Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác

Chương 11

Editor: Minori

Thời Vũ chưa bao giờ ở nơi công cộng ăn những món khẩu vị nặng, lúc này đang ở trong ánh mắt hâm mộ ghen tị của mọi người, mở ra hộp đồ ăn.

Năm khay đựng xíu mại thịt viên nấm hương, một hộp thuỷ tinh hoành thánh bốc hơi nóng, chỉ ngửi mùi hương cũng khiến cho người thèm nhỏ dãi. Xíu mại da mỏng nhân đủ, chẳng sợ không phải đồ tham ăn cũng sẽ bị mỹ vị đầy đủ chinh phục; hoành thánh tròn xoe như nguyên bảo, vỏ mỏng cùng nhân thơm nồng mùi cây tề thái, khiến người khác phải nốt nước miếng, canh nấu vị vừa đủ, uống cả người đều ấm lên.

Quả thực là hưởng thụ cực hạn.

Lý Lâm Linh mắt trông mong mà nhìn một lát, thật sự không có mặt mũi mở miệng hỏi Cẩu Lương đòi ăn, vì thế lôi kéo Cẩu Lương cùng Trần Lý Bạch ríu rít mà nói bát quái dời đi lực chú ý.

Ngoài mặt Cẩu Lương bình tĩnh thực tế một chữ cũng chưa nghe vào, cậu đang cùng hệ thống thảo luận kịch liệt sự tình triển khai đối với với độ hảo cảm tăng thêm +25.

【 Cẩu Lương: Ta biết không ai có thể kháng cự đồ ăn ngon của ta mà ha ~ (╭ ̄3 ̄)╭ 】

【 Hệ thống: Chủ nhân, hiện tại không phải thời điểm khoe khoang độ hảo cảm +65 a! Đã vượt qua mốc 60, chúng ta mau ngẫm lại làm thế nào thu vào tay mảnh vỡ đi! Nhiệt tình mười phần.】

【 Cẩu Lương giội cho nó gáo nước lạnh: Ngươi trước tìm được vị trí mảnh vỡ bị khảm, rồi nói sau. 】

【 Hệ thống:...... Nguyên nhân có lẽ là độ thân mật hồn thể còn chưa đủ cao, lại đề cao độ hảo cảm hẳn là có thể tìm được rồi, chủ hệ thống cũng sẽ mau chóng vì ngài cung cấp manh mối. 】

【 Cẩu Lương mí mắt đều không nâng một chút: "Có lẽ", "Hẳn là", "Manh mối"? Ha. 】

Hệ thống: Tuy rằng chỉ có một chữ a, nhưng đã bị dính đầy mặt phải làm sao đây. 〒▽〒

Ăn xong phần bữa sáng thứ hai của ngày hôm nay, Thời Vũ không có bởi vì dạ dày no căng quá độ mà cảm thấy không thoải mái, ngược lại, tâm tình của hắn xưa nay chưa từng tươi đẹp. Cẩn thận mà đem hộp đồ ăn thu xếp ổn thỏa bỏ vào trong cặp sách chính mình, tiếp theo hắn nhìn về phía Cẩu Lương tự cho là ẩn nấp tốt mà lấy đôi mắt nhỏ đánh giá chính mình, chê cười cậu: "Đau lòng sao? Nhưng muốn đổi ý đã không còn kịp rồi. Cảm ơn bữa sáng của cậu, bạn cùng bàn."

"Ai đau lòng......"

Cẩu Lương còn đang cân nhắc nguyên nhân Thời Vũ đối cậu độ hảo cảm tăng mạnh, cùng với thời khắc độ hảo cảm đột phá +65, hệ thống gấp không chờ nổi địa lợi* dùng hồn lực của cậu tiến vào hồn thể mục tiêu tìm tòi vấn đề chỗ mảnh vỡ mà không có kết quả, thời điểm nói chuyện có chút không chút để ý. Nhưng khi chạm đến ánh mắt Thời Vũ, Cẩu Lương tư duy bỗng dưng chết, tiếng nói chuyện cũng ngừng lại.

*Địa lợi: lợi ích hay lợi thế.

Thời Vũ đang cười.

Chân tâm, tươi cười lan tràn tới đáy mắt.

Hơn nữa, ánh mắt hắn nhìn chính mình quá mức nghiêm túc......

