- Vào thành!
Theo tiếng hô ra lệnh của Hô Diên Khánh, năm vạn đại quân tiên phong đồng loạt tiến vào bên trong thành An Bắc, mà những quân Liêu phụ trách thủ thành đã sớm buông bỏ vũ khí, một đám người cười nịnh nọt đứng nghênh đón trước cửa, thành An Bắc vốn là thành trấn quan trọng phía nam của quân Liêu, trong thành có rất nhiều quân đội trú đóng, chủ yếu là để phòng ngừa việc quân Tống bắc thượng.
Thế nhưng một thời gian trước Gia Luật Tuấn tấn công Kim quốc đã điều động hơn một nửa số quân của nơi này đi, sau đó tuy rằng cũng có bổ sung thêm một ít, nhưng đầu tiên là số lượng lại không nhiều lắm, thứ hai là phần lớn số binh lính được bổ sung cũng không kịp huấn luyện, tổng số quân Liêu bên trong thành cũng chỉ mới tầm khoảng một vạn người.
Đương nhiên, nếu như nhìn trên phương diện số lượng quân đội, Liêu quân phù trợ tường thành cũng có một đội chủ lực, chẳng qua là thành An Bắc đã một thời gian dài không được cung cấp vật tư rồi, những thứ khác không đề cập tới, tướng sĩ trong thành ngay cả cơm ăn cũng không đủ, căn bản không có khí lực để thủ thành, cho nên khi tướng phòng giữ trong thành nhìn thấy năm vạn đại quân dưới trướng Hô Diên Khánh cũng vô cùng dứt khoát lựa chọn mở cổng thành đầu hàng, dù sao nếu đi theo Đại Tống thì ít nhất cũng có thể có được một chút cơm no.
Hô Diên Khánh nghĩ tới sự quan trọng của thành lũy quân sự An Bắc thành, đương nhiên cũng không dễ dàng khinh địch, theo như phỏng đoán trước đó của bọn họ, còn tưởng rằng sẽ phải xảy ra một trận ác chiến, vì thế y còn cố ý mang theo rất nhiều hỏa khí, nghĩ rằng khi công thành nhất định sẽ dùng tới, lại không ngờ căn bản không cần động thủ mà đối phương đã liền chủ động đầu hàng, vừa mới bắt đầu Hô Diên Khánh còn có chút hoài nghi, lo lắng đối phương gian trá, thế nhưng sau khi bọn họ vào thành, đến khi tướng phòng thủ của đối phương mở miệng cầu lương thực của y, lúc này y mới hiểu rõ được tình trạng quẫn bách bên trong thành.
Sau khi ngoài ý muốn chiếm được thành An Bắc một cách nhanh chóng, Hô Diên Khánh lập tức báo cáo với đại quân của Dương Hoài Ngọc ở phía sau, đợi đến sau khi đối phương đến được nơi này, y sẽ lại lập tức dẫn binh xuất phát, một đường lao thẳng tới phủ Đại Định thuộc Trung Kinh nước Liêu, dọc con đường này y gần như không gặp phải Liêu quân, thậm chí bởi vì Liêu quân trong thành An Bắc đầu hàng một cách dứt khoát, khiến cho Liêu quân phía sau còn không nhận được tin tức quân Tống đánh tới, cho đến khi nhìn thấy quân Tống mới trở nên kinh ngạc.
Lúc này chính là thời điểm Liêu quốc bị bao vây suy yếu nhất, mà Đại Tống đã sớm có mưu đồ này từ lâu, cho nên thân làm tiên phong, Hô Diên Khánh tiến quân vô cùng thuận lợi, dọc theo đường đi không gặp phải sự chống cự nào đã tới được phụ cận phủ Đại Định nằm tại Trunh Kinh nước Liêu, so với những nơi số lượng người thưa thớt lúc trước, số người sinh sống tại Trung Kinh lại tương đối đông đúc, dù sao nơi này cũng thuộc loại khu vực phồn hoa của nước Liêu, lại là một trong những trung tâm chính trị của Liêu quốc, cho nên cũng không bị ảnh hưởng quá lớn, mặt khác nơi này cũng có hơn năm vạn đại quân đang trú đóng, muốn phá được nơi này cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
- Tướng quân, theo như tin tức ta thăm dò được, người trấn thủ thành Trung Kinh bỗng nhiên đổi thành Tần Tấn vương Gia Luật Thuần vừa mới được phong chức, đây là một kẻ không đơn giản, cho nên kế tiếp tướng quân nhất định phải hành quân thật cẩn thận.
