Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 52

Mary rời đi không bao lâu, chị em Bentley cùng Georgia na liền đến Pemberley. Bọn họ phong trần mệt mỏi được quản gia đưa vào cửa.

“Mary đâu, anh?” Georgia na nóng vội hỏi.

Sắc mặt Bentley tiểu thư trầm xuống. Nàng dọc theo đường đi đều lấy lòng Georgia na, nhưng nàng ta càng cảm thấy hứng thú đối với Mary, nhất định là Darcy cùng nàng nói qua cái gì. Chẳng lẽ hắn thật sự tính cùng nàng kết hôn?

Bởi vì tính cách Darcy cẩn thận, chị em Bentley đến bây giờ còn không biết hắn đã cầu hôn Mary.

“Mấy người về trễ, bọn họ vừa vừa rời khỏi. Bất quá ta mời nàng buổi sáng chín giờ ngày mai đến làm khách, đến lúc đó có thể thấy nàng.” Darcy đổ cho mình một chén nước, bỏ thêm rất nhiều băng. Trước mắt cả người hắn khô nóng.

“Phải không? Em đây phải làm chuẩn bị sớm một chút mới được!” Ngữ khí Georgia na có chút khẩn trương. Người khác không biết, nhưng nàng đã sớm từ chỗ anh trai hiểu biết, Mary sẽ là chị dâu của nàng.

“Jane đâu? Jane có cùng đến hay không?” Bentley kích động hỏi.

“Thật đáng tiếc, nàng ta lưu tại Lang Vaughn.” Darcy đem nước đá uống một hơi cạn sạch, thế này mới cảm thấy dễ chịu một chút. Hắn bắt đầu âm thầm lo lắng lần cầu hôn thứ hai của mình.

“Darcy, anh còn nhớ rõ lần trước nói với tôi sao?” Trên mặt Bentley tiểu thư nở nụ cười giả tạo.

“Nói cái gì?” Darcy vừa hỏi vừa ý bảo Raynolds phu nhân chuẩn bị bữa tối cho bọn họ.

“Anh nói ‘Mary tiểu thư gả cho ta là an toàn nhất. Anh đem Georgia na giới thiệu cho nàng, là chuẩn bị cầu hôn nàng sao?” Thanh âm Bentley tiểu thư phát run.

Darcy ý vị thâm trường liếc nàng một cái, cực kỳ nghiêm túc mở miệng, “Trên thực tế, tôi chuẩn bị cầu hôn nàng lần thứ hai. Tôi đã quên nói cho mọi người, lần cầu hôn đầu tiên của tôi bị nàng cự tuyệt.” Hắn nâng tay, ý bảo bọn họ dời bước đến nhà ăn.

Georgia na che miệng cười khẽ, cho rằng anh trai cường thế bị cự tuyệt là một chuyện phi thường thú vị.

Hồng trà trong tay Bentley thiếu chút nữa rời tay. Hắn trừng lớn mắt, ngạc nhiên nhìn bạn tốt nghiêm trang.

“Nàng cự tuyệt anh?!” Bentley tiểu thư bỗng nhiên cất cao tiếng nói có thể phá màng tai người. Nàng quả thực khó có thể tưởng tượng sẽ có người cự tuyệt thân sĩ như Darcy tuổi trẻ anh tuấn lại giàu có.

“Nàng quả thực rất không tinh mắt!” Vừa dứt lời, nàng lập tức hung tợn quở trách.

“Không, đó thuyết minh ánh mắt nàng độc đáo. Ngay lúc đó ta còn không xứng được đến tình yêu của nàng.” Darcy lạnh lùng liếc nàng một cái, quay đầu nhìn về phía Georgia na, dùng ngữ khí khẩn cầu nói, “Ngày mai, làm ơn làm cho nàng thích em, cũng thích Pemberley, được không?”

“Em sẽ hết sức, anh. Nhưng là em cảm thấy là quan trọng nhất vẫn là làm cho nàng thích anh.” Georgia na đề nghị đúng trọng tâm.

