- Muốn ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia, chỉ dựa vào lá trà thật có chút khó khăn, tuy nhiên nếu đem lá trà đổi lại là hỏa dược, Hoàng Đế Bệ Hạ nghĩ như thế nào? Triệu Nhan lúc này nâng chung trà lên nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm nói, trên mặt cũng cười nhẹ.
- Hỏa dược! Nghe được tên này, Lý Lượng Tộ sắc mặt lập tức trở nên hết sức khó coi, y sở dĩ rơi xuống tình trạng như thế, tất cả đều là bởi vì quân đội của Đại Tống bỗng nhiên chiến lực tăng cực mạnh, mà quân đội Đại Tống dựa vào đơn giản là vũ khí hỏa dược, cũng không biết Đại Tống đem hỏa dược cải tiến như thế nào, kết quả khiến cho hỏa dược uy lực mạnh mẽ tuyệt luân, tường liên thành cũng có thể nổ tung, có thể nói bọn họ sở dĩ mất nước, nguyên nhân chủ yếu chính là do hỏa dược này.
Nhìn thấy Lý Lượng Tộ sắc mặt khó coi, Triệu Nhan cũng là trong lòng âm thầm thích ý, mặc dù đối phương đã thành một nước dưới Đại Tống, nhưng y dù sao cũng là đế vương một quốc gia, nếu không cần thiết, Triệu Nhan cũng không thể bắt y làm thế nào, bây giờ có thể ở trong lời nói khiến Lý Lượng Tộ chịu thiệt, thật là một chuyện vô cùng sảng khoái.
- Hừ! Các ngươi cũng chỉ có thể nương tựa theo ngoại vật mới dám cùng Tây Hạ giao chiến, nếu không phải dùng hỏa dược, chỉ bằng quân đội của các ngươi căn bản không phải là đối thủ của chúng ta! Cuối cùng Lý Lượng Tộ lại mạnh miệng nói, trên mặt cũng là vẻ quật cường.
- Ha ha, không nghĩ tới hoàng đế bệ hạ của Tây Hạ cũng là một người cứng miệng, hỏa dược là ngoại vật, áo giáp vũ khí chẳng phải ngoại vật sao? Các ngươi nếu muốn biểu hiện vũ dũng của chính mình, vậy rõ ràng cởi áo giáp ném vũ khí xuống, bàn tay trần cùng chúng ta chiến đấu là được! Triệu Nhan nghe đến đó cũng lại cười lớn phản bác. Lời của Lý Lượng Tộ vốn không có căn cứ xác đáng.
- Ngươi... Nghe được Triệu Nhan nói vậy, Lý Lượng Tộ cũng tức giận muốn phản bác, nhưng trong lúc nhất thời lại tìm không ra lý do. Mất một lúc vẫn á khẩu không trả lời được, cuối cùng chỉ có thể thở phì phì trừng mắt nhìn Triệu Nhan. Triệu Nhan tự nhiên sẽ không yếu thế, cũng đồng dạng hung hăng trừng lại, hắn vốn còn muốn tìm Lý Lượng Tộ tâm sự, lại không nghĩ rằng không hài lòng, vừa mới nói vài lời liền hung hăng như vậy.
Trong lúc đang giằng co, bỗng nhiên chỉ thấy Lương Hoàng hậu vẫn ngồi ở xe chở tù cũng khẽ cười một tiếng đứng lên, sau đó đi tới trước mặt Triệu Nhan nói:
- Phu thê chúng ta đã trở thành tù nhân Đại Tống, quận Vương cần gì phải chấp nhặt với chúng ta?
Lời Lương Hoàng hậu nói mặc dù là ở yếu thế, nhưng âm thầm đã có chỉ trích Triệu Nhan lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, điều này cũng làm cho Triệu Nhan đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó cũng là mặt đỏ lên, hiện tại phu thê Lý Lương Phúc cũng đã là tù nhân, mình có thể cùng Lý Lượng Tộ thảo luận những vấn đề này đúng là có dáng vẻ tiểu nhân.
