Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 707

“Hừ, nếu mà ông đắc tội tôi thì may ra tôi còn không so đo với ông, nhưng mà đụng ai không đụng lại nhăm nhe đến vợ tôi, cho nên...", Trần Triệu Dương lạnh nhạt nói, rồi búng ngón tay, một cây kim màu bạc nhanh như chớp đâm thẳng vào bụng dưới của La Dũng Đức, loại bỏ hết dương khí ra khỏi cơ thể ông ta.

Cũng có thể nói, sau này ông ta không bao giờ còn là một người đàn ông nữa.

Hơn nữa, không còn dương khí thì sợ ngay cả người bình thường ông ta cũng không làm được nữa, sợ rằng sau này thành phố Long Hải sẽ nhiều thêm một người phụ nữ, thiếu đi một người đàn ông, chuyện này đối với người đàn ông nào mà nói đều là hình phạt đáng sợ nhất.

La Dũng Đức chỉ cảm thấy bụng dưới của mình truyền đến một cơn đau, đến khi ông ta giơ tay lên sờ thì không thấy có gì khác thường nên thở phào. nhẹ nhõm một cái.

Ông ta còn nghĩ Trần Triệu Dương mạnh miệng như thế thì nhất định không thể nào dễ dàng bỏ qua cho mình, không ngờ chỉ là mạnh miệng mà thôi, còn thực hiện thì không quyết đoán một chút nào. 

Những người khác không ngờ hình phạt của anh lại nhẹ nhàng như thế, điều này chỉ có thể nói là do anh rộng lượng mà thôi.

“Được rồi, có thể đi rồi”, Trần Triệu Dương lạnh nhạt nói rồi không để ý đến những người còn lại mà để cho La Dũng Đức đi.

“Như thế sao, cảm ơn nhiều”, La Dũng Đức vô cùng vui vẻ, vì theo ông ta thấy là do Trần Triệu Dương sợ nhà họ La bọn họ, nếu không sao lại giữ thế diện cho ông ta như thế cơ chứ.

Nói xong thì La Dũng Đức lập tức rời đi luôn.

Còn người đàn bà kia thì dù bị La Dũng Đức căm sừng nhưng bà ta không nỡ bỏ ông ta nên cũng đi theo.

Nhìn thấy cảnh này thì những người ở đây đều có vẻ mặt vô cùng kì lạ, đặc biệt là Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng, chỉ là họ đều hiểu rõ một chuyện, Trần Triệu Dương tuyệt đối không phải một người để cho mình chịu thiệt như thế, anh để cho ông ta đi chứng tỏ vẫn còn trò hay khác đang chờ đợi phía sau.

Tất nhiên, Lữ Đại Vĩ cũng không nghĩ đường đường là Trần gia mà lại thả cho đối thủ đi một cách dễ dàng như thế, còn liên quan đến việc anh muốn xử lý La Dũng Đức thế nào thì ông không  quan tâm.

“Cô Hạ, người mua biệt thự số 01 đến rồi, không biết cô còn hoài nghi gì nữa không?”, Trần Triệu Dương lạnh nhạt hỏi Hạ Hiểu Vũ.

“Nếu mà không có thì cử người đi dẫn đường cho tôi, tôi muốn đến xem biệt thự”, Trần Triệu Dương không đợi Hạ Hiểu Vũ nói đã nói tiếp.

“Anh Trần, chuyện vừa rồi là lỗi của nhà họ Hạ chúng tôi, tôi đại diện cho người nhà họ Hạ gửi đến anh lời xin lỗi chân thành nhất”, Hạ Hiểu Vũ hít sâu một hơi rồi nói ra hết những lời đang nghĩ trong lòng.

“Để bù đắp thiệt hại gây ra cho anh, chúng tôi sẽ miễn phí phí dịch vụ quản lí nhà đất với căn biệt thự số 01 của anh trong 10 năm tới”, Hạ Hiểu Vũ để biểu đạt lời xin lỗi của mình mà đã tự tiện đưa ra quyết định.

Đây chính là lời trong lòng của cô ta, Trần Triệu Dương đã cứu cô ta, dù nếu như anh không cứu thì với quy tắc làm người của mình, cô ta nhất định vẫn sẽ xin lỗi chỉ là không được thành ý như bây giờ mà thôi.

Trần Triệu Dương vốn còn muốn từ chối nhưng Nam Cung Yến đứng bên cạnh đã nhéo tay anh một cái. 

“Được, tôi nhận lời xin lỗi này của cô, cử một người đi dẫn đường cho tôi đi”, Trần Triệu Dương dù không hiểu tại sao Nam Cung Yến lại làm thế nhưng lời vợ không thể không nghe.

Hạ Hiểu Vũ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy lời nói của Trần Triệu Dương.

“Nếu anh Trần không để ý thì để tôi dẫn anh đi dạo xung quanh một chút”, Hạ Hiểu Vũ lúc này thực sự phục Trần Triệu Dương sát đất rồi, cô ta bây giờ chỉ muốn lôi kéo quan hệ với anh mà thôi.

“Được thế thì còn gì bằng”, nghe thấy Hạ Hiểu Vũ muốn tự mình dẫn họ đi thì Trần Triệu Dương gật đầu một cách hài lòng. 
Bình Luận (0)
Comment