- Nương... nương tử, nàng... nàng đang làm gì vậy? Triệu Nhan ấp a ấp úng hỏi, đồng thời căng thẳng mồ hôi nhễ nhại, hắn không ngờ vừa mới bước và phòng, Tào Dĩnh liền lao vào lòng hắn, ánh mắt cũng mang theo vẻ mê hoặc, khiến Triệu Nhan lập tức hiểu ra điều gì đó, nhưng lại vẫn có chút không dám tin.
- Phu quân, Ninh nhi muội muội và Tư nhi muội muội đều có con rồi, thiếp cũng muốn! Tào Dĩnh tuy hơi thẹn thùng, nhưng ngữ khí khi nói lại vô cùng kiên quyết, xem ra chuyện Tiết Ninh Nhi và Gia Luật Tư tranh cướp trước nàng khiến nàng chịu sự kích động lớn, thậm chí nói không chừng trước khi Triệu Nhan trở về nàng đã hạ quyết tâm động phòng rồi.
Triệu Nhan cũng không lường được Tào Dĩnh lại bạo như vậy, nhưng từ sau khi Gia Luật Tư mang thai, hắn cũng đã nhịn liên tiếp vài tháng rồi, lúc này nghe thấy lời của Tào Dĩnh, lập tức cảm thấy máu nóng toàn thân dâng trào, một luồng khí nóng dưới bụng dâng lên, thôi thúc ôm ngang eo Tào Dĩnh, kết quả khiến Tào Dĩnh sợ hãi nhắm chặt hai mắt, tuy sớm đã chuẩn bị tâm lí, nhưng con gái trong giây phút đầu tiên luôn có chút sợ hãi.
Triệu Nhan bế Tào Dĩnh sải bước đến trước giường, sau đó nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, lúc này Tào Dĩnh bộ dạng e thẹn, không còn cái dáng vẻ khôn khéo mạnh mẽ thường ngày, nhưng như này càng mê người. Triệu Nhan cũng hết sức kích thích, cúi người dịu dàng hôn lên đôi môi anh đào của Tào Dĩnh, hai tay cũng bắt đầu chậm rãi du ngoạn trên người nàng.
Khi đôi môi hai người chạm vào nhau, Tào Dĩnh chỉ cảm thấy một tiếng "Đoàng" trong đầu, cả người chốc lát giống như bay trên mây, toàn thân mềm nhũn không còn chút sức lực nào, chỉ có thể để mặc đôi tay của Triệu Nhan tự do nhẹ nhàng vuốt ve trên cơ thể mình, cùng lúc trên người cũng truyền đến một cảm giác kì lạ, dẫn Tào Dĩnh dần dần chìm đắm trong đó.
Triệu Nhan và Tào Dĩnh đã thành hôn được một năm rưỡi rồi, vốn dĩ hai người sớm đã nên động phòng, nhưng vì đủ loại lí do, lại thêm Tào Dĩnh và Triệu Nhan đều đang băn khoăn, cho nên mới cứ mãi duy trì mối quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa, hôm nay Tào Dĩnh chịu phải kích động, cuối cùng chủ động đi bước đầu tiên, thế là tất cả đều xảy ra vô cùng tự nhiên.
Tào Dĩnh lần đầu tiên trải qua, tuy trước khi thành hôn đã được cha mẹ dạy bảo một chập, nhưng đối với chuyện giữa vợ chồng vẫn không hiểu rõ hết, tuy nhiên Triệu Nhan lại sớm đã già đời. Hắn chậm rãi dẫn dắt Tào Dĩnh, cố gắng giảm sự đau đớn mà Tào Dĩnh lần đầu tiên trải qua, chỉ có điều cho dù như vậy Tào Dĩnh vẫn đau tới chảy cả nước mắt, suýt chút nữa khiến Triệu Nhan phải bỏ cuộc giữa chừng.
