Bạch Tử kể cho Từ Hiểu Đồng nghe về chuyện của Mao Tiểu Ly.
Từ Hiểu Đồng nghe xong về hoàn cảnh của Mao Tiểu Ly, cô rất tức giận.
Bởi vì khi còn học trung học, cô cũng đã từng bị bắt nạt học đường như thế, nhưng Từ Hiểu Đồng rất dũng cảm, đã đáp trả ngay lập tức, và sau đó thầy cô gọi phụ huynh, có ba mẹ đứng sau bảo vệ nên những cô gái bắt nạt đó không dám làm gì nữa.
Nhưng không ngờ, Mao Tiểu Ly bị Trầm Thanh Thanh đánh thành điếc thần kinh giờ lại còn không có tiền chữa trị.
Quá tội nghiệp!
"Bạch Tử , cậu làm sao biết được chuyện này vậy?"
"Thật ra mình cũng vô tình mới biết được thôi."
"Vậy cậu muốn mình làm gì?"
Ý tưởng của Bạch Tử rất đơn giản. Dù sau này có phơi bày thông tin bẩn của Trầm Thanh Thanh làm cô ta mất hết danh dự, nhưng tình trạng hiện tại của Mao Tiểu Ly vẫn không thay đổi. Thà rằng bây giờ lợi dụng chuyện này để tống tiền Trầm Thanh Thanh một khoản, lợi dụng nỗi sợ hãi của cô ta vì lo bị lộ, khiến cô ta đưa ra một khoản tiền cho Mao Tiểu Ly chữa trị đôi tai.
Bạch Tử đã bàn bạc với Từ Hiểu Đồng , Từ Hiểu Đồng cũng đã đồng ý làm theo.
...
Với sự giúp đỡ của Bạch Tử, hôm sau, khi Trầm Thanh Thanh đang học, điện thoại của cô bất ngờ nhận được một bức ảnh qua Bluetooth. Mở ra, đó là một bức ảnh lớp của trường 8, Trầm Thanh Thanh bị gạch một dấu "X" đỏ lớn trên ảnh, trông rất kỳ lạ.
Sau đó tiếp tục có một tin nhắn gửi đến: "Phạm Thanh Thanh , lâu quá không gặp, cô dạo này thế nào?"
“...”
Khi đọc tin nhắn này, lông tơ trên lưng Trầm Thanh Thanh dựng đứng cả lên. Cô lập tức lo lắng, quay quanh nhìn tìm xem ai là người đã gửi bức ảnh này.
Nhưng thật đáng tiếc, mọi người xung quanh vẫn đang học rất nghiêm túc, không ai có vẻ gì là bất thường.
Trầm Thanh Thanh lo lắng đến mức khiến Lương Văn Thư ngồi bên cạnh phải quay lại, nhìn cô ta với ánh mắt khó chịu, nói: "Cậu sao vậy?"
Trầm Thanh Thanh vội vàng úp màn hình điện thoại xuống, cười gượng nói: "Không có gì."
Trường 8 ở thành phố A, nhưng cô đã đến thành phố Q rồi. Hai thành phố này cách rất xa nhau, mà ở trường T không ai quen biết cô, làm sao còn ai biết cô từng họ Phạm? Chắc chắn là ai đó đang cố gắng trêu chọc cô!
Trầm Thanh Thanh cố gắng kiềm chế cảm xúc và tiếp tục nghe giảng.
Ngồi ở cuối lớp, Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng liếc nhau, khẽ cười.
Trong những ngày tiếp theo, Trầm Thanh Thanh tiếp tục nhận được những món đồ liên quan đến trường 8, dù cô đã tắt chức năng chia sẻ Bluetooth trên điện thoại, nhưng cô vẫn bị quấy rối bởi tin nhắn và email.
Nhìn thấy trận đấu vào cuối tuần sắp tới, Trầm Thanh Thanh không muốn để bất kỳ ai làm rối loạn cơ hội đoạt giải của cô. Vì vậy, vào buổi tối, cô đã liên lạc với hacker Six.
"Tôi cảm giác điện thoại của mình bị hack, gần đây tôi luôn nhận được tin nhắn quấy rối, cậu nhanh chóng kiểm tra xem ai là người đang chơi tôi!"
Bạch Tử đang ngồi trên thảm, dừng lại việc chải lông cho Nhục Nhục và trả lời: "Đó là mức giá khác."
Trầm Thanh Thanh im lặng vài giây.
Có lẽ cô không ngờ rằng dù trước đó đã trả cho hacker một khoản tiền lớn, mà giờ hacker lại còn đòi thêm tiền! Thật là tham lam!
Nhưng nhìn lại, không có ai khác có thể giúp cô, nên Trầm Thanh Thanh đành phải đồng ý.
"Bao nhiêu tiền?"
"Một Vạn."
"Điều tra đi, tôi muốn biết ngay tối nay là ai đang làm chơi với tôi, nếu tôi biết được người đó là ai, tôi sẽ khiến người đó không còn chỗ chôn thân!"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ️
"Tôi nói là bảng Anh."
Theo tỷ giá ngày hôm đó, một vạn tệ đổi ra bảng Anh là tám vạn, tức là muốn hacker Six kiểm tra thông tin, phải mất hơn tám vạn bảng anh!
Tương đương với khoảng mười vạn tệ!
