Trên một bến tàu nhỏ nằm ở tận cùng phía đông bờ biển huyện Thương của Hà Gian phủ, Hô Diên Khánh mang theo Chủ Bạc và Đô Đầu của huyện, ngoài ra còn có một vài nha dịch đang lo lắng chờ, vài người thường xuyên rướn cổ lên nhìn mặt biển xa xa, đáng tiếc ngoại trừ mặt biển thêng thang ra, căn bản là không có con thuyền nào.
- Huyện Tôn, liệu có phải là ngài nhớ nhầm ngày rồi không, chúng ta đã chờ ở đây cả buổi trời rồi, ấy thế mà ngay cả bóng dáng con thuyền cũng không có nhìn thấy?
Lúc này tên Đô Đầu mù một mắt mở miệng hỏi, tên Đô Đầu này trên Trương Hầu, trước kia cũng là tướng sĩ trong cấm quân, từng tham gia cuộc chiến diệt Hạ, chỉ đáng tiếc trên chiến trường bị mù mất một con mắt, lại thêm tuổi cũng đã cao, vì thế liền rút khỏi quân, làm một Đô Đầu trong nha môn quê nhà Thương huyện, y từng mấy lần gặp Hô Diên Khánh ở trong quân, cũng vô cùng bội phục Hô Diên Khánh, mà Hô Diên Ngôn vừa hay là đường huynh của Hô Diên Khánh, lại thêm Hô Diên Ngôn lại không có làm giá, cho nên hai người không chỉ là cấp trên cấp dưới, hơn nữa giao tình cũng không tệ.
- Không thể nào nhớ sai được, ngày hẹn viết trên thư chính là ngày hôm nay, sẽ không phải là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn trên biển chứ, do đó mà trễ giờ.
Lúc này Hô Diên Ngôn cũng mở miệng nói, khoảng thời gian trước y đi gặp đường đệ Hô Diên Khánh của mình, thuận tiện tìm hiểu tình hình khôi phục hạn hán ở Hà Gian phủ và những nơi khác, kết quả phát hiện tình hình nơi mình còn xem như không tệ, chí ít bọn họ thủ nơi bờ biển vẫn còn có thể đánh bắt chút đồ ăn từ biển, không cần bữa nào cũng húp cháo loãng.
- Đến rồi, đến rồi, các ngươi mau nhìn, trên biển có thuyền đến rồi!
Đúng lúc này, chủ bạc Lý Thành đứng bên cạnh Hô Diên Ngôn chỉ vào mặt biển kêu lớn, bình thường y và Hô Diên Ngôn có chút không hợp, tuy nhiên đối với chuyện trước mắt này, ý kiến của hai người lại nhất trí một cách thần kỳ, lúc nhìn thấy thuyền ở trên mặt biển liền kích động mà kêu lên.
Nghe thấy tiếng kêu của Lý Thành, Hô Diên Ngôn và Trương Hầu cũng đều nhìn về phía mặt biển, kết quả phát hiển trên mặt biển đã xuất hiện bóng dáng cánh buồm, điều này khiến hai người cũng vô cùng hưng phấn, rất nhanh liền nhìn thấy mấy chiếc thuyền xuất hiện trên mặt biển, nhìn kiểu dáng chính là thuyền chiến của Thủy sư Đại Tống, điều này khiến Hô Diên Ngôn cuối cùng cũng đã yên lòng, y chờ chính là Thủy sư Đại Tống.
Rất nhanh mấy chiếc thuyền kia liền đến ngoài biển bến tàu Thương huyện, sau đó ngừng lại, bởi vì cảng nơi này quá nhỏ, nước cũng không đủ sâu, cho nên chiến thuyền căn bản không vào được, chỉ có thể ngừng ở ngoài biển, tuy nhiên trên chiến thuyền có thuyền nhỏ được thả xuống, người trên thuyền ngồi thuyền nhỏ đến bến tàu, Hô Diên Ngôn có thể nhìn ra được người tới toàn bộ đều là quan tướng Thủy sư.
Rất nhanh thuyền nhỏ liền cập bờ, Hô Diên Ngôn dẫn theo người tiến lên nghêng đón, lúc này quan tướng cầm đầu trên thuyền cũng cao giọng cười nói với Hô Diên Ngôn:
- Chắc hẳn vị này chính là Hô Diên huyện lệnh, mạt tướng Vương Thông bái kiến Hô Diên huyện lệnh.