Sự hoan lạc của vợ chồng dễ dàng khiến người khác trầm mê trong đó. Đặc biệt là đối với nam nữ tuổi còn trẻ mà nói. Sau khi trải qua vài đợt xuân tình, Triệu Nhan đã mệt nằm trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi, Tào Dĩnh lại ôm chặt bộ ngực hắn, mặt vẫn chưa hết ửng đỏ. Sự ngượng ngùng trên nét mặt thiếu nữ đã giảm đi, thay vào đó vài nét quyến rũ của một thiếu phụ.
- Phu quân, chàng nói thiếp lúc nào sẽ có hài nhi? Đúng lúc này, Tào Dĩnh chợt hỏi một câu phá vỡ không khí.
- Nương tử, nàng không phải chỉ vì muốn sinh con, nên mới chủ động dâng hiến thân mình đấy chứ? Triệu Nhan nghe thấy vậy vô cùng buồn bực nói, không khí vốn đang tốt như vậy, tất cả đều bị câu nói này của Tào Dĩnh làm mất hứng rồi.
- Đó đương nhiên, phu thê động phòng không phải là vì muốn có con sao? Tào Dĩnh mặt mày chắc nịch nói. Triệu Nhan nghe đến đây cảm thấy lòng nguội lạnh, hắn vốn dĩ vẫn cho rằng mình rời xa lâu quá, Tào Dĩnh thật sự vì quá nhớ thương mình, nên mới không kìm lòng được mà chủ động động phòng, lại không ngờ thật sự vì cần con.
Nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của Triệu Nhan, Tào Dĩnh không thể nhịn nổi nữa, "Xì" một tiếng bật cười, sau đó vùi mặt mình vào lồng ngực của Triệu Nhan thỏ thẻ: - Đồ ngốc, lừa chàng đó, phu quân đi một năm trời, chuyện trong nhà đều dồn lên người thiếp, hơn nữa còn lo lắng cho phu quân, lúc đầu khi thiếp hay tin Liêu quốc nội loạn, trong lòng vừa sợ vừa hối hận...
- Hối hận? Hối hận chuyện gì? Triệu Nhan nghe thấy vậy ngắt lời Tào Dĩnh hỏi.
Tào Dĩnh nghe thấy câu hỏi của Triệu Nhan lại càng xấu hổ không dám ngẩng đầu, rất lâu sau mới dùng tiếng muỗi nói:
- Thiếp hối hận lúc đầu quá kiêu ngạo, không cùng phu quân động phòng, nếu không giả sử có thể mang thai giống Ninh nhi muội muội thì tốt biết mấy, như vậy cho dù phu quân có mệnh hệ gì, thiếp cũng có thể nuôi dưỡng hài nhi khôn lớn, duy trì hương hỏa cho phu quân.
Có lẽ lời của Tào Dĩnh chả có gì êm tai, nhưng Triệu Nhan nghe xong lại cảm động dạt dào, Tào Dĩnh và Tiết Ninh Nhi là hai kiểu phụ nữ hoàn toàn khác nhau, nếu là mình xảy ra sự cố gì, có lẽ Tiết Ninh Nhi sẽ cùng tự vẫn theo, thậm chí Gia Luật Tư cũng có thể làm như vậy, nhưng Tào Dĩnh thì khác, nàng ấy sẽ chọn kiên cường sống tiếp, chèo chống cả vương phủ không sụp đổ, đây cũng có một phần vì sự dạy dỗ mà nàng ấy đã nhận từ nhỏ, dù gì trong suy nghĩ của nàng, truyền thống thay chồng tiếp nối gia tộc mới đứng thứ nhất, còn về tình cảm cá nhân sẽ được nàng ấy chôn sâu tận đáy lòng.
Lúc này chỉ nghe Tào Dĩnh nói tiếp: - Sau này thiếp biết được từ chỗ Tô Thức phu quân bị lọt vào tay Nữ Chân, tuy có chút tức giận chuyện phu quân nạp Tư nhi muội muội làm thiếp, nhưng đêm nào tỉnh giấc, đều không kìm nén được lo lắng phu quân sống ra sao ở chỗ Nữ Chân, có chịu khổ không? Hôm nay hai tỷ cứ luôn nói phu quân đen gầy nhiều, trong tim thiếp cũng đau đớn như vậy, chỉ là trước mặt đông người thế, thiếp ngại hỏi nhiều, nên...
