Bạn Gái Tôi Là Mèo

Chương 2

Quanh năm ngâm mình trong các trang web đọc truyện lớn nhỏ và các triển lãm truyện tranh, trên biết người ngoài hành tinh Đát Kỷ, dưới biết Hứa Chữ của Trấn Hồn Nhai, Lý Khoa – người làm nghề lập trình game chợt có hơi ngơ người.

Vì để chứng thực suy đoán trong lòng mình, Lý Khoa ngồi xổm xuống, nhìn boss mèo đang học người đứng thẳng bằng hai chân sau ở trên ghế sô pha, sau đó nghiêm túc nói: “Em là tiểu sư muội?”

Boss mèo nghe thấy thì cả người đứng càng thẳng hơn, hai chân trước bám vào ngực Lý Khoa, trả lời meo một tiếng.

“... Em thật sự là Ôn Kha?”

Boss mèo lắc cái đầu tròn to, hai đôi mắt tròn xoe mở to nhìn thẳng về phía Lý Khoa, cái mặt với mắt mũi nằm trên một mặt phẳng tràn ngập sự chân thành, miệng mèo ngậm chặt, xem ra vô cùng ấm ức.

Trong lòng Lý Khoa đã tiến thêm một bước về phía kết luận, anh đưa tay ra sờ boss mèo rồi định thần nhìn lại cô bạn gái đang ngồi trên ghế sô pha như một con mèo rồi chần chờ gọi một tiếng: “Lý Cẩu Đản?”

Cô bạn gái đang ngồi trên ghế sô pha nghiêng đầu, mở to đôi mắt long lanh rồi bổ nhào tới, ôm chầm lấy tay Lý Khoa và lè lưỡi ra, liếm mu bàn tay của anh mấy cái.

Tay bị liếm ướt nước làm lòng Lý Khoa dậy hẳn một trận sóng thần. Anh nghiêm mặt lại, đặt boss mèo có khả năng là bạn gái đang nằm trong lòng mình lên đùi của cô bạn gái có khả năng là boss mèo đang ngồi trên ghế sô pha. Sau đó lấy điện thoại di động ra, chụp một bức, đăng một bài lên Wechat, QQ, Weibo *Có khả năng tôi yêu một cô bạn gái giả, và còn nuôi một con mèo giả nữa*.

Nếu loại chuyện này có thể xảy ra trong nhà của anh, như vậy nhà người khác, không biết chừng... chắc là, có lẽ, đại khái, hay là, cũng có thể xảy ra... nhỉ? Cư dân mạng ở thế kỷ 21 vô cùng nhiệt tình, thế nên đăng lên đó nhất định không sai. Nhất định có thể có cách giải quyết.

Lý Khoa đi làm cũng có chút thành tích trong ngành IT nên anh có không ít bạn trên mạng, anh mới đăng tin đã có không ít người bấm thích, cũng có không ít người bình luận lại.

Dưới cái nhìn chằm chằm của một người, một mèo, Lý Khoa bình tĩnh kéo xem bình luận của các bạn tốt.

Qzone: Gió Nhẹ: Sư đệ, rốt cuộc cậu đã quyết định ra tay với con mèo nhà mình rồi sao? Lại nói, cô em xinh gái bên cạnh photoshop ổn phết nhỉ?

Weibo: @Hôm Nay Anh Đã Sàng Phân Chưa: Qzone chuyển tiếp bài đăng trên Weibo: Rốt cuộc cậu đã quyết định ra tay với con mèo nhà mình rồi sao? Lại nói, cô em xinh gái bên cạnh photoshop ổn phết nhỉ?

Wechat: @Quan Dọn Phân* Gió Nhẹ: Qzone chuyển phát bài đăng của Weibo chuyển phát bài đăng của Wechat: Rốt cuộc cậu đã quyết định ra tay với con mèo nhà mình rồi sao? Lại nói, cô em xinh gái bên cạnh photoshop ổn phết nhỉ?

*Quan dọn phân: ý chỉ người dọn phân cho chó mèo, những người yêu mèo thường nói đùa mình là quan dọn phân.

Lý Khoa: “...”

Con mèo có khả năng là bạn gái: “...”

Bạn gái có khả năng là mèo: “Meo…”

Lý Khoa còn chưa hồi phục lại tinh thần sau làn sóng tấn công đầy trào phúng từ Qzone, Weibo đến Wechat của cùng một người, hoài nghi rằng não đã bị đổi… thì thân thể của bạn gái và boss mèo đột nhiên bắt đầu bạo động.

Nhưng vị dũng sĩ chân chính phải dám đối mặt với nhân sinh ảm đạm Lý Khoa vẫn luôn coi những câu nói mà Lỗ Tấn tiên sinh viết cho Lưu Hòa Trân là phương châm sống của mình cũng như tự thực hành phương châm sống của người này.