Vương Thông là một đại hán dáng người khôi ngô mặt râu quai nón, y là một Ngu Hầu trong Thủy sư, lần này đến để phụ trách chuyện chiêu mộ tân binh, mà Thương huyện Hô Diên Ngôn chưởng quản chính là trạm chiêu binh đầu tiên của y, ngoài ra y cũng biết Hô Diên Ngôn xuất thân từ tướng môn Hô Diên gia, hiện giờ lớp trẻ Hô Diên gia đang vô cùng chói sáng trong quân đội, ví dụ như Hô Diên Khánh của Hà Bắc quân, cùng với Hô Diên Bình trong cấm quân phương nam… đều tiền đồ vô lượng, cho nên y cũng vô cùng khách khí với Hô Diên Ngôn.
- Vương tướng quân quá khách khí rồi, tướng quân ngồi chiến thuyền đường xa mà đến, chắc hẳn là vô cùng vất vả, bổn quan đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu trong thành để đón gió cho tướng quân!
Hô Diên Ngôn cũng hết sức cao hứng nói.
Thương huyện nơi này vốn là một trong những nơi bị hạn hán nghiêm trọng nhất, tuy hạn hán đã đi qua, biển cả mà họ thủ cũng mạnh hơn so với mấy huyện trong nội địa ở phía tây, nhưng hiện giờ tình huống vẫn vô cùng nghiêm trọng, vẫn có một bộ phận tương đối lão bách tính chỉ có thể một ngày húp ba bữa cháo loãng, cuộc sống lại càng khó khăn, có thể nói cơn hạn hán này khiến nguyên khí bách tính Thương huyện bị tổn hại nặng nề, vẫn chưa biết là đến lúc nào mới có thể khôi phục lại?
- Hô Diên tri huyện quá khách khí rồi, đám người mạt tướng vì chiêu binh mà đến, ngày sau nhất định sẽ thêm không ít phiền toái cho huyện tôn, kính xin huyện tôn chớ ghét bỏ bọn ta!
Lúc này Vương Thông cũng khách khí nói, y đến chiêu binh nhất định không thể không nhờ vào sự giúp đỡ của quan phủ địa phương, tự nhiên là phải xây dựng mối quan hệ tốt với quan địa phương, chỉ là quan văn vẫn luôn rất khinh thường võ tướng, Vương Thông vẫn luôn lo lắng là quan địa phương sẽ không phối hợp, may mà y biết Hô Diên Ngôn xuất thân tướng môn, thế là liền chọn Thương huyện này thành trạm chiêu binh đầu tiên.
Hô Diên Ngôn nghe đến đây cũng lần nữa khách khí thêm mấy câu, sau đó mời đám quan tướng Vương Thông đến huyện thành dự tiệc, nói ra thì Hô Diên Ngôn rất vui vì chuyến đi này của đám người Vương Thông, điều này không chỉ vì y xuất thân tướng môn, mà vì hiện giờ cuộc sống của nhân dân trong Thương huyện quả thật là quá khốn khổ, nếu có thể nhập quân, cũng xem như là có một nghề nghiệp tốt.
Yến tiệc đón gió mà Hô Diên Ngôn chuẩn bị cho đám người Vương Thông không phong phú cho lắm, bởi ảnh hưởng của nạn hạn hán, tình hình kinh tế Thương huyện bị đả kích nặng nề, những tửu lâu hơi lớn một chút đều vì không kinh doanh được mà phải đóng cửa, còn những tửu quán lại càng không kinh doanh, cho nên Hô Diên Ngôn chỉ có thể mời đám người Vương Thông đến huyện nha, đồng thời mời một đầu bếp lúc trước của một tửu lâu đến huyện nha nấu ăn khoản đãi đám người Vương Thông.