Cẩu Lương mạc danh có chút không được tự nhiên, ra vẻ bận rộn mà từ trong hộc bàn lấy ra một lọ nước trái cây cắm ống hút vào, một bên kỳ quái mà nhìn Thời Vũ rõ ràng không đúng chỗ nào.

Thời Vũ nhạy bén dữ dội, trong lòng bất ngờ, cười cười hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không có gì." Cẩu Lương hút một ngụm nước trái cây, hương vị thập phần độc đáo vị sữa bò đu đủ mềm mại làm người càng thêm tản mạn, cậu liếc Thời Vũ, nói: "Chính là cảm thấy cậu hôm nay tâm tình phá lệ đặc biệt tốt."

Thời Vũ khụ một tiếng, biểu tình lại khôi phục mỉm cười tiêu chuẩn, nhưng ý cười trong ánh mắt không có nửa phần hạ thấp.

Hắn nói: "Tâm tình của tôi tốt thực sự rất kỳ quái sao?"

Cẩu Lương thầm nghĩ: Quả nhiên thật không bình thường, ngày thường căn bản lười đến tiếp lời cậu nói, bỗng nhiên trở nên nói nhiều như vậy...... Chẳng lẽ đây là chỗ tốt của độ hảo cảm gia tăng?

Không chờ Cẩu Lương nghĩ ra nguyên cớ tới, chợt nghe hệ thống khẩn cấp xuyên phá ↓

【 Đinh, chủ nhân! Diệp Huy xảy ra tai nạn xe cộ!! 】

【 Cẩu Lương:?? 】

Cẩu Lương: "Khụ khụ khụ khụ!"

Cậu bị tin tức ngoài dự tính này kinh sợ, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà sặc, một bên che miệng ho khan một bên hỏi hệ thống sao lại thế này? Diệp Huy cũng không thể ở lúc mấu chốt này mà chết! Nếu không nguyên chủ không thể mượn tay hắn, chính mình danh nghĩa tới báo thù, bộ phận hồn lực phụ liên quan tới Diệp Huy kia liền không có biện pháp được tinh lọc.

Đây chính là việc quan trọng để xem xét hồn tệ!

Thời Vũ bị cậu làm hoảng sợ, vội lấy khăn giấy cho cậu, nhìn Cẩu Lương sặc đến đỏ mặt, nhíu nhíu mày quở trách: "Làm sao không cẩn thận như vậy?"

Lý Lâm Linh cùng Trần Lý Bạch đều nhìn lại đây, hỏi cậu có sao hay không, người trước còn đứng lên duỗi dài tay phải vỗ lưng cho Cẩu Lương thuận khí, Thời Vũ giơ tay chắn chắn tự mình vỗ lưng cho cậu, đối với cô cười cười nói: "Để tôi làm đi, cảm ơn."

Lý Lâm Linh bị hắn cảm ơn đến không thể hiểu được.

Cẩu Lương đối bọn họ lắc đầu tỏ vẻ chính mình không có việc gì, một bên nhịn ho một bên xem hệ thống phóng hình ảnh theo dõi.

Diệp Huy là ở cửa bệnh viện bị xe máy gây chuyện đâm phải.

Đối phương rõ ràng chủ mưu ngoan độc, Diệp Huy bởi vì vội vàng né tránh mà té ngã trêи mặt đất, người gây họa còn cấp tốc quay xe trở lại hung hăng dùng bánh xe nghiền qua hai chân Diệp Huy, sau đó thật nhanh mà đào tẩu.

Nhìn Diệp Huy ôm chân kêu đau, xác định thương thế này không đủ để lấy mạng đối phương, Cẩu Lương lập tức thả lỏng lại, tâm tình rất tốt mà tra tài khoản tư nhân của mình, quả nhiên vào tay một khoản giá trị khen thưởng sung sướиɠ! Kinh hỉ như vậy, cậu yêu cầu càng nhiều =v=.

【 Cẩu Lương vui mừng say sưa mà nói: Còn không phải là bị thương nhẹ sao, nhìn chút tiền đồ này của ngươi xem, ta còn tưởng rằng hắn tại chỗ đã chết rồi. 】

Bị trào phúng chuyện bé xé ra to nhưng chân thật kinh hãi đến hệ thống:...... Không hổ là chủ nhân từ thế giới quá độ, loại hình ảnh này không hề có áp lực QAQ.

