- A, Giai ca nhi ngươi thật có mắt nhìn, vừa rồi ta thật sự sơ sót, nơi này không ngờ cất giấu một báu vật!
Lý Thành theo ánh mắt Triệu Giai nhìn thấy một thiếu nữ bị nhốt, điều này làm cho gã cũng không kìm nổi kinh ngạc nói.
Dương Sĩ Lượng lúc này cũng phát hiện Triệu Giai khác lạ, lập tức cũng tò mò tiếp cận nói:
- Giai ca nhi, không phải ngươi thực sự coi trọng nữ nhân tóc vàng mắt xanh này chứ?
Nghe thấy nghi vấn Lý Thành và Dương Sĩ Lượng, Triệu Giai lại nhếch miệng mỉm cười, cũng không mở miệng giải thích mà xoay người nói với Hồ Tam đứng bên cạnh:
- Hồ Tam, nữ tử này bao nhiêu tiền?
- Chuyện này...
Ngoài ý liệu của Triệu Giai chính là, Hồ Tam nghe thấy lời của y cũng chần chờ một chút, sau đó mới mở miệng nói:
- Không dối gạt vị tiểu ca này, nếu ngài nhìn trúng những nữ tử khác, tiểu nhân dĩ nhiên là cầu còn không được, tuy nhiên nữ tử này có chút đặc thù, nếu ngài muốn mua, ta có thể nói lại nội tình sự việc cho ngài, đến lúc đó ngài hẵng quyết định có mua nữa không?
Nếu đổi lại là khách nhân bình thường, Hồ Tam cũng lười nói cho đối phương biết nội tình, chỉ cần bán hàng hóa đi, vậy chuyện không liên quan đến gã nữa rồi. Bất quá gã buôn người nhiều năm như vậy, đã sớm đã luyện một đôi mắt lửa ngươi vàng, tuy rằng bọn Triệu Giai ba người bên người không mang bất luận tôi tớ gì, nhưng chỉ từ khí chất của bọn họ gã có thể đoán được, thân phận của ba người thiếu niên này tuyệt đối không đơn giản, cho nên để tránh hậu hoạn, gã cảm thấy vẫn là thành thật nói cho đối phương biết tình hình thực tế mới tốt.
- Ồ, không biết này ở cô gái này có nội tình gì?
Triệu Giai nghe đến đó càng cảm thấy hứng thú nói, y đối với nữ tử này hết sức tò mò, cho nên mới tính toán mua lại hỏi về tình hình đối phương một chút, nói không chừng có thể có được một số tình báo hữu dụng.
- Kỳ thật nữ tử này lai lịch có chút vấn đề, ngày hôm qua tại hạ đi thuyền làm việc, kết quả trên đường gặp một thuyền bị hải tặc vây công, hơn nữa chi thuyền tạo hình kỳ lạ, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua, hơn nữa lúc ấy chiếc thuyền này đã bị hải tặc đục thủng đáy thuyền, mắt thấy sẽ chìm nghỉm rồi, lúc ấy ta thấy hải tặc thế lực không mạnh, cho nên liền từ phía sau lưng đánh lén bọn chúng, giết chết hải tặc, thuận tiện cũng đem người trên thuyền mang trở về, lúc ấy trên thuyền ngoại trừ người thiếu nữ này, còn có một vài võ sĩ cường tráng tuy nhiên xem bộ dáng của bọn họ, hình như là hộ vệ của người thiếu nữ này, mặt khác trên thuyền còn có mấy người thị nữ trẻ tuổi, tuy nhiên đều chết ở trong tay hải tặc, thật sự có chút đáng tiếc!
Hồ Tam khi nói tới đây còn lắc đầu thở dài một tiếng, tựa hồ đối với những thị nữ này cảm thấy vô cùng đáng tiếc, tuy nhiên ngay sau đó hắn lại cười nói:
- Dựa theo quy củ trên biển, tại hạ cứu bọn họ, bọn họ sẽ tùy ta xử trí, tại hạ không phải là người tốt lành gì, cho nên dĩ nhiên dựa theo quy củ định trước kia đem bọn họ bán đi, có điều bọn hắn nói tiếng rất kỳ quái, ta không ngờ một câu cũng nghe không hiểu, tuy nhiên ngay khi ta đem bọn họ về cảng, những hộ vệ kia dường như thấy xảy ra điều gì đó, không ngờ ở trên bến tàu phản kháng liều chết muốn cứu người thiếu nữ này ra, nhưng người của ta cũng không phải ngồi không, hơn nữa ta lại thông tri tướng sĩ tuần tra cho nên những hộ vệ kia cũng không thể thành công, cuối cùng đành phải chạy trốn, hiện tại trong thành vẫn đang truy nã bọn họ.
- Thì ra là thế. Ta hiểu, ngươi là sợ ta mua nữ tử này về rồi, bọn hộ vệ sẽ gây sự với ta!