Ví dụ như vừa rồi, anh không hề để ý tới sự lúng túng giống như phần kem bị kẹp giữa hai phần bánh quy của bánh Oreo mà vỗ về boss mèo và bạn gái đang cùng nhau tranh sủng. Sau đó, một thì anh cho ăn một bát to cơm trộn xúc xích cá rồi tiễn về phòng khách ngủ, một thì anh cho uống nước, hiện giờ đang ngồi đối mặt với anh trên ghế sô pha.

Lý Khoa đeo chiếc kính gọng vuông cùng kiểu với của bạn gái, đôi mắt lóe lên sau gọng kính.

Có lẽ cô “bạn gái mèo” cũng đang dùng cái mặt mèo mà tỏ ra nghiêm túc, nhưng đáng tiếc, vì mắt mũi nằm trên cùng một mặt phẳng, lại thêm cái mặt mèo Garfield* quá đáng yêu… nhìn thực sự không sao thấy nghiêm túc nổi, trái lại lại làm Lý Khoa ngứa ngáy tay chân.

*Garfield: nhân vật chính hư cấu trong truyện tranh cùng tên của tác giả Jim Davis. Do mèo của nam chính là mèo lông ngắn Ba Tư, có nguồn gốc tại Mỹ, mặt, mũi gần như nằm trên một mặt phẳng, bề ngoài lại giống Garfield nên người Trung Quốc thường gọi loài mèo này là Garfield. (Có thể tìm kiếm với từ khóa 加菲脸).

Nhìn nhau một hồi lâu thì Lý Khoa thua trận trước, đối mắt với một con mèo... đúng là anh đang tự tìm đường chết!

Lấy kính mắt xuống, xoa xoa viền mắt đã đỏ bừng, Lý Khoa dùng đôi mắt đang chua xót của mình nhìn cô bạn gái mèo đang cố gắng duy trì tư thế đứng thẳng, không cam lòng nói: “Hiện giờ anh tin em là bạn gái của anh rồi. Em có thể nói cho anh biết, có phải bóng đèn tuýp nhà anh bị nổ không?”

Bạn gái đã biến thành mèo nhìn Lý Khoa bằng nửa con mắt, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ, cái miệng mèo hồng nhạt khép mở mấy lần, tiếng mèo kêu khe khẽ từ đó vang ra.

Anh ý thức được bắt bạn gái đã biến thành mèo của mình dùng tiếng người trình bày sự việc là một chuyện không hề có chút nhân đạo nào, sau một lúc suy ngẫm, Lý Khoa rút máy tính bảng trong ba lô ra: “Có thể gõ chữ không?”

“… Meo.”

Nhận được câu trả lời xác định, Lý Khoa đặt máy tính bảng xuống trước móng vuốt của “bạn gái mèo”.

Bạn gái từ lúc biến thành mèo vẫn luôn duy trì tư thế đứng thẳng, lúc này ngồi bệt mông xuống ghế sô pha, đống thịt trên bụng dồn lại, nửa người trên và cái đầu mèo cố gắng ép xuống, hai cái đệm thịt màu hồng nhạt ở trên dùng sức ấn vào máy tính bảng.

Lý Khoa lẳng lặng đứng một bên nhìn một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được nỗi lòng đang rung động và bàn tay ngứa ngáy của mình mà duỗi bàn tay ma quỷ ra xoa nhẹ cái đầu lông xù của con mèo một cái.

Bạn gái đã biến thành mèo không phụ lòng mong đợi của Lý Khoa đã phát ra tiếng grừ grừ, Lý Khoa xoa đủ rồi bèn lấy tay ra khỏi đầu mèo, con mèo không nhịn được mà cọ qua cọ lại mấy lần.

Chờ sau khi cô “bạn gái mèo” ý thức được bản thân mình vừa rồi đã làm chuyện gì thì trên khuôn mặt bự màu kem kia đã hiện lên mấy chữ khó hiểu thật to.

Mặc kệ cuộc đời mèo có khó hiểu như thế nào thì cuộc đời con người vẫn phải tiếp tục. Cô bạn gái cố gắng tiếp nhận sự thật trước mắt, sau đó không tự nhiên mà lè lưỡi, liếm mũi một cái, rồi dùng đệm thịt mũm mĩm ở chân nhấn vào máy tính bảng của Lý Khoa.

Lý Khoa nâng máy tính bảng vô cùng chăm chú nhìn mèo gõ chữ.

“Không biết.”

Ở cuối còn kèm theo một dấu chấm câu.
Bình Luận (0)
Comment