ của ta, ta chỉ có thể lấy mạng của ngươi, quá lợi cho ngươi rồi. Ngươi yên tâm, vận mệnh của ngươi hình như khác với những người khác, ta sẽ dùng nó luyện chế ra một hành thi tốt!”
Cùng lúc đó, một loạt âm thanh “rắc rắc” vang lên, cả người ta đều nổi da gà, ngay lập tức cảm giác được - là đồ vật trong túi nilon muốn bò ra!
Đây là muốn...Giết người diệt khẩu?
Anh linh nơi này thật ra không khó đối phó, nhưng sau khi bị tiêu diệt sẽ không bao giờ được siêu sinh nữa.
Giáo sư La nghe xong tiếng động này, sắc mặt trắng bệch, túm chặt lấy cánh tay Trình Tinh Hà, sắc mặt Trình Tinh Hà vốn đã không tốt, lập tức nói:
“Tiểu ca, ngươi nghĩ cách đi, chúng ta không thể chết ở chỗ này đâu!”
Ta đương nhiên cũng không muốn chết, trí nhớ của ta rất tốt, cũng nhớ rõ vị trí cửa chính, theo lý thuyết có thể đập vỡ cửa lớn để đi ra ngoài, nhưng trên cửa chính có thể đã bị thi triển thuật pháp âm diện gì đó, ta hiện tại tìm không thấy cửa chính đâu nữa!
Ta suy nghĩ một lát rồi hỏi Trình Tinh Hà:
“Mấy giờ rồi?”
Trình Tinh Hà không nghĩ tới ta lại hỏi như vậy, nhìn đồng hồ dạ quang:
“Thiếu mười phút nữa là 12 giờ sáng.”
“Vậy kiên trì mười phút đừng chết.”
Ta nói:
“Kiên trì qua đi thì chúng ta sẽ không sao.”
“Cái gì?”
Trình Tinh Hà dứt lời, “Rầm” một tiếng, giống như là vô số đồ đạc nhào về phía bọn ta!
Ta lập tức vung Thất Tinh Long Tuyền lên, chắn ở trước mặt hai người bọn họ, giáo sư La rốt cục chịu không nổi kinh sợ đã hôn mê bất tỉnh, Trình Tinh Hà đành phải cõng giáo sư La trên người, luôn miệng kêu khổ:
“Mười phút, tiểu ca, mười giây ta cũng không thể kiên trì!
Nhưng không có sự lựa chọn!
Bên tai ào ào giống như tiếng mưa rơi, sát khí nhanh chóng xuyên qua, Trình Tinh Hà né tránh, kêu khổ không ngừng, chẳng mấy chốc ta đã ngửi thấy mùi mồ hôi ở trong mùi hôi thối của xác chết.
“À...”
Khỏi phải nói, mười phút này còn khó chịu hơn mười tiếng ở bên ngoài.
Tay ta cuối cùng cũng đau xót - sắp không chịu nổi nữa, mười phút chỏ ghẻ này sao lại chậm như vậy chứ!
Không thể...Ta thở hồng hộc nghĩ, mọe nó, ta chịu không nổi nữa!
Đúng lúc này, lại một đợt sát khí dâng lên, ta vừa muốn nghênh đón thì phát hiện tay đã không còn sức lực!
Mọe kiếp...Chẳng lẽ lần này thật sự...
“Tiểu ca!”
Đúng lúc này, Trình Tinh Hà khàn giọng hô:
“Đã đến mười hai giờ!”
Nhìn thấy - ta rốt cuộc có thể dùng vọng khí chính xác, nhìn thấy nhìn thấy có một phương hướng hiện lên nồng nặc dầu đen!
Không phải Âm Diệu tiên sinh kia đang đứng ở ngoài cửa sao? Nơi đó là hướng của cửa.
Ta nhảy dựng lên, đổ sức lực toàn thân, dứt khoát cầm Thất Tinh Long Tuyền bổ về phía bên kia.
“Ầm!”
Chỉ nghe một tiếng vang lớn, cánh cửa chặn ngang kia bị cắt ngang, ầm ầm ngã xuống đất, ánh sáng hành lang chiếu vào, ta híp mắt dùng tốc độ nhanh nhất thích ứng với ánh sáng, nhìn thấy bên ngoài có một người gầy đen đang đứng đó.
Hắn mặc áo blouse trắng, kéo ống quần, trên thắt lưng treo một chuỗi hộp tròn nhỏ, giống như thắt lưng châu Phi.
Người kia không nghĩ tới ta có thể có năng lực này, vô thức giật mình lui về phía sau một bước, ta căn bản không cho hắn cơ hội lui về phía sau, lập tức nhắm chính xác vào những chiếc hộp nhỏ kia bổ tới.
“A!”
Những cái hộp kia lên tiếng mà vỡ vụn, toàn bộ rơi xuống đất, bên trong lăn ra rất nhiều hài cốt vụn, còn chảy ra nước đen dày đặc - thi dầu.
Ta đã từng nghe nói, nuôi thi dầu tiểu quỷ, nguyên thân của chúng tuyệt đối không thể rời khỏi người.
Bởi vì nếu nguyên thân của tiểu quỷ thi dầu xảy ra vấn đề, tiểu quỷ có thể lấy lại tự do, vậy chuyện đầu tiên mà nó làm không phải cái gì khác là cắn trả.
Nơi nào có áp bức, nơi đó có phản kháng mà.
Quả nhiên, người gầy đen kia nhìn thấy những chiếc hộp vỡ vụn, lúc ấy chỉ kịp hét một tiếng kêu thảm thiết, lăn lộn một vòng muốn chạy trốn, nhưng đã không kịp.
Để cho ngươi nếm thử, cái gì gọi là lấy đạo của người trả lại cho người.
…
Ta thấy rất nhiều dấu tay, dấu chân bẩn thỉu nhanh chóng in lên áo choàng vải trắng của hắn.
Lão đầu nhi đã từng nói, lúc thi dầu tiểu quỷ này cắn trả, sẽ trả lại toàn bộ tội mà mình chịu đựng cho chủ tử.
Quả nhiên, có dòng máu chảy ra từ mái tóc bẩn thỉu của người kia, một, hai, ba...chín dòng, đây là chín đại huyệt hắn từng đâm qua đầu thai nhi.