Tuy nhiên Triệu Nhan đối với Lương Hoàng hậu vốn không có bất kỳ hảo cảm, rất nhanh liền tỉnh táo lại, lập tức hừ lạnh một tiếng nói: - Lương Hoàng hậu thật ra là một người khéo mồm khéo miệng, đáng tiếc ngươi thân là người Hán, không khuyên can còn tùy ý để Tây Hạ xuất binh đánh cướp Đại Tống, thật sự làm cho người ta cảm thấy khinh thường!
- Quận Vương lại sai lầm rồi, tiểu nữ tử sống ở Tây Hạ, dài lâu ở Tây Hạ, đối với ta mà nói, Tây Hạ mới là tổ quốc của ta. Mà Đại Tống thì chính là địch quốc, huống chi giữa hai nước phát sinh xung đột vốn là chuyện thường, quận vương không khỏi có chút ngạc nhiên quá nhỉ? Lương Hoàng hậu cũng là không chút lựa chọn mà phản bác.
Đối với Lương Hoàng hậu loại người trong lòng không có chút khái niệm dân tộc nào thế này, Triệu Nhan cũng lười cùng nàng cãi cọ, lập tức ngược lại nói với Lý Lượng bên cạnh Tộ: - Hoàng Đế Bệ Hạ, mấy ngày nữa chúng ta sẽ tới Tây An châu. Địa hình nơi đó ngươi hẳn là rất rõ ràng, chỉ cần qua Tây An châu chính là cảnh nội Đại Tống chúng ta, đến lúc đó ngươi liền có thể an tâm ở Đại Tống dưỡng già rồi!
Triệu Nhan sau khi nói xong xoay người rời đi, hắn tới đây vốn là muốn trò chuyện với Lý Lượng Tộ một chút, dù sao đối với vị Hoàng đế Tây Hạ này, hắn cũng hết sức tò mò, chỉ có điều song phương lập trường bất đồng, thật sự rất khó nói chuyện cùng nhau, điều này cũng làm cho Triệu Nhan có chút hối hận, sớm biết sẽ như vậy, hắn còn không bằng bưng ấm trà đi tìm Hoàng Ngũ Đức nói chuyện phiếm.
- Quận Vương khoan đã! Ngay tại Triệu Nhan lập tức sắp rời khỏi lều trại, chợt nghe Lương Hoàng hậu kêu lớn, điều này làm cho hắn cũng sững sờ, nghĩ thầm rằng vừa rồi người phụ nữ này còn đúng lý hợp tình cùng mình cãi vã, nhưng hiện tại vì sao lại bảo mình dừng lại ta?
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan lập tức liền dừng bước lại, sau đó xoay người nhìn đối phương, lúc này chỉ thấy Lương Hoàng hậu đối với hắn thi lễ một cái nói: - Quận Vương điện hạ, chúng ta rơi xuống tình trạng như thế, miệng lưỡi lợi hại nói vậy quận vương cũng sẽ không để ở trong lòng, hiện tại tiểu nữ tử có một chuyện muốn thỉnh giáo, kính xin quận vương nói rõ!
- Ồ, chuyện gì? Triệu Nhan lúc này cũng tràn đầy hứng thú đánh giá Lương Hoàng hậu, vừa rồi nàng còn hùng hổ cùng mình tranh luận, nhưng hiện tại lại ra vẻ tâng bốc, rồi lại thỉnh giáo mình, loại sự tình này chỉ sợ cũng chỉ có loại nữ nhân như nàng làm được, nếu đổi lại là Lý Lượng Tộ, chỉ sợ bất kể như thế nào cũng sẽ không làm được như thế.
- Chúng ta đã trở thành tù nhân, chỉ có điều không biết Đại Tống tính toán xử trí chúng ta như thế nào? Lương Hoàng hậu lúc này nhìn chằm chằm Triệu Nhan hỏi, trong khoảng thời gian này nàng tuy rằng kiệt lực làm ra một bộ trấn định, nhưng đối với việc chạy đi đã không ôm bất cứ hy vọng nào rồi, cho nên nàng hiện tại muốn biết ngày sau vận mệnh mình như thế nào?
Nghe được vấn đề này của Lương Hoàng hậu, Triệu Nhan cũng là không có vội vã trả lời, mà quay đầu nhìn về phía Lý Lượng Tộ cười nhạt hỏi: - Hoàng hậu hỏi vấn đề này, cũng hẳn là mối quan tâm của Hoàng Đế Bệ Hạ đi?
