Bạn Gái Tôi Là Tsundere

Chương 17

Game...start

"Tiểu khả ái!!", Hạ Đình vừa dẫm chân lên tờ giấy đã ôm chặt lấy Lâm Triết Hạo.

"Cẩn thận kẻo ngã.", Lâm Triết Hạo liền ngay lập tức đỡ lấy cả người cô, mặc kệ cho cô ôm lấy mình.

Hàn Tử Đằng nhìn hai người họ liền cảm thấy ghen tỵ. Anh cũng muốn ôm ôm cơ.

Đưa mắt nhìn sang cô gái thấp hơn mình một cái đầu ở bên cạnh, anh ngại ngùng nói,"H..Hay cậu bám..."

"Dư cho hai người đứng, mau lên.", Người Tịch Y khá nhỏ nhắn cho nên khi hai người đứng vào cũng không quá chật chội.

Hàn Tử Đằng thất vọng, ỉu xìu như tàu lá chuối dẫm lên tờ giấy.

Bên năm nhất, hai chàng trai đang đứng chung trên một tờ giấy,"..."

Sao có cảm giác mình bị lạc loài ta!!

Sau khi các đội vào vị trí, trọng tài mới bắt đầu đọc câu hỏi,"Câu hỏi đầu tiên, có một cô gái không biết bơi, cứ xuống nước là chìm nghỉm. Một lần đi tàu thì tàu chìm, nhưng cô ấy lại không chết. Hỏi tại sao?"

Năm hai,"..."

Cô giáo Hứa,"..."

Tịch Y:"...."

Nhậm Minh,"!!!!"

Ơ cái đệt, câu hỏi mẹo à? 

Cả cái trường này ai mà không biết Nhậm Minh dốt nhất mấy trò đố mẹo này. Cứ tưởng sẽ cho câu hỏi về học tập, lịch sử văn hóa gì gì đó. Ai ngờ...

Cả đám năm hai đang bừng bừng khí thế bỗng nhiên gục mặt xuống đất.

"Tiêu rồi, tiêu thật rồi."

"Không còn hy vọng gì nữa..."

"Reeng..."

Tiếng chuông trong tay Nhậm Minh vang lên. Tất cả ánh mắt sửng sốt, ngạc nhiên đều nhìn chằm chằm vào cậu ta.

Ây, tên này hôm nay đổi gió à!

Nhưng chưa kịp vui mừng được bao lâu, Nhậm Minh đã làm cho mọi người hóa đá ngay tại chỗ.

"Dạ, thưa thầy, là do cô gái đó mới đi học bơi hôm qua về cho nên hôm nay mới biết bơi ạ!"

Hội trường im ắng mất ba giây...

"Hahahha!!!"

"Học trưởng vui tính quá đi!!!"

Nhậm Minh gãi gãi đầu cười hề hề. Tịch Y lắc đầu thở dài. Muốn đổi người cũng không kịp nữa rồi, hiện giờ cô chỉ mong tên này đừng bấm chuông trả lời nữa thôi.

"Sai, đáp án là cô ấy đi tàu ngầm."

Sau câu trả lời ngớ ngẩn của Nhậm Minh, một cô giáo đi tới chỗ hai người gấp đôi tờ giấy lại. Từ một tờ giấy khổ to dư cho hai người đứng bây giờ lại vô cùng chật chội.

Tịch Y phải đứng sát vào anh mới không chạm chân ra ngoài. Ở khoảng cách này, hai người hoàn toàn có thể ngửi thấy mùi hương của nhau.

"Câu hỏi thứ hai..."

Qua hơn tám câu hỏi, các tờ giấy liên tiếp bị gấp lại với nhau. Phía bên năm ba thậm chí Lâm Triết Hạo đã ôm cả người Hạ Đình lên rồi.

Năm nhất còn khôi hài hơn, hai tên con trai ôm nhau đến run rẩy cả hai tay, tờ giấy chỉ còn lại đủ cho một chân của một người đứng. Cuối cùng cậu nhóc đó cũng không chịu nổi nữa mà ngã xuống.

Năm nhất bị loại.

Bên phía Tịch Y, do Nhậm Minh ngu xuẩn nên các câu tiếp theo không dám trả lời. Sợ sẽ liên lụy đến hội trưởng cho nên sau câu một không dám trả lời nữa. Qua 8 câu hỏi, bên năm ba đã được 4 điểm mà năm hai vẫn chưa có điểm nào.

Cuối cùng Nhậm Minh đành phải theo áp lực từ phía đồng đội cổ vũ bên ngoài, bỏ lơ áp lực của lớp trưởng đi.

Kết quả là...

"Sai, đáp án là cây hoa súng."

"Năm hai gấp thêm một lần nữa."

Lần này thì thực sự không đứng nổi hai người nữa.

"H..hay là tôi cõng cậu?", Hàn Tử Đằng đưa ra ý kiến.

"Không cần.", Con gái ai cũng không muốn để cho bạn khác giới biết về cân nặng của mình. H..Huống chi dạo này cô còn tăng thêm cân.

"Vậy..."

"Cậu dẫm lên chân tôi đi.", Tịch Y bước chân vào tờ giấy, đưa mắt nhìn anh.

"Làm vậy sao được. Hay cậu làm đi. Dù sao tôi cũng là con trai."

Tịch Y gật đầu. Cô cũng không muốn chịu đau.

Cuối cùng là Tịch Y phải ôm cả người anh vào, hai chân dẵm lên chân anh mới miễn cưỡng đủ chỗ đứng.

Suốt cả trận đấu còn lại, anh không nghĩ được bất cứ thứ gì hết. Tiếng reo hò, tiếng chuông reo, cả tiếng trọng tài tuýp còi anh đều không nghe thấy.

Cô gái trong lòng mềm nhũn như không xương. Anh không dám quang minh chính đại ôm cô như học trưởng Lâm mà chỉ nhẹ đặt hai tay lên vai cô. Dù sao cô ôm mình cũng đủ sức chống đỡ rồi.

Kết quả trận đấu, năm hai giành chiến thắng với tỷ số áp đảo 6-0.

"Các em, tới giờ ăn trưa rồi, tập trung lại đây nào.", Cô giáo cầm cái loa nhựa gọi lớn.

"Ban nãy..."

"Hửm?"

"Chân cậu..."

"À, không sao."

Hàn Tử Đằng cười cười. Vì dù sao cũng được cô ôm mà. Làm gì có chuyện anh kêu ca được.

Tịch Y hơi đỏ mặt, gật đầu một cái rồi theo mọi người đi vào trong nhà nghỉ.

Thích Tâm Tâm đi bên cạnh thấy mặt cô tràn đầy nét xuân, cười khổ một tiếng trong lòng,"Cậu vui lắm sao?"

Bị bạn hỏi một cách đường đột như vậy, Tịch Y cũng không biết trả lời làm sao. Cô hắng giọng một tiếng, "Ư..ừ."

"Chiều là chơi xé bảng tên đó, với tinh thần này chúng ta sẽ hạ gục đám con trai cho mà xem.", Thích Tâm Tâm nắm chặt tay, hừng hực khí thế.

Sau khi ăn trưa, nghỉ ngơi xong xuôi là tới trò chơi được nhiều người mong được nhất. "Xé bảng tên."

Mỗi người sẽ được mặc cái áo có chứa bảng tên của mình ở đằng sau. Lực lượng sẽ được chia làm hai, đội nam và đội nữ. Số lượng chênh lệch cũng khá lớn. 20 nam và 10 nữ.

Do vậy nên mỗi bạn nữ sẽ có đặc quyền là được dùng hai mạng. Cả hai bên đều nhất trí đồng ý với luật nhường này.

Người trụ lại cuối cùng sẽ là người chiến thắng. Người chiến thắng sẽ được thưởng một phần quà đặc biệt.

Do phần quà lúc sáng thuộc về đàn anh đàn chị năm ba, một tấm voucher buffet tại cửa hàng năm sao nổi tiếng cho nên mọi người đều muốn lấy được phần thưởng của nhà trường. Biết đâu lại có được vé đi du lịch nước ngoài luôn thì sao?

"Ê, ê. Bên đó đám con gái ai khỏe nhất vậy?"

"Tao nghĩ là Trần San. Cậu ta cao mét bảy, còn học cả judo với thái cái gì quyền ấy. Cậu ta mạnh lắm."

"Anh lại nghĩ là Hạ Đình cơ. Cô ấy không phải con gái bình thường đâu."

"Học trưởng Lâm, anh nghĩ sao? Hạ tỷ có mạnh không vậy?"

Đám con trai đang bàn mưu tính kế lật đổ bọn con gái.

"Anh thì lại nghĩ, Tịch Y mới là mạnh nhất.", Lâm Triết Hạo nói xong còn cười haha,"Anh bị con bé đánh rồi. Đau muốn chết."

Cả bọn như gặp quỷ mà nhìn anh. Ánh mắt hiện rõ,"Có điên mới đi xé cậu ấy."

"Nói ra thì hội trưởng mới là khó nhằn nhất. Chẳng biết thực lực cậu ấy ra sao nhưng xét về cái khí thế áp đảo của cậu ấy thì em đã không dám lại gần rồi."

Rồi cả bọn đồng loạt nhìn về phía Hàn Tử Đằng.

Nhậm Minh gian xảo khoác vai anh,"Người anh em, lớp trưởng có vẻ thân với cậu nhất."

"?", Hàn Tử Đằng nằm không cũng trúng đạn.

"Tịch Y giao cho chú mày.", Nhậm Minh liền đấy luôn trách nhiệm này lên đầu anh. Sau đó lại quay ra tiếp tục bàn chính sự.

Bên phía con gái...

"Haha, chúng ta nhất định sẽ không thua. Có nữ thần ở đây nhất định sẽ không thua!!", Một đàn em khóa dưới ánh mắt đầy hâm mộ nhìn Tịch Y.

"Đúng. Việc của chúng ta là tiêu diệt hết đám con trai kia, càng nhiều càng tốt. Mình đã điều tra rồi, bên đó có Vương Thí Thí rất giỏi đấu vật, Ngô Hành Khởi cũng biết võ, học trưởng Lâm cũng là người kinh khủng, nghe nói anh ấy từng vô địch quyền anh cấp tỉnh, và.... Hàn Tử Đằng."

"Tuy cậu ta mới chuyển tới nhưng sự tích ở trường cũ của cậu ta thì nhiều không đếm xuể. Đánh nhau, trèo tường, trốn học,...cái gì cậu ta cũng có mặt."

"Chà...xem ra bên đó nhiều quân cờ mạnh quá nhỉ!!"
Bình Luận (0)
Comment