Bán Tiên ( Dịch )

Chương 1061 - Chương 1061: Lần Này Do Ta Quyết Định (1)

Chương 1061: Lần này do ta quyết định (1)

Nam Trúc và Mục Ngạo Thiết hơi chút do dự, rồi cuối cùng xông theo ra ngoài.Thực sự không thể không do dự, nếu không phải Ngân Sơn Hà đã chui vào trong lòng đất không còn thấy bóng người, ai dám lao ra đụng tới Long Hành Vân ngay dưới mí mắt của Ngân Sơn Hà? Đó chẳng phải là hành động tìm kích thích sao?Sự chênh lệch thực lực trong đó không phải muốn nói một tiếng đi liền đi như như Hướng Chân đã làm.

Lúc trước, khi Hướng Chân trực tiếp xông về phía Ngân Sơn Hà, bọn hắn đều giật nảy mình, kinh ngạc sửng sốt, làm như vậy chẳng phải đã làm bộc lộ nơi bọn hắn trốn sao? Lúc đó không có ai tin rằng Hướng Chân có thể chống đỡ được Ngân Sơn Hà.Bây giờ nhìn thấy Hướng Chân quả nhiên đã giữ chân được Ngân Sơn Hà, hơn nữa còn kéo Ngân Sơn Hà chui vào trong lòng đất, không nhân cơ hội Ngân Sơn Hà bị khuất tầm mắt như vậy để động thủ, thì còn đợi đến khi nào?Trong lòng đất không ngừng truyền ra âm thanh ầm ầm, giống như phía dưới mặt đất có một con cự long đang liên tục xoay người.Đến lúc này, Mục Ngạo Thiết vẫn không quên lời Dữu Khánh dặn, dứt khoát mang theo con tin bên mình, bám theo phía sau Dữu Khánh, nhanh nhẹn luồn lách tại dưới đóng cây cối bị lật đổ, rất nhanh liền luồn tới rừng cây rậm rạp, tiếp tục len lỏi tiến tới.Bọn hắn không dám công khai nhảy lên chạy trên đỉnh những ngọn cây, phải nương theo cây cối che chắn, sợ khiến cho đám người Long Hành Vân sợ hãi bỏ chạy.Cho dù như thế, Nam Trúc đột nhiên nhận ra được điều gì đó, gã không thể không nêu lên một vấn đề quan trọng, "Không được a, đám người Long Hành Vân ở trong không trung có phải quá cao hay không chứ, chúng ta làm sao xử lý được bọn họ? Dù chúng ta có tìm được phi kỵ xông tới cũng chưa chắc đã đuổi kịp."

Mục Ngạo Thiết cũng ngẩng đầu lên quan sát, phát hiện đây quả thực là một vấn đề, sợ rằng trước khi động thủ Hướng Chân cũng không nghĩ tới vấn đề này.

Ngân Sơn Hà quá mức lão luyện, phát hiện thấy có người động thủ, đầu tiên chính là khẩn cấp nhắc nhở đám người Long Hành Vân tránh đến khoảng cách an toàn.Nam Trúc lại bắt đầu cất tiếng oán trách, "Tên Hướng Chân này thực là quá dũng mãnh, chỉ là đầu óc không được tốt, để cho bọn họ hạ xuống rồi động thủ không phải được rồi sao? Bây giờ thì hay rồi, phí công phí sức một trận."

Mục Ngạo Thiết: "Đến phía dưới bọn họ, dùng kiểu bậc thang đẩy người lên trên, ta đẩy các ngươi lên, rồi đến ngươi đẩy lão Thập Ngũ."

Đây đúng là một biện pháp, Nam Trúc nhìn nhìn đánh giá khoảng cách, rồi vẫn có lo lắng, "Quá cao, có thể lên đến đó không? Ta nói nha, lão Thập Ngũ, ngươi chạy nhanh như vậy cũng vô ích, suy nghĩ làm cách nào lên đó đi."

Tình hình thực sự rất khẩn trương, một mực lướt nhanh, không chút nào dám chậm lại, Dữu Khánh không nói lời vô dụng với bọn họ, nếu hắn đã dám động thủ, trong lòng khẳng định đã có chủ ý.