- Cho nên ban nãy ta vừa mới bước vào, nương tử đã không kìm chế được mà lao đến, để an ủi nỗi niềm tương tư, đúng không? Triệu Nhan cười tiếp lời Tào Dĩnh, cùng lúc dùng sức cánh tay, ôm Tào Dĩnh vào lòng càng chặt hơn, với tính cách của nàng, có thể đối diện nói ra những lời như vậy, đã vô cùng hiếm có rồi.
- Ừm, cảm giác có phu quân ở bên thật tốt, thật hi vọng có thể cứ ôm phu quân như vậy, đời đời kiếp kiếp không chia ly! Cảm nhận được cái ôm chặt của Triệu Nhan, Tào Dĩnh nhẹ nhàng cọ hai má trên ngực Triệu Nhan nói, khoảnh khắc này nàng cảm nhận được một loại cảm xúc trước nay chưa từng có, thậm chí còn có cảm giác tâm đầu ý hợp.
Cứ như vậy một lúc lâu, hai người không ai nói gì, cảm nhận sự ấm áp của giây phút này. Nhưng đúng lúc Triệu Nhan tưởng rằng Tào Dĩnh đã ngủ say, bỗng nhiên nghe thấy Tào Dĩnh mở miệng nói tiếp: - Phu quân, kể cho thiếp nghe chuyện của chàng và Tư nhi muội muội đi.
- Nàng không mệt sao, hay là sáng mai nói tiếp chuyện này được không? Triệu Nhan không phải có nỗi khổ, chỉ là hắn lo cho Tào Dĩnh lần đầu trải qua, cơ thể không chịu đựng được.
- Thiếp cũng không biết tại sao không ngủ nổi, phu quân có nỗi khổ gì sao? Tào Dĩnh lúc này mở to mắt, quan tâm hỏi Triệu Nhan.
- Ha ha, ta cũng không có gì khó nói, nói ra chuyện ta và Tư nhi quen biết nhau, thì phải nhắc tới một người khác, đó chính là Trương Nhân Tiên mà lần trước sang sứ Đại Tống ta...
Trương Nhân Tiên đã chết rồi, hơn nữa Liêu quốc lâm vào nội loạn, căn bản sẽ không tạo nên uy hiếp quá lớn với Triệu Nhan, nên Triệu Nhan lần này cũng không giấu diếm nữa, lấy chuyện Trương Nhân Tiên ngấm ngầm phái người thiêu rụi hoàng cung, và sau này mình báo thù, khiến đối phương sống không bằng chết đều kể hết, sau đó lại kể đến Gia Luật Tư bị ép gả cho đối phương, và mấy lần gặp nhau của mình và nàng ta, cuối cùng lại nói chuyện Liêu quốc nội loạn, rồi hắn và Tô Thức lại trốn thoát khỏi hành cung như thế nào, sau cùng lưu lạc tới chỗ người Nữ Chân.
Tào Dĩnh cũng không ngờ Triệu Nhan đi Liêu quốc lại có nhiều ẩn tình như vậy, nhưng nàng cũng càng nghe càng tự hào, Tào Dĩnh căn bản chỉ là một nữ nhân có học thức, nếu nàng là nam tử, nhất định là nhân tài hiếm có trong nhà tướng, cho dù chỉ là nữ nhân, cũng vẫn hi vọng mình có thể gả cho một đại anh hùng vì nước vì dân, bây giờ những chuyện Triệu Nhan làm tuy rất ít người biết, nhưng bất luận là báo thù Trương Nhân Tiên, hay là khơi dậy Liêu quốc nội loạn, đối với Đại Tống mà nói đều là những nghĩa cử ích nước lợi nhà, điều này cũng khiến Tào Dĩnh càng thêm cảm mến Triệu Nhan.
Sau đó khi Tào Dĩnh nghe thấy Triệu Nhan vì không để Liêu quốc nghi ngờ, chủ động yêu cầu ở lại, kết quả cuối cùng Gia Luật Trọng Nguyên đuổi giết tới hành cung, Triệu Nhan lại vẫn có thể chạy thoát, càng khiến Tào Dĩnh sợ hãi không nguôi, đến sau đó Triệu Nhan bọn họ ngồi khinh khí cầu bay khỏi hành cung, mới khiến Tào Dĩnh tạm thời an tâm trở lại, nhưng lại càng xiết chặt Triệu Nhan hơn.
Kế tiếp cuộc sống của Triệu Nhan khi ở Nữ Chân cũng chả có gì để kể, chủ yếu là lấy chuyện mình đã lừa gạt sự tin cậy của Hặc Lý Bát như thế nào, tuy sau đó bị lật tẩy, nhưng lại vẫn khiến Hặc Lý Bát tin tưởng chuyện liên minh, và cuối cùng mượn cớ liên minh, bản thân lại một đao giết chết Hặc Lý Bát, tất cả thuật lại một lần.
- Phu quân giết hay lắm, đám Nữ Chân đó căn bản bướng bỉnh không chịu thuần phục, lại bắt giữ phu quân để chúng ta viện trợ chúng, thậm chí còn dám cấm tuyệt lương thực của phu quân, ý đồ cướp tỳ nữ bên cạnh phu quân. Bộ lạc dã man như vậy, căn bản không đáng kết bạn, càng không thể để chúng có cơ hội phát triển, vẫn là tiêu diệt sớm tốt hơn! Tào Dĩnh tuy có kiến thức, nhưng nàng dù sao cũng chỉ là nữ nhân, lúc nghe thấy Hoàn Nhan bộ bất kính với phu quân của mình, lập tức không có bất cứ thiện cảm gì với Hoàn Nhan bộ, đừng nói Triệu Nhan chỉ giết Hặc Lý Bát, cho dù là Triệu Nhan có tàn sát cả Hoàn Nhan bộ, nàng ấy cũng chỉ vỗ tay khen hay.
- Ha ha, vẫn là nương tử hiểu lòng ta, người Nữ Chân quen thói ngang tàng, đến người Khiết Đan xuất thân từ dân tộc du mục còn coi chúng là dã nhân, nếu Đại Tống chúng ta làm bạn với những kẻ này, chẳng phải là để thiên hạ coi thường Đại Tống ta sao? Triệu Nhan khó khăn lắm mới gặp được người không hỏi bất cứ lí do gì đã ủng hộ mình, lúc này cũng vô cùng vui vẻ nói.
- Ừm, chuyện về những tên dã nhân đó hay là không nhắc đến nữa, dù sao cũng chả có gì để nghe, phu quân hay là nói xem chàng tại sao lại ở cùng với Tư nhi muội muội đi? Tào Dĩnh lúc này cười cất lời.
- Cái này... Triệu Nhan nghe vậy do dự một chút, cuối cùng quyết định vẫn nên nói sự thật: - Nương tử có điều không biết, ta và Tư nhi ở bên nhau, chủ yếu là vì chuyện xấu của Tô Thức, người Nữ Chân có tập quán để vợ hầu hạ giấc ngủ...
Triệu Nhan kể chuyện mình và Gia Luật Tư cùng ở một phòng, giữa hai bên đích thực có chút tình cảm, nhưng sau đó chịu sự tác động của Tô Thức và Noa Lại kia, kết quả đầu tiên là phá bỏ cấm kị nam nữ, sau đó tình cảm dần sâu đậm. Kết quả Tào Dĩnh sau khi nghe xong hận nghiến chặt răng, sớm biết như vậy, lúc đầu khi Tô Thức tới thăm hỏi trước mình nên cho người đuổi y đi.
Lúc này đã qua canh ba rồi, Triệu Nhan giờ cũng hơi mệt, khi vừa định ôm Tào Dĩnh cùng ngủ, chợt chỉ nghe thấy Tào Dĩnh trong lòng có chút khó xử cất giọng: - Phu quân, những ngày chàng không ở nhà, thiếp và tam tỷ đã gây ra họa lớn.