Vương Thông xuất thân từ ngư dân phương nam, từ nhỏ đã sống ở phương nam, sau khi tham gia Thủy sư cũng vẫn luôn hoạt động ở vùng duyên hải phương nam, lần này cũng là lần đầu tiên đến huyện thành phương bắc, bởi vậy y cũng hết sức tò mò, sau khi đổ bộ vẫn luôn quan sát tình huống xung quanh, có điều khiến y thất vọng chính là, lọt vào tầm mắt toàn bộ đều là những phòng ốc thấp bé, thậm chí dân chúng gặp được đều mặt mày xanh xao, cho dù là người trẻ tuổi thì thân thể cũng gầy yếu, điều này khiến y không khỏi thất vọng, nếu dân chúng Thương huyện đều ốm yếu như vậy, vậy y khó mà có thể chiêu được sĩ tốt đạt chuẩn.
Sau khi tiệc rượu bắt đầu, Hô Diên Ngôn cũng không hề vội vàng nói chuyện chính sự, chỉ liên tục mời rượu, quy củ của Hô Diên gia bọn họ chính là như vậy, chỉ cần mở tiệc mời khách thì phải không ngừng mời rượu, lúc trước Triệu Nhan cũng đã từng lĩnh giáo qua, kết quả bị một đám nam tử Hô Diên gia vây xung quanh chuốc rượu, sau đó đau đầu tận mấy ngày sau mới đỡ được một chút, từ đó về sau hắn không bao giờ dám đi dự tiệc nhà Hô Diên nữa, sợ là không cẩn thận sẽ bị bọn họ chuốc rượu tới chết.
Người làm lính gần như không ai không uống rượu, đặc biệt là Thủy sư như Vương Thông, bởi vì quanh năm phải ra biển, cần thường xuyên uống chút rượu mạnh để xua đi khí lạnh, bởi vậy y và mấy thủ hạ đều tửu lượng sâu như biển, đối với rượu mà đám người Hô Diên mời đều không cự tuyệt, kết quả Hô Diên Ngôn và chủ bạc Lý Thành rất nhanh đều không thể uống tiếp nữa, bò dài trên bàn rượu không dậy nổi, tuy nhiên Đô Đầu Trương Hầu cũng xuất thân từ quân, tửu lượng cũng sâu như biển, cuối cùng cùng đám người Vương Thông uống ngang nhau, kết quả toàn bộ đều say đến bất tỉnh nhân sự.
Ngày hôm sau, Hô Diên Ngôn xoa cái đầu vô cùng đau nhức vì say rượu, sau đó tìm Vương Thông, hỏi y chuyện chiêu binh lần này. Kỳ thật cho dù là Hô Diên Ngôn không đến, Vương Thông cũng phải tìm Hô Diên Ngôn để nói chuyện này, dù gì thì lần này thời gian cấp trên cho y không nhiều, nhưng nhiệm vụ lại rất nặng nề, nếu không hoàn thành, e là y cũng sẽ bị trách phạt.
- Vương tướng quân, không biết lần này các ngươi định sẽ chiêu mộ bao nhiêu tướng sĩ ở Thương huyện?
Hô Diên Ngôn biết thường thì võ tướng đều thẳng tính, làm việc trước giờ đều nhanh gọn lẹ, cho nên y cũng không khách khí, vừa vào liền hỏi thẳng vấn đề.
- Không dối gì Hô Diên tri huyện, lần này cấp trên giao cho ta nhiệm vụ rất nặng nề, ngài có thấy mấy chiếc chiến thuyền ta mang đến kia không, cấp trên bảo ta phải nhét đầy tân binh vào những chiếc chiến thuyền đó mới được về, hơn nữa thời gian còn có hạn, cho nên đối với ta mà nói, Thương huyện có thể cung cấp bao nhiêu tân binh, ta liền chiêu bấy nhiêu tân binh, nếu ở Thương huyện ta có thể chiêu đủ nhân số, vậy thì không thể tốt hơn rồi!
Vương Thông thấy Hô Diên Ngôn trực tiếp như vậy, cũng không hề giấu giếm mà mở miệng nói, y cảm thấy vị tri huyện xuất thân từ tướng môn trước mắt này rất hợp khẩu vị của mình.
