.
Thời gian học buổi sáng qua rất nhanh, Triệu Nhan cũng sắp bắt đầu chính thức lên lớp, điều này cũng làm cho hắn không thể lại dẫn theo Liễu Không ở bên ngoài vòng vèo, cuối cùng chỉ có thể bảo y đi vào phòng học, sau đó tự mình chuẩn bị lên giảng bài, tuy nhiên ánh mắt của hắn vẫn vụng trộm quan sát thấy Liễu Không sau khi đi vào, ngồi cùng Bảo An công chúa ở phía sau.
Tuy nhiên ngoài ý liệu của Triệu Nhan chính là, Liễu Không sau khi đi vào cũng không có biểu hiện ra vẻ mặt quá mức kích động, chỉ mỉm cười, sau đó hướng về Bảo An công chúa khẽ gật đầu, đối với điều này Bảo An công chúa cũng đồng dạng dùng cái gật đầu đáp lại, sau đó hai người rất ăn ý ngồi ở cách nhau không xa, có thể nói chuyện với nhau, đồng thời cũng sẽ không bởi vì quá gần mà có vẻ quá thân mật.
Thọ Khang Công chúa trước đó cũng không biết Liễu Không cũng đến, khi thấy đối phương ngồi vào bên cạnh tỷ tỷ mình, nàng cũng sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng, cùng với lần trước cùng Bảo An công chúa nói chuyện với nhau, khiến cho ấn tượng của nàng đối với Liễu Không cũng không xấu, thậm chí nếu bỏ qua thân phận, nàng còn có thể ủng hộ tỷ tỷ cùng Liễu Không, đáng tiếc đây cũng là một đoạn nhân duyên không có kết quả, tuy rằng Bảo An công chúa đã sớm quyết định sẽ không gả cho đối phương, nhưng vẫn khiến Thọ Khang Công chúa khi gặp được Liễu Không, cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Triệu Nhan nhìn đến Bảo An công chúa cùng Liễu Không cũng không có hành động gì quá mức thân thiết, lập tức cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó hắng giọng một cái bắt đầu giảng bài, hiện tại giờ học buổi sáng có ba tiết, trong đó hai tiết trước chủ yếu học tập toán học, một tiết cuối cùng thì giảng một vài kiến thức sinh vật, vật lý và tri thức sơ cấp, chủ yếu là khiến các học sinh đối với mấy ngành học này có một khái niệm cơ bản, tiện cho ngày sau học tập.
Sau khi giảng xong tiết thứ nhất, các học sinh đa số tranh thủ thời gian nghỉ ngơi chạy ra ngoài chơi rồi, Liễu Không và Bảo An công chúa thì thấp giọng trao đổi cái gì đó, Triệu Nhan lập tức đi qua cười hỏi:
- Liễu Không, lần đầu tiên nghe khóa, hơn nữa ngươi lại không có bất kỳ kiến thức cơ sở toán học. Có phải có rất nhiều thứ nghe không hiểu hay không?
Tuy nhiên Triệu Nhan vừa dứt lời, không đợi Liễu Không trả lời, bên cạnh Bảo An công chúa cũng cười nói:
- Tam đệ đệ sai lầm rồi, Liễu Không đại sư tuy rằng là lần đầu tiên nghe khóa, nhưng lại giống như y hết sức quen thuộc với toán học đệ đã dạy, vừa mới mới đầu ta cũng nghe qua không hiểu gì, y đều có thể nói lại cho ta vô cùng rõ ràng.