Trong đại trướng trung quân, Tiêu Địch Liệt chắp tay đứng đối diện Hô Diên Khánh lên tiếng. Sau khi y dẫn quân chạy tới Cổ Bắc Khẩu, vẫn luôn nghe lệnh dưới trướng Dương Hoài Ngọc, lần tấn công Liêu quốc này, y chủ động yêu cầu gia nhập đội quân tiên phong của Hô Diên Khánh, bởi vì y vô cùng quen thuộc với các phương diện của Liêu quốc, cho nên Dương Hoài Ngọc cũng đồng ý với yêu cầu của y, mà Hô Diên Khánh cũng sử dụng đúng tác dụng, dọc theo đường đi đều luôn hỏi thăm Tiêu Địch Liệt về biến động trên các phương diện của Liêu quốc.
- Gia Luật Thuần? Kẻ này chính là cái người Trịnh vương đã cùng trấn áp người Bột Hải với lệnh tôn ngươi?
Hô Diên Khánh nghe thấy tên của Gia Luật Thuần cũng nhanh chóng phản ứng, lúc trước y từng tìm hiểu rất rõ những nhân vật quan trọng bên trong nước Liêu, trong đó Gia Luật Thuần chính là một trong những nhân vật quan trọng nhất.
- Đúng vậy, thời gian vừa rồi Liêu quốc có người tạo phản, cũng muốn ủng hộ lập Gia Luật Thuần lên làm đế, thế nhưng chẳng những Gia Luật Thuần không đồng ý mà ngược lại còn giết người đã khuyên nhủ y xưng đế, bởi vậy nhận được sự tán thưởng của Gia Luật Tuấn, vốn dĩ y trấn thủ tại Long Hóa Châu bên kia, nhưng chẳng biết tại sao lại bỗng nhiên dâng tấu chương lên Gia Luật Tuấn, thỉnh cầu trấn thủ thành Trung Kinh, kết quả là Gia Luật Tuấn cũng đồng ý, vì thế y được điều đến đóng quân tại phủ Đại Định, khi chúng ta bắt đầu phát động tiến công Liêu quốc cũng chính là lúc y vừa mới nhậm chức.
Tiêu Địch Liệt lại lần nữa bẩm báo.
Những tình báo này đều là do Tiêu Địch Liệt biết được từ trong miệng một số tù binh, uy vọng trong quân của phụ tử bọn họ cực cao, không ít tù binh đã làm theo lời khuyên của y mà quy hàng Đại Tống, thậm chí còn có một vài đội quân Liêu khi mới vừa gặp quân Tống đã trực tiếp bị y chiêu hàng, điều này cũng giúp y lập được công lao không hề nhỏ.
- Thú vị thật, Long Hóa Châu giáp với Kim quốc, y không ở đó mà chống lại người Nữ Chân, đột nhiên lại chạy tới thành Trung Kinh làm cái gì, chẳng lẽ là bởi vì rất sợ chết hay sao? Tuy nhiên vận khí của y cũng quá kém rồi, không ngờ lại gặp phải việc Đại Tống chúng ta tiến công Liêu quốc, lần này bất kể như thế nào y cũng sẽ không trốn thoát.
Giờ phút này Hô Diên Khánh cũng thấp giọng lẩm bẩm, tuy nhiên nói thì nói vậy nhưng qua một vài chuyện, y lại hiểu rõ Gia Luật Thuần dường như không phải là một người sợ chết, cho nên việc Gia Luật Thuần bỗng nhiên chạy đến nhậm chức tại Trung Kinh hình như có vài phần kỳ quái thì phải?
Bất quá chỉ một lát Hô Diên Khánh đã hiểu được dụng tâm của Gia Luật Thuần, ngay sau khi y dẫn đầu đại quân liên tục phá tan mấy cứ điểm của quân Liêu xung quanh phủ Đại Định, rất nhanh đã dẫn binh đến dưới tòa thành Trung Kinh, cũng đúng lúc này, bỗng nhiên có một người trẻ tuổi đơn thương độc mã lao ra từ trong thành Trung Kinh, sau đó đến bên ngoài đại doanh quân Tống cầu kiến y.
