Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 17

Uống thuốc xong, Jane ngủ thật sự an ổn, Mary cùng Elizabeth vẫn canh giữ ở bên giường nàng, cách mỗi vài phút liền thay khăn ẩm ướt trên trán cho nàng. Thời gian qua thật sự nhanh, ngoài cửa sổ bầu trời ám trầm xuống, Mary cùng Elizabeth vẻ mặt mỏi mệt xuống lầu, chuẩn bị thận trọng nói lời cảm tạ với chủ nhân.

Trong phòng khách, Bentley tiểu thư lấy tay đỡ cái trán, “Trời ạ, Mary tiểu thư đến tột cùng là từ đâu làm ra cái loại chất lỏng màu xanh đáng sợ này? Thời điểm Jane uống xong cả người tôi đều phát run! Tôi thậm chí hoài nghi Mary tiểu thư là nữ phù thủy!”

“Nàng nói Jane rất nhanh sẽ tốt, mà trước mắt lo lắng trong lòng tôi lại càng ngày càng nặng! Tôi cảm thấy rất tất yếu để cho bác sĩ lại đi một chuyến!” Haustein phu nhân còn thật sự đề nghị.

“Chúng ta hẳn là nên tin tưởng Mary tiểu thư, nàng là cô gái thần kỳ!” Haustein tùy tiện nói.

Bentley lo lắng không có tâm tình nói chuyện.

Trong tay Darcy đang cầm một quyển sách, thật lâu cũng không lật một tờ.

“Thuốc của tôi là từ một quyển sách thuốc Đông phương tìm ra.” Mary đi vào đại sảnh, Elizabeth đi theo phía sau.

Chống lại ánh mắt màu lam của Mary tựa tiếu phi tiếu, Bentley tiểu thư bĩu môi, trên mặt khinh thường, trong lòng lại bắt đầu bồn chồn.

“Nữ phù thủy, đó là kết quả của thời trung cổ, không nghĩ tới thư kiến Bentley tiểu thức cùng ta cách xa nhau mấy trăm năm như vậy.” Tiếng nói Mary đầy nhịp điệu thập phần êm tai, lại làm cho Bentley tiểu thư xấu hổ mặt đỏ tai hồng.

Elizabeth cúi đầu che miệng, bả vai hơi hơi kích thích.

Darcy nhìn về phía Mary, trong mắt mang theo mỉm cười. Nàng đã có tâm tư đùa Caroline, có thể thấy được bệnh tình Bennet tiểu thư đã muốn tốt đẹp.

“Mary tiểu thư, Jane thế nào?” Bentley không để ý đến chị gái mình, vừa mở miệng liền hỏi tình huống Jane.

“Bây giờ còn có chút sốt nhẹ, để chị đắp chăn bông ngủ một đêm, ngày mai có thể tốt.” Mary cúi đầu với Bentley, ngữ khí thận trọng, “Cảm tạ Bentley tiên sinh cẩn thận chiếu cố với Jane, nếu có chỗ nào thể vì Bentley tiên sinh cống hiến sức lực, Nhà Bennet sẽ tận hết sức.”

Đây là lời người đứng đầu một nhà nói, nhưng từ trong miệng Mary nói ra không có một chút không thích hợp. Thật sự khó có thể tưởng tượng, nàng một cô gái vừa đến 18 tuổi đến tột cùng làm sao bồi dưỡng ra một thân khí thế bình tĩnh này.

Biểu tình Darcy biến thành có chút suy nghĩ. Hắn không phát hiện, mình đối với Mary tiểu thư chú ý chính một ngày còn hơn một ngày.

“Không sao, đây là tôi phải làm.” Bentley nhưng lại cảm thấy mình có chút thụ sủng nhược kinh.

“Thật sự tốt hơn nhiều? Chúng ta có thể đi lên xem Jane sao?” Bentley tiểu thư ngữ khí mang theo hoài nghi thật sâu.

“Mời.” Mary làm thủ thế.

Một đám người đăng đăng chạy lên lầu, khi đẩy cửa phòng ra phóng nhẹ cước bộ.

Thử qua độ ấm trên trán Jane, Bentley tiểu thư không tình nguyện mở miệng, “Xác thực tốt hơn nhiều.”

Haustein phu nhân giữ chặt tay Mary, thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ, “Mary tiểu thư đến tột cùng dùng biện pháp gì? Có thể dạy tôi sao?” Nàng có con trai hai tuổi cũng thường xuyên phát sốt, điều này làm cho nàng lo lắng không thôi.

