Cha con Berger đầu hàng khiến Triệu Giai hết sức dễ dàng chiếm cứ cảng Civitavecchia, tuy nhiên đối với Triệu Giai điều này chưa đủ, bởi vì mục tiêu đầu tiên của bọn họ là Rome chứ không phải cái cảng nho nhỏ này nên sau khi đổ bộ vào cảng y cùng Hô Diên Khánh chỉnh đốn quân đội, thừa dịp tin tức bọn họ đổ bộ còn chưa có lan truyền xa, Hô Diên Khánh sẽ dẫn quân đánh úp thành Rome.
Cảng Civitavecchia cách thành Rome cả trăm dặm nhưng nếu đi tốc độ nhanh ắt một ngày là tới, nhưng Hô Diên Khánh cần đảm bảo lần này đánh bất ngờ thành công nên phải đem pháo trên thuyền dỡ xuống một phần, đem tới trong quân chuẩn bị oanh kích thành Rome, điều này cũng khiến tốc độ hành quân của bọn họ bị ảnh hưởng, dù là như vậy, thì theo dự tính sáng mai sẽ tới Rome.
Ngay lúc đại quân Hô Diên Khánh xuất phát tiến về thành Rome, trong thành lại bạo phát một hồi cãi vã trong cung điện Lateran, thân là giáo hoàng Pascale đệ nhị vẻ mặt căm tức hét lên với Conrad:
- Giáo đình ủng hộ ngươi nhiều vậy, dù là nhân lực hay tài lực cũng ủng hộ hết, mà ngươi xem lại bản thân đi, mấy lần bị em trai của mình Henry bé đánh bại, phòng tuyến phương bắc tràn đầy nguy cơ, thật khiến giáo đình chúng ta quá thất vọng có biết hay không?
- Tế ti các hạ, ta biết Giáo đình ủng hộ ta rất nhiều nhưng ngài cũng nên biết, Henry bé tập hợp vương công quý tộc trong quốc nội, mà cả quý tộc của chúng ta cũng bị nó âm thầm xúi giục kích động, khiến chúng ta bị động, mấy lần hành động quân sự đều bị đánh lén nên mới bại trận thê thảm, không phải thực lực chúng ta không mạnh mà nội bộ quân ta có vấn đề!
Ở trước mặt giáo hoàng, Conrad tự biện luận cho mình, giáo hoàng là xưng hô của thế tục mà trong luật pháp La Mã, Giáo Hoàng được gọi là Tế ti La Mã nên gã phải gọi đối phương là Tế ti các hạ.
Conrad là một người trung niên hơn ba mươi tuổi vóc người cao gầy, ngũ quan rõ ràng với một bộ râu dài, thoạt nhìn vô cùng anh tuấn, chỉ có điều vẻ mặt đầy lo lắng, bất đắc dĩ. Trong thời gian này chiến sự bất lợi làm gã quá đau đầu, để tiếp tục nhận được sự ủng hộ của giáo hoàng nên gã càng phải tự mình chạy đến thành Rome giải thích với Giáo hoàng.
- Bất kể nội bộ hay ngoại bộ có vấn đề, ta chỉ biết chúng ta hao tốn nhân lực vật lực lại không có được thứ mình muốn, nếu ngươi không thay đổi được trạng thái hiện tại, vậy quý tộc thành Rome sẽ hoài nghi năng lực của ngươi, sau này ắt viện trợ sẽ bị cắt giảm đấy!
Pascale đệ nhị sa sầm mặt nói.
Kỳ thực Pascale đệ nhị rất coi trọng Conrad, nếu không cũng không chọn ủng hộ gã, chỉ có điều Giáo hoàng này chỉ là người thống trị trên danh nghĩa, kỳ thực bên trong đều do các quý tộc thống nhất đề nghị người thừa kế, bình thường cũng phải nể mặt các quý tộc nữa nên có một số việc không thể khư khư cố chấp được, đặc biệt thời gian này biểu hiện của Conrad quá khiến người ta thất vọng nên y mới nghiêm khắc cảnh cáo đối phương.
- Tế ti các hạ, ta cũng biết khoảng thời gian này khiến Rome vô cùng thất vọng, nhưng ta cũng âm thầm cố gắng điều tra xem ai là nội gián của Henry bé, hơn nữa đã tra ra chút manh mối, kẻ này ở ngay tại thành Rome, chỉ là ta không có quyền lực đi bắt gã!
Chỉ thấy Conrad mở miệng nói, đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu gã đến đây.
- Là ai?
Pascale đệ nhị nghe tới đó mắt sáng lên vội vàng hỏi, y cũng biết bên trong Rome có gian tế, tin tức giáo đình có chút gì đều bị Henry bé biết được, tiếc là y chưa tìm được kẻ này.
- Chính là Morris, gã âm thầm đầu phục Henry bé, mới khiến mọi hành động của chúng ta bị bại lộ, nên tổn thất không ít, chỉ cần gã còn ở đây ắt mọi hành động sẽ bại lộ hết trong mắt Henry bé!