Khi Bảo An công chúa nói, ánh mắt cũng luôn luôn nhìn thượng tăng, trong ánh mắt cũng tràn đầy vui sướng và bất ngờ. Triệu Nhan nghe đến đó cũng hết sức kinh ngạc, lập tức nghi hoặc nhìn về phía Liễu Không, kết quả chỉ thấy đối phương mỉm cười hồi đáp:
- Quận Vương không cần kinh ngạc, từ sau khi ta trở về, thường xuyên nghe được mọi người nhắc tới các loại tạp học quận vương đã nói đến, đặc biệt trong đó toán học, lại truyền lưu cực rộng lớn. Gần như tất cả thương gia đang tính sổ sách, đều đã chọn kiểu toán học này, tiểu tăng cần mở rộng hải hóa Sơn Đông, tự nhiên tránh không được việc giao tiếp cùng thương gia, kết quả thường xuyên qua lại, cũng liền học xong loại tính toán mới này, hơn nữa trước kia ta đối với toán học cũng có chút nghiên cứu. Đối với nội dung quận vương nói liền có thể nghe hiểu rồi.
- Thì ra là thế, ta đây an tâm rồi!
Triệu Nhan cười ha hả mở miệng nói. Đồng thời trong lòng hắn cũng có chút khâm phục cha mẹ Liễu Không, chẳng những đem sinh ra huynh muội bọn họ nam nhân tuấn tú, nữ nhi xinh đẹp, một phong độ một xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn bồi dưỡng bọn họ đều thành người đa tài đa nghệ như vậy, đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Đáng tiếc Triệu Nhan cũng không biết rằng, nếu hắn thật sự gặp được phụ thân Liễu Không bọn họ, chắc sẽ cảm thấy vô cùng thất vọng.
Thời gian một buổi sáng rất nhanh đã trôi qua rồi. Liễu Không và Bảo An công chúa mặc dù có chút chuyện nói với nhau, nhưng biểu hiện vô cùng bình thường, thoạt nhìn giống như là hai vị bằng hữu bình thường, cũng không có biểu hiện gì đặc biệt thân thiết, chỉ có điều Bảo An công chúa cùng Liễu Không khi mắt đối mắt luôn làm cho Thọ Khang công chúa cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Triệu Nhan đối với những tình huống này cũng đều nhìn thấy, đáng tiếc hắn cũng không có phương pháp xử lý, dù sao hắn cũng không thể khiến Bảo An công chúa không nhìn Liễu Không được? Hơn nữa Bảo An công chúa có thể đưa ra quyết định không lấy chồng trong lòng khẳng định không giống biểu hiện nhẹ nhàng bề ngoài như vậy, nếu mình lại ngăn cản nàng cùng Liễu Không như vậy, thật sự có chút quá mức tàn nhẫn.
Thật vất vả đợi cho sau khi tan học, sau khi Bảo An công chúa cùng Liễu Không nói lời từ biệt, lúc này mới cùng Thọ Khang Công chúa mọi người trở lại biệt viện, Triệu Nhan nhìn Nhị tỷ lúc rời đi trên khóe miệng mang theo nụ cười, điều này cũng làm cho hắn không khỏi thở dài một tiếng, xem ra Bảo An công chúa tuy rằng biết rõ đoạn cảm tình này không có kết quả, nhưng vẫn như cũ dành cho Liễu Không tình cảm sâu đậm.
Liễu Không nhìn về phía Bảo An công chúa đã rời đi thật lâu không có lên tiếng, qua một hồi lâu, lúc này mới bỗng nhiên hướng Triệu Nhan bên cạnh nói:
- Quận Vương hẳn là đã biết rồi?
Triệu Nhan biết Liễu Không hỏi chuyện gì, lập tức gật đầu nói:
- Đúng vậy, Nhị tỷ là một nữ tử đáng thương, lần trước hôn nhân bất hạnh đã khiến lòng của nàng thêm vết thương chồng chất, cho nên ta không hy vọng nàng lại bị bất luận thương tổn gì nữa!
Liễu Không cũng nghe ra ngụ ý của Triệu Nhan, tuy nhiên y lại không lùi bước chút nào mà nói:
- Công chúa là một nữ tử dịu dàng như nước, nàng và mẫu thân của ta rất giống nhau, từ giây đầu tiên nhìn thấy nàng, ta không thể chuyên tâm lễ Phật, nhớ lúc trước quận vương hiểu lầm ta cùng với Ngọc Như, quay đầu đọc một câu thơ 'Thế gian nan đắc song toàn pháp, bất phụ Như Lai bất phụ khanh? " những lời này chính là vấn đề ta gặp phải.