【 Cẩu Lương: Thế giới này có câu nói nói rất đúng, thiên lý sáng tỏ báo ứng xác đáng. Ngươi xem hắn mới vừa cùng người khác lên kế hoạch đối phó ta, hiện tại đã bị tai nạn xe cộ, thật là xứng đáng. Tiểu Tứ, nhớ rõ phát sóng trực tiếp biểu tình hắn khóc lóc thảm thiết, lương tâm Thích Trình sẽ thích biểu diễn như vậy. Đúng rồi, đuổi kịp người gây họa kia, nói không chừng, chúng ta có thể trở thành bạn bè đây. 】

【 Hệ thống:...... Tuân lệnh, chủ nhân. 】

Diệp Huy sở dĩ sẽ ở sáng sớm trường học học bù lại xuất hiện ở cửa bệnh viện, còn phải từ tối hôm qua nói tới.

Không ngoài Cẩu Lương sở liệu, Diệp Siêu ngày hôm qua liền cùng Trình Lị đưa ra yêu cầu để bà tự mình tới chiếu cố tình hình sinh hoạt của Cẩu Lương gần đây, chuyên môn dặn dò bà mang theo Diệp Diệu cùng đi.

Trình Lị ban đầu còn không vui lắm: "Diệu nhi không thích anh hai nó, đang êm đẹp còn làm gì để nó không vui? A Siêu, có phải Thích Trình cùng ông nói gì đó hay không? Đứa nhỏ này cũng thật là, nếu là nhớ nhà, để nó trở về mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm thì tốt rồi, nào có đạo lý để trưởng bối đi qua nhìn nó? Còn nữa, ta qua đó có thể làm cái gì?"

Diệp Siêu hỏi bà: "Bà biết thành tích kỳ thi tháng của Tiểu Trình lần này không?"

Trình Lị không cần nghĩ ngợi mà nói: "Thành tích của nó có cái gì tốt để hỏi, không phải hạng nhất đếm ngược liền không tồi. Haiz, A Siêu, nói đến chuyện này, Tiểu Huy lần trước làm bài thi thất thường sau đó thân thể vẫn luôn không tốt, muốn chúng ta ——"

"Nó thi được 1049 điểm, kém một điểm là được điểm tuyệt đối, xếp hạng hai toàn khoá."

Diệp Siêu đánh gãy lời bà.

Thấy Trình Lị giật mình đến miệng có thể nhét một cái nắm tay, ông nhíu mày một chút lại thật mau buông ra, đối với bà nói: "Bà trước kia luôn yêu cầu Tiểu Trình không cho nó có thành tích tốt hơn Diệp Huy, sợ Diệp Huy trong lòng không vui, lúc ấy tôi đã cùng bà nói không cần phải như vậy. Bà xem, Tiểu Trình là đứa trẻ thông minh hiếu thuận, bà mang Diệp Diệu đi cùng qua chỗ nó ở chung nhiều, đừng làm bọn nó tình cảm anh em xa cách. Đúng rồi, lần trước Diệp Diệu đối Tiểu Trình nói những lời đó, bà cẩn thận làm tốt công tác tư tưởng cho nó. Tuy nói hai anh em không có cách đêm thù hận, nhưng cũng phải có đúng mực, để nó ngày mai chính thức cùng anh trai nó nói lời xin lỗi. Về sau, Diệp Diệu sẽ có rất nhiều thứ muốn nhờ vào Tiểu Trình hỗ trợ, bà hiểu rồi chứ."

Trình Lị sửng sốt một chút, ngay sau đó trêи mặt dâng lên một trận mừng như điên, miệng đầy đáp ứng.

Diệp Siêu cố ý để con riêng trở thành trợ thủ cho Diệp Diệu, điều này có ý nghĩa gì Trình Lị đều nghe hiểu, huống chi là Diệp Huy đứng ở ngoài thư phòng nghe lén?

Cẩu Lương lấy bọn họ tiêu khiển sau khi ăn xong cũng ngồi thu nhận Diệp Siêu coi trọng mà bộ phận hồn lực phụ được tinh lọc, nhìn Diệp Huy sắc mặt âm u, liền biết hắn sẽ có điều hành động.

Vậy nên, sáng sớm hôm nay Diệp Huy liền dựa vào lý do đi bệnh viện lấy thuốc, cùng mấy người nằm viện trong nhóm chân chó trước kia hỏi thăm liên hệ nhóm thanh niên bất lương ngoài trường. Hắn tính toán mời người cho Cẩu Lương một chút giáo huấn, lại đưa tiền để đe dọa Diệp Diệu —— đây cũng là chiêu số nhất quán mà Diệp Huy đã từng dùng để đối phó nguyên chủ tuổi nhỏ, cũng thành công mà làm nguyên chủ trở nên nghe lời.

Cho dù Cẩu Lương xuất hiện hướng hắn chứng minh cái chiêu số này khả năng sẽ khiến cho nó mãnh liệt bắn ngược lại, Diệp Huy biết rõ Diệp Diệu rất dễ kϊƈɦ động mà miệng cọp gan thỏ, quyết định giở lại trò cũ.

Diệp Siêu không phải muốn đem Diệp Diệu bồi dưỡng thành người thừa kế sao? Như vậy hắn khiến cho bố hắn biết con trai nhỏ của ông là mặt hàng gì.

Diệp Huy ở thang máy không người hận ý đều chói lọi mà viết ở trêи mặt, Cẩu Lương không cần đạo cụ cộng tình cũng biết hắn suy nghĩ cái gì.

Nhưng, sự thật chứng minh ý thức Chủ Thần thế giới này tràn ngập năng lượng chính nghĩa, chuyện trái với lương tâm không thể làm.

Diệp Huy chân trước vừa rời khỏi bệnh viện, sau lưng đã bị xe đụng phải.

Thấy Diệp Huy đã được cấp cứu —— ở cửa bệnh viện phát sinh sự cố chỗ tốt chính là phương tiện chạy chữa —— Cẩu Lương cho hệ thống tiếp tục phát sóng trực tiếp tình trạng thảm hại của Diệp Huy, chính mình đối Thời Vũ bọn họ xua xua tay nói: "Không có việc gì, vừa rồi uống quá sốt ruột."

Thời Vũ cảm thấy vô ngữ, nhìn cậu ho đến quá tàn nhẫn mà đôi mắt trở nên ướt át, lời giáo huấn của hắn không thể nói ra, không đau không ngứa mà nói: "Uống chậm một chút, không có ai tranh đoạt với cậu."

"Biết rồi, dong dài." Cẩu Lương nói, bỗng nhiên dừng lại.

Ngay sau đó, Cẩu Lương híp mắt trêи dưới đánh giá Thời Vũ, tay đáp trêи bờ vai của hắn nói: "Bạn học Thời Vũ, cậu thành thật khai báo, đột nhiên lấy lòng tôi như vậy có phải đánh chủ ý quái quỷ gì hay không? Chúng ta nói từ thô tục nhưng là lúc trước a, cùng tôi vay tiền có thể, nếu là muốn ăn tôi sẽ không thương lượng!" Dù sao cũng không phải tiền của hắn, nhiệm vụ hoàn thành cũng không mang đi không dùng tới, loại sự tình mượn hoa hiến phật này cậu luôn luôn rất hào phóng. Nhưng lại muốn cùng cậu đoạt đồ ăn, có là mục tiêu cũng đừng trách cậu thủ đoạn độc ác vô tình!

Thời Vũ: "......"

Lý Lâm Linh thấy thế ha ha ha mà cười rộ lên.

Thời Vũ sờ sờ đuôi lông mày, nói: "Tạm thời không có yêu cầu ăn cơm."

"Tốt nhất vĩnh viễn cũng không cần có." Cẩu Lương ném xuống một câu, một lần nữa cầm lấy nước trái cây uống lên, thấy Thời Vũ nhìn bả vai vừa rồi bị mình đáp qua, cậu không hề có thành ý mà giơ tay vỗ vỗ, nói: "Không phải chạm vào cậu một chút sao, đừng như tiểu cô nương dắt tay một chút liền sẽ mang thai được không?"

Nguyên bản hơi cảm giác tiếc nuối, Thời Vũ lại lần nữa: "......"

*

Thời điểm giữa trưa tan học, thấy Cẩu Lương không hướng rừng phong đi, ngược lại hướng ra bên ngoài trường, Thời Vũ hỏi một tiếng.