Darcy nâng cằm kiên nghị, thấp giọng nói, “Đó là đương nhiên.”

Hai anh em vừa nói chuyện với nhau vừa đi đến nhà ăn; Bentley theo ở phía sau, tâm sự trùng trùng; con ngươi Bentley tiểu thư ảm đạm lộ ra tuyệt vọng, một bộ dáng mất hồn mất vía.

Tại phòng bếp còn thừa một nửa canh cá nheo, Raynolds phu nhân lại nướng chút bánh mì cùng thịt hun khói, miễn cưỡng làm ra một chút bữa tối. Kết quả canh cá nheo rất được hoan nghênh, Georgia na luôn luôn ăn không tốt ngay cả nước canh ăn cùng thịt hun khói ăn xong rồi, đem bánh mì xé mở ném vào canh, liên tục ăn hai chén còn chưa thấy đã. Cuối cùng Raynolds phu nhân nói cho nàng canh đã không còn, nàng mới không cam lòng buông thìa.

“Anh, anh nhanh đem Mary tiểu thư lấy về nhà đi, em nghĩ nàng nhất định cực kỳ được hoan nghênh!” Nàng vừa dùng khăn lau miệng, vừa thận trọng nói chuyện.

“Em nói đúng.” Darcy gật đầu, giống như nhớ tới cái gì, sắc mặt tối đen một mảnh.

“Tôi nghĩ tôi muốn chấm dứt độc thân trước cậu, Darcy. Tôi chuẩn bị cầu hôn Jane, mà nàng tuyệt sẽ không cự tuyệt tôi, chỉ biết lấy tốc độ nhanh nhất gả cho tôi!” Bentley buông dao nĩa, dào dạt đắc ý tuyên bố quyết định mới nhất của mình.

“Charles, em nói bậy bạ gì đó?!” Bentley tiểu thư không dám tin hét rầm lêm.

Sắc mặt Darcy càng đen.

Hôm sau tụ hội.

Mary ngay từ đầu còn vẫn duy trì thái độ cẩn thận, nhưng phát hiện Georgia na cùng tuổi nàng, hơn nữa tính cách cực kỳ đơn thuần đáng yêu, thậm chí có điểm e lệ, nàng liền lập tức trầm tĩnh lại, lời nói bắt đầu chiếm cứ địa vị chủ đạo.

Nàng cùng Georgia na giống nhau đều nhiệt tình yêu thương âm nhạc cùng hội họa, hơn nữa tạo nghệ không thấp, rất nhanh liền chiếm được Georgia na hảo cảm. Các nàng chỉ nhận thức ngắn ngủn nửa giờ tựa như nhận thức nửa đời người, nhanh chóng phát triển đến bộ không có gì giấu nhau.

Elizabeth ngay thẳng cũng giành được hảo cảm của Georgia na, nàng thường thường hài hước lên tiếng dẫn tới các nàng cười vui liên tục.

Duy độc Bentley tiểu thư mặt âm trầm không nói được một lời.

Darcy cùng Bentley đứng ở dưới mái hiên, xa xa nhìn các cô gái trên mặt cỏ nhàn nhã uống trà.

“Cậu nên cùng Mary tiểu thư nói chuyện một lát, Darcy? Nếu muốn cho nàng thích cậu, phải tận khả năng chế tạo cơ hội bên nhau nhiều một chút.” Bentley đè thấp tiếng nói, chia xẻ kinh nghiệm của mình.

Ánh mắt Darcy hơi tránh, lại vẫn như cũ đứng im không nhúc nhích.

“Cậu có thể mời nàng đi tới tàng thư thất xem, đổ cho nàng một ly rượu vang, ngồi ở bên cạnh nàng, dùng tiếng nói ôn nhu nhất đàm luận một quyển tiểu thuyết tình yêu. Tin tưởng tôi, cái loại bầu không khí ái muội này sẽ làm lòng của nàng nhảy gia tốc.” Bentley nhíu mày.

“Tiểu thuyết tình yêu? Mary tiểu thư cũng không có ham muốn tục tằng như vậy.” Darcy trầm giọng châm chọc, sau đó nhanh chóng đi đến chỗ các cô gái. Ánh mắt của hắn toàn bộ hội tụ ở trên người Mary, lòng nàng có linh tê nhìn lại hắn, tim hai người đồng thời đình trệ.

“Có hứng thú đi thăm tàng thư thất của ta sao, Mary tiểu thư?” Hắn ôn nhu hỏi.

“Đương nhiên!” Mary hưng trí bừng bừng đáp.

“Tôi cũng phi thường vui vẻ đi nhìn một cái.” Bentley tiểu thư nở nụ cười tao nhã.

Darcy dùng ánh mắt đạm mạc liếc nàng một cái, sau đó thấp thắt lưng, vươn tay với Mary.

Mary lần này không có do dự, phi thường tự nhiên ôm cánh tay của hắn. Hai người vừa thấp giọng nói chuyện với nhau vừa đi đến tàng thư thất.

Bentley tiểu thư hoàn toàn bị xem nhẹ cảm thấy mặt mình mất hết. Nàng cắn chặt răng, đuổi theo bóng dáng hai người. Trước khi Darcy không có chính thức đính hôn, nàng cũng không tính buông tha.

“Chị nên thanh tỉnh, Caroline! Cậu ấy yêu nàng, phi thường yêu! Chị sẽ không lại có cơ hội!” Bentley đúng lúc giữ chặt cánh tay của nàng thấp giọng khuyên bảo, sau đó cường ngạnh đem nàng nhấn ngồi trở lại.

Bentley tiểu thư xụi lơ ở ghế trên, biểu tình từ khuất nhục đến ghen ghét lại tới tuyệt vọng, đổi tới đổi lui nhìn có vẻ phấn khích.

Georgia na cùng Elizabeth đối diện, không hẹn mà cùng nhún vai.

“Uống chén hồng trà đi, lại thêm một phần điểm tâm ngọt, sẽ cải thiện thật lớn tâm tình của cô, Bentley tiểu thư. Cô hiện tại nhìn qua cực kỳ không tốt!” Elizabeth đem hồng trà cùng bánh ngọt đưa đến trước mặt nàng, cực lực báo cho chính mình trăm ngàn lần đừng lộ ra biểu tình vui sướng khi người gặp họa.

Tàng thư thất gia tộc Darcy phi thường lớn, vách tường bốn phía đều bị giá sách cao ngất chiếm đầy, trung gian là một cái bàn tròn cùng một bộ sô pha, oa ở bên trong đọc sách, thuận tiện lại thêm một ly cà phê hoặc là hồng trà, nhất định là loại hưởng thụ lớn.

Mary nhịn không được nhắm mắt, mũi ngửi thấy hương vị của sách. Loại hương vị này so với gì mùi hoa đều càng thêm thấm vào ruột gan.

“Nàng thích không, Mary tiểu thư?” Darcy cúi đầu hỏi nàng, chỉ liếc mắt một cái liền nhanh chóng dời đi tầm mắt. Bộ dáng nàng nhắm mắt lại, môi đỏ mọng khẽ nhếch thật sâu dẫn dụ hắn đi hôn môi. Hắn phát hiện chỉ cần cùng Mary cùng một chỗ, tự chủ của hắn mỗi thời mỗi khắc đều gặp phải khảo nghiệm ác liệt.

“Ta phi thường vui vẻ. Nếu có năng lực, ta cũng muốn bố trí một gian tàng thư thất.” Mary đi đến trước giá sách xem nhãn phía trên.

“Nàng sớm hay muộn sẽ có được.” Darcy ý vị thâm trường nói.

Hắn từ giá sách bên trái lấy ra một cái hộp gỗ, đưa tới trong tay nàng, “Nhìn xem đi, Mary tiểu thư.”

Mary mở ra hòm, thấy bên trong sách bản tiếng Trung đóng chỉ quen thuộc, đáy mắt nhanh lướt qua một chút hoài niệm. Quyển sách này sử dụng kỹ thuật in ấn phi thường thô ráp, rất nhiều khối chữ đều bám thành một đoàn. Nhưng xa cách hai năm lại nhìn thấy văn tự cố quốc, nàng đã cảm thấy phi thường thỏa mãn.

