Bách Thế Trùng Tu

Chương 28 - Tâm Thần Công Kích

Chỉ thấy một thanh niên tướng mạo tuấn tú, mặc cẩm bào màu xanh, đang ôm một thiếu phụ xinh đẹp tuổi còn trẻ, trên mặt ánh mắt cũng không lộ ra vui hay giận, đúng là Âu Dương Gia Vũ và Mộ Dung Hạ Thu.

" Sư phụ, thật là người sao?" Nguyễn Tuệ Tư không dám tin hỏi.

" A a. Đồ đệ ngốc, đây là ngươi sư nương, mau tới đây ra mắt sư nương của ngươi đi." Âu Dương Gia Vũ ôm chặt Mộ Dung Hạ Thu cười cười nói.

" Tuệ Tư ra mắt tiểu sư nương, tiểu sư nương, ngươi thật xinh đẹp a, khó trách sư phụ mê người." Nguyễn Tuệ Tư vui vẻ nói đùa.

Mộ Dung Hạ Thu sắc mặt ửng đỏ, từ trữ vật giới chỉ lấy ra thủy tinh hạng liên mang đi từ địa cầu, đưa cho Nguyễn Tuệ Tư nói:" Tuệ Tư, đây là một chút lễ vật của sư nương."

" Tiền bối, vãn bối không biết đồ đệ của tiền bối là người Nguyễn gia, mới vô tình đắc tội, xin tiền bối thứ tội." Hận Trường Thiên đi ra phía trước rồi cung kính thi lễ nói.

Tâm trạng cũng là khiếp sợ không thôi, hai kiếp Tán tiên một kích là chết, Hận Trường Thiên nghĩ dưới tình huống đánh lén đó mình cũng có thể làm được. Nhưng mình là năm kiếp Tán tiên cư nhiên nhìn không thấu thực lực người trước mặt, mà tâm thần tu vi hắn đã ít nhất sáu kiếp Tán tiên cảnh giới( bình thường đồng cảnh giới có thể nhìn ra tu vi của nhau), từ xưa tới nay người tu chân tâm thần tu vi cùng pháp lực tu vi đều không chêng lệch quá lớn. Bây giờ bên mình đã chết một hai kiếp Tán tiên, mà Nguyễn gia lại gia tăng so với mình còn mạnh hơn, còn tiếp tục tranh đấu thì kết cục không nói cũng biết, cho nên Hận Trường Thiên cũng thông minh tiến lên bồi tội.

Nguyễn Thiên Nguyên miệng há to kinh ngạc, vừa rồi nghe được Tuệ Tư nói sư phụ nàng rất lợi hại tự mình còn không tưởng rằng lợi hại như vậy, không nghĩ tới lại thật sự là cao thủ a, cả cũng mình cũng không nhìn thấu tu vi, Tuệ Tư có sư phụ tốt a, Nguyễn gia lần này có cao thủ hỗ trợ, có thể không phải lo nữa.

Âu Dương Gia Vũ tựa hồ lơ đãng liếc Hận Trường Thiên, thản nhiên nói:" Nơi này là gia tộc đồ nhi ta, sau này ta không muốn chứng kiến các ngươi xuất hiện ở chỗ này, đã hiểu chưa?"

Đừng xem Âu Dương Gia Vũ nói chuyện không mang theo một tia uy hiếp nào, chỉ có mới không cảm thấy còn Hận Trường Thiên thì cảm thấy một cỗ tâm thần cường không thể kháng cự hướng mình bức tới, trong lòng như có ngàn cân chi thạch đè lên, Hận Trường Thiên mặt đỏ bừng, cảm giác sắp thở không nổi.

Chỉ là ngay lập tức áp lực đã biến mất, được giải thoát Hận Trường Thiên cuống quít gật đầu nói:" Đã hiểu, vãn bối thề với trời, từ nay về sau, Thiên Kiếm Tông một người cũng không bước vào huyền nha tinh nửa bước."

