Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ

Chương 200

Có quả b.o.m hẹn giờ Lưu Nhị Nha này, Hạ Văn Kiệt không thể không phòng ngừa.

Tạ Ngọc Chi ngẩn người, suy nghĩ một chút, cô ấy cũng không lưu luyến gì ở đội này.

Nếu rời đi, cô ấy không có vấn đề gì.

“Có phiền phức quá không?”

“Không sao, anh sẽ giải quyết. Ở cùng đội với Lưu Nhị Nha, anh không yên tâm.”

Tạ Ngọc Chi cũng khá sợ hãi.

“Được.” Tạ Ngọc Chi đồng ý.

Thời gian tiếp theo, Hạ Văn Kiệt luôn bận rộn với chuyện này.

Lâm Ân biết được Hạ Văn Kiệt và Tạ Ngọc Chi ở bên nhau, hơn nữa còn chuyển đến đội bên cạnh thì ngây người.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Rõ ràng Hạ Văn Kiệt sắp kết hôn với Lưu Nhị Nha mà, sao lại cùng cô Tạ chuyển đi chứ?

Lại là một chuyện khác với kiếp trước...

Lâm Ân cau mày, tâm trạng không tốt, cô ta ghét cảm giác mất kiểm soát này.

“Nhị Nha, cô xem cô kìa, đều tại cô quấn lấy đồng chí Hạ, anh ấy còn không dám ở lại đội của chúng ta nữa!”

“Con gái nhà người ta, vẫn nên biết kiềm chế một chút!”

“Không ngờ đồng chí Hạ và cô Tạ lại là một đôi, nói ra thì hai người họ cũng khá xứng đôi...”

...

Lưu Nhị Nha nghe những lời bàn tán bên tai, vẫn còn hơi không dám tin.

Cô ta không ngờ đồng chí Hạ lại muốn rời đi!

Còn dẫn theo người phụ nữ kia cùng rời đi!

Hơn nữa còn lấy cô ta làm cái cớ, nói là sợ cô ta quấn lấy, khiến mình bị cả đội cười nhạo.

Mẹ Lưu cảm thấy mất mặt muốn chết!

TBC

Người ta là thanh niên trí thức, để tránh Nhị Nha, còn không muốn ở lại đội của họ nữa.

Đồng chí Hạ này vẫn luôn ôn hòa, sao đột nhiên lại trở nên không nể nang như vậy. Lời này truyền ra ngoài, Nhị Nha còn lấy chồng thế nào được!

Bản thân đã khó lấy chồng, lần này càng không gả đi được, mẹ Lưu thật đau đầu.

“Con nhóc c.h.ế.t tiệt, còn không mau về nhà! Đã nói với mày bao nhiêu lần rồi, làm gì cũng phải biết mình là ai, mày cứ thích làm mất mặt!”

Lưu Nhị Nha bị đả kích sâu sắc cũng không cãi nhau với mẹ Lưu nữa, đi theo sau về nhà.

“Chị Nhị Nha, chị không sao chứ?” Lâm Ân thấy mẹ Lưu và Nhị Nha, vội vàng dịu dạng chào hỏi.

Lưu Nhị Nha nhìn vẻ mặt lo lắng của Lâm Ân, tâm trạng tốt hơn một chút.

Vẫn có người quan tâm đến cô ta, lúc này, Lưu Nhị Nha quên mất chuyện bất hòa trước đây của hai người.

Nghĩ đến chuyện của đồng chí Hạ và người phụ nữ kia, vẫn là Lâm Ân nói cho cô ta biết, nếu không thì cô ta còn không biết đến khi nào mới phát hiện ra.

mẹ Lưu nhìn Lâm Ân một cái, Lâm Ân cười với mẹ Lưu: “Dì ơi, chị Nhị Nha tâm trạng không tốt, cháu ở lại nói chuyện với chị ấy một lát nhé.”

mẹ Lưu không biểu cảm gì rời đi.

Đợi chỉ còn lại hai người, Lâm Ân kéo Lưu Nhị Nha sang một bên, quan tâm hỏi: “Nhị Nha, chuyện gì xảy ra vậy? Sao đồng chí Hạ lại ở bên cô Tạ, còn muốn rời khỏi đội của chúng ta nữa?”

Lâm Ân cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến Lưu Nhị Nha, muốn làm rõ xem rốt cuộc là chuyện gì.

Nghe thấy lời quan tâm của Lâm Ân, Lưu Nhị Nha lập tức có ham muốn trút bầu tâm sự.

Dưới sự dẫn dắt của Lâm Ân, không biết từ lúc nào, Lưu Nhị Nha đã kể hết những chuyện mình làm.

Lâm Ân: “...”

Lâm Ân nhìn Lưu Nhị Nha đang hối hận với vẻ mặt khó tả, đột nhiên nhớ đến kiếp trước hai người gặp lại ở Bắc Kinh, Lưu Nhị Nha vừa khóc vừa kể lể cuộc đời bi thảm của mình, nói Hạ Văn Kiệt đã đối xử tệ với cô ta như thế nào.

 
Bình Luận (0)
Comment