“Vì có được nó, ngài nhất định tiêu phí rất nhiều tinh lực.” Nàng thật cẩn thận lấy tay vuốt phẳng gáy sách.

Darcy nhìn chằm chằm đầu ngón tay nàng xanh nhạt, hầu kết hơi hơi giật giật. Động tác ôn nhu của nàng khơi dậy của hắn rất nhiều liên tưởng.

“Cũng không có tiêu phí bao nhiêu tinh lực, nếu nàng thích xin mời đem nó mang về nhà đi, ta phát hiện khối chữ hình vuông trên đó thể chữ Anh văn nàng viết có chút tương tự.” Darcy nói.

Mary nở nụ cười, nàng sở dĩ lựa chọn thể Gothic chính là vì nó góc cạnh rõ ràng cùng văn tự cố quốc cùng loại. Sức quan sát của Darcy phi thường sâu sắc.

“Cám ơn hảo ý của ngài, Darcy tiên sinh. Nhưng ngài dùng hòm tinh xảo như vậy đặt nó, có thể thấy được ngài đối với nó có bao nhiêu coi trọng. Ta cũng không đoạt đồ yêu thích của người khác.” Mary đem sách thả lại hộp gỗ, đưa tới trước mặt Darcy.

Trên thực tế, Darcy đối với quyển sách này tuyệt không coi trọng, trước khi Mary đến, nó vẫn đợi ở trong góc, chẳng qua nó sắp trở thành lễ vật đưa cho Mary mới có thể thay đổi cái đóng gói xa hoa.

Darcy cũng không có kiên trì, dù sao Mary sớm hay muộn sẽ là vợ của hắn, hết thảy của hắn đều sẽ thuộc về  nàng, bao gồm chính hắn. Hắn tiếp nhận hòm thả lại chỗ cũ, lại xuất ra mấy bản tranh chữ Đông phương cho Mary giám thưởng.

Mary đem tranh chữ phô ở trên bàn tròn, cúi người tinh tế xem xét. Darcy đứng ở phía sau nàng, tựa hồ là ánh sáng không đủ, hắn lần nữa tới gần nàng, thẳng đến sợi tóc màu vàng của nàng nhẹ nhàng đụng vào bờ vai của hắn. Hắn không dấu vết hít sâu, thu lấy mùi thơm mê người trên người nàng, nghiêng tai lắng nghe nàng phát biểu cái nhìn đối với họa kỹ, ngẫu nhiên thấp ứng hai tiếng. Tiếng nói nàng mềm nhẹ uyển chuyển ở trong đầu hắn quay cuồng, làm hắn tâm trì thần đãng, đến cuối cùng, hắn không biết nàng đến tột cùng nói cái gì, chỉ hy vọng thời gian có thể qua chậm một chút, lại chậm một chút.

“Nói tóm lại, đây là hai bản tác phẩm xuất sắc, nhưng không tính là tinh phẩm.” Ngữ khí Mary thoáng có chút tiếc nuối. Nàng thật cẩn thận đem bức hoạ cuộn tròn lại, thả lại chỗ cũ.

“Ta xem ngài có mấy bản sách lịch sử không tệ, có thể cho ta mượn đọc sao, Darcy tiên sinh?” Nàng chỉ vào một mặt tường nói.

Đọc sách ý nghĩa không thể đọc không. Darcy chần chờ một lát sau đó thành khẩn đề nghị, “Nàng không nghĩ đi hầm rượu của ta nhìn xem sao? Ta cất chứa rất nhiều danh rượu, nhưng tiếc nuối là vẫn tìm không thấy người cùng ta nhấm nháp.”

Mắt Mary sáng rực lên, nhẹ nhàng nói, “Đó là vinh hạnh của ta.”

Ở góc độ nàng nhìn không thấy, Darcy vừa lòng, khóe môi gợi lên.
Bình Luận (0)
Comment