Cẩu Lương cười khanh khách mà nói: "Ngày hôm qua mẹ tôi nói giữa trưa muốn mang em trai tới xem tôi, cùng nhau ăn cơm trưa. Bọn họ đều thích ăn đồ ngọt, tôi đi về trước chuẩn bị một chút."

Đương nhiên, biểu hiện cười đến vô cùng xán lạn, vô cùng khát vọng tình thương của mẹ và sự quý mến của em trai, Cẩu Lương biết được bọn họ hôm nay sẽ không tới.

Vì thế, một giờ sau, tại rừng phong.

Nhìn thấy Cẩu Lương cầm theo cặp sách phình phình bước nhanh mà đến, Thời Vũ hơi kinh ngạc, ngay sau đó nhìn cậu nghiêm mặt từ trong cặp sách lấy ra mấy hộp đồ ngọt đặt ở trêи bàn, chủ động hỏi chính mình có muốn ăn hay không, Thời Vũ buông sách đứng lên.

"Bọn họ thất hứa à?"

Thời Vũ phóng nhẹ thanh âm.

Cẩu Lương cũng không có hỏi hắn làm sao mà biết được, cũng không quan tâm hắn vì cái gì sẽ phát ra nghi vấn như vậy.

—— cậu biết rõ ở ngoài phòng giải phẫu bệnh viện Trình Lị khóc đến trời đen kịt dĩ nhiên hôm nay nhất định sẽ lỡ hẹn, còn tự biên tự diễn vở kịch này, đương nhiên là có nguyên nhân không thể cho ai biết ↓↓

Mục tiêu rất rõ ràng quan hệ chân thật của nguyên chủ cùng Diệp Huy.

Hệ thống tuy rằng nhìn không thấy hắn đang làm cái gì, nhưng có thể theo dõi nội dung âm thanh hắn cùng người tiếp xúc qua. Ngày Thời Vũ trở lại cùng với ngày xảy ra sự kiện nguyên chủ bị công khai đồng tính luyến ái, trước nhiều người ở vườn trường ẩu đả —— sự kiện oanh động như vậy, coi như là luôn luôn tâm đạm bạc bát quái Thời Vũ cũng trở về trêи xe, tài xế nói ra một miệng dò hỏi hắn đối trường học mới cảm giác như thế nào.

Ngày hôm sau, thời điểm tài xế đưa hắn đi học bí mật Diệp gia hào môn ở thành phố A liền thuộc như lòng bàn tay.

Đương nhiên, Diệp gia như vậy ở trước mặt Thời gia không dám xưng hào môn.

Diệp Siêu đối với con riêng này cơ hồ không có cảm giác tồn tại, nhưng từ khi Diệp Huy vì giáo huấn cậu hoặc là nói chỉ là đơn thuần mà trêu đùa cậu, liền làm ra sự kiện "phô trương mặt mũi" cho gia tộc như vậy, đủ thấy miếu nhỏ thị phi nhiều.

Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, Cẩu Lương sẽ từ tuyệt cảnh phùng sinh.

Dứt bỏ ỷ lại Diệp gia, cậu bộc lộ mũi nhọn không biết làm ít nhiều người biết chuyện xem Diệp gia chê cười đây.

Nhưng, Cẩu Lương có thể ở trước mặt Thời Vũ công khai thái độ ác liệt đối với Diệp Huy thậm chí công kϊƈɦ người thân, nhưng lại không thể biểu hiện ra đối Diệp gia không niệm tình cũ, chân thật đối mặt cái gọi là "người thân" vô tình vô cảm. Lúc này cậu nhấp nhấp môi, luôn là má lúm đồng tiền hoạt bát ẩn đến thật sâu, không hứng thú mà đùa nghịch hộp đồ ăn, không kiên nhẫn nói: "Cậu rốt cuộc có muốn ăn hay không, bằng không tôi đổi ý nha."

【 Cẩu Lương: Mau nói ngươi không muốn không muốn không cần —— ahh. 】

Nhìn người nào đó không nói hai lời ngồi xuống cầm lấy muỗng bạc bắt đầu xâm chiếm đồ ăn ngon của cậu, Cẩu Lương trong lòng bi thương đã nghịch lưu thành sông. Lúc này đây cậu không có che dấu, kim đao đại mã ngồi ở đối diện hắn, chỉ lo trừng mắt hung tợn nhìn Thời Vũ ăn cơm, phóng ra sát khí.

