Bạn Học Trình, Chúng Ta Hẹn Hò Đi!

Chương 67


Sau khi năm nhất kết thúc, nhà trường có thông báo cho tất cả sinh viên năm nhất sẽ đi học quân sự tầm khoảng 2 tuần, bên trường đại học của Lục Hàn cũng vậy.
Bọn họ đều chung học chung một khu căn cứ, hôm nay là ngày bọn họ xuất phát đến đó, trong xe Giản Nhu rất hồi hộp vì sẽ gặp được lại bạn cũ và có cả Lục Hàn nữa.
Khi chiếc xe dừng lại mọi nhanh chóng xuống xe rồi xếp hàng lại để nghe chỉ huy phân bố lại phòng ở.

Đứng nghe một lúc cũng đã xong, nữ thì ở bên dãy bên kia còn nam thì ở dãy bên khác, cả hai trường đại học đều gộp lại chung một chỉ huy.
Giản Nhu cũng đã gặp Khương Ngọc rồi tuy ở khác phòng nhưng bọn họ ở gần phòng nhau nên không sao cả.

Ngày đầu mới tới họ sẽ cho mọi người nghỉ ngơi và nhận đồ.
Giản Nhu:" Mọi người có ai đi nhận đồ với tớ không?"
Thu Hân:" Chờ tớ một lát!"
Tiêu Dao:" Tớ cũng đi!"

Một phòng như vậy sẽ ở được khoảng 6-8 người, cô rũ bọn họ đi cùng để giới thiệu Khương Ngọc cho Thu Hân và Tiêu Dao biết luôn.

Phòng cô gồm có Thu Hân, Tiêu Dao, Viên Mai, Phương Lan, Dương Ninh, Mỹ Kiều và An Tâm.

Tuy có vài người không cùng chuyên ngành nhưng họ rất cởi mở với nhau.
Khi đến nơi nhận đồ, Khương Ngọc đã đứng chờ cô sẵn rồi, vừa thấy cô liền cười tươi vẫy tay chào đón cô.
Khương Ngọc:" Nhu Nhu ở đây!"
Giản Nhu:" Nhớ cậu quá đi! à đúng rồi để tớ giới thiệu cho cậu biết: Đây là Thu Hân và Tiêu Dao!"
Khương Ngọc:" Chào hai cậu!"
Thu Hân:" Chào cậu nha Khương Ngọc!"
Tiêu Dao:" Chào cậu!"
Lúc nãy cô có rũ tất cả người ở phòng cô đi nhận đồ chung nhưng bọn họ còn sắp xếp lại rất nhiều đồ nên cô đi trước cùng với hai người kia.

Có lẽ vì có tính cách hướng ngoại nên Khương Ngọc cũng thân với Thu Hân và Tiêu Dao, bốn người mãi mê nói chuyện cho đến khi nhận đồ xong lên đến phòng còn chưa hết câu chuyện.
Về đến phòng cô liền điện báo tin cho ba mẹ cô biết rồi sau đó mới nhắn tin cho anh, tuy hai người ở cùng căn cứ nhưng không được gặp nhau vì đó là quy định ở đây.
Đến giờ ăn, mọi người tập trung lại xếp thành từng hàng để nhận phần cơm của mình, việc ăn cũng được theo quy định nên cô và Khương Ngọc không được ăn cùng nhau rồi.

Còn bên dãy nam đều có khu ăn uống riêng và sẽ không gặp bên nữ được.
Ăn xong đến chiều tối cô cùng với ba người kia lại cùng nhau đi tản bộ và nói chuyện, khi đến giờ đi ngủ sẽ quay về phòng.


Đêm nay là đêm đầu tiên cô ngủ ở đây, tuy hơi khó ngủ một chút nhưng có lẽ vì mệt cô cũng nhanh chóng thiếp đi.
Sáng hôm sau, mọi người bị tiếng kẻng đánh thức, ai nấy cũng khó chịu vì bị làm phiền giấc ngủ nhưng cũng phải lếch mình lên đi vệ sinh cá nhân còn tập hợp nữa.
Sau khi ăn sáng xong mọi người tập hợp lại để đi ra sân trường để tập luyện thể chất, có vài bạn nữ vì thể lực yếu mà bị ngất lên ngất xuống chịu không nỗi việc tập luyện này.
Tiêu Dao:" Còn tiếp tục nữa chắc tớ chết mất!"
Thu Hân:" Cố gắng lên một chút nữa chúng ta sẽ được giải lao!"
Giản Nhu:" Phải đấy! cố lên!"
Chỉ Huy* thổi kèn*:" Được rồi các em hãy nghĩ ngơi một chút! lát nữa chúng ta sẽ chạy bộ và sau đó nghỉ!"
Mọi người:" Vâng ạ!"
Tiêu Dao:" Cuối cùng cũng nghĩ rồi mệt chết tớ rồi!"
Khương Ngọc:" Nhu Nhu cứu tớ! tớ sắp mệt chết rồi!"
Giản Nhu:" Các cậu mau uống nước đi!"
Khương Ngọc đang tập bên kia nghe tin được giải lao liền nhanh chóng chạy đi chỗ cô để nghỉ ngơi và nói chuyện phím với bọn họ, đang nói chuyện thì có một giọng nữ cắt ngang.
Vũ Nghi:" Giản Nhu chào cậu!"
Giản Nhu:" Chào cậu!"
Vũ Nghi:" Đây là.."

Giản Nhu:" À đây là Thu Hân và Tiêu Dao đều là bạn của tớ còn đây là Vũ Nghi bạn học cấp ba của tớ!"
Vũ Nghi:" Chào hai cậu!"
Thu Hân:" Chào cậu nha!"
Vũ Nghi:" Cho tớ nói chuyện chung với mọi người được không? tớ bên kia có một mình rất buồn chán! Được không Giản Nhu?"
Giản Nhu:" Đơn nhiên là được rồi! cậu ngồi ở đây đi!"
Thu Hân:" Ngồi xuống đi! bạn của Giản Nhu đều là bạn của bọn tớ hết không cần ngại đâu!"
Cô ta cố làm mình hoà nhập vào nhóm bạn mới của Giản Nhu nhưng đều bị Tiêu Dao nhìn thấu cả, chỉ có Thu Hân ngốc nghếch mới nhiệt tình chào hỏi cô ta như thế.
Giờ giải lao kết thúc, mọi người tập hợp xếp lại thành hàng ngang rồi nối tiếp nhau chạy chậm thành một vòng tròn lớn đến khi chạy đủ 5 vòng rồi mới được nghỉ.
Bên bọn con trai thì gắt hơn, việc nâng cao thể chất nữ thì được ưu tiên hơn, bọn họ cũng tập y chang bên nữ nhưng lại tập với nhiều lần lặp lại, còn chạy thì 8 vòng mới được nghỉ.
Ở đây anh cũng gặp được Hạo Kiên, hai người dường như đã trở thành bạn rồi, tuy không nói chuyện nhiều với nhau, nhưng lại rất hiểu ý nhau là đằng khác..

Bình Luận (0)
Comment