Bách Luyện Thành Thần

Chương 428

<!---->Cho dù là Long Uyên Cung hay là Viêm Long Điện thì đều là chi nhánh của Nhân tộc Long mạch, đối với La Chinh lúc này mà nói đều là loại thế lực khó mà với tới.

Cho dù lựa chọn Long Uyên Cung thì cũng không có bất cứ tổn thất nào đối với La Chinh.

Điều La Chinh quan tâm nhất lúc này chính là làm sao để gia tăng thực lực của mình. Nếu như hắn đã có độ tương thích với những loại quy tắc khác, thì hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tìm hiểu mấy tấm bia phương tiêm kia.

La Chinh đi vài vòng xung quanh bia phương tiêm, lần này hắn chọn bia phương tiêm ghi chép quy tắc hệ Hoả. Gần như không do dự chút nào, La Chinh đã ngồi xuống dưới bia phương tiêm...

Mà cùng lúc đó, cuộc tranh đoạt Thăng Long Đài ở Trung Vực đã đến giai đoạn gay cấn.

Về quyền sở hữu Thăng Long Đài, tất nhiên tông môn nào cũng đều đưa ra lý lẽ của mình, cho dù không có, cũng cưỡng ép vặn ra đạo lý.

Hơn nữa thế lực dính vào chuyện này cũng càng ngày càng nhiều, đến vài võ giả Hư Kiếp Cảnh độc lập cũng muốn tới tìm một chén canh. Mặc dù những võ giả độc lập kia không có tông môn, nhưng mà bọn hắn cũng có truyền nhân, cũng có hậu nhân. Huống chi lấy thực lực Hư Kiếp Cảnh thì thành lập một tông môn mới cũng không phải chuyện gì quá phí sức.

Tranh tới luận lui, kết quả sau cùng cũng không tránh khỏi đi tới một bước cuối cùng. Thực lực người nào mạnh, thì Thăng Long Đài này thuộc về người đó!

Nhưng bọn họ lại không biết, đối với phần lớn mọi người mà nói, thật ra Thăng Long Đài là một con đường đi không có lối về. Chỉ cần đi vào Thăng Long Đài thì sẽ bị tộc Long mạch giam giữ một nghìn năm, cho dù là lão quái vật Hư Kiếp Cảnh có tuổi thọ kéo dài thì liệu có được mấy cái nghìn năm để lãng phí như thế chứ?

Cũng may khi La Chinh phi thăng lên, Thanh Long đã sửa lại thần văn trong Thăng Long Đài. Nếu sau này còn có người nào xâm nhập vào tầng thứ sáu của Thăng Long Đài, khởi động thần văn truyền tống hình tròn kia, thì kết quả duy nhất chính là bị Thăng Long Đài ném ra ngoài chứ không phải được phi thăng...

Nếu như bởi vì một Thăng Long Đài lại khiến phần lớn các tông môn khai chiến với nhau, thậm chí còn phát động cả chiến tranh tông môn thì đây chắc chắn là chuyện không hề lý trí chút nào.

Cuối cùng, chuyện này giao cho Thiên Hạ Thương Minh ra mặt giải quyết.

Mặc dù Thiên Hạ Thương Minh không phải là thế lực tông môn, nhưng thế lực của nó cũng không thua bất kỳ một tông môn nào. Quan trọng hơn là gần như Thiên Hạ Thương Minh có quan hệ không tệ với tất cả những đại tông môn, chỉ có phương án bọn họ đưa ra mới có thể giải quyết đợt tranh chấp này.

Phương án Thiên Hạ Thương Minh đưa ra cũng rất đơn giản, trước tiên dời Thăng Long Đài về thành Thiên Khải - tổng bộ của Thiên Hạ Thương Minh, sau đó Thiên Hạ Thương Minh quyết định tổ chức đại hội võ đạo, tất cả tông môn và các võ giả độc lập đều có thể tham gia.

Nhưng mà tu vi của võ giả tham gia phải được hạn chế nghiêm ngặt, cao nhất không thể quá Thần Đan Cảnh sơ kỳ. Nói cách khác, những võ giả từ Thần Đan Cảnh trung kỳ trở lên không thể tham gia.

Ai đứng đầu đại hội võ đạo thì có thể mang Thăng Long Đài đi. Cho dù là người đứng thứ hai, thứ ba cũng sẽ nhận được phần thưởng phong phú từ Thiên Hạ Thương Minh.

