Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 776 - Chương 775: Kết Cục Của Lã Huệ Khanh.

Chưa xác định
Chương 775: Kết cục của Lã Huệ Khanh.

Cao Thái hậu tiến hành đoạt quyền vô cùng bí mật, trước đó ngay cả Triệu Nhan cũng không nhận được bất cứ tin tức gì, nói chi là những người khác, tuy nhiên cùng với việc sau khi Triệu Nhan rời khỏi Chính Sự Đường, và Cao Thái hậu ra mặt chính thức buông rèm chấp chính, tin tức này cũng không thể tránh khỏi bị lan truyền ra ngoài, không ít người đều kêu bất bình thay Triệu Nhan, một là ghi nhớ những công lao ngày trước của Triệu Nhan, hai là không tin tưởng để một nữ nhân như Cao Thái hậu ra chấp chính.

Tuy nhiên biểu hiện của Cao Thái hậu lại khiến tất cả mọi người đều giật mình, bà vừa buông rèm chấp chính, ngay lập tức liền đề cử Tư Mã Quang, tiến hành xử lý dứt điểm những vấn đề mà cải cách chính trị ngày trước còn sót lại, nói ra thì ảnh hưởng của biến pháp quả thật quá lớn, tuy là sau này được Triệu Nhan cải thiện một ít, khiến cho rất nhiều điều luật hại dân trở thành lợi cho dân, tuy nhiên thời gian Triệu Nhan đảm nhiệm nhiếp chính quá ngắn, vẫn có một vài vấn đề chưa kịp xử lý, đây cũng là cơ hội để Cao Thái hậu và Tư Mã Quang biểu hiện.

Chỉ có điều thái độ của Tư Mã Quang đối với chuyện biến pháp hoàn toàn khác với Triệu Nhan, y gần như là mang theo một cảm giác căm thù với cải cách chính trị, cho nên sau khi y lên đài, không hề tiến hành cải tiến và lợi dụng tân pháp như Triệu Nhan, mà gần như là một nhát phá huỷ hết toàn bộ, ngay cả những tân pháp mà Triệu Nhan cải tiến lúc trước đều không bỏ qua, tuy nhiên chuyện này gặp phải sự phản đối của rất nhiều người, thậm chí ngay cả Triệu Nhan cũng ra mặt can thiệp, lúc này mới khiến Tư Mã Quang thay đổi thái độ, chỉ là huỷ bỏ đi những điều luật hại dân mà chưa kịp cải tiến.

Những lời kêu ca mà tân pháp đưa tới thật sự quá lớn, cho nên hành động này của Cao Thái hậu và Tư Mã Quang lập tức giành được thiện cảm của không ít người, điều này cũng khiến cho Cao Thái hậu được xem như là đã đốt lên ngọn đuốc đầu tiên sau khi buông rèm chấp chính, thu hút được không ít người ủng hộ cho bản thân, đồng thời cũng giảm bớt đi một vài dị nghị của người bên ngoài đối với bà, điều này cũng khiến bà xem như là đã ngồi vững vị trí hiện tại.

Đối với biểu hiện của Cao Thái hậu, Triệu Nhan không hề cảm thấy bất ngờ, bởi vì cho dù là trong lịch sử cũ hay là lịch sử hiện tại. Cao Thái hậu gần như là đều không có bất kỳ thiện cảm gì với biến pháp, lúc trước khi Vương An Thạch lần đầu tiên bị bãi bỏ đi chức vị thừa tướng, mồi lửa chính là do Cao Thái hậu khóc lóc kể lể nguy hại của tân pháp với Triệu Húc, hiện giờ sau khi Cao Thái hậu cầm quyền, đương nhiên là sẽ xuống tay với tân pháp.

Tuy nhiên sau khi phế bỏ đi những điều luật gây hại cho dân, Tư Mã Quang lại không hề có ý định thu tay. Bởi vậy y bắt đầu tiến hành xử lý những người của phái biến pháp, người đứng mũi chịu sào đương nhiên là người đồng dạng đứng hàng tể tướng, Lã Huệ Khanh, nói ra thì Tư Mã Quang cũng sắp hận chết điều luật biến pháp rồi, mượn cơ hội lên triều, trước mặt văn võ bá quan liệt ra 10 tội trạng lớn của Lã Huệ Khanh, hơn nữa mỗi tội trạng đều có đủ nhân chứng và vật chứng, lần này ngay cả bản thân Lã Huệ Khanh cũng không thể bác bỏ.

