Bách Luyện Thành Thần

Chương 434

<!---->Niên phó điện chủ này tên là Niên Dương, là nhân vật có thực quyền của Viêm Long Điện, địa vị gần với Điện chủ, thực lực càng mạnh khó tưởng tượng được.

Một Viêm Long Điện to như thế đã phái ra một vị phó điện chủ thì cũng đủ để chứng minh Viêm Long Điện coi trọng La Chinh.

Triệu Tranh cũng rất kích động, nếu thật sự dụ được La Chinh gia nhập Viêm Long Điện thì hắn cũng lập một công lớn!

“Cái tên nhóc trải qua lễ tẩy trần quy tắc mà ngươi nói ấy, đang ở đâu?” Sau khi Niên Dương nhìn thấy Triệu Tranh thì thản nhiên hỏi.

“Thưa Niên phó điện chủ, lúc này hắn đã tiến hành huấn luyện tinh anh, đang rèn luyện linh hồn!” Triệu Tranh ân cần nói.

“Dẫn ta đi xem.”Trên mặt Niên Dương không có biểu cảm gì nhiều, nhưng trong hai mắt hắn có ngọn lửa đang không ngừng cháy.

Rất nhanh, hai người Triệu Tranh và Niên Dương đã tới sân huấn luyện. Đứng bên cạnh sân huấn luyện, Niên Dương hỏi: “Ai là La Chinh?”

Triệu Tranh đưa tay ra chỉ, ánh mắt Niên Dương liền tập trung trên người một thiếu niên mặt mày thanh tú. Niên Dương đánh giá một chút, giống như Triệu Tranh đã nói, nhìn qua thì là một anh chàng thật bình thường, linh hồn và xương cốt cũng còn non trẻ, còn chưa tới mười tám tuổi, cảnh giới Tiên Thiên Đại Viên Mãn.

“Hắn thật sự chạm được vào những cái bia phương tiêm quy tắc kia, tiến hành lễ tẩy trần quy tắc?” Niên Dương hỏi.

“Chắc chắn ạ. Thuộc hạ không dám lấy chuyện này ra nói đùa.” Triệu Tranh vội vàng nói.

“Ừ! Chờ hắn tu luyện xong ta sẽ nói chuyện với hắn.” Trên mặt Niên Dương lộ ra ý cười. Với địa vị của Viêm Long Điện hắn, sợ là có hàng tỉ người muốn gia nhập ấy chứ, một tên nhóc vừa mới từ Hạ Giới đi lên, hơn nữa còn là một Tiên Thiên Cảnh thì không khỏi quá đơn giản.

Nhưng Niên Dương vừa dứt lời thì quả cầu màu đen đang bay bay ở gần đó chợt xảy ra chấn động!

“Tách... Ầm...”

Lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương bên ngoài quả cầu đen bắt đầu đứt gãy!

“Xảy ra chuyện gì?” Hai ngọn lửa trong mắt Niên Dương chợt nhảy dựng: “Lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương không phải giam tà linh của một con kiêu thú sao? Tại sao có thể như vậy?”

Triệu Tranh cũng không ngờ sẽ xảy ra loại chuyện này, đôi mắt hoảng sợ nhìn sự việc nhanh chóng xảy ra trước mắt.

Ngay lúc lôi khóa bên ngoài quả cầu đen nổ tung, không ít võ giả tu luyện trong đó vội rút linh hồn của mình ra.

“Nhanh, nhanh, nhanh! Chạy mau!”

Những võ giả thu linh hồn của mình lại, lập tức đứng dậy bắt đầu chạy trốn!

Nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc sợ hãi của cả đám võ giả trước mắt, Triệu Tranh phi thân đi qua, bắt lấy một võ giả hỏi: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì bên trong?”

“Ta... ta cũng không biết, tên nhóc kia vừa nhảy vào bên cạnh tà linh kiêu thú thì lôi khóa kia liền bị đứt! Tà linh kiêu thú cũng chạy ra!” Võ giả ấp a ấp úng nói. Hắn cũng không biết tên La Chinh, nhưng La Chinh đã từng lần từng lần khiến mọi người kinh ngạc, để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng phần lớn võ giả.

“Tên nhóc đó là ai?” Niên Dương hỏi.

Võ giả này lại nói: “Tên nhóc đó? Tên nhóc đó còn ngồi kia kìa!” Võ giả kia chỉ vào La Chinh cách đó không xa.