- Gia Luật Đại Thạch? Người này ngươi đã từng nghe nói qua chưa?
Hô Diên Khánh lập tức quay đầu lại nhìn Tiêu Địch Liệt vừa mới chạy tới, sau khi y nhận được tin có sứ giả Liêu quốc tới đây, ngay lập tức liền gọi Tiêu Địch Liệt tới để hỏi, bởi vì cái người sứ giả tên Gia Luật Đại Thạch này căn bản y cũng chưa từng nghe nói tới.
- Không ngờ lại là y!
Tiêu Địch Liệt nghe thấy tên của Gia Luật Đại Thạch cũng không kìm được kinh ngạc nói.
- Tướng quân, Gia Luật Đại Thạch này cũng là người trong hoàng tộc, bất quá thứ giúp y nổi danh nhất vẫn là do tài học của chính mình, chưa tới hai mươi tuổi đã thi đậu tiến sĩ, hơn nữa lại còn là tiến sĩ người Khiết Đan duy nhất của chúng ta, ngoài ra ta nghe nói người này mưu trí vô song, thực sự là một nhân vật vô cùng khó dây dưa, không nghĩ tới y đã ở trong thành Trung Kinh.
- Một tiến sĩ chưa tới hai mươi tuổi?
Hô Diên Khánh nghe đến đó cũng không kìm được kinh ngạc lẩm bẩm, phải biết rằng bất kể là Liêu quốc hay Tống quốc, muốn thi đậu được tiến sĩ còn khó hơn cả lên trời, cho dù văn phong của Liêu quốc không dày đặc được bằng Đại Tống, độ khó của việc thi tiến sĩ cũng giảm hơn một chút, nhưng đối phương còn chưa tới hai mươi tuổi mà đã có thể thi đậu tiến sĩ cũng đủ để khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc rồi.
- Tiêu tướng quân, ngươi cảm thấy Gia Luật Thuần bỗng nhiên phái sứ giả Gia Luật Đại Thạch này đến đây, rốt cuộc là muốn làm chuyện gì?
Hô Diên Khánh suy tính một lát rồi mở miệng hỏi.
- Việc này...
Tiêu Địch Liệt nghe tới đó không khỏi do dự một chút, sau đó cũng cười khổ một tiếng, nói:
- Khởi bẩm tướng quân, ta đúng là không thể đoán ra được, đối phương có thể là muốn đầu hàng, cũng có thể là muốn dùng biện pháp gì đó để kéo dài thời gian, dựa vào tình hình hiện tại của Liêu quốc, cho dù phát sinh chuyện gì cũng đều không kỳ quái.
Nghe thấy lời nói của Tiêu Địch Liệt, Hô Diên Khánh cũng không kìm được cười lớn một tiếng, nhưng cũng không nói gì thêm, lập tức cho người mời Gia Luật Đại Thạch tiến vào, vốn dĩ Tiêu Địch Liệt muốn tránh mặt, dù sao y cũng là tướng đầu hàng, có một vài việc cơ mật y cũng không thích hợp tham dự, thế nhưng Hô Diên Khánh lại giữ y lại, qua khoảng thời gian này quan sát, Hô Diên Khánh đã hoàn toàn tín nhiệm Tiêu Địch Liệt, hơn nữa lại khẳng định chắc chắn tài năng của Tiêu Địch Liệt, để y lưu lại cũng chính là sự coi trọng đối với y.
Tiêu Địch Liệt cũng không ngốc, sau khi hiểu rõ rằng Hô Diên Khánh coi trọng mình, trong lòng y cũng vô cùng cảm kích, lại nói thêm y cũng cảm thấy vô cùng thân thiết với Hô Diên Khánh, bởi vì tổ tiên Hô Diên Khánh cũng không phải người Hán, điểm ấy có thể nhìn ra được từ dòng họ của Hô Diên Khánh, vậy mà đối phương hiện tại chẳng những là một trong những tướng lĩnh chủ chốt của Đại Tống, hơn nữa gia tộc Hô Diên còn là một trong những tướng tộc quan trọng của Đại Tống, điều này cũng khiến y có thể nhận ra rõ con đường tiếp theo mà mình muốn đi ở Đại Tống, chỉ cần bản thân mình đủ xuất sắc, chưa chắc đã không thể được như gia tộc Hô Diên.
