Bán Tiên ( Dịch )

Chương 1035 - Chương 1035: Không Thể Ngồi Xem (2)

Chương 1035: Không thể ngồi xem (2)

Mở bức thư trên tay ra, sau khi đọc xong thì hừ lạnh một tiếng, "Đã biết nàng ta là người tích cực nhất, kẻ không biết còn tưởng rằng là nó muốn lấy chồng."

Bà ta thuận tay đưa bức thư cho Trì Bích Dao ở bên cạnh nhìn xem, đồng thời quay đầu lại nói: "Nói một người đi truyền lời, ra lệnh cho tỷ muội các nàng không được phép can dự vào chuyện của A Sĩ Hành.

Phái người trông chừng."

"Vâng."

Người đến nhận lệnh, nhanh chóng rời đi.Trì Bích Dao xem xong mới biết được đây là thư Văn Nhược Vị cầu sư phụ cứu Thám Hoa lang, nàng ta bật cười khanh khách, lắc đầu nói: "Cô bé này quả thực càng để tâm hơn cả tỷ tỷ của mình.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu như ngươi đã cho phép các nàng tới nơi này, cần gì phải xuất thủ ngăn cách?"Lạc Vân Phinh chắp tay sau lưng nói: "Lúc trước ta xác thực là đang nhắm mắt làm ngơ, nhưng tình hình trước khác nay khác, người khác không biết rõ ràng lắm chuyện đêm nay là như thế nào, nhưng ngươi là người biết rõ ràng chân tướng nhất.

Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao, người như Thiện Tri Nhất và Tô Bán Hứa, lại có thể bị một gia hỏa có thân phận, địa vị và thực lực kém xa bọn họ sai khiến đi sát nhân? Ta thấy chuyện này không đơn giản như vậy, e rằng có giấu giếm chuyện gì đó khác thường.

Tỷ muội hai nàng không nên cắm đầu đụng vào thì tốt hơn."

Trì Bích Dao tức thì trầm ngâm suy nghĩ, đã hiểu được vì sao nói mình không nên cuốn vào việc này.Đột nhiên, có tiếng xe gió truyền đến, một quả cầu nhỏ bay vụt tới rồi ngừng lại trong không trung trước mặt Lạc Vân Phinh, bà ta vươn tay đến cầm lấy.Là một cục đá, nói chính xác là một cục đá bị khoét rỗng, bà ta bóp nát nó ra, một mật thư rơi vào trong tay bà ta.

Sau khi mở ra xem qua nội dung trong đó, bà ta hừ một tiếng, "Hai nhóm hung thủ bị bắt, nhất quyết không chịu khai nhận bị người sai khiến.

Đám người Thiện Tri Nhất và Tô Bán Hứa cũng khăng khăng không thừa nhận chuyện đó có liên quan với mình.

Nhóm người A Sĩ Hành một mực khẳng định rằng bọn hắn không biết gì cả.

Tất cả đều rất cứng nha.

Phía bên Thiên tộc đã cho người đi gọi Dược Đồ rồi.

Hình như Dược Đồ có cách khiến cho những hung thủ đó mở miệng.

Việc này thật là thú vị."

Nghe những lời này, Trì Bích Dao âm thầm giật mình, bức mật thư này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là người bạn thân này của mình nắm rõ tình hình Thiên tộc nơi này như lòng bàn tay, nghĩ kỹ thật là kinh khủng.Sau một hồi nói chuyện, nàng ta nhận thức được sự việc có khả năng thật sự không đơn giản như nhìn thấy bề ngoài, vì vậy, nàng ta không ở lại đây lâu nữa, vội vàng chạy về nơi ở để sắp xếp.Về đến ngoài nhà sàn, nàng ta nhìn thấy Trữ Bình Côn ở tại đây.Lão ma ma tiến đến đón, cất lời giải thích: "Bảo chủ, hắn đã tiếp nhận xong Thiên tộc thẩm vấn, đang chờ ngài phân phó."

Trì Bích Dao trong lòng có tâm sự, vội vàng đuổi đi: "Ngươi trở về chỗ ở của mình trước đi, không có mệnh lệnh, không được có bất kỳ hành động gì lỗ mãng."

Đã đợi thật lâu, chỉ chờ được một câu nói như thế, Trữ Bình Côn vẫn vui lòng phục tùng, đáp lời, "Vâng."

Sau khi cung tiễn Bảo chủ và lão ma ma trở vào trong nhà sàn, lão ta cũng xoay người rời đi.Nhưng đi chưa được mấy bước, một âm thanh lạnh lùng bất chợt vang lên, "Trữ Bình Côn?"Một bòng người lóe lên, chặn đường lão ta đi tới, không phải ai khác, chính là Thiên Vũ.Trữ Bình Côn không nhận ra y, nhìn cách ăn mặc không phải là người của Thiên tộc, người ngoài có thể làm khách trên Thiên tộc sơn này, đoán chừng thân phận không đơn giản, vì vậy, lão ta lập tức hơi khom người chắp tay hỏi: "Dám hỏi các hạ là?"Thiên Vũ đứng tại trước mặt lão ta, hỏi: "Ngươi có phải là Trữ Bình Côn hay không hả?"Động tĩnh và tiếng nói bên ngoài làm kinh động người trong nhà sàn.

Lão ma ma mở cửa đi ra ngoài xem xét tình hình, hơi giật mình khi nhìn thấy Thiên Vũ hiện thân, bà ta nhanh chóng quay vào trong phòng thông báo cho Trì Bích Dao.Trữ Bình Côn không hiểu có chuyện gì, hỏi: "Chính là tại hạ, không biết tôn giá có gì chỉ giáo?"Chỉ giáo không có nhận được, chỉ có một tiếng tát tai "Bốp" rất rõ vang lên, đánh cho lão ta bay mất mấy cái răng, máu trào ra khỏi miệng.Đối phương xuất thủ cực nhanh, mặc dù đã có đề phòng lão ta vẫn không kịp tránh né, một thân tu vi cũng không thể phát huy được chút tác dụng chống đỡ nào, lập tức ngã xuống đất ngay theo tiếng vang, bị một bạt tai quất cho choáng váng mê muội, suýt chút nữa ngất ngay tại chỗ.Vừa bước ra khỏi cửa, Trì Bích Dao đúng lúc nhìn thấy một màn như vậy, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó là tức giận, "Thiên Vũ, ngươi làm gì vậy?"Trữ Bình Côn lắc lắc đầu cho hơi thanh tỉnh lại một chút, trong lòng vô cùng sợ hãi, vừa ra tay liền biết tu vi của đối phương hơn xa mình, hơn nữa bảo chủ gọi một tiếng "Thiên Vũ" kia càng khiến cho lão ta suýt chút nữa sợ hãi hồn phi phách tán, cuối cùng đã biết rõ người trước mắt là ai.Chỉ là lão ta có phần không hiểu, nhân vật như vậy vì sao lại chạy tới đây đánh mình?Không cần chờ, Thiên Vũ ngay lập tức trịnh thượng nói cho lão ta biết đáp án.

Y vươn một tay ra, cách không kéo lão ta lên, túm túm vạt áo lão và lạnh lùng hỏi: "Là ngươi chạy đi xúi giục Long Hành Vân bức ép Thiện Tri Nhất và Tô Bán Hứa hả?"Cuối cùng Trì Bích Dao và lão ma ma cũng biết được vì sao tên gia hỏa này chạy tới đây phát điên, mối quan hệ giữa Thiên Lưu sơn và Xích Lan các rõ ràng ra đó."

..."

Trữ Bình Côn lập tức hoảng sợ, lão ta vốn cho rằng chuyện này không có vấn đề gì, nhưng bây giờ bị vị này chạy tới đây hỏi như thế, lão ta bỗng nhiên cảm thấy sự tình dường như trở nên rất nghiêm trọng, có vẻ mình đã cuốn vào chuyện không nên cuốn vào.

Lão ta tức thì quay đầu lại rên lên thảm thiết, "Bảo chủ..."

Bốp! Lại một cái tát trời giáng cắt đứt lời nói của lão ta, lần này không chỉ là răng văng ra khỏi miệng, thậm chí ngay cả nửa khuôn mặt của lão cũng bị tát bể ra, xuất hiện rất nhiều vết rách, cả khuôn mặt lập tức đầm đìa máu tươi.Trì Bích Dao giận dữ, cho rằng Trữ Bình Côn có thể đã phạm sai lầm trước, tát một cái là được rồi, xem như có thể tha thứ được, bây giờ liên tục đánh người của nàng ta ngay trước mặt nàng ta, đó là chuyện gì chứ? Đó chính là tát vào mặt nàng ta.

Nang ta lập tức hét lên giận dữ: "Thiên Vũ, lập tức thả hắn ra!"Trữ Bình Côn miệng mũi chảy máu nhỏ giọt tí tách, bị đánh không chỉ không hề có sức hoàn thủ, đầu óc cũng đã mơ mơ màng màng."

Thả ra? Trì Bích Dao, Thiên Lưu sơn ta không có trêu chọc đến ngươi chứ? Ngươi lại dung túng cho người của ngươi xúi giục Long Hành Vân cuốn vào loại chuyện thị phi này là có ý gì? Thả hắn hả? Ta giết hắn thì thế nào?" Thiên Vũ liên tục cười lạnh.

Y đúng là không chỉ nói mà thôi, chụp lấy một cánh tay của Trữ Bình Côn, mạnh mẽ giật đứt khỏi cơ thể, kéo thèo một vòi máu."

A..."

Trữ Bình Côn cất tiếng gào thảm thiết thê lương, đau đến mức tỉnh lại."

Làm càn!" Trì Bích Dao nổi giận.Nàng vốn đang có điều kiêng dè, bởi vì cách đây không lâu có người động thủ nên mới bị Thiên tộc bắt giữ, nàng ta làm sao có thể theo chân, nhưng mà hành động của Thiên Vũ khiến cho nàng ta không thể tiếp tục khoanh tay đứng nhìn, nàng ta lắc mình lướt ra, ngay tại chỗ đánh một trận oanh oanh liệt liệt với Thiên Vũ.Khi hai cao thủ cảnh giới Cao Huyền động thủ với nhau, động tĩnh lập tức kinh động đến toàn bộ Thiên tộc sơn, đồng thời cũng rung chuyển các tộc trên bình nguyên, thành viên các tộc lũ lượt chui ra khỏi lều, quay nhìn về phía này, tất cả đều kinh nghi bất định.

Bình Luận (0)
Comment