Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ

Chương 187

Biết được lúc đầu là Cố Sương chủ động, Triệu Vân Phi có chút bội phục cô.

Cô ấy thì không có dũng khí.

Nhìn dì Viên bắt đầu lo lắng chuyện hôn sự của anh A Vi, bản thân cô ấy cũng bị người nhà sắp xếp đi xem mắt.

Triệu Vân Phi nghĩ đến lời động viên của Cố Sương, dần dần cũng có dũng khí.

Nếu cứ trì hoãn mãi, lỡ như đến lúc đó anh A Vi cưới người khác, cô ấy hối hận cũng không kịp.

Triệu Vân Phi muốn cố gắng một phen.

Uống xong trà, Triệu Vân Phi cùng mẹ về nhà, cô ấy đang định về phòng thì bị mẹ gọi lại.

“Vân Phi, con có phải có người mình thích rồi không?” Hàn Văn Quân nhìn con gái.

Triệu Vân Phi hoảng hốt, cô ấy không ngờ mẹ lại hỏi vấn đề này, rất nhanh đã bình tĩnh lại.

“Không có mà mẹ, trước mẹ không hỏi rồi sao, sao lại hỏi nữa?”

Hàn Văn Quân trong lòng thở dài, trước bà đúng là đã hỏi rồi.

Con gái phản đối xem mắt, bà có chút nghi ngờ con gái đã có người mình thích.

Mặc dù Vân Phi nói không có nhưng làm mẹ, sao có thể không nhìn ra con gái đang nói dối.

Nếu là thanh niên tốt, con gái sao phải giấu giếm, Hàn Văn Quân trong lòng chùng xuống.

Bề ngoài bà giả vờ tin lời con gái, thực ra là định âm thầm điều tra rõ ràng rồi hãy nói.

Đáng tiếc, Hàn Văn Quân quan sát một thời gian dài, đều không phát hiện con gái có qua lại khác thường với chàng trai nào.

Đến mức bà còn nghi ngờ mình nghĩ nhiều.

Không ngờ lần này đột nhiên phát hiện ra một số manh mối.

“Không có sao?” Hàn Văn Quân nhìn Triệu Vân Phi, nhàn nhạt nói: “Mẹ còn tưởng con thích anh A Vi của con chứ?”

Triệu Vân Phi lông mi run rẩy, không ngờ mẹ cô ấy lại phát hiện ra, còn muốn cứng miệng không thừa nhận.

“Vậy thì mẹ yên tâm rồi, vừa hay mẹ quen một cô gái tốt, định giới thiệu cho A Vi.”

“!!!”

Nghe vậy, Triệu Vân Phi không nhịn được: “Mẹ!”

Hàn Văn Quân nhìn cô con gái cười, cố ý nói: “Sao, con lại không thích A Vi.”

Triệu Vân Phi cắn môi, thành thật nói: “Con thích, mẹ không được giới thiệu đối tượng cho anh A Vi!”

Hàn Văn Quân thở dài, đồng thời cũng có chút khó hiểu: “Con và A Vi chênh nhau tận sáu tuổi, bình thường cũng không liên lạc gì nhiều, sao lại thích cậu ấy được?”

Triệu Vân Phi mặt đỏ, không nhịn được bấu ngón tay: “Thích thì là thích thôi, nào có nhiều lý do như vậy.”

Nói xong, cô lại bổ sung: “Mẹ đừng nói với dì Viên nhé! Anh A Vi còn không biết con thích anh ấy đâu.”

“...” Hàn Văn Quân không biết con gái sao lại nhát gan như vậy, chẳng giống bà chút nào.

“Sao, con định đợi người ta kết hôn rồi mới nói cho người ta à?” Hàn Văn Quân hận không thể rèn sắt thành thép: “Thích thì cứ theo đuổi đi, chần chừ mãi, chẳng giống mẹ con chút nào.”

Bà còn tưởng con gái thích người nào đó không nên thích, hoặc là người có vấn đề gì đó.

Kết quả...

Nghĩ đến A Vi ngoài việc lớn hơn Vân Phi vài tuổi thì cũng chẳng có khuyết điểm gì.

Tuổi lớn sẽ biết thương người, tính tình A Vi vốn đã tốt.

Càng nghĩ, Hàn Văn Quân càng thấy hài lòng.

Triệu Vân Phi phồng má, nói: “Con ngại mà!”

TBC

...

Rất nhanh đã đến ngày ăn Tết.

Để chiều theo Cố Sương, nhà họ Cố ăn trực tiếp trong phòng của Cố Sương, hiện tại cô đang ở cữ, không chịu được lạnh.

Phòng ngủ đủ lớn, trực tiếp bê bàn vào phòng, Cố Sương thậm chí không cần xuống giường, ngồi luôn trên giường, người đắp chăn.

Nhìn những người thân bên cạnh, Cố Sương cảm thấy, cho dù điều kiện lúc này không bằng sau này, cũng không sao cả.

Cô hiện tại sống rất hạnh phúc.

Có người thân, có chồng, có con, Cố Sương rất thỏa mãn.

“Tiểu Hải à, dạo này con học ở đơn vị thế nào? Cái chứng chỉ gì đó có thi đỗ không?” Ông Cố hỏi một câu.

Bình Luận (0)
Comment