Conrad thấp giọng nói, vẻ mặt phẫn hận.
- Là gã? Ngươi xác định?
Pascale đệ nhị nghe nói là Morris cũng có chút khiếp sợ, liền xác nhận lại.
- Tuyệt không sai, thời gian trước ta mua chuộc một người tâm phúc bên Henry bé nhìn lén một số thư tín của nó, trong đó Morris viết trên thư tất cả các hành động của chúng ta đều rất chi tiết!
Conrad vô cùng khẳng định nói.
- Chuyện này…
Pascale đệ nhị biết chuyện này Conrad nào có thể đem ra đùa bỡn, nếu đã xác thực Morris báo tin chắc đúng rồi, nhưng thân phận của Morris quả thật không thể không suy nghĩ, nhất thời không có chủ ý gì.
Morris tên đầy đủ là Morris de Bertin, là nhân vật trọng yếu trong gia tộc Bertin, hơn nữa còn đảm nhận chức vụ Hồng y giáo chủ trong giáo đình, quyền lực chỉ dưới mình, mấy năm nay gia tộc này phát triển cực thịnh, không ít người đảm nhận vị trí trọng yếu trong giáo đình, khiến lực ảnh hưởng của gã tăng lên nhiều, là cánh tay trái phải cho giáo hoàng chọn lựa nhân lực, Pascale đệ nhị cũng không dám dễ dàng động chạm tới.
- Ngươi nói Morris viết thư mật báo cho Henry bé, có thể lấy được thư này không?
Pascale đệ nhị do dự một lúc mới hỏi Conrad, Morris chẳng phải kẻ tầm thường, nói gã làm phản nhưng không có chứng cứ xác thực khó ai tin được.
- Bên cạnh Henry bé phòng thủ sâm nghiêm, người ta mua chuộc cũng chỉ là ngẫu nhiên nhìn thấy, muốn lén lấy ra thật không có khả năng!
Conrad có chút khó xử nói.
- Không lấy được?
Pascale đệ nhị nghe xong cũng cau mày nói:
- Không lấy được thư là không có chứng cớ, Morris có sức ảnh hưởng to lớn ở giáo đình, ta không thể chỉ nghe ngươi nói liền phán định gã là phản đồ được.
- Ta cũng biết nhưng chuyện này cực kỳ chính xác, thời gian trước ta còn phát hiện người gã phái đi truyền tin nhưng không bắt được, nếu không, khi có nhân chứng càng dễ chứng minh hắn ta là nội gián!
Conrad càng ảo não nói, gã cũng biết khó mà lật đổ Morris, chỉ là có tên phản đồ sau lưng phản phúc bóa tin cho Henry bé, bảo gã sao mà an tâm cho được?
- Vậy là không có biện pháp, ngươi cũng biết gia tộc của Morris de Bertin thế lực to lớn lại là vị trí đứng đầu chỉ sau giáo hoàng, ngươi không chứng minh được gã là phản đồ, ai mà tin tưởng, nên trước mắt ta không thể động đến gã, mà chuyện này ngươi cũng không được nói cho ai biết, chỉ cần âm thầm thu thập chứng cứ, khi nào có đầy đủ chứng cứ chúng ta lại nói tiếp!
Pascale hết sức cẩn thận phân tích tình huống.
- Ta hiểu, nhưng quả thật gã vẫn tiếp tục truyền tin cho Henry bé, chúng ta phải làm sao, không thể để đối phương biết cơ mật quân ta khiến tổn thất càng nghiêm trọng hơn được?
Conrad buồn bực nói, Morris là nhân vật trọng yếu của giáo đình, dù tất cả hành động của mình được giáo đình ủng hộ nhưng có chút tin tức sao giấu được Morris, đây là phiền toái lớn nhất.
- Chuyện này cũng đơn giản thôi, đoạn thời gian trước hải chiến giữa đế quốc Đông La Mã và Sajiuk phát sinh biến hóa, chúng ta vẫn luôn muốn kiến tạo chiến thuyền mới đề ứng chiến, mà chuyện này do Morris đề xuất, chúng ta liền giao chuyện này cho gã làm, để gã rời khỏi Rome, thừa dịp này ngươi có thể bớt áp lực, tìm thêm chứng cứ việc gã là nội gián, quang minh chính đại bắt giữ vấn tội gã!
Pascale đệ nhị lại ngẫm nghĩ nói, y vốn định giữ Morris lại sau đó dụ dỗ gã đưa tin, càng dễ dàng tóm cái đuôi gã, nhưng nghĩ đến thế lực sau lưng gã cùng với áp lực mà y phải gánh trên vai, vẫn nên quyết định hoãn lại rồi nói sau.
- Quá tốt. Đa tạ Tế ti các hạ trợ giúp, ta sẽ không khiến ngài thất vọng!
Conrad nghe xong liền cao hứng nói, Pascale nguyện ý trợ giúp gã là còn chưa hoàn toàn bỏ rơi mình, vẫn ủng hộ mình, đó đối với Conrad mà nói thì chính là tin tức tốt nhất.
