Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 865 - Chương 864.2: Hải Quân Ngang Ngược (Hạ)

Chưa xác định
Chương 864.2: Hải quân ngang ngược (hạ)

Nhìn thấy thái độ Ngô Mông cứng rắn, Hà Nam Sinh cũng biết nói thêm gì đi nữa cũng chỉ tự rước lấy nhục, kỳ thật ngay từ đầu, y đã khuyên Lợi Ô Gia đừng làm ra loại chuyện chọc giận Đại Tống nà, càng không đồng ý phái sứ tiết tới gặp Ngô Mông, đáng tiếc đối phương căn bản không nghe lời khuyên bảo. Y là thần tử Tát Tề, cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của Lợi Ô Gia, cho nên chỉ có thể miễn cưỡng đi một chuyến, kết quả cũng không nằm ngoài dự liệu của y.

- Một khi đã như vậy, Hà mỗ xin cáo lui, tuy nhiên Hà mỗ vẫn hy vọng Ngô Tướng quân có thể khắc chế lại một phần!

Hà Nam Sinh nói xong lại thi lễ một cái, sau đó lui xuống rời đi.

- Ngô Tướng quân, ngươi nói chắc chắn như vậy, nếu chẳng may Tát Tề vương quốc thật sự không lùi binh thì làm sao bây giờ, chẳng lẽ thật sự phải đánh?

Tả Tư Minh nhìn Hà Nam Sinh rời khỏi lập tức có chút bận tâm nói, y cũng không phải sợ đánh giặc, mà lo lắng vạn nhất đánh nhau, cấp trên trách tội xuống thì làm sao bây giờ?

- Ha hả, Tư Minh huynh cứ yên tâm đi, nếu thật sự đánh nhau, cấp trên tuyệt đối sẽ không có ai trách tội, nói không chừng còn có thể có tưởng thưởng đó.

Ngô Mông lúc này cười nói. Xem ra gã dường như biết tin tức gì đó.

Nhìn thấy bộ dạng Ngô Mông, Tả Tư Minh lúc này cũng hiểu được, y cũng không hỏi đối phương đã biết được tin gì. Bởi vì hắn tin tưởng Ngô Mông chắc chắn sẽ không mơ hồ lừa gạt mình, cho nên y cũng không nói gì nữa, mà mệnh lệnh cho tướng sĩ thủ hạ chuẩn bị ứng chiến, chỉ cần thời gian vừa đến, lập tức phát động công kích với chiến thuyền vương quốc Tát Tề.

Hà Nam Sinh thừa lúc thuyền nhỏ trở lại đội thuyền của mình, sau đó đi lên một chiến thuyền lớn nhất, chiếc thuyền này cũng không phải là do Tát Tề vương quốc kiến tạo mà là dùng một thương thuyền của Đại Tống cải tạo mà thành, chiến thuyền tuy rằng không thể so sánh với chiến thuyền Đại Tống nhưng ở Tát Tề vương quốc cũng đã xem như hạc giữa bầy gà rồi.

Hà Nam Sinh theo thang dây đi lên chiến thuyền. Vừa mới bước lên boong tàu, chợt nghe thấy một trận cười hì hì. Ngay sau đó chỉ thấy một dáng người thiếu niên thổ dân mập mạp đang cùng hai thiếu nữ thổ dân chơi đùa, không có một chút khẩn trương nơi chiến trường, điều này làm cho y cũng thở dài, sau đó tiến lên hành lễ nói:

- Lợi Ô Gia, ta cũng không có nói được gì với tướng lĩnh quân Tống, hơn nữa đối phương lại cảnh cáo, nếu sau nửa canh giờ không cho đội tàu đi qua, bọn họ rất có thể sẽ áp dụng vũ lực!

- Cái gì? Chẳng lẽ ngươi chưa nói cho bọn hắn biết ta ở trong này sao?

Thiếu niên mập mạp nghe thấy Hà Nam Sinh nói lập tức giận dữ, gã chính là Lợi Ô Gia, tuy nhiên cũng chính vì cha gã quá mức sủng ái gã, lại nuôi gã thành một kẻ ngu xuẩn.

- Lợi Ô Gia, ngài phải biết rằng kẻ chúng ta đối mặt là Đại Tống, chứ không phải tiểu quốc Á Sa hay Tân Thuận, chúng ta trước kia ở Malacca này không có đối thủ, nhưng hiện tại Đại Tống đến đây, quốc thổ bọn họ hơn chúng ta mấy chục lần, nhân số lại vượt qua gấp trăm lần, đặc biệt bọn họ đã mấy lần đánh bại chúng ta, cho nên khi đối mặt Đại Tống, phải dùng giọng điệu hòa hoãn nói chuyện với bọn họ!

Nhìn thấy Lợi Ô Gia ngu xuẩn, Hà Nam Sinh lúc này rốt cuộc cũng không kìm nổi mở miệng dạy dỗ, bởi vì y biết Lợi Ô Gia cứ tiếp tục làm loạn như vậy, chỉ sợ lại dẫn tới một hồi đại chiến, thậm chí rất có thể khiến Tát Tề vương quốc diệt vong.

- Hừ! Hà Nam Sinh ngươi đang ở đây nói chuyện với ai vậy, đừng tưởng rằng ngươi là con của cô cô ta là có thể làm ra bộ dạng biểu huynh giáo huấn ta, ở trong mắt ta ngươi chẳng là cái thá gì hết!

