Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1322

“Tôi hiểu, chỉ cần có thể giúp tôi giảm bớt đau đớn, những chuyện khác đều dễ nói”, Bazel nghe Trần Triệu Dương nói, vội gật đầu không ngừng.

“Được, vậy tôi trước tiên sẽ giúp ông loại bỏ đau đớn”, Trần Triệu Dương biết, tên Bazel này không thấy con thỏ không thả chim ưng, phải cho ông ta một cái đảm bảo nếu không chắc chắn ông ta sẽ giở trò.

Trần Triệu Dương lấy châm Phượng Vĩ trên người ra, anh vẫn luôn mang theo châm Phượng Vĩ này, hiện tại đúng lúc phát huy tác dụng.

Bazel nhìn ngân châm trong tay Trần Triệu Dương, hai mắt nhất thời tỏa sáng. Nếu ông ta đã là một người am hiểu về Hoa Hạ thì đương nhiên sẽ biết đến Trung y của nơi này, mà phương pháp châm cứu chính là phần quan trọng nhất trong Trung y.

Trong mắt Bazel, dùng một cây kim nho nhỏ như vậy có thể trị hết rất nhiều bệnh mà thuốc tây không thể trị được quả là thần kỳ, ai mà ngờ ông ta còn có may mắn được thử loại kỹ thuật thân thông này, thật sự vinh hạnh.

Yati mở to mắt nhìn, cô ta không ngờ rằng phương pháp Trần Triệu Dương chữa bệnh cho Bazel lại kỳ dị như vậy.

Nhưng mà Yati lập tức cười lạnh, cô ta không tin một cây châm rách có thể chữa bệnh được.

Trần Triệu Dương chẳng thèm kiêng dè Yati, trực tiếp bắt đầu. 

Ngay khi anh cắm châm vào người Bazel, Yati trợn tròn mắt nhìn, quỷ dị quá đi mất.

Cả người Bazel bị đâm đầy châm, ngay cả trên đỉnh đầu hay huyệt vị quan trọng như Thái Dương đều bị đâm vào.

Phải biết rằng những chỗ này đều là những vị trí quan trọng trên cơ thể con người, bị một cây châm dài như vậy đâm vào cảm giác như muốn xuyên qua cả não. Yati lạnh người, thật ác độc, cứ như vậy cũng được sao.

Bazel vốn còn đang bán tín bán nghỉ với lời nói của Trần Triệu Dương, nhưng hôm nay thời gian phát bệnh của ông ta sắp đến rồi, cứ liều một phen thôi. Cược thăng thì ông ta có lời, nếu thua thì cũng chẳng thiệt thòi gì.

Sau khi châm những cây châm vào người Bazel xong, chân khí trong cơ thể Trần Triệu Dương chậm rãi di chuyển, sau đó hai tay nhanh mà nhẹ phất qua mấy cái đuôi kim, những cây ngân châm này cứ như lò xo không ngừng rung chuyển.

Thấy cảnh tượng này, Yati trợn mắt nhìn, cô ta còn chưa thấy tình huống như này bao giờ, thật thần kỳ.

Bazel cảm thấy cả người mình bắt đầu nóng ran, khiến cho ông ta cảm thấy thoải mái chưa từng có. Lúc trước mỗi lần phát bệnh, toàn thân ông ta lạnh tê tái, rất lâu rồi ông ta chưa cảm nhận lại được cảm giác nóng cháy này. 

Lúc này, chưa bao giờ Bazel tin tưởng vào Trần Triệu Dương đến vậy.

Theo thời gian trôi qua, làn da trên người ông ta dân phiếm hồng, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ thoải mái.

Ngay lúc Bazel cảm thấy thoải mái không ngừng được thì Trần Triệu Dương lại nhanh chóng cử động hai tay, ngân châm như biết tự động bay khỏi người Bazel, sau đó rơi vào tay anh. Không đến năm giây ngắn ngủi, toàn bộ ngân châm đã bị anh thu lại vào túi.

“Tốt lắm, ông có thể thử đứng lên cảm nhận một chút xem, có phải tốt hơn nhiều rồi không?”, Trần Triệu Dương lau mồ hôi trên trán, khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi.

“Quả thật vô cùng tốt, nếu bình thường lúc này chính là thời điểm phát bệnh. Nhưng mà hiện tại tôi chẳng cảm thấy chút đau đớn nào cả. Quả là lợi hại”.

“Trung y của Hoa Hạ thật sự rất thần kỳ, chỉ với mấy cây ngân châm như vậy lại có thể trị liệu đến mức này”.

Lúc này Bazel hận không thể ôm Trần Triệu Dương hôn hai cái, ông ta có thể cảm nhận rõ ràng trạng thái cơ thể của mình khỏe mạnh hơn lúc trước nhiều lắm.
Bình Luận (0)
Comment