Tuy nhiên Lã Huệ Khanh không hề vì vậy mà hoảng loạn, bởi theo gã, bản thân gã vừa mới ủng hộ Cao Thái hậu đoạt quyền thành công. Cao Thái hậu khẳng định sẽ không đồng ý tấu chương buộc tội mình của Tư Mã Quang. Đáng tiếc lần này Lã Huệ Khanh tính sai rồi, Cao Thái hậu vốn đã đáp ứng Triệu Nhan phải nghiêm trị Lã Huệ Khanh, vừa vặn lần này Tư Mã Quang lại cắn chặt lấy Lã Huệ Khanh không buông, thế là dưới tình huống này, Cao Thái hậu chỉ vẻn vẹn suy nghĩ 2 ngày liền đồng ý với ý kiến của Tư Mã Quang, tính toán rõ càng toàn bộ tội danh của Lã Huệ Khanh, cuối cùng tước đi toàn bộ chức vụ của Lã Huệ Khanh, hơn nữa lưu đày đi Nam Dương. Không có ý chỉ đặc biệt của triều đình thì cả đời không được quay trở về Đại Tống.

Lã Huệ Khanh cũng tuyệt đối không ngờ rằng cuối cùng thứ gã chờ đợi lại là thứ kết cục này. Bởi vậy gã lập tức đích thân đi cầu kiến Cao Thái hậu, đáng tiếc ngay cả cửa cung gã cũng không vào được, hơn nữa những vây cánh của gã thấy gã gặp xui xẻo, người nào người nấy đều chủ động tố giác hành động tội ác của Lã Huệ Khanh để hy vọng tự bảo vệ mình, kết quả càng khiến cho Lã Huệ Khanh tội càng thêm nặng, lại càng không có khả năng xoay người, mãi đến lúc này, Lã Huệ Khanh mới bỗng nghĩ đến câu nói mà ngày đó khi ở Chính Sự Đường, Triệu Nhan nói sau khi đánh gã một trận, đồng thời lại liên tưởng đến việc không ngờ rằng Cao Thái hậu lại thuận lợi chấp chưởng đại quyền đến vậy, mà Triệu Nhan không hề ra mặt can thiệp, điều này khiến gã thoáng chốc liền tỉnh ngộ. Xem ra Triệu Nhan đã sớm đạt thành giao dịch với Cao Thái hậu, buồn cười là mình còn vì ép được Triệu Nhan rời đi mà mừng thầm.

Lã Huệ Khanh bị bãi bỏ chức vị tể tướng lưu đày đến Nam Dương, điều này cũng khiến cho Cao Thái hậu đạtđược danh vọng, dù gì thì so với Vương An Thạch, tên tiểu nhân thay đổi thất thường như Lã Huệ Khanh này lại càng khiến cho người khác căm hận hơn, cho nên sau khi xử lý Lã Huệ Khanh, vô số người đều đến bẩm báo, đặc biệt là ngày Lã Huệ Khanh bị lưu đày ra khỏi kinh thành, vô số người tự phát đến cửa thành xem, tiếng chửi rửa bên tai không dứt, từ đó có thể thấy danh tiếng của Lã Huệ Khanh xấu đến mức nào.

Lã Huệ Khanh bị xử trí, ngay sau đó đám người Hàn Giáng và Thái Xác cũng bị Tư Mã Quang buộc tội, kết quả người thì bị bãi quan, người thì bị lưu đày, những người còn lại của phái biến pháp ai nấy đều cảm thấy bất an, tuy nhiên duy chỉ có đám người Tăng Bố và Chương Đôn ngày trước đầu phục Triệu Nhan thì lại bình yên vô sự, điều này cũng khiến cho những người còn thừa lại của phái biến pháp như tìm thấy cứu tinh, đều muốn đầu nhập môn hạ Triệu Nhan, chỉ đáng tiếc Triệu Nhan đã không còn để ý đến triều chính nữa, đối với những quan viên muốn bái phỏng hắn đều không gặp, những người này đều liên lạc với TăngBố và Chương Đôn, hy vọng thông qua họ có thể khiến Triệu Nhan ra mặt bảo vệ họ.