Bởi vì lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương bị hỏng, thế nên nào có ai lại đứng trong quả cầu đen đó chịu chết? Đám võ giả trong đó đều cuống cuồng chạy, chỉ sợ bị tà linh kiêu thú khủng bố kia xử lý!

Hiện tại chỉ có một người còn ngồi tại chỗ không hề nhúc nhích, vô cùng dễ thấy.

Niên Dương nhíu mày: “Linh hồn hắn mạnh thế sao? Có thể tới gần tà linh kiêu thú ấy?”

La Chinh mới là Tiên Thiên Cảnh mà thôi...

“Có thể! Trong thời gian nửa tháng, hắn từ vòng ngoài cùng tiến vào tới vòng trong cùng. Sau khi bước vào vòng trong cùng, tới gần tà linh kiêu thú kia thì xảy ra chuyện!” Võ giả này cũng ý thức được Niên Dương trước mắt là một nhân vật lớn nên mới yên ổn lại một chút, không giống các võ giả khác cướp đường mà chạy.

“Niên phó điện chủ, La Chinh này có lẽ đã...” Triệu Tranh hơi bất đắc dĩ nói.

Niên Dương thản nhiên: “Cho dù hắn yêu nghiệt thì khi đối mặt với tà linh kiêu thú đã thoát ra khỏi lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương, cũng chẳng thể còn mạng. Chuyến này của ta, trắng tay rồi!” Sắc mặt Niên Dương phức tạp nhìn quả cầu đen giữa không trung. Nếu đúng như lời võ giả kia nói, không đến thời gian một tháng, La Chinh đã bước vào vòng trong cùng, thiên phú của hắn tuyệt đối có giá trị để Viêm Long Điện khai thác.

“Đáng tiếc! Số mệnh tên nhóc này không đủ, không có số tiến vào Viêm Long Điện ta!” Triệu Tranh tiếc nuối nói.

Đúng lúc này, giữa không trung lại có mấy người bay qua. Tòa thành này là nơi cấm bay, nhân vật có thể phi hành trên không trung thì địa vị chắc chắn không thấp.

Người cầm đầu, thân mặc một bộ áo giáp màu bạc, dáng người cường tráng, hai bên bả vai khắc một đường Long văn, nhìn qua chính là một vị chiến sĩ trời sinh!

Nhìn thấy người nọ, Niên Dương cũng phi thân lên, chắp tay “Đường Kinh thành chủ!”

Đây là người đứng đầu thành này, Đường Kinh. Trong Nhân tộc Long mạch, địa vị của hắn còn cao hơn Niên Dương một chút.

“Hóa ra Niên phó điện chủ cũng tới. Nơi này xảy ra chuyện gì?” Đường Kinh thản nhiên đáp lại một câu, ánh mắt tập trung vào quả cầu đen trên sân huấn luyện. Lúc trước việc bắt giữ tà linh kiêu thú này đã cực kỳ tốn công, dù sao kiêu thú có Ngọc Bích Chiến Hồn vẫn thật khó ứng phó. Hơn nữa khi mang tà linh kiêu thú này trở về, còn phải bố trí lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương, cũng đã tống không ít, chẳng qua là vì muốn lợi dụng tà linh kiêu thú để rèn luyện linh hồn của võ giả.

Nhưng rèn luyện linh hồn không phải là chuyện một sớm một chiều là có thể luyện thành. Trên thực tế, tuy lợi dụng biện pháp này để rèn luyện linh hồn rất có hiệu quả, nhưng nếu ai không có nghị lực lớn thì căn bản không kiên trì nổi. Người có thể bước vào vòng thứ sáu, rèn luyện linh hồn tới Chiến Hồn Cảnh, thực tế cũng vô cùng hiếm hoi.

“Đường Kinh thành chủ, ta cũng vừa mới đến, có nghe được từ một vị võ giả chút chuyện. Hình như sau khi võ giả tên là La Chinh xâm nhập vào vòng thứ sáu, thì xảy ra loại chuyện này.” Niên phó điện chủ lắc đầu nói.

“La Chinh!” Ngụy trưởng lão phía sau Đường Kinh kêu lên.

Đường Kinh quay đầu lại hỏi: “Sao thế? Người này có vấn đề gì à?” Nghe được cái tên này, Đường Kinh còn không có bất kì phản ứng gì, bởi vì trước đây căn bản hắn chưa từng nghe nói qua. Tuy Niên Dương nói La Chinh tiến vào vòng thứ sáu, nhưng chẳng qua cũng không ít võ giả sau mười năm, dùng nghị lực vô cùng lớn cũng tiến vào đó. Điều này chỉ có thể nói ý chí của họ cứng cỏi, kỹ năng về linh hồn thật thâm hậu.

