Cố Uyên nói với Hàn Mục một tin tức bí mật mà những nhà đầu tư khác giữ kín như bưng. Và sau đó cậu mới nhận ra rằng mình đã bị phản bội. Cậu tiếp tục nhờ Cố Uyên giúp đỡ đồng thời đảm bảo với Cố Uyên rằng cậu sẽ tiếp tục tối ưu hóa 2.0. Nó sẽ có lợi thế cạnh tranh hơn so với phiên bản bị Trần Thanh Phong đánh cắp.
Cố Uyên thẳng thừng từ chối. Bởi vì Hà thị chính là đối tác đầu tư mà Hà thị sắp tổ chức hội nghị ra mắt sản phẩm phiên bản 2.0. Dù rằng Hàn Mục có tối ưu hóa đến đâu thì trong tình huống này, cậu cũng sẽ trở thành kẻ đạo văn.
Bức tường đã bị mọi người đạp đổ. Công ty Hàn Mục nhanh chóng bị phá sản. Ngoại trừ một chiếc Porsche, cậu chẳng còn gì cả.
Sau một trận thăng trầm, Hàn Mục hoàn toàn im hơi lặng tiếng trong ngành. Ánh hào quang và huyền thoại năm xưa cũng không bao giờ được mọi người nhắc đến nữa. Tuy nhiên, tình cảm của Hàn Mục dành cho Cố Uyên lại vô cùng phức tạp.
Khi đó, tập đoàn Hằng Á là công ty duy nhất có đủ điều kiện để chống lại tập đoàn Hà thị nhưng Cố Uyên đã từ chối đầu tư vào cậu. Và ngay sau đó, cậu đã thất bại. Cậu phải trơ mắt nhìn đối tác dựa vào việc trộm cắp tâm huyết của mình mà một đường phát triển lớn mạnh. Còn cậu lại phải chui vào ngõ cụt. Rõ ràng lúc đó, cậu đã từng oán hận Cố Uyên có khả năng nhưng lại không chịu ra tay giúp đỡ cậu.
Nhưng khi cậu hoàn toàn khiến người trong giới lãng quên và gần như nghĩ rằng mình sẽ sống một cuộc sống âm thầm như kẻ vô tri vô giác như vậy đến suốt cuộc đời thì Cố Uyên lại kéo cậu ra khỏi sự hối hận đó bằng một cuộc điện thoại. Cố Uyên nói sẽ sẵn sàng cung cấp cho cậu một nền tảng miễn phí để cậu có thể tập hợp lại mọi thứ và bắt đầu lại từ đầu. Sau khi bùi ngùi xúc động, cậu lại cảm thấy vô cùng biết ơn Cố Uyên.
Cố Uyên hiểu rõ, anh đứng lên, đi tới bên cạnh Hàn Mục, vỗ vai cậu nói: "Lần này, cậu hãy để cho Trần Thanh Phong biết được thế nào là sức mạnh. Tôi phải để cho tập đoàn Hà thị gãy mất một cánh."
Cố Uyên nheo mắt lại một cách nguy hiểm: "Nếu như tập đoàn Hà thị cạnh tranh lành mạnh thì cũng được nhưng họ lại cứ nhiều lần giở trò ăn cắp, chặt chém, phá hoại như thế thì anh đã sớm không còn kiên nhẫn để bồi chơi nữa."
Nghĩ một lượt đến đoạn chuyện cũ như vậy, Hàn Mục trịnh trọng gật đầu: "Tôi sẽ không phụ lòng tốt của anh đối với tôi."
* * *
Đỗ Nhược quay lại quầy lễ tân, Mạnh Thanh Thanh bước tới, lo lắng hỏi: "Chị không sao chứ? Em nghe nói tổng giám đốc Cố giữ chị lại một mình, anh ấy có.."