Đối với những quan viên phái biến pháp này, Triệu Nhan vốn là không định quản, tuy nhiên nghĩ đến ngày sau Cao Thái hậu có thể sẽ đối phó mình, cho nên hắn cũng phải duy trì quyền lên tiếng ở một mức độ nào đó trong triều đình, cho nên cuối cùng hắn thông qua Tăng Bố và Chương Đôn, từ trong những quan viên này chọn ra một vài quan viên có năng lực xuất chúng, đồng thời không có vết nhơ gì để giữ lại, ngoài ra Triệu Nhan cũng thầm liên lạc với Trần Thăng Chi, lại thêm đám người Tô Tụng, Tô Triệt, Tô Thức cũng lần lượt được điều vào kinhnhậm chức, cứ như thế trong triều đình liền hình thành một nhóm phái Lăng Vương doTriệu Nhan làm thủ lĩnh, tuy nhiên Triệu Nhan chỉ cầu tự bảo vệ mình, chỉ cần Cao Thái hậu không chọc vào hắn, thì những quan viên trong phái này của hắn sẽ không hành động.

Tư Mã Quang sau khi tiến hành một cuộc thanh tẩy lớn đối với quan viên phái biến pháp, triều đình cuối cùng cũng bình yên lại, sau đó Cao Thái hậu lại thực thi một loạt chính sách khôi phục nguyên khí, đây chính chính là điều mà Triệu Nhan và bách tính thiên hạ mong nhìn thấy, dù gì thì lúc Triệu Húc cầm quyền, đã hao phí quá nhiều quốc lực Đại Tống, hơn nữa bản đồ Đại Tống lại khuếch trương không nhỏ, cho nên khôi phục nguyên khímới là quốc sách chính xác nhất.

Mặt trời buổi sáng đã lên đến đỉnh đầu, Triệu Nhan vẫn nằm lười trên giường không muốn dậy, khoảng thời gian trước hắn gần như đều rời giường khi trời vẫn chưa sáng, thậm chí đã hình thành nên đồng hồ sinh học, khoảng thời gian này sau khi giao đại quyền, hắn vốn muốn ngủ nướng, nhưng trong vài ngày đầu, hắn lại bị đồng hồ sinh học dày vò, ngày nào cũng đều mở mắt khi trời còn chưa sáng, mấy ngày này mới dần dần thích ứng, cuối cùng có thể an ổn mà ngủ nướng rồi.

- Phu quân, thức dậy đi, bọn trẻ đều sớm dậy ăn cơm đi học rồi, cả nhà chỉ còn mình chàng vẫn vùi đầu ngủ, cũng không sợ bị người khác chê cười.

Lúc này Nhan Ngọc Như mỉm cười đi tới, kéo cái chăn trùm trên mặt của Triệu Nhan xuống cười nói, hôm qua đến lượt Triệu Nhan ngủ ở chỗ nàng, nói ra thì khoảng thời gian trước Triệu Nhan đi sớm về trễ cũng có chút lạnh nhạt các nàng, cho nên khoảng thời gian này cũng cố gắng bồi thường, kết quả Nhan Ngọc Như các nàng hiện giờ người nào người nấy thoạt nhìn đều toả ra ánh sáng mê hoặc lòng người mà không thể diễn tả hết bằng lời được.

- Ô, tối qua tiêu hao quá lớn, để ta ngủ thêm một lát!

Triệu Nhan thì ngay cả mắt cũng chưa mở, liền lần nữa kéo chăn lên trùm đầu mơ hồ nói.

Nghe thấy Triệu Nhan nhắc tới đêm qua, trên gương mặt trắng nõn của Nhan Ngọc Như lộ ra vẻ xấu hổ, lập tức buồn bực dùng tay vỗ ngực Triệu Nhan nói:

- Phu quân mau dậy đi, nếu không Dĩnh Nhi tỷ tỷ các nàng sẽ chê cười ta mất!

- Ha ha, ta nhớ là tối qua không phải là nàng còn chê cười Ninh Nhi bọn họ ư, vừa hay để nàng bị họ trêu chọc một chút, mọi người đều huề nhau.