- Nếu trên đời này không có cách xử lý vẹn toàn, cuối cùng ngươi cũng phải đưa ra một lựa chọn, hiện tại lựa chọn ra sao?
Triệu Nhan nghe đến đó thở dài một tiếng nói, không nghĩ tới lúc trước ngâm tụng bài thơ, không ngờ đã hóa thành tình huống của Liễu Không và tỷ tỷ mình.
- Vốn ta còn đang có chút do dự, tuy nhiên vừa rồi khi nhìn thấy Công chúa, ta rốt cục đã đưa ra lựa chọn.
Liễu Không nói xong lời cuối cùng, trên mặt cũng lộ ra một vẻ kiên nghị hiếm có, trước kia y luôn luôn trốn tránh hiện tại, thậm chí xuất gia cũng đồng dạng là đang trốn tránh, tuy nhiên hiện tại lại không phải thời điểm trốn tránh.
- Ồ, không biết Liễu Không ngươi lựa chọn gì?
Triệu Nhan lập tức truy vấn, đồng thời trên mặt cũng lộ vẻ không yên, nếu Liễu Không lựa chọn đoạn tình hướng Phật, nhất định sẽ khiến Bảo An công chúa vô cùng thương tâm, lại bị thương tổn, nếu Liễu Không lựa chọn vứt bỏ Phật pháp hoàn tục, lại như cũ rất khó se duyên cùng Bảo An công chúa.
- Ha hả, bất kể đưa ra lựa chọn thế nào, tiểu tăng đều tuyệt đối sẽ không khiến Công chúa thương tâm, chuyện này ta sẽ tự mình xử lý tốt, quận vương không cần phải lo lắng!
Liễu Không lộ ra nụ cười thản nhiên nói, xem ra y cũng không định nói cho Triệu Nhan tính toán của mình, thậm chí vì không cho Triệu Nhan truy vấn, sau khi nói xong y lập tức cáo từ, khiến cho Triệu Nhan muốn giữ lại cũng không kịp.
Thấy Liễu Không rời đi, Triệu Nhan mơ hồ trong đó cũng đoán được lựa chọn của y, nhưng đối với việc y tự xử lý chuyện này, Triệu Nhan lại có chút không quá tin tưởng, dù sao bất kể Liễu Không bác học đa tài thế nào, nhưng cũng chỉ là người bình thường không quyền không thế, làm sao có thể có năng lực xử lý chuyện này?
Liễu Không rời khỏi trường học cũng không có đi bao xa, mà lập tức đi vào Thượng Thủy Trang, ở trong trang hỏi thăm một chút, rất nhanh đã tìm được chỗ Nhan Ngọc Như ở, lập tức y tiến lên gõ cửa, kết quả lần này là Nhan Ngọc Như tự mình mở cửa cho y, khi thấy ngoài cửa là Liễu Không, cũng không có lộ ra vẻ kinh ngạc, mà thở dài mở miệng nói:
- Ta biết ngay huynh sẽ đến.
Chỉ thấy Liễu Không cất bước đi vào trong viện, sau đó đánh giá chung quanh một chút, lúc này rốt cục mới mở miệng nói:
- Xem ra người kia mặc dù là thoát tịch cho muội, nhưng vẫn như cũ cảm thấy muội còn có giá trị lợi dụng, cho nên mới an bài muội đến nơi đây, mục đích chỉ sợ là vì tiếp cận quận vương đi?
- Huynh vẫn không chịu gọi y là phụ thân.
Nhan Ngọc Như nghe Liễu Không nói, không khỏi thở dài, sau đó lúc này mới lại nói:
- Về phần nguyên nhân ta được an bài đến nơi đây cũng không cần nói, chỉ có điều đến hiện tại cũng vẫn không rõ, tại sao y lại có hứng thú lớn như vậy với Quảng Dương quận vương?