Lợi Ô Gia nghe đến đó cũng giận dữ nói, gã lớn như vậy chưa từng có ai dám nói chuyện như vậy với gã.

- Ta không phải lấy thân phận biểu huynh nói chuyện với ngài mà là một thần tử nói với ngài, Đại Tống, chiến thuyền tuy ít nhưng trang bị nỏ pháo và pháo, uy lực vô cùng cường đại, mấy lần trước chúng ta chính là thua bởi hai loại vũ khí này, bây giờ đối phương đã đem họng pháo nhắm ngay vào chúng ta, bất cứ lúc nào đều có thể nã pháo, nếu không kịp thời tránh đường, đến lúc đó vạn pháo phát ra cùng một lúc, ta và ngìa đều chết ở chỗ này!

Hà Nam Sinh lại giận dữ nói, lúc này y cũng bất chấp mọi cái giá rồi, chọc giận Lợi Ô Gia cùng lắm thì vứt bỏ chức vị hiện tại, vậy còn tốt hơn ngay lập tức chết ở đây.

Kỳ thật vừa rồi Hà Nam Sinh khi nói về chính mình còn che giấu một chút, người phụ thân y cưới được chính là em gái ruột của Tát Tề quốc vương đương nhiệm, nói cách khác, y là biểu huynh của Lợi Ô Gia, chỉ có điều quan hệ của y và Lợi Ô Gia cũng không tốt lắm, y lại biểu hiện cực kỳ có tài năng cho nên lần này được Tát Tề quốc vương phái đến cảng Mã Sinh hiệp trợ Lợi Ô Gia, phỏng chừng Tát Tề quốc Vương cũng biết con mình căn bản không có khả năng quản lý cảng lớn như vậy.

- Chết... Chết ở chỗ này?

Lợi Ô Gia nghe thấy chuyện liên quan đến tính mạng, sắc mặt cũng lập tức thay đổi, nhưng gã là người vô cùng quý trọng tính mạng của bản thân, tuy rằng trong lòng có chút hoài nghi nhưng cho dù là có một phần vạn khả năng, gã cũng không dám mạo hiểm như vậy.

Nhìn thấy Lợi Ô Gia rất sợ chết, Hà Nam Sinh lại thở dài, tuy nhiên y rốt cuộc cũng bắt được nhược điểm của đối phương, lập tức chậm dần giọng nói:

- Lợi Ô Gia, vừa rồi trong đội tàu, ngài cũng có thể thấy được, trên chiến thuyền của ta căn bản không có ai dám ra ngăn trở, thứ nhất là chiến thuyền của ta quá mức nhỏ yếu, bị đối phương đụng sẽ rã rời, thứ hai trải qua mấy lần trước thảm bại, tướng sĩ thuỷ quân đối với chiến thuyền Đại Tống đều ôm một nỗi sợ hãi, thậm chí căn bản không dám cùng bọn chúng giao chiến, cho nên nếu thật sự đánh nhau, chỉ sợ thuỷ quân sẽ lập tức giải tán, đến lúc đó nếu chẳng may quân Tống nhân cơ hội đánh hạ cảng Mã Sinh, vậy ngài ăn nói với phụ vương ngài như thế nào?

- Phụ... Phụ vương cưng chiều ta nhất, chỉ là một cảng Mã Sinh, phụ vương chắc chắn sẽ không vì vậy mà trách ta!

Lợi Ô Gia lúc này còn có chút mạnh miệng nói, tuy nhiên ở trong lời nói của gã cũng đã chấp nhận mình không phải là đối thủ của Đại Tống.

- Tốt, cho dù phụ vương của ngài không trách ngài, nhưng ngài chớ quên, mấy ca ca của ngài đã sớm ghen tị với ngài rồi, nếu chẳng may cảng Mã Sinh ở trong tay ngài mất đi, bọn họ nhất định sẽ vì vậy mà làm khó dễ ngài, đến lúc đó ngài nên làm gì bây giờ?

Hà Nam Sinh lại phân tích, nếu không phải hiện tại chuyện này quan hệ đến sinh tử của mình, y còn lâu mới thèm dông dài với tên ngu xuẩn này.

- Chuyện này...

Lợi Ô Gia tuy rằng ngu xuẩn nhưng cũng không phải là dại dột bất trị, ít nhất hiện tại gã còn có thể phân biệt ra được những lời Hà Nam Sinh nói đều quan hệ đến lợi ích của bản thân, bởi vậy trong lúc nhất thời cũng lộ ra vẻ mặt trầm tư, tuy rằng gã khinh thường mấy ca ca, nhưng cũng biết bọn họ đối với mình luôn luôn vô cùng căm thù, nếu để cho bọn họ bắt được nhược điểm, cuối cùng thua thiệt chỉ có thể là chính mình.

Nhìn thấy Lợi Ô Gia khó khăn suy nghĩ với cái đầu heo của gã, Hà Nam Sinh cũng rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, bất quá nghĩ đến thế cục bây giờ, y lại lần nữa cau chặt mày, cho dù lần phong ba này trôi qua nhưng đối mặt Đại Tống càng ngày càng cường thế, ngày sau Tát Tề vương quốc bọn họ nên như thế nào ứng đối tiếp đây?

Bình Luận (0)
Comment