Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 875 - Chương 872.2: Kỵ Sĩ

Chưa xác định
Chương 872.2: Kỵ sĩ

Lúc Frews nói những lời này, vừa giống như cổ vũ cho đám người Gerry, lại giống cổ vũ cho chính bản thân mình, cho nên sau khi ông ta nói xong, trên gương mặt cũng lộ ra vẻ kiên nghị, tiếp đó lại phân phó:

- Gerry. Tối hôm nay cậu nghỉ ngơi một chút, để Omankor tiếp tục giám thị cái viện kia, ngày mai sau khi trời sáng lại là Gerry đi dò la tin tức. Nhanh chóng tìm ra cơ hội cứu viện Agnes Điện hạ!

Frews là đầu lĩnh của những người này, đồng thời cũng là trụ cột tinh thần của bọn họ. Cho nên sau khi thấy ông ta quyết định, tất cả mọi người đều chấn động tinh thần, niềm tin có thể cứu được Agnes cũng càng mạnh hơn một chút, dù sao thì người đều có khuynh hướng mù quáng, đặc biệt là ở nơi đất khách quê người như thế này, bọn họ càng cần một lãnh tụ, Frews vừa khéo lại chính là ứng viên ưu tú nhất.

Omankor chính là người râu dài giành bánh mì từ trong tay Gerry, sau khi ăn xong bánh mì, anh ta dẫn theo hai người thương thế không nặng lắm rời đi. Vốn tính tình của Omankor nóng nảy, không phải là ứng viên tốt nhất để ra ngoài, chỉ là Frews và những người khác đa số đều có thương tích trong người, thật sự không tiện để ra ngoài cho nên chỉ có thể để Omankor bọn họ đi, còn về ngôn ngữ không thông cũng chẳng sao, dù gì thì Omankor bọn họ chỉ cần đứng xa xa giám thị, không cần phải nói chuyện với người khác, hơn nữa cảng Nam Dương nơi này thương nhân các nước đều có, rất nhiều người đều không biết tiếng Tống. Cho nên chỉ cần Omankor cẩn thận một chút, hẳn là sẽ không khiến người khác nghi ngờ đâu.

Tuy nhiên khiến Frews tuyệt đối không nghĩ đến chính là, sau khi 3 người Omankor này rời đi, vốn là sáng ngày mai sẽ trở về, nhưng đến sáng ngày kia mà bọn họ ngay cả cái bóng cũng không thấy, điều này khiến ông ta và những thủ hạ đều hết sức lo lắng, cả đám tụ tập ở trong sân thương nghị.

- Gerry, Omankor sao trễ như vậy vẫn chưa về, liệu có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì không?

Frews cau mày hỏi, hôm qua Gerry đã nói qua, lúc Gerry giám thị cái viện đó đã kinh động thủ vệ bên trong, suýt chút nữa bị đối phương tóm được. Cho nên y mới phái Omankor mang thêm 2 người đi, Omankor tuy tính tình nóng nảy một chút nhưng lại vô cùng nhạy bén, hơn nữa sức của Omankor lớn, nếu luận về năng lực, trong 18 người bọn họ thì Omankor đứng thứ nhất, cho nên ông ta mới yên tâm để đối phương đi, như vậy cho dù bị phát hiện cũng có thể thoát được.

- Theo suy đoán của ta, Omankor rất có thể là bị đối phương phát hiện rồi, có điều với năng lực của gã, hẳn là sẽ không bị đối phương tóm được, sẽ không phải là trong lúc bọn họ tháo chạy mà hoảng hốt chạy bừa, không tìm được đường về chứ?

Lời của Gerry tuy thoạt nhìn giống nói đùa, tuy nhiên lại là tình hình thực tế, một là bọn họ vừa đến cảng Nam Dương, không hề quen thuộc với địa hình nơi đây, hai là cảng Nam Dương là một bến cảng mới, tuy được quy hoạch kỹ càng nhưng rất nhiều con đường ở địa phương dường như có chút tuỳ ý, đặc biệt là nơi bọn họ ở này chính là khu dân nghèo của cảng Nam Dương, đường xá giống hệt mạng nhện vậy, không cẩn thận liền có thể bị lạc đường ngay.

Ngay khi Gerry vừa dứt lời, chợt nghe thấy ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa đặc biệt, chính là ám hiệu gõ cửa ước định giữa họ và Omankor, điều này khiến nội tâm đám người Frews đều thả lỏng, Gerry vội vàng đi mở cửa, kết quả cửa vừa mở ra, chợt nghe Gerry hốt hoảng hô lên:

- Omankor, sao các ngươi lại bị thương?

Nghe thấy tiếng hô hốt hoảng của Gerry, đám người Frews đều giật mình, chỉ thấy lúc này 3 người Omankor cũng theo Gerry đi vào viện, chỉ thấy bộ dạng của 3 người họ đều có chút chật vật, trên người mỗi người đều có vết máu, hơn nữa người nào cũng hết sức mệt mỏi, xem ra giống như vừa thoát ra khỏi một cuộc chém giết.