- Ông ta đương nhiên sẽ có hứng thú với quận vương!
Nhắc tới phụ thân mình, Liễu Không lúc này cũng cười lạnh một tiếng nói:
- Ngọc Như muội chẳng lẽ còn không có phát hiện ra ư, trên người quận vương cất giấu bí mật rất lớn, trước kia hắn rõ ràng chỉ là một kẻ sống phóng túng ăn chơi trác táng, nhưng nhưng bây giờ trở nên thâm uyên bác học, hơn nữa truyền thụ ra học thức đều vượt xa tưởng tượng, mặt khác muội có thể không biết rằng, quận vương còn là cố vấn Quân Khí Giám, từng phát minh ra vài loại vũ khí uy lực hùng mạnh tuyệt luân, những vũ khí này nếu dùng trên chiến trường, rất có thể sẽ làm gia tăng chiến lực quân Tống, do đó làm thay đổi địa vị quân sự ngày trước còn yếu.
- Còn có chuyện này sao?
Nhan Ngọc Như nghe được Liễu Không nói cũng kinh ngạc, chuyện Triệu Nhan ở Quân Khí Giám nhậm chức rất ít người biết, cuộc sống Nhan Ngọc Như chỉ bó hẹp trong vòng tròn nho nhỏ, đương nhiên không biết sự kiện này.
- Còn không chỉ có như thế, quận vương hắn còn tinh thông y thuật, Dĩnh Vương Triệu Húc từng được hắn cứu một mạng, đây cũng là nguyên nhân vì sao Dĩnh Vương tín nhiệm quận vương như vậy, mặt khác nghe nói bệnh phổi của bệ hạ cũng là quận vương trị khỏi, quan trọng nhất vẫn là quận vương hiến phương pháp chống dịch bệnh cho triều đình, điều này làm cho nguy hại sau dịch bệnh của Đại Tống ta giảm xuống rất nhỏ, có thể nói là lợi nước lợi dân, đáng tiếc quận vương lại đem này công lao này cho Vương phi, nếu không chỉ dựa vào kỳ công to lớn này, hắn có thể thượng vị làm Hoàng đế.
Liễu Không lúc này mở miệng lần nữa nói.
- Không nghĩ tới phương pháp chống bệnh dịch cũng là quận vương đề xuất, trên người hắn rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật?
Nhan Ngọc Như nghe đến đó cũng khiếp sợ lẩm bẩm, nàng thật sự không thể tin bình thường thoạt nhìn Triệu Nhan có chút lười nhác, thậm chí có chút không làm việc đàng hoàng không ngờ đã làm nhiều chuyện có ý nghĩa trọng đại như thế.
- Một người không học vấn không nghề nghiệp ăn chơi trác táng, bỗng nhiên biến thành bác học đa tài, trong đó khẳng định có ẩn tình gì đó, mặt khác học thức của quận vương cũng thực sự quá đáng sợ, nếu là tùy ý hắn như vậy, nhất định sẽ làm Đại Tống trở nên càng thêm phú cường, đây là việc người kia bất kể như thế nào cũng không muốn nhìn thấy, thậm chí ông ta còn muốn nắm được quận vương trong tay, từ đó lợi dụng học thức của người đạt thành cái gọi là nghiệp lớn của ông ta, đây chính là vì sao ông ta coi trọng quận vương như vậy.
Liễu Không hiển nhiên đối với phụ thân mình càng thêm hiểu biết, tuy nhiên cũng chính vì hiểu biết, khiến cho y đã sớm thấy rõ bộ mặt thật của phụ thân mình, sớm thoát khỏi khống chế của lão.
- Đại ca, tuy rằng phụ thân luôn làm việc không phải, nhưng ông dù sao cũng là người sinh ra chúng ta nuôi chúng ta, nếu chẳng may ông ấy gây bất lợi cho quận vương, huynh định làm thế nào?
Nhan Ngọc Như nghe đến đó bỗng nhiên mở miệng hỏi, trong ánh mắt cũng lộ ra thần sắc không yên