- Pháo chuẩn bị! Bắn!
Lệnh trên tàu chiến vừa phát ra, hơn mười tàu chiến Đại Tống gần như đồng loạt nổ pháo, vô số đạn pháo xé ngang bầu trời, lao thẳng đến chiến thuyền đối diện, tuy nhiên phần lớn đạn pháo đều rơi xuống biển, tạo thành những cột nước khổng lồ, chỉ có một lượng nhỏ rơi xuống chiến thuyền của đối phương, khiến những con thuyền ấy tổn thất nặng nề.
Một bên là tàu chiến uy dũng của Đại Tống, một bên là thuyền buồm chiến sức gió bình thường, không chỉ kích thước nhỏ, mà tốc độ di chuyển lại chậm, chuyển hướng cũng không linh hoạt, giao chiến mặt đối mặt như vậy, đương nhiên thực lực hai bên không thể so sánh được, nên chiến thuyền buồm rất nhanh bị hạ gục, trừ mấy chiếc thuyền nhanh chóng thoát ra khỏi trận chiến, tất cả đều chìm xuống dưới biển, mặt biển khắp nơi đều là tiếng kêu cứu của binh sĩ.
- Hãy cứu những tù binh dưới biển lên, biết đâu còn có thể dùng được!
Viên tướng chỉ huy người Tống nói, các chiến thuyền bắt đầu cứu vớt những tù binh dưới nước, đầu tiên là giam giữ trong các tàu chiến rồi đưa về cảng Civitavecchia.
Cùng với đó còn có hai đội tàu chiến của Đại Tống hoạt động ở Địa Trung Hải, chỉ cần gặp phải chiến thuyền của đế quốc Seljuk là lập tức tấn công, nhưng nếu gặp các thế lực khác ở Địa Trung Hải, cũng chính là chiến thuyền của đế quốc Đông La Mã thì đội tàu chiến Đại Tống sẽ không chủ động tấn công, ngược lại còn có thể hữu hảo tiến lên giao lưu với đối phương, thậm chí trao đổi một số vật tư như thức ăn đóng hộp, nên tàu chiến của Đại Tống luôn được chiến thuyền của đế quốc Đông La Mã hoan nghênh, vì những thứ này không những ăn rất ngon mà lại có thể bảo quản rất lâu.
Sở dĩ có chuyện như vậy là vì Triệu Nhan rất tích cực giao lưu với đế quốc Đông La Mã, hy vọng có thể kết thành liên minh với đế quốc Đông La Mã ở một mức độ nhất định, thế nên hải quân của đế quốc Seljuk chẳng qua là vật hy sinh, được Triệu Nhan mượn để bày tỏ thiện chí với đế quốc Đông La Mã.
Tuy nhiên đế quốc Đông La Mã vẫn ôm vài phần thù hận và nghi ngờ đối với Đế quốc La Mã Thần thánh và Đại Tống. Đế quốc Đông La Mã và Đế quốc La Mã Thần thánh vốn không hề thân thiết, thậm chí ở một góc độ khác mà nói thì họ chính là kẻ thù, nhưng dù sao bọn họ đều là những quốc gia theo đạo Cơ Đốc giáo, tuy rằng một bên là Thiên Chúa giáo, một bên là Đông Chính giáo, nhưng vẫn là một tôn giáo, hơn nữa họ đều biết Đại Tống đã làm những gì với giáo đình Thiên Chúa giáo, nên có nhiều người của đế quốc Đông La Mã rất bất mãn với người của Đại Tống, thậm chí còn kêu gọi đuổi người Tống ra khỏi châu Âu.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người khác ở đế quốc Đông La Mã cho rằng thực lực của Đại Tống hùng mạnh, lại có một nền văn minh rực rỡ, đế quốc Đông La Mã có một cường địch như đế quốc Seljuk, vậy không nên khiêu khích với một đế quốc hùng mạnh hơn là Đại Tống nữa, những người này xem như khá tỉnh táo, có thể nhận rõ thế cục hiện nay, bởi vậy bọn họ đều đồng ý liên minh với Đại Tống, thậm chí mong muốn được Đại Tống chống lưng giúp họ đánh bại đế quốc Seljuk, đợi đến khi đánh bại đế quốc Seljuk thì quay ra đối phó với Đại Tống cũng không muộn.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này làm nội bộ đế quốc Đông La Mã tranh cãi rất nhiều về việc liên minh với Đại Tống, hai bên không ai thuyết phục được đối phương, đến hoàng đế Alexious đệ nhất cũng không quyết định nổi.