Thời Vũ chỉ cho là cậu mượn vào đó để phát tiết bị mẹ cùng em trai làm thương tâm, không chỉ không cùng cậu so đo còn ở trong lòng lo lắng, đem mỹ vị đồ ngọt hướng trước mặt cậu đẩy đẩy, hỏi cậu: "Không ăn sao?"

Cẩu Lương đau lòng mà nghiêng đầu sang chỗ khác.

Thời Vũ cười, nhưng thấy cặp mắt kia của cậu luôn đựng đầy giảo hoạt cùng ý cười lúc này đựng đầy thất vọng cùng nhẫn nại, về phần tâm tình tốt muốn đùa giỡn tới cậu cũng liền tiêu tán theo, vừa ăn vừa nghĩ làm thế nào an ủi cậu mới tốt.

Nhưng thật mau, hắn muốn suy xét vấn đề lại không phải là hắn không am hiểu an ủi người khác, mà là...... Năng lực chịu đựng của dạ dày hắn.

Nhìn Cẩu Lương chống cằm rất có hứng thú nhìn hắn cũng không tiếng động mà dùng ánh mắt thúc giục chính mình ăn xong một hộp đồ ngọt, Thời Vũ đã nắm được chính mình có thể làm gì để dỗ dành cậu, người có thói quen yêu thích cạnh tranh với người ngồi cùng bàn. Chỉ là...... Nhịn xuống động tác muốn chống đỡ dạ dày, dưới ánh mắt tha thiết của Cẩu Lương, Thời Vũ tráng sĩ đoạn cổ tay mà mở ra hộp đồ ngọt thứ tư. Nhìn đôi mắt Cẩu Lương hơi hơi cong lên cùng tái hiện ra dấu vết má lúm đồng tiền nhợt nhạt, hắn âm thầm may mắn chính mình bởi vì buổi sáng ăn quá nhiều mà dự kiến trước ăn ít cơm trưa.

Thẳng đến khi Thời Vũ đem mười hộp đồ ngọt ăn xong, Cẩu Lương biết rõ đối phương đối đồ ngọt cũng không hảo cảm nhìn biểu tình hắn no đến nhíu mày, đã sớm không tâm không phổi mà nở nụ cười.

Thời Vũ nhìn cậu một cái, giống như là hoàn thành nhiệm vụ gian khổ hạng nhất mà trút được gánh nặng, phun ra một hơi, buông xuống cái muỗng.

【 Đinh! Độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm hiện tại: +70. 】

【 Cẩu Lương kinh ngạc: Tiểu Tứ...... Ngươi thành thật nói cho ta, mục tiêu có phải có khuynh hướng chịu ngược hay không? 】

Ở trong biển ý thức của chủ nhân, nghe thấy cậu nguyền rủa mục tiêu bụng phá căng sau khi chết, vẫn luôn nhìn chằm chằm độ hảo cảm không dám thả lỏng, sợ bóng sợ gió một hồi hệ thống tỏ vẻ: Chủ nhân cũng không biết ta chỗ nào biết chứ? Tuy nhiên nhìn điểm mù lớn ở trình tự mắt cũng tràn ngập đánh giá ý vị sâu xa.

Thời Vũ nhìn Cẩu Lương cười tủm tỉm bởi vì "bắt nạt" chính mình mà đầy mặt vui sướиɠ cùng đắc ý nhỏ, chủ động thu thập bộ đồ ăn, hỏi cậu kế tiếp muốn làm cái gì.

Cẩu Lương duỗi eo một cái, lười nói: "Thời tiết tốt như vậy, thời gian còn rất sớm, đương nhiên là ngủ rồi." Nói xong liền nằm trêи ghế dài, dặn dò hắn thời điểm rời đi nhớ rõ đánh thức mình.

Thời Vũ nhìn cậu quả thực nhắm mắt lại ngủ, chỉ chốc lát sau lại nghiêng đầu giơ tay che ở trêи đôi mắt, an tĩnh lại.

Hắn một lần nữa cầm lấy sách chưa đọc xong, chỉ là một khoảng thời gian rất dài đều không có chuyển động một tờ.

"Bạn cùng bàn?"