“Phương pháp rất đơn giản, đợi lát nữa tôi liền viết cho.” Mary đè thấp tiếng nói nói.

Khẳng khái hào phóng của nàng lập tức thắng được hảo cảm của Haustein phu nhân. Nếu không phải vì em gái, nàng cũng sẽ không khắp nơi nhằm vào Mary.

Qua loa dùng bữa tối, Mary cùng Elizabeth ở trong phòng Jane canh một đêm, bất tri bất giác trời liền sáng, Mary đứng lên duỗi thân, bả vai đau nhức, giúp Elizabeth ngủ say trên sô pha dịch thảm lông, nhẹ tay nhẹ chân xuống lầu hầm cháo.

Nước cháo thơm lừng rất nhanh liền phát ra tiếng vang lục bục, nàng cầm lấy thìa quấy, đầu theo động tác quấy đưa dần tới gần một chút, cơ hồ tiến vào trong nồi đi. Nếu không phải nhiệt khí nóng bỏng đúng lúc đem nàng huân tỉnh, nàng thực khả năng liền hủy dung.

Mary thở dài, dùng sức nhu nhu hai má, thấy quả chanh trong giỏ, chọn một quả xanh nhất cắt ra, ngẩng đầu lên, đem chất lỏng đổ vào miệng. Hương vị khủng bố thổi quét mà đến, nàng nháy mắt thanh tỉnh.

“Cô ở đây làm gì?” Thanh âm nghi hoặc từ sau lưng truyền đến, nàng lăng lăng quay đầu, ngũ quan còn nhăn thành một đoàn, khóe miệng đầy nước trái cây.

Darcy nắm tay để lên môi, cố nén trụ ý cười nảy lên cổ họng. Bộ dáng Mary tiểu thư hiện tại rất choáng váng!

Ngũ quan Mary lập tức khôi phục bình thường, tao nhã lau đi chất lỏng khóe miệng, trấn định tự nhiên nói, “Tôi chỉ là muốn nâng cao tinh thần.” Vì sao một mặt xấu hổ của nàng luôn sẽ bị Darcy phát hiện? Bọn họ nhất định bát tự không hợp!

“Cô một đêm không ngủ?” Ý cười trong mắt Darcy tiêu tán, nhíu mày hỏi.

“Đúng vậy.” Mary lơ đễnh gật đầu, xoay người quấy cháo, sau đó rất nhanh đem cà rốt, dưa chuột cùng chân giò hun khói cắt thành chỉ, cho vào trong nồi.

Darcy đứng ở cạnh cửa lẳng lặng nhìn bóng dáng của nàng, vài phút sau mới rời đi.

Mọi người Lang Vaughn nói Darcy ngạo mạn vô lễ, khó có thể tiếp cận. Nhưng Mary xem ra, vị tiên sinh này chỉ là có chút trầm mặc ít lời mà thôi. Vừa vặn, nàng thích cùng người trầm mặc ít lời ở chung, cái loại cảm giác này thực nhẹ nhàng. Đời trước sống mười mấy năm đều chưa thấy qua một ngoại nam, nàng thật sự chịu không nổi phương thức nam nhân Anh quốc đại hiến ân cần với nữ nhân.

Nghĩ đến thể trạng cao lớn của Darcy, nàng thừa dịp hầm cháo làm thêm một mâm thịt hun khói.

“Sáng sớm chim chóc có sâu ăn, Darcy tiên sinh, bữa sáng của ngài.” Mary đem cháo cùng thịt hun khói đặt ở trên bàn cơm, nhìn Darcy đang xem báo chí ngoắc. Nắng sớm nhu hòa rơi ở trên người nàng, đem nàng chiếu xạ trong suốt lên, thật nhỏ bụi bậm phi vũ ở bên người nàng.

Trong nháy mắt này, Darcy cơ hồ không cảm giác trái tim mình nhảy lên. Hắn buông báo chí, bất động thanh sắc tiêu sái đi qua.

Cháo hương nùng trắng mịn nhập cổ họng, hắn thỏa mãn nheo hai mắt lại.

Hai người cũng không có thói quen nói chuyện khi ăn, bầu không khí nhà ăn thực yên tĩnh, mang theo ăn ý nào đó không cách nào hình dung.