Kế tiếp bọn họ lại thương lượng thêm chút chuyện rồi mới rời đi, tuy nhiên khi Conrad rời cung Lateran cũng bỗng quay đầu lại, ánh mắt hiện lên vài phần âm tàn, vì còn cần giáo đình ủng hộ nên phải nhún nhường trước Pascale đệ nhị, giống như kẻ hầu người hạ cầu người ta, nhưng Conrad gã há lại là người chịu uất ức. Hiện tại thực lực gã còn yếu kém, đợi sau này lớn mạnh gã sẽ giống như ông và cha mình, đem binh tấn công ngược lại Rome, lúc ấy giáo hoàng cũng như con chó dưới chân gã mà thôi.
Sau khi rời khỏi chỗ giáo hoàng ở cung Lateran, Conrad cũng không có rời Rome ngay mà đến bái phỏng mấy nhà đại quý tộc, dù bọn họ kém gia tộc Bertin, nhưng cũng có quyền thế không nhỏ trong Giáo Hoàng quốc, mà bọn họ đều ủng hộ Conrad tranh đoạt ngôi vị nên gã phải tự mình thăm hỏi một phen, tranh thủ sự ủng hộ càng nhiều của họ cũng như giáo hoàng. Có điều gần đây họ đã bất mãn với gã khiến gã chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt, làm ra vẻ đáng thương để cam đoan mới có thể giữ vững sự tin tưởng của các gia tộc này.
Sau khi thăm hỏi các gia tộc, Conrad càng tức giận, có một ngày gã sẽ đem những khuất nhục này một lần đòi lại hết, hoàn lại cho bọn quý tộc khốn nạn kia ngàn lần, gã chưa rời khỏi Rome cũng vì muốn ở lại tiếp tục thuyết phục các gia tộc tiếp tục ủng hộ mình, nhưng trời đã tối cũng tiêu hao quá nhiều thời gian, cuối cùng chỉ có thể ở trong thành chờ hôm sau trở về.
Rome là thủ đô của Giáo Hoàng quốc, dù quốc thổ không lớn, so với đế quốc La Mã thần thánh chẳng là gì, nhưng Thiên Chúa giáo là chí tôn vô thượng ở Châu Âu nên nhiều giáo đồ cam tâm tình nguyện quyên gia sản cho giáo đình, thêm thu thuế nên Giáo Hoàng quốc hết sức giàu có, Rome là thủ đô càng xa hoa hơn, dù bao lần bị hủy hoại trong lịch sử nhưng vẫn lấy nghị lực kinh người xây dựng lại, hiện tại qua nhiều năm thái bình Rome lại nghênh đón một thời kỳ phồn hoa bậc nhất.
Conrad từ cửa sổ phòng ngủ nhìn thành Rome phồn hoa trước mắt, trong lòng càng muốn chinh phục nơi này. Gã nắm một nửa binh lực của đế quốc La Mã thần thánh, ắt có khả năng chinh phục Rome, nhưng em trai gã lại muốn tranh đoạt hoàng vị với gã khiến gã phải quay lại đối phó nó, được Giáo Hoàng quốc ủng hộ là việc cực kỳ trọng yếu, nói không dễ nghe, nếu giáo hoàng ngừng ủng hộ trợ giúp, chỉ sợ ngay cả kiên trì ba tháng cũng không nổi, sẽ bị Henry bé tiêu diệt hết.
Sau một đêm nghỉ ngơi tinh thần sung mãn, gã ăn bữa sáng thịnh soạn ở Rome, sung sướng rời khỏi thành Rome, dù sao mục đích lần này đến đã hoàn toàn đạt được, dù quá trình có hơi khuất nhục nhưng chỉ cần có thể đạt được mục đích, những hi sinh nho nhỏ đó cũng rất đáng.
Chuẩn bị thỏa đáng, Conrad đến cung Lateran từ biệt Pascale đệ nhị, khiến Pascale đệ nhị hết sức hài lòng. Từ hành động của Conrad y thấy mình được tôn trọng, thỏa mãn hư vinh cá nhân của y lắm.
Rời cung Lateran, Conrad dẫn theo người hầu của mình đi khỏi từ phía bắc thành Rome, tuy nhiên gã cần hội họp hộ vệ và quân đội ngoài thành trước, bọn họ không được tiến vào Rome, Conrad chỉ có thể dẫn theo vài người hầu thân tín, cũng vì tổ tiên gã ngày trước mang binh tiến vào Rome mang đến tai ương trầm trọng, nên hiện giờ Rome hạn chế không cho Conrad dẫn binh tiến vào Rome cũng coi như là một sự nhục nhã đối với tổ tiên gã, Conrad cũng rõ điều này nhưng đã không phải thời điểm so đo chuyện nhỏ nhặt thế này nên chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.
Tuy nhiên khi Conrad hội họp với binh đoàn hộ vệ của mình thì phát hiện hướng tây bắc bụi đất tung bay, một chi quân đội khổng lồ dưới ánh nắng chói chang đằng đằng sát khí chạy về phía Rome.