Hắn đưa lưng về phía bọn họ, nhấc tay, sờ tìm trên bím tóc đuôi ngựa, lôi Đầu To ra, nâng tròng bàn tay, "Đầu To, đi giết chết mấy con chim ở trên đó đi, lưu người lại để chúng ta giải quyết.

Trước tiên làm thịt con chim của tên mặc đồ trắng đó đi.

Tốc độ phải nhanh, nỗ lực đừng cho bọn họ phát hiện, hiểu chưa?"Nằm úp sấp trong lòng bàn tay hắn, Đầu To nhấp nhô thân thể mấy lần, giống như động tác hít đất vậy, ý là gật đầu đồng ý, đây là động tác nó mới học được, tiếp đó là, vù, lao vút lên không trung, thoáng lóe lên liền biến mất giữa các tán cây.Đi theo ở phía sau, Nam Trúc và Mục Ngạo Thiết con mắt đồng thời sáng lên, đúng vậy, người ta có chim, chúng ta có Đầu To nha.Hai người lúc này mới nhận ra mình làm sao lại để quên sự tồn tại của Đầu To rồi, nhớ lại cảnh tượng Đầu To đánh giết những tà ma tại Bồng Lai sơn, với sức sát thương như vậy của Đầu To, giết chét mấy con chim to này hẳn không thành vấn đề.Mà Đầu To quả nhiên không để cho bọn hắn thất vọng, vừa bay lên trên liền chọn đúng mục tiêu, nhắm chuẩn tọa kỵ của kẻ mặc đồ trắng, xông tới giải quyết.Mấy người trong không trung, không có ai quan tâm tới một con côn trùng bay ngang qua bên trên khu rừng rậm, mọi người đều tập trung sự chú ý vào khu vực phát ra âm thanh đánh nhau ầm ầm đắng kia.Đầu To vọt tới dưới tọa kỵ của Long Hành Vân, xoay ngược người bám vào bụng chim to, trên người đột nhiên nổi lên hàng ngàn hàng vạn tia sáng đỏ nhấp nháy, trực tiếp vạch mở bụng chim to, chui vào."

Quác..."

Chim to đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, trong nháy mắt liền vùng vẫy bay loạn, khiến Long Hành Vân luống cuống chân tay, hét to: "Nó bị gì vậy?"Đám người Bặc Tang Tang đang cưỡi tọa kỵ bay lượn xung quanh nhìn thấy vậy thì kinh ngạc không hiểu, không biết đã xảy ra chuyện gì, đều không thể đưa ra đáp án.Nhìn thấy thực sự không thể tiếp tục cưỡi con chim to này nữa, Long Hành Vân không thể không từ bỏ, bay về phía tọa kỵ của Bặc Tang Tang, hành động này có chút ý đồ, không có cưỡi chung tọa kỵ với người khác, mà lướt tới chỗ Bặc Tang Tang, người bao phủ đầy hương thơm dược liệu.Cảnh tượng này khiến Dữu Khánh ở dưới mặt đất phải lo lắng, trong lòng thực sự rất sốt ruột, âm thầm thúc giục Đầu To phải nhanh lên, bọn hắn thực sự cũng không thể trì hoãn được nữa, hắn không biết giữa Hướng Chân và Ngân Sơn Hà ai có thể thắng, ít nhất hắn không dám đảm bảo Hướng Chân có thể thắng, nếu như Ngân Sơn Hà thắng, việc có thể khống chế Long Hành Vân ở trong tay thực sự quá trọng yếu.Cũng may mà Đầu To còn nhớ rõ lời Dữu Khánh căn dặn, "Tốc độ phải nhanh" .Mà Long Hành Vân không đến chỗ Bặc Tang Tang còn đỡ, vừa đến chỗ Bặc Tang Tang liền đem phiền phức tới, Đầu To chui vào trong cơ thể chim to, nhanh chóng công phá đến trái tim của nó, khi vừa chui ra, nhìn thấy tên bạch y thay đổi tọa kỵ, nó liền bỏ lại con chim to đang rơi xuống, phóng vút về phía tọa kỵ của Bặc Tang Tang, rồi làm theo cách cũ.Rất nhanh, tọa kỵ của Bặc Tang Tang cũng trở nên hoảng loạn, kêu to thê lương, quay cuồng bay loạn.Long Hành Vân và Bặc Tang Tang không thể không tách ra, chia ra bay đến tọa kỵ của hai người khác, ngồi dồn với nhau.Thân thể huyết nhục của loại chim to này không thể chống lại được sự phá hoại từ vô số tia sáng đỏ của Đầu To, khi đã chui vào trong bụng, những tia sáng đỏ đó liền dễ dàng cắt xén cơ thể chim to như dùng dao cắt đậu hủ.