- Hừ, cùng lắm là một chữ chết, ngày đó trẫm bị Gia Luật Trọng Nguyên đánh lén, đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!
Lý Lượng Tộ lúc này cũng hừ lạnh một tiếng, y là người hết sức tự phụ, vẫn muốn đưa Tây Hạ thành bá chủ tam quốc, đáng tiếc bây giờ là nước mất nhà tan, điều này cũng làm cho y tâm như tro tàn, đối với sinh tử cũng đã sớm không để trong lòng rồi.
- Ha ha, bệ hạ quả nhiên là người hào khí, chẳng qua Đại Tống ta là lễ nghi chi bang, ngươi mặc dù là Hoàng đế địch quốc, nhưng cũng là một vị đế vương, chờ đến Đông Kinh thành ròi, phụ hoàng khẳng định cũng sẽ lấy lễ đối đãi với ngươi, đương nhiên về mặt tự do có thể bị hạn chế, nhưng khẳng định cũng là ăn ngon mặc đẹp hưởng dụng vô cùng, đến lúc đó Hoàng Đế Bệ Hạ chỉ cần chuyên tâm dưỡng già là được. Triệu Nhan nghe đến đó lại cười to nói, lấy hiểu biết rất rõ của hắn với Đại Tống, đối với hoàng đế địch quốc Lý Lượng Tộ sẽ không xử tử.
- Ha hả, Đại Tống các ngươi đích thật là lễ nghi chi bang, hơn nữa từ khi bắt đầu lập quốc vốn chưa từng xử tử đế vương địch quốc, tỷ như Lý hậu chủ, cùng với Hoàng đế Hậu Thục Mạnh Sưởng, vài đế vương này bị bắt mặc dù không có xử tử, nhưng bọn họ sống ở Đại Tống cũng là sống không bằng chết, hơn nữa cuối cùng cái chết cũng không minh bạch, đây chính là lễ nghi chi bang của Đại Tống các ngươi? Triệu Nhan vừa dứt lời, chỉ thấy Lý Lượng Tộ cười lạnh một tiếng nói.
- Á
Triệu Nhan nghe được Lý Lượng Tộ bất ngờ nói tới Lý hậu chủ và Mạnh Sưởng, trong lúc nhất thời cũng có chút á khẩu không trả lời được, bởi vì hai Hoàng đế này sau khi là tù binh Đại Tống, cuộc sống xác thực vô cùng không tốt, đặc biệt bọn họ sống thập phân xui xẻo gặp được một người vợ không tốt, kết quả bị mang một cái nón xanh thật to, cuối cùng cái chết đều không minh bạch, việc này mặc dù không có ghi lại trong chính sử, nhưng truyền thuyết dân gian cũng rất nhiều, có hai vết xe đổ, khó trách Lý Lượng Tộ nói lời châm chọc.
- Ha hả, không nói được gì rồi chứ gì, Đại Tống các ngươi bề ngoài tuyên dương cái gì lễ nghi nhân trí tin, nhưng sau lưng còn không phải một bụng nam là trộm nữ làm ky sao, Tây Hạ ta mặc dù là người Hồ, nhưng ít ra chuyện gì cũng thể hiện đúng như vậy ra ngoài, không giống các ngươi làm như vậy, kỹ nữ còn muốn lập đền thờ... Lý Lượng Tộ càng nói càng giận, cuối cùng lại không lựa lời nói mắng to lên.
- Xoảng! Không đợi Lý Lượng Tộ mắng xong, Triệu Nhan cũng đã tức giận đem bình trà trong tay đập vỡ trên mặt đất, sau đó chỉ vào đối phương mắng lại: - Đại Tống cúng ta cho dù không thể, làm việc cũng biết che giấu một chút, so sánh ra Tây Hạ các ngươi đích xác đủ thẳng thắn, cha đoạt con dâu, kết quả bị đứa con thiến đi, đứa con trai là ngươi thật tốt, cùng thê tử của cữu cữu tư thông, hơn nữa còn kết phường diệt cả nhà đối phương, càng chẳng biết xấu hổ lập người phụ nữ này là hoàng hậu, trong thiên hạ có thể thấy không tìm đâu ra hoàng gia nào dơ bẩn hơn các ngươi rồi!