“La Chinh chính là người phi thăng trái phép được Đường Kinh thành chủ đặc biệt phê duyệt... Hơn nữa, hắn mới là Tiên Thiên Đại Viên Mãn, linh hồn còn nhỏ yếu, làm sao có thể tiến vào vòng thứ sáu?” Ngụy trưởng lão giật mình nói.

Lúc này sắc mặt Đường Kinh cũng thoáng đổi: “Chính là hắn?”

Khoảng thời gian trước, đúng là có người trình lên một bức thần văn, trên đó chỉ có một câu của Thanh Huyền – một trong bốn mươi chín con Chân Long.

Đối với đám Đường Kinh, bốn mươi chín con Chân Long chính là vị thần cao không với tới! Ngay cả nhìn cũng không thể. Dù sao thì cho dù là cường giả của Nhân tộc Long mạch cũng cần dựa vào bốn mươi chín Chân Long!

Năm đó đã xảy ra một vụ “cửu Long mê án”, từ bốn mươi chín con Chân Long bị mất đi chín con. Tung tích của chín con Chân Long này thì vẫn luôn không rõ. Về những thứ thuộc tầng cao nhất của Chân Long giới, thì đám người như Đường Kinh chỉ có thể ngắm hoa trong sương, căn bản không hiểu. Bọn họ chỉ hiểu rằng chín con Chân Long trong đó đã mất tích...

Trước đó vài ngày, lúc vừa mới nhìn thấy thần văn kia, Đường Kinh giật mình, nhưng cũng thật hưng phấn! Nếu có được quan hệ với nhân vật lớn Thanh Huyền này thì chính là vận may lớn nhất đời hắn! Chẳng qua chữ Long tộc trong thần văn đã tạt một gáo nước lạnh lên Đường Kinh.

Trên thần văn Thanh Huyền có nói cho Đường Kinh rằng, lúc nó đi ngao du vô tình gặp được người ngoại tộc này, khi nào người này tiến vào Thăng Long Đài để phi thăng lên thì cứ coi là Nhân tộc Long mạch, bồi dưỡng, đối xử bình đẳng! Đồng thời cũng khuyên Đường Kinh, không nên tiết lộ việc này, nếu không khả năng sẽ dẫn tới họa sát thân!

Bốn mươi chín con Thanh Long đã mất chín con, câu đố về chín con rồng này cứ như sương mù dày đặc, trong đó chắc chắn tràn ngập âm mưu động trời.

Nhìn thấy câu khuyên bảo cuối cùng của Thanh Huyền, nhất thời dọa cho Đường Kinh đang hưng phấn kia sợ run. Nếu hắn bị cuốn vào trong loại đấu tranh này thì sợ là chết như thế nào cũng không biết.

Cho nên Đường Kinh liền yên lặng xử lý chuyện này, thậm chí tên người phi thăng trái phép kia hắn cũng không hỏi!

Không phải Đường Kinh nhát gan, hắn có thể làm được người đứng đầu một thành thì hẳn là gan dạ sáng suốt, quyết đoán, vượt xa người thường. Nhưng loại phân tranh này, cho dù là người mạnh nhất của Nhân tộc Long mạch cũng không muốn dây vào, chứ nói gì tới một thành chủ nho nhỏ như hắn?

Không ngờ lúc này, kẻ phi thăng trái phép La Chinh lại xảy ra chuyện...

“Ngụy trưởng lão, La Chinh chính là võ giả dưới Hạ Giới đã trải qua lễ tẩy trần quy tắc?” Một giọng nói nhu hòa vang lên, sau đó có một cô gái toàn thân màu hồng đi ra từ phía sau Ngụy trưởng lão. Dung mạo cô gái này diễm lệ đến cực điểm, làm người ta ấn tượng nhất là giữa ấn đường của nàng có một nốt ruồi đỏ như máu, lóe ra ánh sáng đỏ yêu diễm.

Nhìn thấy người này, ngọn lửa trong ánh mắt Niên phó điện chủ hơi bập bùng, trên mặt lộ ra ý cười không tà không chính: “Hóa ra Cung chủ Long Uyên Cung cũng đích thân tới, Niên Dương có lễ...”

Long Uyên Cung và Viêm Long Điện từ trước đến nay đều không hòa thuận, Cung chủ Long Uyên Cung cũng không để ý tới Niên Dương mà đi thẳng về phía quả cầu đen.
Bình Luận (0)
Comment