Cũng khó trách Hận Trường Thiên hoảng sợ như vậy, vừa rồi trong nháy mắt tâm thần bị uy hiếp, Hận Trường Thiên đã rõ ràng đối phương cường hãn cỡ nào, theo sự kinh khủng vừa rồi của tâm thần uy hiếp mà nói, ít nhất cũng là tám kiếp Tán tiên a, Hận Trường Thiên thầm nghĩ mình như thế nào lại không có điều tra rõ ràng bối cảnh Nguyễn gia đã tìm tới, cũng may vị tiền bối này tựa hồ chỉ là cảnh cáo một chút, bằng không hôm nay mình không thể trở về.

" Tuệ Tư, đây là trưởng bối của ngươi sao? Còn không bang vi sư dẫn kiến một chút." Âu Dương Gia Vũ không nhìn Hận Trường Thiên, nhìn về phía Nguyễn Thiên Nguyên hỏi.

Hận Trường Thiên cũng là người thông minh, hướng về phía Âu Dương Gia Vũ là cung kính thi lễ, sau đó cùng hai người còn lại thuấn di biến mất.

Nguyễn Thiên Nguyên mặc dù cảm giác được cứ như vậy thả bọn họ có chút đáng tiếc, nhưng đây là ý tứ của sư phụ Tuệ Tư, hơn nữa Hận Trường Thiên đã thề Thiên Kiếm Tông không bao giờ xâm phạm huyền nha tinh, cũng không cần phải đuổi tận giết tuyệt.

Bây giờ nghe được Âu Dương Gia Vũ như vậy vừa hỏi, không đợi Tuệ Tư giới thiệu, Nguyễn Thiên Nguyên nói:" Tiền bối tu vi thật sự là cao thâm, ta là Nguyễn Thiên Nguyên, thái gia gia của Tuệ Tư, Tuệ Tư được bái tiền bối làm sư phụ thật sự là phúc khí của nó a."

]

Âu Dương Gia Vũ nghe vậy khó lường cao thâm cười, nói:" Nguyễn đạo hữu cũng không cần gọi ta là tiền bối, bảo ta Gia Vũ đạo hữu là được, đây là nội tử Mộ Dung Hạ Thu.

" Sư phụ, nguyên lai người gọi là Gia Vũ a, tên thât đẹp, chỉ là sư phụ trước kia tại sao không chịu nói cho đồ nhi biết?" Nguyễn Tuệ Tư vẻ mặt tò mò, tiếp tục dò hỏi.

" Tuệ Tư, không được vô lễ." Nguyễn Thiên Nguyên quát khẻ.

Âu Dương Gia Vũ khoát tay tỏ ý không ngại, đúng là tiểu cô nương hoạt bát đáng yêu đối với đích tâm tính của nàng có thể nói phi thường hiểu rõ.

" Tiền..." Nguyễn Thiên Nguyên vừa định gọi tiền bối liền bị Âu Dương Gia Vũ trừng mắt, nhanh chóng thay đổi nói:" Gia Vũ, Mộ Dung hai vị đạo hữu mời! Vào bên trong nhấm nháp chút rượu và hoa quả có được không"

Bình thường người tu chân đối với việc ăn uống cũng không qua quan tâm, thỉnh thoảng mới nhấm nháp chút hoa quả và rượu thôi.

" Ta tới đây là muốn mang Tuệ Tư đi, bây giờ còn phải tới địa phương khác, cũng không muốn làm mất thời gian của các ngươi." Âu Dương Gia Vũ thản nhiên mỉm cười nói.

" A. Sư phụ muốn dẫn ta đi? Thật tốt quá." Nguyễn Tuệ Tư mặc dù đã là độ kiếp trung kỳ, nhưng trước mặt sư phụ Âu Dương Gia Vũ nàng vẫn còn có chút trẻ con.

" Gia Vũ đạo hữu, muốn đi cũng không cần phải gấp gáp a, nói gì cũng vào uống chén rượu đã." Nguyễn Thiên Nguyên vẻ mặt thành khẩn mời.

" Đúng vậy, Gia Vũ tiền bối, lưu lại uống chén rượu đi." Nguyễn Thanh Sơn cũng mở miệng khuyên nhủ.