Nhìn đến Lý Lượng Tộ thân là tù nhân lại vẫn kiêu ngạo như thế, Triệu Nhan cũng khó thở rồi, ngay trước mặt y đem việc hoàng thất Tây Hạ dơ bẩn cùng bản sự tất cả đều nói ra. Năm đó cha của Lý Lượng Tộ là Lý Nguyên Hạo đoạt hôn thê của con trai ruột, chính là chị dâu Lý Lượng Tộ, kết quả ca ca y không cam lòng, phát động chính biến tập kích Lý Nguyên Hạo, trong lịch sử ghi lại chính là ca ca y cắt rớt cái mũi của Lý Nguyên Hạo, tuy nhiên Triệu Nhan đi vào Đại Tống sau này mới biết được, Lý Nguyên Hạo không phải cái mũi bị cắt, mà là trực tiếp bị con của mình thiến, dùng việc này báo lại mối hận đoạt vợ, chỉ có điều sử quan vì che giấu cho Lý Nguyên Hạo, mới ghi lại cắt rớt cái mũi, sau khi Lý Nguyên Hạo chết, nhân có Một Tàng thị ủng hộ, ca ca Lý Lượng Tộ đoạt được ngôi vị Hoàng đế, kết quả sau lại bị Lý Lượng Tộ cấu kết với Lương thị diệt cả nhà Một Tàng thị. Có thể nói Tây Hạ và Đại Tống thuộc loại bên tám lạng người nửa cân, nhà ai đều có không ít xấu xa nhơ bẩn.
- Ngươi... Lý Lượng Tộ đối với chuyện nhà của mình tự nhiên so với bất cứ kẻ nào đều rõ ràng, nhưng việc này ở Tây Hạ vẫn luôn là cấm kỵ, chưa từng có ai dám đàm luận ngoài sáng, hiện tại bị Triệu Nhan chỉ vào mặt của y trách mắng, điều này làm cho y nhất thời cũng là sắc mặt xanh mét, toàn thân đều run rẩy lên.
- Bệ hạ bớt giận, người làm việc lớn không quan tâm tới chuyện tiểu tiết, bệ hạ sao lại vì những chuyện nhỏ nhặt này mà tức giận! So với kẻ đang tức giận, Lương thị cũng vô cùng biết cách bình tĩnh, không những mình không tức giận, ngược lại còn ra tìm cách an ủi Lý Lượng Tộ, giống như việc Triệu Nhan mắng mình cấu kết với Lý Lượng Tộ tiêu diệt Một Tàng thị không phải là nàng làm vậy.
Nghe được Lương thị an ủi, Lý Lượng Tộ cũng chầm chậm tỉnh táo lại, lập tức bình ổn lửa giận của mình một chút trừng mắt với Triệu Nhan nói: - Đúng vậy, người làm việc lớn không quan tâm tới chuyện tiểu tiết, này đó bất quá là tiểu tiết, bất kể cha ta đã làm chuyện gì, ông ấy đều là Hoàng đế lập quốc của Đại Hạ ta, hơn nữa còn đem Đại Tống và Liêu quốc các ngươi đánh cho liên tiếp bại trận, nếu lão nhân gia ông ấy còn tại thế, chỉ sợ quân Tống các ngươi cho dù có hỏa dược trợ giúp, cũng không có khả năng tiêu diệt Tây Hạ ta!
- Hừ! Với loại người ngu ngốc không minh mẫn như các ngươi thật chẳng còn gì để nói, cáo từ! Triệu Nhan cũng lười tức giận không đâu với Lý Lượng Tộ, hừ lạnh một tiếng xoay người rời khỏi lều trại, đồng thời cũng cảm giác mình hôm nay tới gặp Lý Lượng Tộ thật là sai lầm lớn, chỉ có điều Triệu Nhan cũng thật không ngờ, ngay vào lúc ban đêm sau khi hắn tới gặp Lý Lượng Tộ, lại xảy ra một chuyện làm người ta khiếp đảm.