Bán Tiên ( Dịch )

Chương 1022 - Chương 1022: Không Có Thói Quen Ăn Cơm Mềm (2)

Chương 1022: Không có thói quen ăn cơm mềm (2)

Chung Nhược Thần đã đột phá đến Thượng Huyền? Dữu Khánh kinh ngạc và chấn động, khó thể tưởng tượng nổi, giống như đối phương đã nói, Chung Nhược Thần mới bước vào Tu Hành giới bao nhiêu năm chứ, ngưỡng cửa giữa các đại cảnh giới đều là những gông cùm xiềng xích, tuyệt đối không phải chỉ dựa vào tài nguyên tu luyện sung túc là có thể đột phá, phải cần có ngộ tính.Hắn hiện tại đang bị kẹt tại Sơ Huyền đỉnh cao, khó thể tiến thêm, nhưng Chung Nhược Thần thì đã đột phá rồi, thiên phú tu hành của nữ nhân đó quả thực kinh khủng!Con gái của một gia đình thương nhân lại có thiên phú như vậy, điều này quả thực khiến hắn chấn động!Lúc này, mành cửa được mở ra, một thị nữ ở bên ngoài đi vào, bẩm báo: "Bảo chủ, chưởng sự Tô Bán Hứa của Cẩm quốc tiền trang cầu kiến."

Trì Bích Dao dứt khoát từ chối, "Không gặp."

"Vâng."

Thị nữ nhận lệnh rời đi."

A Sĩ Hành, chỉ cần ngươi đồng ý, ngươi cứ việc biểu đạt với ta rằng ngươi có ý tụ hợp lại, mọi chuyện còn lại không cần ngươi lo lắng.

Ta là người đã quen hầu hạ hoa hoa cỏ cỏ, yêu thích những gì tốt đẹp, vui với việc giúp người hoàn thành ước vọng, về phía Địa mẫu, để ta nói với nàng.

Ta sẽ nghĩ hết mọi cách nói giúp ngươi để cho nàng đồng ý.

Chỉ cần nàng đồng ý, Chung Nhược Thần còn có thể không nghe sư phụ nàng hay sao? Đảm bảo giúp ngươi ôm mỹ nhân về.

Đêm động phòng hoa chúc chắc chắn hạnh phúc hơn cả ngày ngươi đề danh Bảng Vàng.

Chỉ nghĩ thôi đã thấy rất đẹp rồi phải không?"Dữu Khánh dùng ánh mắt có phần quái lạ nhìn nữ nhân trước mặt huyên thuyên ba hoa chích chòe với đôi mắt sáng ngời, nói rất hay cứ như thể không phải Dữu Khánh hắn đang động phòng hoa chúc, mà là đang tưởng tượng chính cô ta đang động phòng hoa chúc vậy.Quả thật, lời của đối phương không chỉ tốt đẹp trong miêu tả, mà chỉ cần suy nghĩ về tương lai tươi sáng đó đã thấy thực sự tốt đẹp vô cùng, chỉ cần cưới Chung Nhược Thần, danh lợi, kim tiền, địa vị và quyền thế, tất cả đều sẽ có được.Hắn đều muốn những thứ đó, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ đồng ý, bởi vì đó là vị hôn thê của A Sĩ Hành, hắn không thể làm trò chim Cưu chiếm tổ Thước.Thật sự, trong lòng hắn không hề có một chút suy tính hay do dự nào, lập tức dứt khoát từ chối, "Trì bảo chủ, ngài đã hao tâm tổn trí rồi, ta thật sự không trèo cao nổi, và ta cũng không có thói quen ăn cơm mềm, chuyện quá khứ hãy để cho nó trôi qua đi."

Sắc mặt Trì Bích Dao phủ lên một tầng sương lạnh, từ lời nói và bộ dạng bình tĩnh trả lời của đối phương, nàng ta nhận ra được tên này đã hạ quyết tâm.Chính vào lúc này, mành cửa mở ra, một thị nữ ở bên ngoài lại đi vào, bẩm báo: "Bảo chủ, trang chủ Thiện Tri Nhất của Quy Kiếm sơn trang tới chơi."

Đối với vị này, Trì Bích Dao rất không tiện không cho thể diện, nàng ta khua tay áo ra hiệu một cái.Vì vậy, ngay sau đó, Thiện Tri Nhất được mời vào, hai gã tùy tùng theo sát phía sau."

Trì bảo chủ phong thái vẫn như trước, quả thực khiến người ước ao."

Thiện Tri Nhất chắp tay cất lời bắt chuyện.Trì Bích Dao không có khách sáo, nàng ta có vẻ không phải là người khách sáo, thẳng thắn hỏi: "Ngọn gió nào đưa Thiện trang chủ tới đây?"Thiện Tri Nhất lạnh lùng liếc nhìn Dữu Khánh, "Ta trò chuyện riêng với Trì bảo chủ mấy câu, tiểu huynh đệ có thể tránh mặt được không?"Dữu Khánh đang không muốn tiếp tục dây dưa với Trì Bích Dao về chuyện trời ơi không đến đâu đó, lập tức chắp tay cáo từ, "Nếu như Trì bảo chủ không còn dặn dò khác, tại hạ cáo từ đây."

Trì Bích Dao lạnh lùng nói: "Chuyện ta đã nói, ngươi không ngại cân nhắc kỹ càng đi, sau khi nghĩ thông suốt có thể liên hệ với ta bất cứ khi nào."

"Được."

Dữu Khánh đáp lời, rồi lập tức xoay người rời đi.Vừa ra khỏi trướng bồng, Nam Trúc liền sáp tới hỏi, "Không có chuyện gì chứ?"Tô Bán Hứa nhanh chóng quan sát Dữu Khánh từ trên xuống dưới xem có việc gì hay không.Vừa sải bước rời đi, Dữu Khánh vừa cất lời phản bác, "Có thể có chuyện gì chứ, tại trong địa bàn của Thiên tộc, nàng ta cũng không dám trắng trợn công khai làm xằng bậy."

Tô Bán Hứa cùng đi theo phe phẩy cây quạt, cố ý nói ra mấy lời thu hút sự chú ý của Dữu Khánh, "Vạn Hoa bảo, Thám Hoa lang, tụ lại với nhau đó là tuyệt phối chân chính nha!"Nào ngờ Dữu Khánh chỉ chớp chớp tròng mắt, hoàn toàn không hề có bất kỳ dấu hiệu nào muốn quay đầu lại để ý tới y.Nơi khu đất trống trong khu vực trại, Trữ Bình Côn dõi mắt nhìn theo Dữu Khánh rời đi mà không có việc gì.Bên trong lều, Trì Bích Dao nhận thấy Thiện Tri Nhất không có nói chuyện gì nghiêm chỉnh, hoàn toàn là chạy tới ôn chuyện, hồi tưởng lại hồi đó, mấu chốt là cho dù tại thời điểm đó, giữa bọn họ cũng không có giao tình, đâu có gì để ôn? Nàng ta ứng phó trong sự không kiên nhẫn, sau đó tìm cái mượn đuổi Thiện Tri Nhất đi.Khi không còn người ngoài, lão ma ma hỏi: "Bảo chủ, có cần gọi Trữ Bình Côn tới đây hỏi gì không?"Trì Bích Dao hơi chút suy nghĩ, rồi nói: "Cạnh tranh trong kinh doanh là chuyện bình thường, Trữ Bình Côn cũng là đang tìm kiếm lợi ích cho Vạn Hoa bảo.

Việc này là do vị Thám Hoa lang đó quá mức ngông cuồng, lại dám chế nhạo Vạn Hoa bảo chúng ta là cái rắm? Lời nói không thể nói lung tung, phải có thực lực tương ứng nha.

Nữ nhân đến cấp độ như chúng ta, chỉ muốn nam nhân cần chúng ta, hắn lại muốn làm nam nhân có cốt khí, điều này làm sao được?Được rồi, vậy thì để cho Trữ Bình Côn cân đo thử xem hắn nặng như thế nào, ta muốn xem hắn cứng cỏi đến mức nào, có thể chịu đựng được hay không.

Để ta tiếp nhận tâm tư của thầy trò Lạc Vân Phinh, lần này tiện đường giúp các nàng giải quyết đi.

Lần này ta sẽ dùng sức mạnh đè đầu trâu xuống uống nước, ta không tin đánh không cong xương eo tên Thám Hoa lang này!"Nữ nhân đã đến cấp độ như các nàng, quả thực có tư cách để cường thế, chỉ có các nàng chọn nam nhân, cư nhiên dám nói các nàng đưa cơm mềm tới cửa không ngon, không khác nói các nàng nỗ lực vươn lên đến nay là vô giá trị, làm sao có thể như thế!Lão ma ma đã hiểu được ý của nàng ta, gật đầu đáp: "Ta sẽ duy trì liên hệ với Trữ Bình Côn."

Các nàng cũng không nán lại đây lâu, thậm chí cũng không có đến chào từ biệt Phượng Kim Kỳ, nói đi liền rời đi.Trước khi rời khỏi khu vực trại của Phượng tộc, lão ma ma phất tay gọi Trữ Bình Côn cùng đi ra ngoài, có chuyện muốn hỏi, cũng có việc muốn sắp xếp.Đến khi Trữ Bình Côn từ bên ngoài trở về, trông lão ta phong thái hiên ngang, tinh thần rõ ràng không giống trước nữa.Lão nghe ra được ý tứ từ Tổng quản ma ma của Vạn Hoa bảo, bảo chủ không chỉ không trách lão thêm gia vị trong báo cáo, ngược lại còn ủng hộ lão buông tay buông chân thoải mái mà làm, có thể nói là lão không còn nỗi lo về sau, như trút được gánh nặng, cho nên lão làm sao có thể không lên tinh thần, đã quyết định sẽ đẩy vị Thám Hoa lang đó vào trong chỗ chết.

Bình Luận (0)
Comment