Đỗ Nhược hiểu ý Mạnh Thanh Thanh: "Lần này, tôi may mắn không gây ra tổn thất không thể bù đắp được nên tổng giám đốc Cố chỉ phê bình tôi chứ không có truy cứu trách nhiệm." Trong tiềm thức, Đỗ Nhược không dám nói quá nhiều trước mặt Mạnh Thanh Thanh.
"Lần này có chuyện gì xảy ra với chị vậy? Sao lại xuất hiện chuyện sơ suất như thế?" Mạnh Thanh Thanh dò hỏi.
"Tôi thấy bộ phận kỹ thuật đang sốt ruột muốn có phòng họp, lại cảm thấy bộ phận sản phẩm không có cuộc họp vào buổi chiều nên mới có ý định như vậy." Vì trong phòng họp, Đỗ Nhược đã không nói ra lý do, còn bây giờ cô biết đó là cái bẫy của Hà Úy Nhiên thì sẽ càng không nói ra để tránh thu hút sự chú ý của cô ta.
Mạnh Thanh Thanh giả vờ thở dài với Đỗ Nhược rồi bắt đầu hỏi han quan tâm hơn: "Đúng rồi! Em nghe nói Trình Vi, một thực tập sinh ở bộ phận sản phẩm, sắp được chuyển thành nhân viên chính thức là thật sao chị?"
"Nếu tổng giám đốc Cố đã chính miệng hứa hẹn thì chắc không thể là giả."
"Cái gì? Tổng giám đốc Cố đích thân hứa rồi sao?" Mạnh Thanh Thanh trợn to mắt tỏ vẻ không thể tin nổi.
Đỗ Nhược thờ ơ gật đầu.
Cô vừa trải qua một trận ám chiến vô cùng kịch liệt với Hà Úy Nhiên. Từ đầu đến cuối trận ám chiến này, cô đều không biết có đối thủ tồn tại. Toàn bộ, cô đều dựa vào vận may. Sau khi được bổ não, cô mới nhìn thấy được bẫy rập. Nghĩ mà sợ, nếu hôm nay có bất kỳ sai sót nào thì cô sẽ không thể yên ổn mà ngồi ở chỗ này như bây giờ.
Mặc dù may mắn bởi vì Cố Uyên không có truy cứu nhưng khi quay lại quầy lễ tân và nhớ lại toàn bộ sự việc, tâm trạng cô lại bắt đầu sa sút. Đỗ Nhược thực sự không có kinh nghiệm để đối phó với Mạnh Thanh Thanh nên cô lấy lệ nói: "Tôi đi uống nước một chút."
Khi Đỗ Nhược rời khỏi, Mạnh Thanh Thanh ngồi trở lại chỗ của mình, lấy điện thoại di động ra bắt đầu gửi tin nhắn cho Hà Úy Nhiên.
"Quản lý Hà, Đỗ Nhược nói cô ta không có bị phạt, ngoài ra cô ta còn nói lần sai lầm này còn tạo may mắn cho cô ta."
"Được, tôi đã hiểu."
"Quản lý Hà, tôi muốn hỏi một chút: Tại sao Trình Vi lại có thể được chuyển thành nhân viên chính thức vậy?"
"Trình Vi sắp được chuyển thành nhân viên chính thức sao? Đương nhiên là có liên quan đến Đỗ Nhược, còn lý do cụ thể thì cô tự đi hỏi cô ta đi."
- --Đọc FULL tại truyenggg.com---
Nghe thấy câu trả lời của Hà Úy Nhiên, Mạnh Thanh Thanh cảm thấy tim mình như nghẹt thở và cả hai đều khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Hà Úy Nhiên đặt điện thoại xuống, tự phụ cười một tiếng. Cô ta biết Đỗ Nhược sẽ không nói ra sự tồn tại của cuộc gọi và tình hình trước mắt, thậm chí Hàn Mục còn không biết sự tồn tại của cuộc gọi giả.
Đáng tiếc, Hà Úy Nhiên đã tính sai và sự việc này lại trùng hợp như vậy. Thông tin của Hàn Mục và Đỗ Nhược đã được bổ sung cho nhau.