Âu Dương Gia Vũ mắt thấy mọi người nhiệt tình như vậy, nếu tiếp tục cự tuyệt thì có điểm bất cận nhân tình, gật đầu nói:" Tốt lắm, nhất thời chuyện cũng không gấp, ở lại một chút cũng tốt."

Ở lại ba ngày, cũng không biết uống hết mấy trăm cân rượu, đến khi hết hứng Âu Dương Gia Vũ mới lại đưa ra cáo từ.

Bầu trời Huyền nha tinh.

" Sư phụ, chúng ta bây giờ đi nơi nào đây?" Nguyễn Tuệ Tư nghi hoặc hỏi.

" Bây giờ đi tìm sư muội ngươi, nàng được vi sư thu làm đệ tử ba trăm năm trước." Âu Dương Gia Vũ từ từ nói.

" A, ta còn có sư muội? Sư phụ, ngươi rốt cuộc thu bao nhiêu đệ tử a?" Nguyễn Tuệ Tư kinh ngạc hỏi.

Mộ Dung Hạ Thu cũng nhìn, đã biết phôi lão công rất thần bí a, lúc đầu còn nói tự mình cái gì thu đồ đệ lập phái, nguyên lai cũng không biết hắn thu bao nhiêu đồ đệ rồi, nói không chừng cả tông phái cũng có rồi.

Âu Dương Gia Vũ cười ha ha nói:" Vi sư tổng cộng thu mười hai đồ đệ."

" Mười hai người? Trời ạ, nguyên lai ta còn có nhiều sư đệ sư muội như vậy a." Nguyễn Tuệ Tư sợ hãi than.

Âu Dương Gia Vũ cười mắng:" Tiểu nha đầu, ai nói ngươi có nhiều sư đệ sư muội như vậy?"

" Không phải sư phụ vừa nói ngươi thu mười hai đồ đệ mà, vậy đồ nhi tự nhiên có rất nhiều sư đệ hoặc sư muội rồi." Nguyễn Tuệ Tư cãi lý.

Mộ Dung Hạ Thu nghe thế không khỏi tiếp lời nói:" Cũng có thể là sư huynh sư tỷ a."

Nguyễn Tuệ Tư nghe tiểu sư nương nói vậy, nhìn sư phụ vẻ mặt cười cười, đã rõ ràng a. Nhất thời hai mắt mở thật to, vẻ mặt không thể tư nghị nói:" Ta cư nhiên còn có sư huynh sư tỷ? Bại hoại sư phụ, trước kia như thế nào cho tới bây giờ không nói cho ta biết a, vậy các sư huynh sư tỷ ở nơi đâu đây? Chúng ta tìm được sư muội rồi đi tìm sư huynh sư tỷ bọn họ."

" Sư huynh sư tỷ của ngươi đã sớm phi thăng tiên giới, muốn tìm bọn họ ngươi tu luyện cho tốt rồi phi thăng tiên giới mà đi tìm. Âu Dương Gia Vũ trong mắt tràn ngập ý cười đích nói.

" Oa, sư huynh sư tỷ bọn họ tất cả đều phi thăng, mà mà còn có một vị sư muội, bằng không ta chính là người nhỏ nhất rồi." Nguyễn Tuệ Tư vỗ vỗ bộ ngực sữa hơi sợ nói.

" Không nói cái này nũa, chuẩn bị xuất phát tìm Tiểu sư muội ngươi thôi.” Âu Dương Gia Vũ lạnh nhạt nói.

Nguyễn Tuệ Tư gật đầu nói:" Sư phụ, chúng ta đi tới chỗ Truyền Tống Trận đi thôi."

" Không cần dùng Truyền Tống Trận, dùng Truyền Tống Trận nhiều cũng không tốt, chúng ta dùng thuấn di đi, ta mang theo sư nương, ngươi tự mình thuấn di, một bên thuấn di một bên thể ngộ cảm giác thuấn di, đối với ngươi còn có chỗ tốt." Âu Dương Gia Vũ nói.

" Rõ, sư phụ." Nguyễn Tuệ Tư vẻ mặt đau khổ đáp.

Trong không gian Tu Chân Giới, ba thân ảnh cùng một hướng không ngừng thuấn di, thuấn di......

Bình Luận (0)
Comment