Thấy Vương Thông nói thế, trên gương mặt của Hô Diên Ngôn cũng lộ ra vẻ mừng rỡ, lập tức suy nghĩ trong một lát rồi nói:
- Vương tướng quân, Thương huyện ta từ sau trận hạn hán năm trước, dân chúng cũng khốn khổ đến không chịu nổi, không ít người đều không có nổi cơm ăn, lúc trước sau khi nhận được tin tức ngài sẽ đến chỗ chúng ta chiêu binh, ta liền lập tức cho người tìm hỏi dân làng, kết quả không ít thanh niên đều muốn đi lính, với số người của Thương huyện ta, hẳn là cung cấp 1,200 người thì vẫn có thể được!
Thương huyện là một huyện lớn, trong huyện có ba, bốn vạn người, ngoại trừ người già, trẻ con và phụ nữ, mặt khác còn có những người đàn ông có độ tuổi không phù hợp, có thể cung cấp được một, hai ngàn người tham gia Thủy sư đã là rất không dễ dàng, thậm chí đây gần như là số lượng tất cả những người đàn ông phù hợp tòng quân của Thương huyện, đây không phải là phỏng đoán của bản thân Hô Diên Ngôn, mà là số liệu được cung cấp sau khi y điều tra, đương nhiên con số này có thể sẽ có sai lệch lớn, nhưng sẽ không ít hơn ngàn người.
Có thể chiêu được binh lực ngàn người ở một huyện đã là rất khó có được, tuy nhiên lúc này Vương Thông lại cười khổ một tiếng nói:
- Hô Diên tri huyện, ngươi có thể không biết, Thủy sư chúng ta khác với lục sư, tiêu chuẩn chiêu mộ tân binh cũng khác, mạt tướng tuy là nóng lòng chiêu binh, nhưng cũng không dám hạ bớt tiêu chuẩn.
- Ha ha, Vương tướng quân không cần khó xử, bản quan cũng xuất thân từ tướng môn, đương nhiên biết những tiêu chuẩn khắc nghiệt trong việc chiêu binh, cho nên Vương tương quân ngài cứ việc đi chiêu, có thể chiêu bao nhiêu thì chiêu bấy nhiêu!
Hô Diên Ngôn cũng lập tức cười nói, y đương nhiên là hy vọng Vương Thông có thể chiêu nhiều một chút, như vậy cũng sẽ có thêm càng nhiều đường sống cho bách tính, tuy nhiên chuyện này cũng không thể cưỡng cầu, cũng không thể người nào cũng nhét vào trong quân, nếu không Vương Thông cũng không thể về giao phó được.
Thấy Hô Diên Ngôn không hề cưỡng ép, Vương Thông cũng không khỏi thở phào, đồng thời cũng cảm thấy nhiệm vụ đến chiêu binh lần này dường như cũng không khó cho lắm, nếu người nào cũng ủng hộ như Hô Diên Ngôn, hẳn là mình chỉ cần đi mấy huyện thành thì có thể chiêu đủ danh ngạch rồi.
Kế đó Hô Diên Ngôn lại cùng thảo luận một số công việc cụ thể trong việc chiêu binh với Vương Thông, có vài chuyện quả thật là cần có sự phối hợp của Hô Diên Ngôn, cho nên Vương Thông liền tỉ mỉ giải thích một phen, tuy nhiên cuối cùng y chợt nhíu mày nói:
- Hô Diên tri huyện, hôm qua sau khi ta đổ bộ, dân chúng Thương huyện gặp được đều khá gầy yếu, ngay cả nam tử trẻ tuổi cũng vậy, nếu người ở đây đều vậy, e là căn bản là sẽ không đạt tiêu chuẩn chiêu binh của chúng ta.
Nghe thấy Vương Thông nói thế, Hô Diên Ngôn lại vỗ ngực cam đoan nói:
- Vương tướng quân không cần lo lắng, ngài cũng biết trận hạn hán lớn vào năm trước khiến cho người dân nơi này của ta ngay cả cơm cũng không đủ no, đương nhiên là người nào người nấy đều vô cùng gầy, tuy nhiên Thương huyện chúng ta nằm gần Liêu Quốc, dân phong vô cùng dũng mãnh, hơn nữa võ phong thịnh hành, nam nhân đều luyện võ từ nhỏ, đều không thiếu gan dạ và sức mạnh, tuyệt đối có thể đạt yêu cầu của Thủy sư.
-- -- -- -- -- oOo-- -- -- -- --