Thẳng đến khi Mary cảm thấy mỹ mãn buông thìa, dùng khăn lau miệng, Darcy mới từ từ mở miệng, “Mary tiểu thư, tôi đã sai quản gia thay thế công tác của cô. Hiện tại, tôi đề nghị cô lập tức trở về phòng ngủ một giấc.”

“Cám ơn Darcy tiên sinh.” Mary có chút kinh ngạc, càng nhiều cảm kích. Kỳ thật Darcy tiên sinh là một vị thân sĩ rất cẩn thận, thực ôn nhu.

“Trên lầu quẹo trái gian thứ hai là phòng khách, cần tôi đưa cô sao?” Thấy cước bộ Mary lay động, Darcy lập tức đẩy ghế dựa ra đứng lên.

“Không được, tôi có thể đi.” Mary cũng không quay đầu lại xua tay, đi lên lầu.

Darcy đứng ở đầu thang lầu nhìn theo, thẳng đến tiếng đóng cửa vang lên mới an tâm tiếp tục dùng cơm.

Elizabeth là bị một lũ nắng sớm tỉnh lại. Nàng từ trên sô pha hẹp hòi bò lên, bả vai cùng lưng phát ra một trận răng rắc, thiếu chút nữa làm cho nàng thống khổ kêu lên.

“Cô tỉnh Elizabeth tiểu thư? Tôi xem cô ngủ thực trầm, cho nên không có đánh thức cô.” Quản gia bưng một chậu nước lễ phép nói, một gã nữ phó đang giúp Jane chà lau mồ hôi một đêm. Nàng sốt cao đã lui, trước mắt đang ngủ say.

“Cám ơn cô săn sóc, tôi ngày hôm qua thẳng đến rạng sáng ba giờ mới ngủ.” Tiếng nói Elizabeth có chút thô cát, nàng cũng mệt muốn chết rồi. Trong phòng không có thân ảnh Mary, nàng nghĩ đến quản gia thay thế Mary, chiếu cố Jane một đêm, nhìn về phía quản gia trong mắt tràn ngập cảm kích.

“Bữa sáng đã muốn làm tốt, Elizabeth tiểu thư đi xuống dùng đi.” Quản gia gật đầu.

Elizabeth lại nói lời cảm tạ, vội vàng rửa mặt một phen rồi xuống lầu, thấy Darcy trong phòng khách lật xem báo chí, cước bộ có chút chần chờ. Nàng không muốn sáng sớm liền ứng phó vị tiên sinh lạnh băng băng này, sẽ ảnh hưởng tâm tình nàng cả một ngày.

Darcy đã phát hiện nàng, mặt không chút thay đổi gật đầu với nàng.

Khuôn mặt anh tuấn này chính là hủy ở thần kinh chết cứng, thật sự là đáng tiếc! Elizabeth oán thầm, kiên trì nói với Darcy, “Buổi sáng tốt lành Darcy tiên sinh.”

“Đã không còn sớm Elizabeth tiểu thư.”

Darcy đầu cũng không nâng, mà Elizabeth chính là từ trong giọng nói hắn lạnh lùng bình thản nghe ra thành phần bất mãn. Nàng tốn hơi thừa lời, chỉ vào ánh mặt trời ngoài cửa sổ, “Hiện tại là hơn bảy giờ, mặt trời vừa mới vừa lên không phải sao?”

Darcy ngẩng đầu ý tứ hàm xúc không rõ nhìn nàng một cái, bạc môi khẽ nhúc nhích lại cuối cùng không nói gì. Elizabeth ngủ bao lâu cũng không phải chuyện hắn quản, hắn không có quyền lợi chỉ trích đối phương.

Thấy Darcy lại tiếp tục cúi đầu xem báo giấy, Elizabeth cảm thấy hắn quả thực có chút mạc danh kỳ diệu, bắn cái xem thường liền đi đến phòng bếp. Mang ra một chén cháo, liền uống một ngụm, nàng giật mình buông thìa, vỗ ngực ai thán, “Trời ạ, Mary thế nhưng một đêm không ngủ!”

Nàng đi ra, bữa sáng này là Mary làm được, đã hơi hơi lạnh. Sớm như vậy liền làm tốt bữa sáng, có thể thấy được Mary vẫn không ngủ, cả đêm đều chiếu khán Jane. Mình thật sự là quá mất mặt!

Trong lòng phi thường áy náy, Elizabeth đứng lên chuẩn bị đi gặp Mary, biểu đạt một chút xin lỗi.

