Ta vội vàng dẫn theo Tiểu Thang đi ra ngoài, chưa kể là đoàn công nhân của đội phá bỏ di dời, mà còn có cả những người mặc tây trang mang giày da, giống như là đang quy hoạch đất đai ở đây vậy.
Những người mặc tây trang mang giày da kia đang vây quanh một người mập mạp người nọ không phải ai khác mà chính là đối thủ cạnh tranh của Uông Cảnh Kỳ, tên là Trương Quế Phương.
Tiểu Thang cũng sững sờ:
"Sao hắn ta lại tới đây?"
Ta cũng rất tò mò về Trương Quế Phương này...từ lúc bắt đầu, chính hắn ta là người đem tin tức của Thiên Vương trấn quỷ lệnh cho Linh Thụy tiên sinh biết, hắn ta không phải là người trong nghề, rốt cuộc làm sao có thể biết được chứ?
Vì ban nãy có mưa gió đổ xuống, cho nên họ đều mang theo ô, hiện tại đề đã thu lại rồi, Trương Quế Phương cũng đang trú trong một chiếc ô, một người ở bên cạnh dáng vẻ trông giống thư ký của hắn ta vội vàng nâng hai tay lên, ý bảo sẽ cầm ô thay cho hắn ta.
Trương Quế Phương chẳng ừ hử gì cả, cầm ô đi qua đó, hắn ta vừa buông lỏng tay, lòng ta lại chùng xuống.
Ở phần cán của chiếc ô đó lại được chạm trổ hình một đầu con nai trắng tinh xảo.
Thủy Bách Vũ từng nói...Nai trắng giương ô, lúc này ta đã thấy được rồi, là đại hung.
…
Điều này nói rõ rằng ta không thể đến gần người tên Trương Quế Phương này sao?
Hiện tại ta đã lên Địa cấp, trước mắt đã vô cùng rõ ràng, ta có thể nhìn ra được trên người Trương Quế Phương có rất nhiều khí màu hổ phách quấn quanh.
Đây chính là khí mà ta mới có thể thấy được, chủ thiên tài.
Ở người được chia thành chính tài và thiên tài, nhưng nhìn Trương Quế Phương này cũng kiếm được không ít thiên tài!
Chỉ là bên dưới thiên tài lại ẩn giấu một luồng ác khí.
Trước đó khi chưa thăng cấp, ta có thể thấy được loại hung sát khí không tốt này, nhưng cũng chỉ có thể thấy được đốm màu đen áp chế màu đỏ, thì biết nó là điềm xấu, nhưng hiện tại, ta có thể thấy được hết sức rõ ràng, luồng ác khí đó là cát đỏ, chỉnh thể nó hiện lên cảm giác tan tành những vụn nhỏ.
Trong "Khí Giai" đã từng nói đến, loại khí này thuộc về hàng đứng đầu trong số ngũ hung sát khí...cũng được gọi là khí ngũ mã phân thây, chủ sự sẽ chết không toàn thây.
Trong lòng ta thầm cảnh giác, Trương Quế Phương này đã tạo phải cái nghiệp gì mà phải gánh chịu hậu quả thế này?
Không chỉ như vậy, hiện tại ta đã thấy được đèn mệnh rõ hơn...trước đây khi ta nhìn đèn mệnh chỉ có thể miễn cưỡng thấy được đỉnh đầu và hai bên vai, có ba ngọn lửa sáng, lửa sáng mạnh thì vận thế đang thịnh vượng, lửa ảm đạm thì vận thế kém cỏi, nếu như đến mức ngọn lửa sắp tàn lụi, có nghĩa là người đó không sống nổi nữa.
Nhưng hiện tại, thậm chí ta còn có thể nhìn ra được hướng mà ngọn lửa đèn mệnh đang lung lay, đèn mệnh hai bên trái phải của Trương Quế Phương vẫn luôn lảo đảo thế kia, giống như là...có người đang ở sau lưng thổi đèn mệnh của hắn ta vậy!
Tuy rằng ở trong nghề này của bọn ta chú trọng nhân quả của mỗi con người, nếu như người ta không nhờ đến ngươi, hoặc là không có duyên với ngươi, thì ngươi không thể can dự vào lành dữ họa phúc của người ta.
Nhưng dù sao ta vẫn còn trẻ, trong người luôn tồn ẩn một lòng hiếu kỳ, huống hồ bây giờ ta đã tiến gần đến Địa cấp, chỉ mong sao có thể thấy được những bản lĩnh mới của bản thân, không kiềm lòng được mà muốn đi lướt qua bả vai của Trương Quế Phương, muốn xem xem là người nào đã ở đằng sau thổi đèn mệnh của hắn ta.
Nhưng có lẽ là vì ta đã nhìn quá chuyên tâm cho nên Tiểu Thang đã không kìm được mà lấy tay túm ta lại:
"Đại sư, ngài nhìn Trương Quế Phương chăm chú như vậy làm gì?"
Lúc này ta mới phục hồi tinh thần trở lại, nhận ra Tiểu Thang đang nhìn ta với ánh mắt khó hiểu, không chỉ có Tiểu Thang mà một đoàn người bên Trương Quế Phương cũng cảm thấy ánh mắt của ta có gì đó bất thường, họ cũng đang nhìn chằm chằm vào ta.
Một người đàn ông mặc tây trang ở bên cạnh Trương Quế Phương thấp giọng hỏi:
"Trương ca, ngài quen biết thằng nhóc kia sao?"
"Điều đó sao có thể chứ."
Một người đàn ông khác có dáng dấp giống thư ký lạnh lùng trả lời:
"Ta đã thấy thằng nhóc đó vào ngày hôm qua rồi, nó cùng một bọn với Uông Cảnh Kỳ, là một bậc thầy về phong thủy, chắc là người đi theo hướng tà môn ngoại đạo nhận được sự ủy thác của Uông Cảnh Kỳ đến hãm hại Trương ca của chúng ta?"
Trương Quế Phương lại ra hiệu cho họ đừng lên tiếng, sau đó dùng vẻ mặt hòa nhã nhìn ta, cất lời:
"Tiểu ca, ngươi nhìn ta như vậy có phải là có chuyện gì đó không?"
Trương Quế Phương bọng mắt đầy đặn, vầng trán cao rộng, loại người này mắt biết quan sát phân tích, tai biết nghe ngóng bốn phương, cảm giác thương trường rất cao, thịt bên khóe miệng tuy dày nhưng khóe miệng vẫn luôn nhếch lên cao, đây gọi là miệng câu tiền, cũng rất hiểu được nghệ thuật nói chuyện.