Trầm Thanh Thanh ban đầu rất sốc, sau đó cảm thấy thật đau lòng. Mặc dù gia đình cô rất giàu, nhưng hiện tại cô vẫn là học sinh, mỗi tháng không có thu nhập mà chỉ sống nhờ vào tiền trợ cấp từ gia đình.
Cô có tiền, nhưng chi cho một thông tin lại đắt như vậy thì có vẻ hơi không đáng!
Trầm Thanh Thanh bắt đầu cảm thấy do dự.
Lúc này, một tin nhắn khác lại xuất hiện trên điện thoại:
"Cậu suy nghĩ kỹ đi, cậu cũng biết, tôi hoàn toàn xứng đáng với mức giá này."
"……"
Quả thực, cô rất đáng giá, cả chợ đen chỉ có mỗi Six là có thể vượt qua được những bài kiểm tra trước đó của cô ta.
Trầm Thanh Thanh thực ra muốn duy trì mối quan hệ lâu dài với Six, vì tương lai cô ta sẽ thiếu một trợ thủ có thể hoạt động linh hoạt trong cả hai lĩnh vực trắng và đen.
Sau một chút do dự, cô ta quyết định:
"Được rồi, cậu điều tra đi, tiền tôi sẽ chuyển cho cậu ngay."
Ngay sau khi Trầm Thanh Thanh chuyển tiền xong, Bạch Tử lập tức gửi thông tin mà cô đã chuẩn bị sẵn.
"Chuyện này có lẽ liên quan đến bạn học cũ của cậu ở trường trung học, Mao Tiểu Ly, cậu còn nhớ không?"
Trầm Thanh Thanh không ngờ rằng tin tức lại đến nhanh như vậy.
Mao Tiểu Ly ?
Cô tất nhiên là nhớ rồi, không phải là cái cô gái yếu ớt, nhìn như chưa phát triển hết ấy sao, cô từng là trưởng ban kỷ luật của trường 8 còn gì?
"Chuyện này liên quan gì đến Mao Tiểu Ly ?"
"Cô ấy hiện đang ở thành phố Q."
"Cái gì!?"
Trầm Thanh Thanh sửng sốt.
"Nhưng yên tâm, người gửi bức ảnh cho cậu không phải Mao Tiểu Ly , từ địa chỉ IP thì người này học cùng lớp với cậu, nhưng người này có vẻ như biết chuyện của Mao Tiểu Ly ."
Cái quái gì vậy!
Cô đã biết chắc chắn rằng người gửi bức ảnh cho cô là trong lớp mà!
"Là ai?"
Trầm Thanh Thanh không kiên nhẫn hỏi.
"Người này học cùng lớp với cậu, cậu thử nghĩ xem có ai trong lớp mình không ưa cậu đi, có thể họ muốn gây rối trước khi cậu tham gia cuộc thi."
Thù oán?
Trầm Thanh Thanh có mối quan hệ khá tốt với mọi người trong lớp, cô ta đối xử rất rộng rãi với bạn bè.
Nếu phải nói đến thù oán…
Có phải là cái Bạch Tử kia không?
Trầm Thanh Thanh nghĩ mãi, nhưng trong lòng lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Cuối cùng cô quyết định hôm sau sẽ tới lớp và quan sát kỹ hơn.
Ngày hôm sau, Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng đã phối hợp với nhau.
Bạch Tử sẽ rời đi trước, rồi Từ Hiểu Đồng cố tình để lộ một sơ hở trước mặt Trầm Thanh Thanh.
Giúp Trầm Thanh Thanh phát hiện Từ Hiểu Đồng đang làm việc xấu.
"Hóa ra là cậu! Tôi đã biết là cậu đứng sau lưng tôi để gửi những bức ảnh này cho tôi, rốt cuộc cậu có mục đích gì?"
Khi Trầm Thanh Thanh phát hiện ra Từ Hiểu Đồng , cô ngẩn ra một chút, rồi thu điện thoại lại và nói: "Tôi biết hết những việc mà cậu đã làm rồi! Tôi sẽ lên diễn đàn vạch trần cậu!"
Trầm Thanh Thanh trong lòng giật mình, nhưng cô ta vẫn giả vờ bình tĩnh nói: "Cậu biết cái gì? Ha ha, rốt cuộc cậu muốn làm gì, đừng có giả vờ thần bí như vậy, cậu nghĩ có thể lừa tôi sao?"
Từ Hiểu Đồng : "Tôi không giả vờ thần bí gì cả, cậu là người gây ra bạo lực học đường ở trường 8, khiến một bạn học bị điếc thần kinh, điều này hoàn toàn khác với hình ảnh cậu hiền lành, vô hại ở trường đấy!"
Mắt Trầm Thanh Thanh mở to, đây chính là vết nhơ duy nhất trong quá khứ của cô.
Khi cô trở về Trầm gia , cô luôn cố gắng giữ hình ảnh một cô gái ngoan ngoãn, không bao giờ nhắc lại quá khứ, hơn nữa còn cố tình xây dựng hình ảnh là một cô gái đẹp, giàu có và tốt bụng. Cô đã nghĩ rằng, khi chuyển thành phố mới, không ai sẽ biết những việc cô làm lúc còn học trung học, nhưng không ngờ…
"Tôi biết rất nhiều chuyện nữa đấy! Cậu cứ chờ mà xem, cậu sẽ mất hết danh tiếng thôi!"