“Nàng vừa ngủ, tốt nhất không cần đi quấy rầy nàng.” Khi đi ngang qua phòng khách, Darcy bỗng nhiên mở miệng.

Cước bộ Elizabeth dừng một chút, chần chờ gật đầu với Darcy, “Cám ơn ngài nhắc nhở.” Nàng rốt cục biết lúc trước vị tiên sinh này vì sao nói ‘Đã không còn sớm’.

Ngồi trở lại dùng bữa, Elizabeth áy náy rất nhanh đã bị ngạc nhiên thay thế được. Nhìn một cái nàng đều phát hiện cái gì, Darcy tiên sinh giống như đối với Mary tồn tại quan tâm khác thường! Lạnh lùng ngạo mạn Darcy? Này không phải ảo giác của nàng đi?

Liên tục nhìn Darcy vài lần, Elizabeth cổ quái cười rộ lên.

Jane còn bệnh, Mary ngủ cũng không sâu, bất quá bốn giờ liền tỉnh, phát hiện trạng huống tinh thần Jane tốt, rốt cục buông xuống tâm treo cao.

Nàng cùng Elizabeth thay phiên vì Jane đọc sách, đến buổi chiều mí mắt lại bắt đầu trở nên trầm trọng.

“Mary, chị muốn em hiện tại trở về phòng đi ngủ một giấc! Jane giao cho chị chiếu cố.” Elizabeth cường ngạnh đem Mary đẩy mạnh vào phòng khách, cời quần áo của nàng đem nàng nhấn vào trong ổ chăn.

Mary dở khóc dở cười ôm chăn, một đầu tóc vàng mềm mại bị Elizabeth biến thành lộn xộn.

Elizabeth nhìn nàng một hồi lâu, trong lúc đó biểu tình bỗng nhiên biến thực nghiêm túc, bắt lấy hai vai nàng hỏi, “Mary, em cảm thấy Darcy tiên sinh thế nào?”

“Chị nhìn trúng hắn?” Mary nhíu mày.

“Không không không, em nói hươu nói vượn cái gì!” Elizabeth cơ hồ muốn thét chói tai. Nàng lắc lắc bả vai Mary, uy hiếp, “Bảo em nói em nói đi!”

“Ôn nhu cẩn thận, trầm mặc ít lời, săn sóc chu đáo.” Mary lộ ra ấn tượng của mình với Darcy.

Em xác định em nói là Darcy tiên sinh sao? Elizabeth cảm thấy chính mình sắp nổ tung, nhưng Mary rất nhanh lại đem nàng từ nổ tung bên cạnh kéo lại.

Nàng tiếp tục bổ sung, “Tuy rằng Darcy tiên sinh là một vị thân sĩ chân chính, nhưng em muốn khuyên chị, trăm ngàn không cần đem tâm mình rơi xuống trên người hắn. Chị có biết gia đình của hắn bối cảnh ra sao không? Vì thoát khỏi danh hiệu thương nhân, cha của hắn tận sức cùng quý tộc đám hỏi, đến một thế hệ Darcy tiên sinh này, ở dưới tình huống còn không có tước vị, hắn tất cũng muốn cùng một vị tiểu thư quý tộc kết hôn, hoàn thành di chí cha hắn. Hắn bề ngoài trầm mặc ít lời che giấu lý trí bình tĩnh, thông minh tháo vát. Người như thế sẽ không bị cái gọi là tình yêu làm choáng váng đầu óc, trừ phi chị là thiên sứ hạ phàm.”

Nàng dùng sức bắt lấy cánh tay Elizabeth, nghiêm túc hỏi, “Chị là thiên sứ hạ phàm sao Elizabeth?”

“Không, chị tuyệt đối không phải!” Elizabeth vội vàng xua tay, cảm thấy tình huống trước mắt có chút điên đảo.

“Tốt lắm, nhớ kỹ lời chị nói.” Mary vừa lòng gật đầu, đem Elizabeth hốt hoảng đẩy ra cửa phòng.

Elizabeth thẳng đến khi trở về phòng Jane mới phản ứng lại, đối với việc mất đi quyền nói chuyện trong tay cảm thấy uể oải, bất quá nghĩ đến Darcy tiên sinh mới có thể không hay ho, nàng nhanh cười rộ lên, làm Jane không hiểu ra sao.
Bình Luận (0)
Comment