Triệu Nhan lúc này cuối cùng đã kéo cái chăn trên mặt xuống, mấy ngày nay hắn đêm nào cũng sênh ca, buổi sáng lại không chịu rời giường, kết quả Dĩnh Ninh bọn họ đều đùa với nhau, hắn ở giường của ai dậy trễ hơn, thì người đó sẽ bị những người khác trêu chọc, da mặt của Nhan Ngọc Như mỏng nhất, Triệu Nhan lại rất muốn nhìn dáng vẻ khi nàng bị Tào Dĩnh bọn họ trêu chọc.

- Phu quân, phuquân tốt, xin chàng nhanh rời giường có được không, nếu chàng không rời giường, Ninh Nhi bọn họ khẳng định sẽ không bỏ qua cho ta đâu, xin chàng đấy!

Nhan Ngọc Như lúc này ôm cánh tay của Triệu Nhan nài nỉ, vì để không bị người khác trêu đùa, ngay cả thủ đoạn làm nũng nàng cũng lôi ra rồi.

Tính tình của Nhan Ngọc Như trong trẻo nhưng lạnh lung, dẫu là sau khi thành hôn cũng rất hiếm khi lộ ra dáng vẻ trẻ con này, điều này khiến Triệu Nhan cũng không chịu nổi, liền mềm lòng từ trên giường ngồi dậy, điều này khiến Nhan Ngọc Như rất vui sướng, vội vàng tự mình hầu hạ hắn mặc y phục, và cho người chuẩn bị điểm tâm cho hắn.

Sau khi ăn xong điểm tâm, Triệu Nhan cùng Nhan Ngọc Như đến một viện lớn nằm giữa nội trạch, còn chưa đến chính đường, liền nghe thấy tiếng cười nói của Tào Dĩnh bọn họ truyền ra từ bên trong, trong đó còn kèm theo tiếng của một phụ nữtrung niên, Triệu Nhan mang theo Nhan Ngọc Như vào chính đường, chỉ thấy ở trên có một quý phụ trung niên đang ngồi, Tào Dĩnh bọn họ thì ngồi ở hai bên tương bồi, mà Triệu Nhan thì vội vàng tiến lên hành lễ nói:

- Nhi tử bái kiến mẫu thân!

Người quý phụ trung niên này chính là Trương Quý Nghi vừa được Triệu Nhan đón từ trong cung về ở, lúc trước hắn và Cao Thái hậu đạt thành giao dịch, trong đó có một điều khoản là muốn đón mẫu thân của mình và đám người Triệu Quần ra để dưỡng lão, đối với điều này Cao Thái hậu cũng đã thực hiện lời hứa của bà. Trương Quý Nghi cũng không ngờ là mình còn có một ngày có thể nhận nhau với nhi tử, sau khi nhìn thấy Triệu Nhan cũng khóc lóc một hồi, sau đó liền ở trong phủ của Triệu Nhan, đối với con cái của Triệu Nhan lại càng thân thiết, lúc bắt đầu mấy đứa trẻ này còn có chút lạ lẫm với Trương Quý Nghi, tuy nhiên dần dần phát hiện dù phạm phải lỗi gì, Trương Quý Nghi cũng đều bảo vệ chúng, kết quả lũ trẻ này đều trở nên thân thiết với Trương Quý Nghi, mở miệng một cái là không ngừng kêu Tổ mẫu, càng khiến cho Trương Quý Nghi hạnh phúc đến nước mắt cũng chảy ra rồi.

Nhìn thấy Triệu Nhan tiến vào, Trương Quý Nghi cũng rất vui vẻ, vội vàng bảo hắn lên cùng mình nói chuyện, tuy nhiên nói được mấy câu Trương Quý Nghi lại bắt đầu oán giận nói con cái của hắn quá ít, sau này nhất định phải cố gắng hơn nữa sinh thêm vài đứa, điều nà khiến Triệu Nhan cũng không khỏi chảy mồ hôi, con cái của hắn cộng lại cũng sắp 10 đứa rồi, đương nhiên là ít hơn một chút so với Triệu Húc, nhưng nếu ở hậu thế mà nói, e là có thể lên báo được rồi.

Cùng Trương Quý Nghi nói chuyện cho đến giữa trưa, sau đó lại cùng bà ăn cơm trưa, buổi chiều Triệu Nhan vốn dự định là sẽ tìm Hoàng Ngũ Đức vốn cũng ở trong phủ của mình đi câu cá, tuy nhiên cũng chính vào lúc này, trong triều truyền đến một chuyện lại khiến hắn lần nữa chau mày.

Bình Luận (0)
Comment