Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 223

Khi Bắc Vương Đại Hạ vừa hạ cánh đến đây, cũng thu hút rất nhiều kẻ thù, chắc chắn không lâu nữa sẽ có một trận chiến lớn nổ ra!

Chuyện làm người ta nghi ngờ nhất là.

Bắc Vương Đại Hạ vào cửa rồi nhưng không dừng lại, đội quân vẫn tiếp tục tiến thẳng về phía trước như tìm kiếm cái gì đó.

“Chẳng lẽ, hắn muốn tìm linh mạch của Vân Hiên Vũ triều?”, Ngay lập tức có người phát hiện ra, thốt lên.

Những quốc gia lớn sẽ có vận mệnh lặng động từ mấy chục đến hơn mấy trăm năm sẽ hình thành linh mạch, đời sau đó có thể khai thác linh mạch này để giữ vững triều đại của mình.

Nó chính là vật riêng quan trọng của một quốc gia lớn, cũng là cốt lõi và cội nguồn của quốc gia đó. Nó được giấu đi dưới trận pháp, chỉ có võ chủ mới biết được nó đang ở đâu.

Chuyện này...

Rất nhiều tu giả nước láng giềng bước vào Vân Hiên Vũ triều đông như ruồi không đầu đâm tản ra kiếm ăn khắp nơi để tìm linh mạch, tất cả chỉ mong dựa vào may mắn của mình.

Chẳng lẽ Bắc Vương Đại Hạ biết linh mạch nằm ở đâu?

'Trên mặt đất lớn thênh thang này.

Hai ngàn dị chủng Siêu Phàm chở thêm Bách Tuế quân đập cánh mà bay trên bầu trời.

Tất cả ánh mắt của họ đều dồn vào phía trước, trên người thanh niên mặc đồ trắng.

Sở Ninh đã cho mọi người thấy rõ hắn có thể từ một Hùng chủ Động leo lên núi, nhìn ra biển.

Hắn mở mắt ra, con ngươi đen nhánh tỏ ra ánh sáng bạc lấp lánh như một vị thần xuống trần khám phá mọi nơi không có mục đích.

Các tu giả khác không biết linh mạch của Vân Hiên Vũ triều ở đâu.

Nhưng Phá Vọng Mâu của họ có thể nhìn xuyên qua núi, thấy được nơi giao nhau của nguồn lực cô đọng quốc vận.

Đến Vân Hiên Vũ triều rồi, chuyện làm đầu tiên là càn quét linh mạch của nơi này!

“Từ khi nào đại ca lại khó nắm bắt như thế, ca còn có thể xem phong thủy à?”, Yến Tử Lăng tò mò hỏi.

Nhân Đồ và Dương Diệp nghe thế đều lắc đầu ngán ngẩm.

Từ sau khi Sở Ninh bước vào Siêu Phàm, càng ngày càng bí ẩn hơn, quỹ đạo quật khởi liên tục nâng lên cao.

Qua mấy ngày. Lúc này, Sở Ninh mới ngừng lại và nhìn đăng trước. Nơi đó có một vách đá ẩn mình dưới lớp cỏ cây tươi tốt.

Dòng thác nước đổ xuống ầm ầm, nhìn rõ bọt nước trắng xóa như rồng đang cuộn mình nhào lộn trong đó run cả một khung trời.

“Cái trận ở đây đã là Linh trận Nhị Giai, nhưng có đã bị người ta phá rồi!” Yến Tử Lăng lập tức phát hiện điều khác thường, vội vàng siết chặt khoát đao trong tay.

Đại Hạ tăng chức thành một đại quốc, nên tầm nhìn của hắn ta cũng rộng rãi hơn rất nhiều. Đương nhiên, người có thể phá được Linh trận cấp hai cũng chẳng phải thứ vừa gì.

“Khéc!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment