Bạn Học Trình, Chúng Ta Hẹn Hò Đi!

Chương 57


Đồng hồ chỉ điểm 00:00 là một năm cũ đã qua đi và một năm mới đã đến, sau khi ngắm pháo hoa rực rỡ kia xong mọi người cũng tản nhau ra bớt đôi chút.

Bởi vì Giản Nhu và Lục Hàn không thích bon chen nên đã đợi mọi người đi hết anh mới nắm tay cô dắt đi dạo rồi mới cho cô về nhà.

Chiếc xe dừng lại trước nhà cô, anh nhìn vào trong nhà liền thấy bóng tối bao phủ hết toàn bộ căn nhà, anh nhíu mày lên tiếng hỏi.

Lục Hàn:" Em ở một mình sao?"
Giản Nhu:" Phải ạ! Ba mẹ em đã đi nhà ông bà trước để đón giao thừa chung với gia đình rồi, ngày mai em mới đi đó sau, còn anh Trình Khải chắc có lẽ đang ở cùng với Khương Ngọc rồi!"
Lục Hàn:" Tối nay anh sẽ ở lại với em! anh không yên tâm lắm khi em ở một mình đêm khuya thế này! Sáng hôm sau anh sẽ chở em đi về nhà ông bà luôn!"
Giản Nhu:" Vậy cũng được để em ra mở cổng cho anh chạy xe vào!"
Sau khi cất xe vào Giản Nhu dẫn Lục Hàn đi đến phòng cho khách để ngủ, cô nhanh chóng đi tìm một bộ đồ ngủ cho anh, chắc tướng của anh và Trình Khải bằng nhau nên cô đã lấy đồ anh trai mình đưa cho anh mặc.

Giản Nhu:" Anh thay quần áo đi! em về phòng thay đồ!"
Lục Hàn:" Được!"
Anh đi vào phòng tắm để thay vừa bước ra thì di động lại vang lên, số hiện thị trên màn hình là số của mẹ anh.

Lục Hàn:" Có chuyện gì vậy mẹ!"

Lâm Nhi:" Tối rồi còn chưa về sao?"
Lục Hàn:" Tối nay con không về đâu! ba mẹ ngủ sớm đi!"
Lâm Nhi:" Con đang ở đâu?"
Lục Hàn:" Ở nhà Giản Nhu!"
Lâm Nhi:" Ohh vậy thôi! sáng mai về cũng được! không sao hết! còn nữa nếu có làm gì thì cũng phải nhẹ nhàng hết biết chưa? con bé Giản Nhu nhìn rất ốm yếu không chịu đau được đau đấy!"
Lục Hàn:" Không như mẹ nghĩ đâu! con cúp máy đây!"
Anh cũng biết mẹ anh đã hiểu sai vấn đề rồi nên đã không nói chuyện tiếp, nếu để bà ấy nói không chừng còn đi xa hơn câu chuyện nữa.

Thay đồ xong anh đang đấu tranh suy nghĩ là có nên đi phòng cô để tìm cô không! một phần muốn nhìn cô một lúc nữa, một phần muốn biết căn phòng người con gái anh yêu như thế nào.

Sau một hồi đấu tranh suy nghĩ xong thì anh cũng quyết định đi đến phòng cô để gặp cô, trước khi vào nhà cô cũng đã giới thiệu sơ qua đây là phòng của ai nên hiện giờ anh vẫn nhớ được phòng cô nằm ở đâu.

Anh đứng trước cửa một lúc rồi mới đưa tay ra gõ cửa.

* cốc cốc cốc cốc*
Giản Nhu:" Là anh sao?"
Lục Hàn:" Phải!"
Giản Nhu:" Chờ em một lát!"
Anh đứng đợi cô 2 phút rồi cánh cửa được cô mở ra cho anh đi vào.

Vừa đi vào anh cũng âm thầm đánh giá căn phòng của cô: gọn gàng, còn có mùi hương thơm nhè nhẹ nữa rất dễ chịu, căn phòng chủ ý màu tông xanh trắng nhìn trẻ trung tươi mát giống cô.

Giản Nhu:" Anh tìm em có chuyện gì sao?"
Lục Hàn:" Không có chỉ muốn nhìn em một lát thôi!"
Giản Nhu* đỏ mặt*:" Cũng không còn sớm nữa anh cũng nên đi ngủ đi!"
Lục Hàn:" Em đuổi anh à!"
Giản Nhu:" Không có!"
Lục Hàn không nói gì mà đi lại ôm cô, cô cũng không từ chối cái ôm này nên cũng vòng tay lại ôm eo của anh, cô cảm nhận được nhịp tim của anh đang đập nhanh hơn, cô rất thích cảm giác dược anh ôm vào lòng nên càng tham lam rúc mặt cô qua cọ lại lòng ngực của anh.

Lục Hàn:" Buồn ngủ sao?"

Giản Nhu:" Có một chút!"
Lục Hàn:" Vậy em ngủ đi anh về phòng!"
Giản Nhu:" K.

.

khoan đã!"
Lục Hàn:" Hửm!"
Giản Nhu:" Anh có thể ôm em ngủ một đêm nay không?"
Lục Hàn:" Em nói thật sau!"
Giản Nhu* đỏ mặt+ gật đầu*
Lục Hàn mỉm cười nhìn cô rồi bế cô lên đi đến giường, tiện tay cúp luôn cái đen bà bật đèn ngủ lên, cảm nhận được độ êm ái của giường cơn buồn ngủ của cô không thể chịu nổi nữa rồi, cô bắt đầu lim dim rồi ngủ trong lòng của anh luôn.

Lục Hàn nhìn thế giới của mình đang đắm say vào giấc ngủ nên cũng chỉnh cho cô một tư thế thoải mái hơn rồi ôm cô thật chặt.

Lục Hàn:" Ngủ ngon bảo bối của anh! anh yêu em!"
Anh nói xong liền đặt cho cô một nụ hôn lên trán rồi ôm cô nhắm mắt ngủ.

Có lẽ đêm nay là đêm mà anh ngủ ngon nhất vì anh được ôm thế giới của mình ngủ.

Sáng hôm sau cô được đánh anh thức bằng những nụ hôn lặt vặt, anh hôn đến mắt từ từ xuống đến mũi và má và môi cửa cô.


Giản Nhu:" Ưm.

.

tránh.

.

ra!"
Lục Hàn:" Dậy thôi nào! chẳng phải em còn đi nhà ông bà nữa sao?"
Giản Nhu:" Cho em ngủ thêm đi nha! em mở mắt không lên đây nè!"
Lục Hàn:" Được chỉ được ngủ thêm một chút thôi đấy nếu lúc đó em không chịu dậy anh sẽ hôn em đấy cho em đến khi nào tỉnh ngủ thì thôi!"
Giản Nhu:" Được!"
Quả nhiên một chút của cô tương đương gần 1 tiếng đồng hồ, đơn nhiên cô sẽ bị nụ hôn của anh đánh thức, hai người dây dưa một lúc cũng được xuất phát đi nhà ông bà của cô, sau khi chở cô đến đó anh chạy về nhà để ăn tết cùng với gia đình.

.

Bình Luận (0)
Comment