- Frews, đối phương lại gia tăng lực lượng phòng hộ, tối qua bọn ta vừa đến đó liền bị đối phương phát hiện, cuối cùng chúng ta thật vất vả mới thoát ra được, vì đề phòng có người theo dõi, chúng ta cả đêm đi vòng vòng trong thành rồi mới dám trở về.

Omankor khập khiễng đi tới, trên gương mặt cũng đầy vẻ ảo não, kỳ thật gã có vài lời không nói thật, đó chính là bọn họ vốn đã sớm trở về, chỉ là sau khi đi vòng vòng mấy vòng, không ngờ bọn họ lại lạc đường, mãi đến sau khi trời sáng vất vả lắm mới tìm được đường về.

- Xem ra thân phận của người thanh niên mang Agnes Điện hạ đi không tầm thường, chỉ nửa ngày trời đã lần nữa gia tăng phòng hộ, chúng ta như vậy muốn cứu Điện hạ ra thì càng thêm khó khăn rồi.

Frews nghe đến đây cũng không khỏi vô cùng buồn rầu nói, phòng vệ của đối phương càng lúc càng nhiều, nhưng trong tay ông ta lại chỉ có 18 người, hơn nữa đa số còn mang thương tích trong người, ngay cả người vô cùng cứng cỏi như ông ta cũng cảm thấy có chút nản chí ngã lòng.

- Frews, không thể đợi thêm được nữa, ta thấy ngay tối nay chúng ta mau lặng lẽ xâm nhập cứu Điện hạ ra, nếu không ngày sau liền không có cơ hội nữa đâu.

Lúc này Omankor có chút nóng vội nói, vốn lúc trước khi ở bến cảng không thể cứu được Agnes đã khiến gã cảm thấy vô cùng nghẹn khuất rồi, hiện giờ lại chỉ có thể chống mắt nhìn Agnes Điện hạ bị người khác xem như nô lệ mà mua bán, đây tuyệt đối là nỗi nhục nhã không thể chấp nhận được, cho nên cho dù là phải bồi cả tính mạng, gã cũng không muốn chịu đựng nỗi nhục nhã này.

- Không được, đối phương 2 lần phát hiện chúng ta, nhất định sẽ lại tăng cường thủ vệ, với nhân thủ hiện giờ của chúng ta, chẳng những không cứu được Điện hạ mà ngược lại đều sẽ chết ở chỗ này, đến lúc đó, Agnes Điện hạ sẽ không còn bất kỳ hy vọng gì nữa, lẽ nào các ngươi muốn nhìn Agnes Điện hạ cả đời làm nô lệ ở chỗ này sao?

Frews lúc này cũng dùng lời nói vô cùng bén nhọn phản đối, y cũng không sợ chết, là một kỵ sĩ tận trung với cương vị, sinh tử đã không nằm trong phạm vi đắn đo của y nữa, nếu không y cũng sẽ không vứt bỏ tất cả, cùng Agnes trốn đến nơi này, đối với y, hiện giờ quan trọng nhất là phải cứu Agnes ra, mà bọn họ chính là hy vọng duy nhất của Agnes Điện hạ, cho nên bọn họ tuyệt đối không thể chết.

Nghe thấy chỉ trích của Frews, đặc biệt là khi nghe thấy Agnes Điện hạ mà bản thân mình bảo hộ không ngờ lại bị người khác xem như nô lệ mà mua bán, điều này khiến đám người Gerry và Omankor đều lộ ra vẻ phẫn nộ và khuất nhục.

Frews cũng biết mình có chút nặng lời, tuy nhiên nếu ông ta không nói những điều đó, e là những thủ hạ này của mình trong lúc nóng nảy sẽ chạy đi liều mạng, làm như vậy chẳng những không thể cứu được Agnes Điện hạ mà ngược lại chỉ hại bọn họ, nghĩ đến đây, chỉ thấy Frews lại lần nữa mở miệng nói:

- Được rồi, nơi này không phải châu Âu, thân phận của Agnes Điện hạ ở nơi đây cũng là vô dụng, cho nên chúng ta chỉ có thể dựa vào sức mạnh của bản thân để cứu cô ấy ra, Gerry cậu tiếp tục ra ngoài dò la tin tức, thuận tiện kiếm chút tiền mua chút đồ ăn, những người còn lại yên tâm dưỡng thương, chỉ khi dưỡng thương tốt, chúng ta mới có thể phát huy được sức mạnh lớn nhất, hơn nữa ta cũng tin rằng viện mà Agnes Điện hạ ở không thể cứ mãi bảo trì cảnh giới như thế, chúng ta nhất định sẽ tìm được cơ hội!

Nghe thấy lời của Frews, Gerry lập tức đáp một tiếng, sau đó xoay người chuẩn bị đi ra ngoài, đám người Omankor cũng đều bất đắc dĩ ngồi xuống nghỉ ngơi, tuy nhiên khi Gerry vừa mở cửa, lại bỗng hốt hoảng hô lên, sau đó chậm chạp lùi về sau, chỉ có điều lúc này trên cổ y đã có thêm hai thanh đao thép.

Bình Luận (0)
Comment