Chỉ trong chốc lát, Gia Luật Đại Thạch nhận được mệnh lệnh dưới sự dẫn dắt của hộ vệ đã đi vào trong soái trướng, khi y nhìn thấy Hô Diên Khánh ngồi ngay ngắn ở phía trên liền lập tức khom mình hành lễ:
- Hạ quan Gia Luật Đại Thạch, bái kiến Hô Diên tướng quân!
- Miễn lễ!
Hô Diên Khánh thản nhiên mở miệng nói:
- Hiện tại hai nước đang giao chiến, Gia Luật Thuần không ở trong thành chuẩn bị cho chiến tranh ư, vì sao lại phái người đến nơi này của ta?
Nghe thấy lời nói của Hô Diên Khánh, Gia Luật Đại Thạch cũng không trả lời ngay, mà quay đầu nhìn về phía Tiêu Địch Liệt đứng bên cạnh, sau đó bỗng nhiên cười nói:
- Hô Diên tướng quân, vị bên cạnh ngài này chính là con trai của Tiêu lão tướng quân Tiêu Nham Thọ, Tiêu Địch Liệt tướng quân đúng không?
- Ngươi biết ta?
Tiêu Địch Liệt nghe đến đó cũng không kìm được kinh ngạc mở miệng hỏi, tuy rằng y từng nghe nói qua tên của Gia Luật Đại Thạch nhưng hai người lại chưa từng gặp mặt, cho nên lúc mới rồi khi đối phương bước vào, y cũng đang quan sát đối phương, chẳng qua y không nghĩ tới đối phương lại có thể một câu đã nói ra họ tên của y.
- Ha ha, ta không quen biết tướng quân, thế nhưng lúc trước khi quân Tống tiến công Đại Liêu ta cũng đã đem tin tức Tiêu tướng quân đầu nhập Đại Tống truyền bá ra bên ngoài, khiến cho quân tâm Đại Liêu ta không ổn, hơn nữa trước kia khi đại quân của Hô Diên tướng quân tấn công Liêu quốc, dọc đường đi có không ít quân thủ thành đều đầu hàng, trong đó có rất nhiều người là thủ hạ cũ của Tiêu lão tướng quân, cho nên ta dám đoán chắc, khẳng định là Tiêu tướng quân ở trong quân đội dưới trướng Hô Diên tướng quân, lần này ta bỗng nhiên đến viếng thăm, Hô Diên tướng quân nhất định sẽ hỏi thăm từ chỗ Tiêu tướng quân, một điều nữa là độ tuổi và tướng mạo của Tiêu tướng quân lại tương xứng với những gì trong lời đồn đại, cho nên ta mới dám đoán chắc như vậy.
Lúc này Gia Luật Đại Thạch cũng mở miệng cười nói.
- Tâm tư thật kín đáo, không nghĩ rằng Liêu quốc suy bại như thế mà vẫn còn có nhân tài như ngươi!
Hô Diên Khánh ngồi ghế trên nghe xong phân tích của Gia Luật Đại Thạch cũng lập tức không kìm nổi liền vỗ tay tán dương, cho dù là Đại Tống nhân tài đông đúc nhưng cũng hiếm thấy người trẻ tuổi ưu tú như Gia Luật Đại Thạch, điều này khiến cho y không kìm được nổi lên tâm tư yêu mến người tài.
- Đa tạ sự khích lệ của tướng quân, đáng tiếc dưới tình hình hiện nay, cho dù có ưu tú tài năng như thế nào thì cũng vô dụng, Liêu quốc diệt vong là kết cục đã định, cuối cùng chỉ khác nhau mỗi ở chỗ là diệt vong trong tay ai mà thôi, đối với người Liêu chúng ta có chăng là cũng không khác biệt quá lớn, nhưng đối với Đại Tống và Kim quốc mà nói, đây lại là điều vô cùng quan trọng!
Lời nói của Gia Luật Đại Thạch bỗng nhiên chuyển hướng, trong ánh mắt y cũng lóe ra mấy phần tinh quang nhìn chằm chằm vào Hô Diên Khánh, bởi vì y biết rằng chủ đề này nhất định sẽ khơi dậy hứng thú của Hô Diên Khánh.