Thật ra cách mỗi mười năm, Thiên Hạ Thương Minh sẽ mời tất cả những đại tông môn ở Trung Vực đến thành Thiên Khải để tổ chức một đại hội võ đạo. Mặc dù mỗi lần đại hội, Thiên Hạ Thương Minh đều phải hao tổn rất nhiều của cải, nhưng một mặt Thiên Hạ Thương Minh có thể duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các đại tông môn tứ phẩm, ngũ phẩm, mặt khác, cũng có thể mượn cơ hội này để tạo mối quan hệ thân thiết với tất cả những người trẻ tuổi tài giỏi trong các đại tông môn!

Đây cũng là nguyên nhân Thiên Hạ Thương Minh có thể thành lập phường mua bán trong nội bộ các tông môn. Chính vì vậy, thực lực của Thiên Hạ Thương Minh mới được so ngang với Hư Linh Tông.

Chỉ có điều, đại hội lần này tổ chức sớm bốn năm, hơn nữa phần thưởng cuối cùng lại có thêm một Thăng Long Đài.

Đối với phương án mà Thiên Hạ Thương Minh đưa ra, phần lớn các tông môn sau khi suy tính xong đều chấp nhận lời đề nghị này.

Nếu như phản đối phương án này, chỉ sợ người ra tay không còn là đám đệ tử tinh anh trong môn, mà là lão quái vật trong tông môn. Khi đó thì chỉ sợ khắp Trung Vực trăm họ lầm than. Đương nhiên Thăng Long Đài là một món bảo vật rất tốt, nhưng cũng không đáng để bọn họ làm đến thế.

Sau khi các tông môn như Vân Điện, Huyết Mộc Nhai, Huyền Âm Quán chấp nhận đề nghị này, Thiên Hạ Thương Minh đã bắt đầu chuẩn bị tại thành Thiên Khải, dự tính ba tháng sau tổ chức đại hội võ đạo Trung Vực.

Trong Trung Vực, tất cả những thanh niên tài giỏi cũng bắt đầu xoa tay. Nếu có thể giúp tông môn mình giành được Thăng Long Đài, thì chắc chắn chính là công lớn, e rằng toàn bộ tài nguyên tông môn sau này đều nghiêng về phía bản thân! Cho dù không lấy được hạng nhất, thì mười thứ hạng đầu tiên cũng có phần thưởng vô cùng phong phú. Với độ mạnh tay của Thiên Hạ Thương Minh, những phần thưởng này có lẽ đều là thứ khiến mấy lão quái vật Hư Kiếp Cảnh cũng phải động tâm!

Trong Trung Vực, chuyện này đã lan tuyền xôn xao, nghe nói có một số truyền nhân được mấy lão quái vật bồi dưỡng đang ở ẩn cũng lao nhao xuất thế, đều muốn tham gia lần đại hội võ đạo này!

Nhưng mà trong thành trì xa xôi nào đó ở Chân Long giới, La Chinh lại hoàn toàn không biết gì về chuyện này cả, hắn vẫn đang tập trung tiếp nhận huấn luyện của tộc Long mạch.

Sau khi trải qua lễ tẩy trần quy tắc, sự hiểu biết của La Chinh đối với những quy tắc trên mấy tấm bia phương tiêm khác đã tăng lên, nhưng La Chinh cũng không tuỳ tiện chọn bia phương tiêm để leo.

Cho dù là quy tắc không gian hay là quy tắc hệ Lôi thì đều được chia ra tổng cộng mười tầng cảnh giới, hiệu quả do mỗi tầng phát huy ra đều không giống nhau, nhưng lĩnh ngộ càng sâu thì tác dụng càng lớn hơn! Còn quy tắc được ghi lại trên mấy tấm bia phương tiêm này đều chỉ ghi chép tầng thứ nhất, cũng chính là tầng rõ ràng dễ hiểu nhất.

Mấy tấm bia phương tiêm mà hắn lựa chọn đều là những bia phương tiêm ghi chép quy tắc căn bản như Lôi, Hoả, Thổ, Phong. Những loại quy tắc căn bản này gần như là những vật chất cấu thành thế giới. Có nhiều công pháp nếu muốn đạt tới đại thành thì cần phải tiến bộ đột phá quy tắc, vậy nên lĩnh ngộ hết những quy tắc căn bản này thì cũng chẳng có gì là tệ cả.

Sau khoảng ba ngày, La Chinh leo lên từng tấm từng tấm bia phương tiêm, lĩnh ngộ hết hoàn toàn những quy tắc căn bản này.

Ngoài mấy tấm bia phương tiêm ghi chép lực quy tắc căn bản này ra, mấy tấm ghi chép lực quy tắc được suy diễn ra từ quy tắc căn bản thì La Chinh lại không leo lên.