Triệu Giai mỉm cười mở miệng nói, tuy rằng lời nói của Hồ Tam với mình n chưa chắc là thật lòng sợ mình chịu thiệt, tuy nhiên tóm lại đối phương cũng là có ý tốt. Như thế khiến cảm giác của y đối Hồ Tam có chút thay đổi.
- Tiểu ca thật sự là thông minh, thân phận của cô gái này thật không đơn giản, điểm ấy chỉ từ hộ vệ của nàng talà những võ sĩ kia có thể nhìn ra, lúc ấy bọn họ gặp phải hải tặc tổn thất không nhỏ, vẻn vẹn chỉ còn lại hơn mười người đều mang thương tích, thủ hạ của ta mấy chục người không ngờ không thể giữ bọn họ lại, nếu sau đó tướng sĩ hải quân không đuổi tới, nói không chừng ta thật sự có khả năng đã chết trong tay bọn họ rồi.
Hồ Tam khi nói xong lời cuối cùng, trên mặt cũng có chút phẫn hận, ngày hôm qua thủ hạ của gã cũng đã chết vài người, bị thương lại không ít, tuy rằng đều là mấy thổ dân không đáng giá tiền, nhưng dù gì cũng là thủ hạ của gã, chết nhiều như vậy gã cũng đau lòng.
- Không sao, ngươi cứ nói giá đi!
Triệu Giai cũng không thèm để ý chút nào nói, y bình thường ở tại quân cảng, nếu có người dám xông vào nơi đó, tuyệt đối là tìm chết, hơn nữa y lại là Vương thế tử, tuy rằng bề ngoài một thân một mình đi về phía nam học tập, nhưng kỳ thật y lại biết, bất kể y đi tới chỗ nào đều có vô số ám vệ phụ trách bảo hộ y, điểm ấy y hiểu phụ thân hơn bất kì ai trên đời, cho nên đối với vấn đề an toàn y không lo lắng chút nào.
- Vậy là tốt rồi!
Nhìn thấy đối phương không lo lắng chút nào vấn đề an toàn, Hồ Tam càng thêm chắc chắn đối phương lai lịch không nhỏ, lập tức chỉ thấy gã suy tư một lát rốt cuộc báo giá:
- Nếu tiểu ca muốn mua, vậy giá cả một trăm quan, ta dám cam đoan, từ ngày hôm qua sau khi nàng ta đến, tuyệt đối không ai chạm vào một ngón tay nàng ta, điểm ấy tiểu ca xin yên tâm.
Một trăm quan nhìn như so với thiếu nữ Lý Thành mua đắt hơn rất nhiều, nhưng chớ quên, người thiếu nữ này có thể có nhiều hộ vệ bảo hộ, thân phận khẳng định không đơn giản, hơn nữa Hồ Tam còn vì nàng tổn hại một vài nhân thủ, những tổn hại này đều phải tính vào người thiếu nữ này, cho nên gã chỉ đòi Triệu Giai có một trăm quan đã là vô cùng ưu đãi rồi.
Triệu Giai cũng hiểu được chuyện này, cho nên sau khi y nghe thấy Hồ Tam báo giá cũng không thèm chớp mắt lấy một cái, trực tiếp từ trong lòng ngực lấy ra một tờ chi phiếu một trăm quan, tuy rằng hiện tại đã phát hành tiền giấy, nhưng tiền giấy lớn nhất cũng chỉ có một trăm văn, cho nên như loại giấy giao dịch mệnh giá cực lớn này vẫn chỉ sử dụng để gửi trong ngân hàng, lưu hành ở dân gian thì lại tương đối hiếm.
Hồ Tam sau khi nghiệm chứng khoản đơn, lập tức cười tự mình mở hàng rào nhốt thiếu nữ, sau đó kêu đối phương đi ra, tuy nhiên người thiếu nữ này dường như nghe không hiểu lời của gã, cho nên Hồ Tam nói vài lần, đối phương vẫn như cũ ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích.
- Hồ Tam, ngươi đi ra ngoài trước đi, ta đến nói với nàng!
Đúng lúc này, chỉ thấy Triệu Giai lập tức đi vào hàng rào nói, sau đó lại đánh giá cao thấp người thiếu nữ này trước mặt một chút, chỉ thấy đối phương hẳn là xấp xỉ tuổi mình, mặc một chiếc váy dài màu trắng kì lạ, mái tóc màu vàng thật dài buông xuống trước ngực, trên gương mặt trắng nõn ngũ quan tinh xảo cực kỳ, tuy rằng dựa theo thẩm mỹ quan của Đại Tống thì nhìn có chút quái dị, nhưng cũng không phải không thể chấp nhận, đặc biệt một đôi mắt to màu xanh lam vô cùng thản nhiên nhìn Triệu Giai, tuy rằng nàng cũng không nói lời nào, nhưng trong ánh mắt để lộ ra lại làm cho người ta có cảm giác tự thấy hổ thẹn, chẳng qua Triệu Giai cũng không phải người thường, cho nên ánh mắt người thiếu nữ này căn bản không có bất cứ tác dụng gì với y.
Chỉ thấy Triệu Giai đánh giá đối phương, sau đó bỗng nhiên đưa tay chỉ lên ngực đối phương, miệng nói hai chữ
- Jésus!
Nghe thấy hai chữ "Jésus" này, chỉ thấy vẻ mặt lãnh đạm của thiếu nữ cũng chấn động, sau đó có chút kinh ngạc nhìn về phía Triệu Giai, tuy rằng ngôn ngữ không thông, đối phương phát âm cũng không phải quá chuẩn xác, nhưng nàng có thể xác định, đối phương đúng là đang nói đến con trai của Chúa Trời, phải biết rằng nàng đã rời xa nhà không biết bao dặm đường, nhưng hiện tại thiếu niên tóc đen mắt đen lại có thể nói ra tên của Thánh tử, chẳng lẽ hào quang của Chúa Trời đã chiếu rọi đến nơi cách xa ngàn dặm ngoài đất Thánh rồi sao?
"# $#%# $%..." Nghĩ đến chuyện này, thiếu nữ lập tức có chút vội vàng đề xuất nghi vấn, đáng tiếc làm cho nàng thất vọng chính là, thiếu niên này nghe thấy lời của nàng lại lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, xem ra căn bản nghe không hiểu lời của nàng.
Triệu Giai nghe đối phương nói ra một đống từ ngữ mà mình cũng chả hiểu lập tức cũng có chút xấu hổ, kỳ thật sở dĩ y cảm thấy hứng thú với người thiếu nữ này, chủ yếu vẫn là trên cổ đối phương đeo một cây thập tự giá, mặt trên có khắc một bức của khổ hình của Chúa, trước kia y không chỉ một lần nghe phụ thân Triệu Nhan đề cập tới, biết đây là dấu hiệu của Thiên Chúa giáo, chẳng qua Chúa Trời chỉ được truyền bá tại địa khu châu Âu xa xôi ngàn dặm, cho nên có thể nhìn thấy một giáo đồ Thiên Chúa ở đây, y cũng cảm thấy hết sức tò mò.
Bọn Hồ Tam nhìn thấy Triệu Giai vẻn vẹn chỉ nói một câu mà mình nghe không hiểu, nữ tử liền lộ ra thần sắc kích động, điều này làm cho gã không khỏi suy đoán có phải đối phương biết lai lịch nữ tử này hay không, nếu thật sự là như thế nói không chừng mình còn bán bị hớ đó, tuy nhiên gã cũng không dám tăng giá vào lúc này nữa, dù sao ba người thiếu niên này lai lịch không tầm thường, mình coi như kết giao bằng hữu đi.
- Cùng ta rời khỏi!
Triệu Giai tiến lên mở miệng nói với người thiếu nữ kia, đồng thời cũng dùng thế tay biểu đạt ý của mình.
Người thiếu nữ này vô cùng thông minh, rất nhanh hiểu ý tứ của Triệu Giai, chỉ thấy nàng do dự một lát, rốt cuộc dùng sức gật gật đầu, nàng cũng hiểu được chính mình rơi vào tay bọn buôn người mà trước mắt thiếu niên này hẳn là muốn mua mình về, mặc dù mình bị cho là nô lệ mua bán làm cho nàng cảm thấy vô cùng sỉ nhục, nhưng ở tình cảnh hiện tại, nàng ở chỗ này chỉ có thể làm đầy tớ chờ đợi người mua, so với việc bán cho kẻ khác chỉ ham muốn vẻ đẹp của chính mình, thiếu niên trước mắt này lại hiểu được tín ngưỡng của mình, nói không chừng sẽ đối xử tử tế với mình, tuy rằng ý nghĩ này có thể có chút khờ dại, nhưng đối với nàng mà nói, đã là lựa chọn tốt nhất rồi.
Thấy thiếu nữ đồng ý, Triệu Giai lập tức lộ ra một nụ cười, sau đó ra hiệu nàng cùng đi ở phía sau, hai người một trước một sau ra khỏi hàng rào, phía ngoài Lý Thành và Dương Sĩ Lượng cũng đều hết sức tò mò, không kìm nổi mở miệng hỏi:
- Giai ca nhi, vừa rồi ngươi đối với nữ tử này cái gì vậy, đối phương dĩ nhiên cam tâm tình nguyện đi với ngươi?
- Đợi trở về sẽ nói cho các ngươi biết!
Chuyện Thiên Chúa giáo cũng không phải một đôi lời có thể nói được, cho nên Triệu Giai cười cười nói, hiện tại y cần có nhất chính là một người thông dịch, có thể giúp mình và người thiếu nữ này giao lưu một chút, nếu đối phương thật sự đến từ châu Âu xa xôi, vậy y có thể từ chỗ đối phương nghe được một chút về tình hình châu Âu, ngày sau chờ mình trưởng thành, nói không chừng còn có thể suất lĩnh hạm đội tới châu Âu.