Hắn thử mà hô một tiếng.

Chính là dựa trêи danh nghĩa ngủ say sưa, vui vẻ mà nhìn tiếp sự kiện Diệp Huy tai nạn xe cộ, Cẩu Lương không có đáp lại hắn.

Hệ thống theo dõi, Trình Lị cùng Diệp Siêu bị bác sĩ tuyên bố: Diệp Huy hai chân nếu không cẩn thận trị liệu, rất có thể sẽ để lại tàn tật. Mà trước mắt có thể xác định chính là, thời gian yêu cầu hắn nằm viện ít nhất ba tháng, tận lực bảo trì nằm trêи giường.

Diệp Siêu gắt gao cau mày, ra khỏi văn phòng bác sĩ, lại lần nữa gọi điện thoại thúc giục cảnh sát điều tra thủ phạm, mà Cẩu Lương xuyên thấu qua hệ thống cùng truy lùng toàn thành phố đã biết đáp án càng vui vẻ.

Người ta nói vật họp theo loài, người phân theo nhóm, chân thành không lừa dối ta.

Cho Diệp Huy đón đầu một kϊƈɦ không phải ai khác, chính là Ngô Dũng đang ở bệnh viện này dưỡng thương.

Cùng những người được Diệp Huy ưu ái, thậm chí có thể nói rõ báo giá giao dịch với nhóm học sinh chuyên thể ɖu͙ƈ bất đồng, Ngô Dũng rất rõ ràng Diệp Huy lúc trước nói cho chính mình trong ngăn kéo "Thích Trình" cất giấu chứng cứ phạm tội cậu ta thích Chiêm Vĩnh Triết, muốn lợi dụng hắn làm cái gì. Hắn cùng Chiêm Vĩnh Triết có thù oán, cũng sẵn sàng bị Diệp Huy lợi dụng để nhìn Chiêm Vĩnh Triết xấu mặt.

Nhưng không có nghĩa thời điểm hắn xui xẻo nguyện ý nhìn Diệp Huy đắc ý.

Dựa vào cái gì chứ, hắn bị Diệp Huy làm một hồi thương thế, lại là trúng độc cùng trọng thương, mỗi ngày đau đến chết đi sống lại, uống những loại thuốc khó nuốt, bị đau như muốn lấy mạng, cuối cùng còn bị cha Diệp Huy uy hϊế͙p͙ nhà trường đuổi ra khỏi Nhạc Thành!

Diệp gia không một thứ gì tốt, cố tình ba mẹ hắn còn chỉ nghĩ một điều nhịn là chín điều lành.

Hắn trong lòng sớm sinh ra hận ý, biết được Diệp Huy ở bệnh viện cùng những học sinh chuyên thể ɖu͙ƈ chuẩn bị hại người và gây bất lợi cho bản thân trong viện, liền muốn cho Diệp Huy một chút giáo huấn.

Đây cũng không phải là việc quá lao lực, những học sinh chuyên thể ɖu͙ƈ có thể bị Diệp Huy dùng tiền đả động, cũng có thể vì lý do tương tự mà giúp hắn bận bịu. Vì thế, liền có một màn Diệp Huy bị xe máy nghiền thương tổn hai chân.

"...... Thích Trình?"

Thời Vũ lại hô một tiếng.

Cẩu Lương nhìn Diệp Huy thống khổ, Trình Lị khóc thút thít, Diệp Siêu bực bội, vui sướиɠ hài lòng mà đi theo chỉ số sung sướиɠ của hồn thể một đường bò phía sau nguyên chủ nhặt hồn tệ, làm lơ Thời Vũ quấy rầy cậu hứng thú ×2.

Đang lúc khóe miệng cậu bảo trì giơ lên.

Có một ngón tay cẩn thận mà sờ sờ má lúm đồng tiền của cậu.

Hô hấp thuộc về một người khác tới gần, hai mảnh đồ vật mềm mại ở vị trí má lúm đồng tiền của cậu hôn xuống, thật mau, chuyển dời đến khóe miệng cậu, đụng vào một cái nhẹ nhàng.

【 Đinh! Độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm hiện tại: +75. 】

【 Đinh!! Tiến độ nhiệm vụ được đẩy mạnh, tiến độ hiện tại: 0.1%!!! 】

Bình Luận (0)
Comment