Đã có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần thứ hai quen việc dễ làm, Đầu To xông thẳng đến trái tim, sau khi phá vỡ tim liền chui ra ngoài, rồi lại bay về phía con chim Long Hành Vân đang cưỡi.Lần này, Long Hành Vân không thể tiếp tục nhảy lên một con chim khác nữa, chưa nói tới việc ba bốn người không có cách nào dồn chung lên được một con chim, con chim cũng chở không nổi trọng lượng như vậy.Không còn cách nào khác, Long Hành Vân và một gã nhân viên Tích Lư sơn không thể không bay xuống mặt đất.Không lâu sau, Bặc Tang Tang cũng gặp phải cảnh ngộ tương tự, Đầu To bắt nạt mấy con chim to này rất thoải mái, tốc độ không bằng nó, khả năng tấn công cũng không bằng nó, muốn dùng chân cào cũng cào không đến, giống như vật chờ bị nó làm thịt.Mà cùng lúc đó, tiếng đánh nhau ầm ầm dưới mặt đất đã biến mất, nỗi lòng Dữu Khánh căng thẳng và khẩn trương, bóng người nhanh chóng lướt đi trong núi rừng, lao về địa điểm Long Hành Vân sắp hạ xuống.Cuối cùng đến trốn ở dưới một gốc cây đại thụ, chờ đợi, nào ngờ mắt Long Hành Vân không có mù, gã cũng không phải ngu ngốc, tọa kỵ liên tiếp xảy ra chuyện, gã làm sao có thể không cảnh giác, phát hiện thấy trong rừng cây phía dưới có bóng người lấp lóe, lập tức kinh hoảng, khàn giọng gào to, "Ngân thúc, cẩu Thám Hoa đang ở đây."

Đám người Bặc Tang Tang đang lướt xuống mặt đất, nghe tiếng gào liền quay đầu nhìn về phía gã.Tiếng gào này khiến cho mấy sư huynh đệ vô cùng lo sợ."

Mẹ nó!" Dữu Khánh lại cất một tiếng mắng, sau đó không chút do dự xông lên ngọn cây, còn chờ cái rắm a, hắn tung người lao lên, vọt thẳng tới Long Hành Vân đang hạ xuống, không đếm xỉa đến gì khác nữa.Cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt.Tại trong không trung không có chỗ mượn lực, Long Hành Vân thi pháp lướt nghiêng cũng không còn kịp nữa, gã lập tức rút nhuyễn kiếm bên hông ra, dốc hết toàn lực chém xuống.Rầm!Mặt đất vang lên một tiếng nổ to, đất đá cây cỏ văng tung tóe, một bóng người vọt ra, chính là Ngân Sơn Hà với cái đầu trọc, lúc này ông ta đã biến thành bộ dạng quái vật hai chân ba tay cầm hai tẩu thuốc, một cái tay trống thì xách theo một người, là Hướng Chân.Hướng Chân tóc tai bù xù, quần áo tả tơi, trên người đầy vết máu, kiếm trong tay đã bị mất, rất nhiều tơ bạc quấn quanh trên người, không thể xòe ngón tay ra được, rõ ràng đã bị khống chế, thân thể uể oải, miệng mũi chảy máu, rõ ràng đã bị thương không nhẹ.

Bình Luận (0)
Comment