Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1577.2

Lý Sư Sư thùy mị như nước nói:

- Nếu như là ta mơ, ta cũng thấy vậy là đủ rồi. Còn nhớ rõ ngày đó, muội muội ở trước mặt ta liên tục nói xấu chàng, lúc ấy ta liền vô cùng hiếu kỳ, bởi vì hôm đó muội muội lần đầu tiên ở trước mặt ta nhắc tới một người nam nhân khác, điều này làm cho ta đối với chàng vô cùng hiếu kỳ, ta nghĩ thầm rốt cuộc chàng là người như thế nào, lại có thể khiến muội muội bực tức đến như vậy.Lý Kỳ thật thà chất phác nói:

- Ta thật là oan uổng, kỳ thật ta cũng không nói gì cả, ta chỉ là nói cho nàng ấy biết ta sẽ không trả tiền thôi, Nghi Nô cái gì cũng tốt, chỉ là quá yêu tiền. Trong lòng còn bổ sung một câu, trên thực tế ta đúng là không có đưa.Lý Sư Sư cười khẽ hai tiếng, lườm hắn một cái, tiếp tục nói:

- Nhưng là lần đầu tiên gặp được chàng, phát hiện con người chàng kỳ thật cũng không xấu như muội muội nói.Lý Kỳ ra sức tán thành nói:

- Vẫn là mắt Sư Sư nàng tốt hơn.Lý Sư Sư nói:

- Không phải mắt ta tốt, mà là sự che giấu của chàng thật là giỏi, về sau lại tiếp xúc với chàng, ta mới hiểu được vì sao muội muội sẽ bị chàng làm cho nóng giận như vậy, chàng quả thật rất khó làm cho người ta không tức giận.Toát mồ hôi!! Không phải đâu, ta xấu xa đến vậy sao. Lý Kỳ phẫn nộ nói:

- Ta có quyền tạm thời lưu lại không truy cứu.Lý Sư Sư đột nhiên xoay chuyển lời nói, nói:

- Nhưng, chàng lại luôn làm cho người ta thoải mái cười to, trước khi gặp chàng, ta chưa bao giờ vui vẻ cười thực sự, mỗi lần khi chia ta chàng, ta lại luôn chờ mong lần sau gặp lại, nhưng lúc ấy ta biết ta với chàng là không có khả năng, ta chỉ hy vọng chàng có thể đối tốt với muội muội, để ta từ trong miệng muội muội chia sẻ vui vẻ với chàng, ta cũng hài lòng rồi.Không thể tưởng được nàng đã sớm ái mộ ta. Trong lòng Lý Kỳ cực kỳ cảm động.Lý Sư Sư lại nói:

- Về sau muội muội thật sự ở bên chàng rồi, lòng ta thật sự thực vui mừng cho muội ấy, bởi vì ta biết muội ấy yêu chàng biết bao, đồng thời ta lại rất hâm mộ muội ấy, muội muội thật sự là so với ta mạnh mẽ hơn rất nhiều, muội ấy từ nhỏ mặc dù lẻ loi hiu quạnh, nhưng tính cách nàng cực kỳ kiên cường, hơn nữa trời sinh tính rắn rỏi mạnh mẽ, chưa từng khuất phục bất cứ chuyện gì, có lẽ là lên trời thương cảm muội ấy, cuối cùng khiến muội ấy tìm được lang quân như ý.

Lý Kỳ vươn tay ra ôm chặt Lý Sư Sư thủ, trong lòng âm thầm cảm thán, Sư Sư, nàng thật là khờ, nếu không có có nàng đang ở đây, Nghi Nô nàng ấy lại có thể nào trở thành một đóa hoa sen trắng tinh khiết duy nhất trong phong trần, là nàng tác thành cho nàng ấy mà, chuyện này không thể trách nàng, chỉ có điều thế giới này chính là như thế, nữ nhân vĩnh viễn là quần thể yếu thế, hơn nữa luôn luôn phải hy sinh, tuy nhiên điều mà các nàng có lại thật sự là quá ít. Lý Sư Sư cũng nắm chặt tay Lý Kỳ, nói:

- Thực ra - - - thực ra đêm hôm đó hoan lạc với chàng, là một đêm vui sướng nhất trong cuộc đời ta, trong nội tâm của ta thật sự rất cảm kích Trúc Hinh, ta chỉ cảm thấy cuộc đời này đủ rồi, ta lúc ấy đã nghĩ cái chết kết thúc tất cả, ta cảm thấy đây chính là kết cục tốt nhất cho ta, nhưng ta lại sợ vì thế mà liên lụy chàng, thế là ta liền nghĩ đến tuyệt thực, như vậy cũng sẽ không làm cho người ta hoài nghi, thẳng đến ngày ấy chàng dẫn

Thập Nương tới cứu ta, khi ta nhìn thấy chàng, ta phát hiện ta thật sự luyến tiếc chàng, ta đột nhiên lại muốn sống tiếp, ta biết rõ sự hiện hữu của ta chỉ dẫn đến nguy hiểm chàng, nhưng ta vẫn là muốn nhìn thấy chàng thêm một lần, nghe giọng nói của chàng, ta không cần quan tâm người khác nhìn ta thế nào, ta cũng không để ý người khác mắng ta thế nào, ta chỉ để ý chàng sẽ xem thường ta, ta chỉ để ý sẽ liên lụy đến chàng.Lý Kỳ thở dài, lại lắc đầu nói:

- Kỳ thật lòng ta đều hiểu được, chỉ là ta vẫn luôn giả vờ không hiểu, là ta không - - -.Không chờ hắn nói hết lời, Lý Sư Sư liền dùng tay nhẹ đặt lên môi hắn, tự nhiên cười nói:

- Chuyện này không trách chàng, muốn trách chỉ có thể trách ta không gặp chàng sớm chút, tuy nhiên hiện tại ta rất vui, ta biết rằng trong lòng chàng có nhớ tới ta, cũng không xem thường ta, ta vậy cảm thẩy đủ rồi, đời này ta cũng không phải thân trong sạch, nếu có kiếp sau, ta nhất định phải làm thê tử của chàng, để báo đáp ân tình của chàng đối với ta.Ngốc quá, có nợ cũng là ta nợ nàng! Lý Kỳ mũi hơi xót, đem nàng ôm lại, nói:

- Ta không muốn kiếp sau, ta chỉ muốn kiếp này, ta bây giờ liền muốn nàng làm thê tử của ta, ta muốn cho nàng trở thành nữ nhân hạnh phúc vui vẻ nhất trên đời, ta lại muốn xem những tên đọc sách thánh nhân chó má làm gì đầu bếp ta đây như thế nào.Hắn nói xong liền nhắm ngay môi đỏ mọng ướt át kiều diễm của Lý Sư Sư hung hăng mà hôn xuống.Lý Sư Sư sớm đã chuẩn bị, nàng sợ qua đêm nay, nàng sẽ mất hắn, cho nên nàng vô cùng quý trọng đêm nay, hai mắt khép lại, hai tay vây quanh cổ của Lý Kỳ thẹn thùng đáp lại, hơi thở hổn hển, chợt thấy hai bàn tay to xuyên qua áo trắng, rà soát trên người của nàng, tuột áo để lộ khe hở, một đôi không khỏi mặt đỏ như lửa, lồng ngực thở phù nhảy loạn, hô hấp càng phát ra dồn dập, thân thể mềm mại từng trận tê dại, hơi thở yếu ớt:

- Lý lang, ta muốn làm thê tử của chàng.

- Vậy nàng phải tuân thủ ta quy củ của Lý gia. Lý Kỳ ha hả nói.

- Quy củ gì?

- Động phòng trước, hành lễ sau.Lý Kỳ cười ha hả, ôm ngang eo đem Lý Sư Sư bế lên, sải bước đi vào trong phòng.Nhuyễn ngọc ôn hương, dưới trướng phù dung, sóng đỏ quay cuồng, yêu kiều rên rỉ khẽ thở đêm động phòng. Sự khoái lạc này đúng là người ngoài không thể cảm nhận được
Bình Luận (0)
Comment