Alexious đệ nhất là một hoàng đế có rất nhiều thành tựu, khi ông mới nhậm chức, đất nước đang ở trong một giai đoạn vô cùng nguy hiểm, phía đông có Seljuk, phía bắc có người Norman xâm lấn, ông tiếp nhận ngôi vị từ tay chú mình, thành lập nên hải quân và lục quân, tăng mạnh quyền lực trung ương, không những thế, để giải quyết vấn đề tài chính, ông đã vét sạch tài sản của giáo hội, giúp đế quốc Đông La Mã thoát khỏi tình cảnh nguy khốn đó, tạm thời đẩy lùi kẻ thù ngoại xâm, giữ cho đế quốc có một thế cục an ổn.
Alexious đệ nhất không phải là một giáo đồ cung kính, từ việc ông vét sạch tài sản của giáo hội có thể thấy được, hơn nữa cũng chính bởi vì chuyện này, khiến cho quan hệ của ông và Đông Chính giáo trở nên vô cùng căng thẳng, cho nên ông không hề căm ghét Đại Tống hay Thiên Chúa giáo, thậm chí nếu đổi lại là ông, có khả năng còn làm quá đáng hơn.
Tuy nhiên Alexious đệ nhất cũng có những lo lắng của riêng mình, Đại Tống không phải tự nhiên chạy đến châu Âu, lại thể hiện sức mạnh lớn như vậy, nên ông lo Đế quốc La Mã Thần thánh không thể thỏa mãn dã tâm của Đại Tống, ngày sau rất có thể ra tay cả với đế quốc Đông La Mã, đây cũng chính là lí do khiến ông chưa thể đưa ra quyết định.
Trong hoàng cung mới xây dựng ở Rome, Tô Triệt bẩm báo với Triệu Nhan:
- Điện hạ, sứ tiết được chúng ta phái đi đế quốc Đông La Mã vừa báo tin, Alexious đệ nhất đang dao động trong việc kết liên minh với Đại Tống, quốc nội cũng vì chuyện này mà tranh cãi rất nhiều, theo cách nói của sứ tiết thì chuyện này trong thời gian ngắn khó có thể xử lý được!
Triệu Nhan nghe đến đó bình tĩnh cười nói:
- Không sao, dù sao kết liên minh cũng không phải mục đích chủ yếu của chúng ta, chỉ cần đế quốc Đông La Mã thấy được thiện ý, không trở thành kẻ thù với chúng ta là đủ rồi.
- Kỳ thực, ta thấy đế quốc Đông La Mã hẳn là không có sức mà đối phó với chúng ta nữa, tuy rằng Alexious đệ nhất có thể tạm thời ổn định thế cục đế quốc Đông La Mã, lại đánh lùi cuộc tấn công của các thế lực bên ngoài, nhưng dù là người Seljuk ở phía Đông hay người Norman ở phương bắc đều như hổ rình mồi với đế quốc Đông La Mã, hơn nữa nếu tìm hiểu thế cục đế quốc Đông La Mã hiện nay sẽ phát hiện chính sách họ đang thực thi có lỗ hổng lớn, tuy rằng hiện nay có thể tăng cường thực lực của họ, nhưng nếu sau này gặp biến cố, nhất định sẽ là một đòn chí mạng cho đế quốc Đông La Mã.
Lúc này Tô Triệt đưa ra ý kiến của mình, ngay từ ban đầu y đã cho rằng đế quốc Đông La Mã không phải là một uy hiếp quá lớn.
- Đề phòng để tránh hậu họa về sau, cho dù đế quốc Đông La Mã không thể uy hiếp chúng ta đi nữa thì chúng ta làm việc này cũng không thừa, đặc biệt là hải vực Địa Trung Hải sau này nhất định cần một bá chủ, đó chính là hải quân Đại Tống chúng ta, hơn nữa lãnh thổ đế quốc Seljuk cũng ngay sát Đại Tống chúng ta, bây giờ tiêu diệt hải quân của họ cũng làm quốc lực của họ giảm đi phần nào, còn đế quốc Đông La Mã thì có thể tạm thời buông lỏng, sau này giải quyết cũng không muộn.
Triệu Nhan nghe vậy, mỉm cười nói.
Kỳ thật Triệu Nhan cũng có chút bất đắc dĩ, thực lực của bọn họ tuy mạnh, nhưng đã khuếch trương đến cực hạn, Đại Tống cũng không thể thu nạp thêm binh lực ở châu Âu nữa, bây giờ họ cần một giai đoạn hòa bình để thuần hóa hoàn toàn Đế quốc La Mã Thần thánh.