Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 628

“Ông Uông, ông phải cho chúng tôi một lời giải thích về chuyện này, không thể để toàn bộ thành phố Long Hải đều chịu tổn thất chỉ vì một câu nói của ông. Hầu hết khách hàng của công ty tôi đều đến từ thành phố Vân Hải. Bây giờ tất cả khách hàng đều từ chối hợp tác với công ty chúng tôi, tôi sắp phá sản rồi”.

Uông Thúc Dư còn chưa kịp nói thì đã có một người đàn ông đột nhiên xông ra từ trong đám đông gào lên với ông ta.

“Còn có công ty của tôi. Không những khách hàng mất hết, còn bị những thế lực vô danh trên thị trường chứng khoán tấn công, bây giờ nó đã giảm tới đáy rồi”.

“Các người thì có là gì? Bây giờ công ty của tôi đã phá sản rồi, không dễ gì mới gầy dựng được, nay lại bị người khác làm cho toang hết rồi”.

“Đáng chết, đều tại ông, Uông Thúc Dư, nếu không phải ông đắc tội với cậu Tăng thì sao chúng tôi phải chịu tội như vậy”.

“Cậu Tăng, công ty chúng tôi với họ không hề chung đường, mong hãy chừa cho chúng tôi con đường sống”.

Có một người đứng ra, sau đó là cả một đám người đều đứng ra, tức giận gào lên với Uông Thúc Dư.

Có nhiều người rất thông minh, trực tiếp đi cầu xin Tăng Kim Lai.

Trần Triệu Dương nhìn Tăng Kim Lai, anh không ngờ cái tên này lại lợi hại như vậy, chỉ một cú điện thoại đã khiến cả thành phố Vân Hải náo loạn cả lên.

Tuy anh biết, cái tên mập Tăng Kim Lai nghi ngờ chiêu bài của mình, nhưng anh vẫn vô cùng tán thưởng tính quyết đoán của Tăng Kim Lai. Đây là một người làm chuyện lớn.

Nam Cung Yến sững sờ nhìn cảnh tượng trước mặt. Cô hoàn toàn không ngờ, cái tên mập có bộ dáng khá xấu này lại có năng lực như thế. Cô đương nhiên cũng nghe thấy câu nói cuối cùng của Tăng Kim Lai nói trong điện thoại, Trần gia đang ở bên cạnh tôi.

Trần gia này là ai?

Ngoại trừ Trần Triệu Dương, e không thể có người khác.

Nghĩ tới đây, đôi mắt xinh đẹp của Nam Cung Yến nhìn sang Trần Triệu Dương, thấy dáng vẻ thản nhiên của anh, trong lòng cô lại thấy ngọt ngào. Đây có lẽ là trút giận vì người phụ nữ của mình.

Trong lòng anh, mình quan trọng như vậy sao? 

“Ôi trời, sự lợi hại của chú vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi à. Không ngờ chú đây lại ngầu như vậy”, Tuyên Hoàng nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này thì lập tức kinh ngạc. Chỉ một câu nói của một người mà lại quyết định vận mệnh kinh tế của cả một thành phố. Cho dù là tỉnh thành số một, e cũng không làm được.

“Cậu Tăng, giết một ngàn kẻ địch thì tốn tám trăm binh. Chuyện này có hơi quá đáng rồi?”, sắc mặt của Uông Thúc Dư tái nhợt, trong mắt dấy lên tia tức giận nhìn sang Tăng Kim Lai, ông ta nghiến răng nói.

“Quá đáng? Có sao? Điều quá đáng hơn vẫn còn ở phía sau kia. Nói thật với ông vậy, cho dù lão Tăng tôi đây có tổn thất tới nỗi phải khuynh gia bại sản thì cũng phải khiến các ông trả giá”, ánh mắt của Tăng Kim Lai vô cùng sắc bén, giọng ảm đạm nói.

Anh ta cũng không màng đến tất cả, chuyện thành công hay không chỉ xem lần này. Được ăn cả ngã về không, cơ hội không đến nhiều lần trong cuộc sống, đã xuất hiện thì nhất định phải nằm bắt, nếu bỏ lỡ sẽ hối hận cả đời.

“Cậu..", nghe Tăng Kim Lai nói vậy, đồng tử của Uông Thúc Dư bỗng co lại.
Bình Luận (0)
Comment