Ví dụ như có một tấm bia phương tiêm có lực quy tắc khiến La Chinh cảm thấy vô cùng quen thuộc, hắn có thể cảm nhận được kiếm ý nồng nặc cùng với tia chớp mơ hồ trên tấm bia phương tiêm đó. Lực quy tắc trên bia phương tiêm này là do quy tắc hệ Lôi và quy tắc hệ Kim kết hợp lại mà ra, có lẽ chính là kiếm ý Cực Lôi mà Hoa Thiên Mệnh đang tu luyện. Chắc hẳn trước đó đã từng được một vị đại năng nào đó của Nhân tộc Long mạch tu luyện kiếm ý Cực Lôi này.

Thời gian ba ngày, leo lên chín tấm bia phương tiêm, cái tốc độ này ngoài việc khiến Nguỵ trưởng lão phải than thở thì cũng khiến cho Triệu Tranh vô cùng ghen tị.

Có vài võ giả phi thăng lên Chân Long giới sẽ ở lại chỗ mấy tấm bia phương tiêm này một năm, thậm chí là mấy năm.

Cũng không phải tất cả võ giả đều có năng lực thích hợp với quy tắc, ví dụ như có vài võ giả tu luyện công pháp hệ Lôi, cần phải lĩnh ngộ quy tắc hệ Lôi, thế nhưng năng lực tương thích của bản thân hắn với quy tắc hệ Lôi lại vô cùng thấp, thế nên tốc độ lĩnh ngộ bia phương tiêm sẽ vô cùng chậm chạp, cần một khoảng thời gian tương đối dài mới có thể leo lên tới đỉnh bia phương tiêm. Có trường hợp tệ hơn, thậm chí cả đời cũng không lĩnh hội hết được.

Trong đám võ giả ngồi bên dưới bia phương tiêm này, ví dụ như thế chỗ nào cũng có.

Mà trong thời gian ba ngày, La Chinh đã lĩnh ngộ chín loại lực quy tắc căn bản, nghĩ cũng biết đã khiến cho mọi người rung động tới cỡ nào!

Sau ba ngày đó, dưới sự hướng dẫn của Nguỵ trưởng lão, La Chinh đi đến khu vực tiếp theo.

“Cuộc kiểm tra của chúng ta đối với người có Long mạch phi thăng là thế này. Đầu tiên kiểm tra khả năng lĩnh ngộ đối với lực quy tắc, bởi vì quy tắc chính là thứ quan trọng nhất đối với võ giả! Chỉ sau khi thông qua mới có thể tiến hành đợt huấn luyện tiếp theo được. Đợt thứ hai là huấn luyện về linh hồn.” Nguỵ trưởng lão giải thích kỹ càng với La Chinh. Bây giờ lão rất kiên nhẫn, gần như là giải thích hết những chi tiết mà La Chinh không rõ.

“Huấn luyện linh hồn...” La Chinh khẽ gật đầu.

Linh hồn La Chinh chưa từng tiến hành huấn luyện theo hệ thống, thật ra trong Đông Vực cũng không có điều kiện này. Ban đầu linh hồn của hắn đã được lò luyện thần bí rèn luyện, rồi tu luyện Kinh Thần Thứ, còn cắn nuốt không ít Ma Yểm Tinh Hoa.

Dù nói linh hồn La Chinh cũng mạnh hơn phần lớn võ giả cùng giai, nhưng nhất định vẫn phải tiến hành một đợt huấn luyện tập trung.

Sau khi đến nơi, La Chinh nhìn thấy trên bầu trời có một quả cầu kỳ dị màu đen đang lơ lửng! Quả cầu màu đen này lớn khoảng hai mươi trượng, phía bên ngoài liên tục có những tia chớp màu tím lượn lờ, nhìn vào trong hình như La Chinh nhìn thấy có thứ gì đó đen sì đang liên tục lăn lộn.

“Đây là cái gì?” Dường như La Chinh cảm nhận được một luồng áp lực nặng nề từ bên trong quả cầu màu đen phát ra, loại áp lực này không phải tới từ thân thể, mà là áp lực tới từ linh hồn.

Nguỵ trưởng lão thản nhiên nói: “Đây là oán linh của một loại thú dũng mãnh, linh hồn của nó đã đạt đến Chiến Hồn Cảnh, hơn nữa lại là Ngọc Bích Chiến Hồn.”

“Chiến hồn? Ngọc Bích Chiến Hồn?” La Chinh hơi sững sờ.
Bình Luận (0)
Comment