Bán Tiên ( Dịch )

Chương 432 - Chương 432: Manh Mối Mới

Chương 432: Manh mối mới

Hắn còn đưa tay sờ sờ một chút, quả thực không có vết sẹo, lập tức hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"Nam Trúc nhanh chóng xoay người, "Ngươi nhanh nhìn ngươi xem đi.

Ta mới cùng lão Cửu nhìn lẫn nhau, vết mổ ngày hôm qua chúng ta mới mổ, hôm nay đã khỏi hẳn rồi, ngay cả một chút vết sẹo cũng không có."

Nghe gã nói như thế, Dữu Khánh lập tức sờ sờ sau cổ mình, phát hiện quả thực không có cảm giác bị thương gì.

Hắn cả một đêm trằn trọc suy nghĩ, vậy mà không có chú ý tới sự biến đổi này trên cơ thể mình.

Hắn lập tức mở băng vải buộc quanh trên cổ ra, ngón tay chạm vào vùng da thịt sau cổ, sờ sờ, quả thực nhẵn nhụi.

Nam Trúc đã quay hắn lại để kiểm tra, vừa nhìn liền cười ha hả nói: "Không thấy nữa, không thấy nữa.

Thật sự là ngay cả chút vết sẹo cũng không có."

Dữu Khánh nhanh chóng đứng dậy, bước nhanh rời khỏi gian phòng, cũng không đi nơi nào khác, chạy thẳng đến chỗ Mục Ngạo Thiết, tự mình kiểm tra sau cổ của y, phát hiện quả thực đã khỏi hẳn rồi, điều này thực sự khiến người không thể tưởng tượng nổi.

Chạy đuổi theo sau, Nam Trúc vui tươi hớn hở nói: "Thế nào, ta còn có thể lừa ngươi hay sao, không sai đi? Chúng ta đều khỏi hẳn rồi."

Dữu Khánh cau mày nói: "Trước đây chúng ta luyện võ, cũng từng có bị thương, không có khả năng khỏi nhanh như vậy, càng không có khả năng ngay cả một dấu vết cũng không có."

Nam Trúc: "Ta đang định nói với ngươi việc này, ngươi còn chưa có nghe nói xong đã chạy đi rồi."

Dứt lời, lập tức cởi nút vạch mở áo ra, lộ ra ngực mình, rút ra một cánh tay, giơ tay lên chỉ vào vị trí một bên sườn dưới nách, "Nhìn xem đi, nhìn thấy hay không, nơi này, trước đây luyện kiếm bị lão Ngũ ngộ thương, đề lại một cái vết sẹo, các ngươi đều biết rõ, bây giờ đã biến mất rồi, không còn nữa.

Ngoài ra, những vết sẹo cũ khác trên người cũng biến mất, lúc trước không chú ý tới, vừa rồi, sau khi phát hiện thấy khác thường thì mới chú ý tới."

Mục Ngạo Thiết cũng gật đầu nói: "Không sai, những vết sẹo cũ trên người ta cũng không còn nữa rồi."

Nghe hai người nói như thế, Dữu Khánh lập tức cởi áo ra, nhìn nhìn quanh trên thân thể mình, người luyện võ từ nhỏ, trên người làm sao có thể không có vết sẹo do bị thương để lại, kết quả cũng phát hiện thấy những vết sẹo cũ trên người mình đã biến mất, lúc trước quả thực không có chú ý tới.

Đều không phải là nữ nhân, nam nhân thường sẽ không chú ý tới những điểm này.

Nam Trúc ở bên cạnh hết sức vui mừng, "Hiệu quả này, còn phải tốt hơn hẳn 'Bổ thiên lộ' giá trị mấy chục vạn lượng dành cho những nữ nhân thích xóa bỏ vết sẹo kia.

Không cần phải nói, khẳng định có liên quan với Địa tuyền.

Lão Thập Ngũ, bị thương có thể khỏi nhanh như vậy, tại thời khắc mấu chốt có thể giữ được một cái mạng a.

Chúng ta có thể là nhân họa đắc phúc rồi!"Trong đầu Dữu Khánh đột nhiên lướt qua hình ảnh lúc trước, lúc đó Tiểu Hắc ở trong mương ngầm dưới đồng nho bị bẫy bắt thú kẹp vào chân chảy máu đầm đìa, hắn nhanh chóng mặc áo vào, rồi rất nhanh rời đi.

Hai người Nam, Mục không biết vì sao hắn vội vã, khẳng định là có chuyện gì đó, cũng lập tức đi theo, một đường đi đến tiểu viện nơi cha con Ngô Hắc ở.

Nhìn thấy Ngô Hắc, Dữu Khánh không nói hai lời, trước tiên chủ động vạch phía sau cổ cho hắn ta nhìn xem.

Sau khi nhìn thấy, Ngô Hắc ít nhiều có phần bất ngờ, Dữu Khánh lại bắt lấy tay của hắn ta, kiểm tra vết cắt trên ngón tay hắn ta ngày hôm qua, vừa nhìn thấy liền nói: "Ta đoán không sai, ngươi quả nhiên đã khỏi hẳn rồi."

Hai người Nam, Mục áp sát tới kiểm tra, phát hiện da thịt trên ngón tay Ngô Hắc quả nhiên đã khôi phục như bình thường.

Dữu Khánh lại chỉ tới hai người bọn họ, "Cả bọn hắn nữa, vết thương trên gáy lão Thất và lão Cửu cũng đều đã khỏi hẳn, ngay cả chút vết sẹo cũng không có, đây là có chuyện gì?"Ngô Hắc hơi trầm mặc một chút, rồi trả lời: "Hẳn là có liên quan với Địa tuyền.

Thực ra cũng không có gì ngạc nhiên, không phải các ngươi từng thấy Ngô Tạ Sơn và bá phụ của ta đã bị giết nhưng không có chết sao? Không chỉ có bọn họ, ba vị trang chủ của Liệt Cốc sơn trang, kể cả một nhà ba người của ta, đều có khả năng chữa trị vết thương rất nhanh, hồi phục tổn thương lại như bình thường rất nhanh chóng."

Nam Trúc kinh nghi, "Lẽ nào ba người chúng ta cũng có được loại năng lực chịu đựng được vết thương chí mạng như vậy?"Ngô Hắc không thể không trịnh trọng nhắc nhở: "Các ngươi chỉ là bị thấm ướt nước trong Địa tuyền, không có thoát thai hoán cốt trong Địa tuyền, có thể chống chịu được loại vết thương chí mạng đó hay không thì ta cũng không biết.

Nếu các ngươi tin tưởng nhau thì thử làm ra cái vết thương chí mạng thử xem, ta cũng không có ý kiến."

Nghe được lời nói này, sư huynh đệ ba người đều rịn mồ hôi, với loại chuyện không nắm chắc này, ai dám tự tay đâm vào tim mình để thử cơ chứ? Nếu mà thất bại, cái trò này nhưng là không có thuốc hối hận để uống, vẫn là không thử mới tốt.

Dù cho có người đứng ra đảm bảo rằng sẽ không có việc gì, ba người bọn họ cũng không dám thử, huống chi còn không có nắm chắc."

Nói cách khác, đến hiện tại, chúng ta vẫn chưa biết được đến tột cùng tình trạng cơ thể chúng ta là như thế nào, có khả năng sẽ giống như ngươi, cũng có khả năng không phải như vậy, có khả năng có thể trường thọ giống như phụ tử các ngươi, cũng có khả năng là tình huống sẽ mất mạng."

Dữu Khánh chợt nói ra một tràng lý luận có phần vòng vo, phức tạp.

Nghe cũng không khó hiểu, Ngô Hắc suy nghĩ một chút, "Bá phụ của ta có thể trường thọ, trong cơ thể dựng dục ra lượng lớn tà khí.

Nhà chúng ta có thể trường thọ, trong cơ thể dựng dục ra máu máu vàng kim.

Trên người các ngươi có phải là tình huống mất mạng hay không thực sự ta không biết, nhưng các ngươi có thể so sánh với chúng ta, ít nhất thoạt nhìn vẫn có sự khác biệt rất lớn."

Nét mặt Dữu Khánh có phần nghiêm trọng, lại là mở đầu theo kiểu cũ, "Nói cách khác, nếu như không giải quyết dứt điểm được vấn đề trên cơ thể, ba người chúng ta chính là đang đánh cược mạng sống, đánh cược rằng tình trạng không rõ ràng trong cơ thể tiếp tục lan tràn ra sẽ không gây nguy hiểm cho chúng ta."

Đánh cược việc này? Việc này cũng có thể lấy ra đánh cược sao? Nam Trúc và Mục Ngạo Thiết không nói nên lời, sắc mặt trở nên trầm trọng.

Hiện tại chỉ là thỉnh thoảng ngứa ngáy, về sau quỷ mới biết rõ sẽ như thế nào, không hề có tiền lệ nào để làm theo.

Vấn đề là, chuyện này cũng chỉ có thể là như vậy, chỉ có thể mặc cho số phận, bằng không thì còn có thể làm được gì, còn có thể đi tìm lương y chữa trị khỏi hay sao? Đoán chừng, trên đời hiện nay còn không có vị lương y nào gặp qua hiện tượng xương cốt trên người chuyển biến thành hoàng kim cốt, vậy thì làm sao mà chữ được chứ? Hơn nữa, bọn họ cũng không dám thổ lộ nguyên nhân gây bệnh thực sự cho bất kỳ vị lương y nào.

Ngô Hắc cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào, nên không nói lời nào, dùng sự trầm mặc để biểu hiện sự lấy làm tiếc với điều bọn họ gặp phải, nghiêng đầu nhìn về phía con trai đang đứng trung bình tấn, nhắm mắt ngưng thần luyện nội tức tại một góc viện.

Có một số lời nói hắn ta cũng không tiện nói, đã sớm biết rõ Địa tuyền có quỷ dị, đã sớm biết rõ dính phải thì dễ dàng rước lấy phiền phức, vậy mà cứ phải vì một cái người chết xử lý theo cảm tính, bây giờ tỉnh táo lại mới hối hận thì có tác dụng gì.

Bầu không khí yên tĩnh một lúc, sau đó Dữu Khánh lại hỏi: "Nhân tuyền có thể hóa giải vấn đề trên thân thể phụ tử các ngươi, hẳn là cũng có thể giúp ba chúng ta khôi phục bình thường đi?"Nghe vậy, Ngô Hắc, Nam Trúc, Mục Ngạo Thiết đều nhất tề nhìn về phía hắn, trong thần sắc đều lộ vẻ kinh ngạc.

Hơi chút ngưng mắt nhìn, Ngô Hắc hỏi ngược lại: "Ngươi muốn tìm Nhân tuyền để khôi phục bình thường?"Dữu Khánh hỏi ngược lại: "Cha con ngươi chẳng lẽ không muốn sao?"Trong thần sắc Ngô Hắc có chút sầu não, "Muốn thì có tác dụng gì?"Dữu Khánh: "Ngươi xác định Kim Khư thật sự đã bị phong kín lại rồi sao? Phụ thân ngươi trông coi cửa ra vào Kim Khư đã nhiều năm như vậy, thật sự không có cách nào mở lại cửa ra vào Kim Khư lần nữa sao?"Ngô Hắc đã hiểu được ý của hắn, "Đầu tiên, ta quả thực không biết còn có thể có biện pháp nào để có thể mở cửa vào Kim Khư nữa hay không, thứ hai, lần trước đi vào ta cũng đã biết rõ một việc, Tam Sinh tuyền là có ba tuyền, nhưng nằm ở ba nơi khác nhau, Kim Khư chỉ có một cái Địa tuyền, Thiên tuyền và Nhân tuyền thì ở tại tiên phủ khác."

Ba người Dữu Khánh gần như đồng thời mở to hai mắt nhìn nhau, ra vẻ đang hỏi, một nhà ngươi còn có thể đáng tin cậy hơn một chút hay không, căn bản không biết bên trong có thứ cần tìm hay không cũng làm hại mọi người chạy vào trả một cái giá thật lớn? Nhất là Dữu Khánh, nghĩ đến việc Kiều Thư Nhi bị chết, cảm giác quả thực rất tồi tệ.

Nhưng mà hắn cũng không có cách nào oán trách người ta, ngay từ đầu hắn muốn xông vào không phải vì Thiên tuyền hay Nhân tuyền gì đó, mà là bởi vì vàng bạc trong đó, cho dù biết không có mấy thứ như Tam Sinh tuyền đó thì hắn vẫn sẽ nghĩ hết biện pháp chui vào Kim Khư, đám người Kiều Thư Nhi cũng sẽ cùng chạy theo vào trong đó.

Xét đến cùng, không quản là đồng môn sư huynh hay là Kiều Thư Nhi, hoặc là người do độc thủ phía sau màn phái tới, đều sẽ hành động theo nhất cử nhất động của hắn.

Bây giờ cũng không phải là thời điểm quan tâm tới việc này, hắn lập tức truy hỏi: "Nhân tuyền ở tại tiên phủ nào?"Ngô Hắc: "Không biết, chỉ biết là không có tại Kim Khư, cũng không biết đến tột cùng nó tọa lạc tại nơi nào."

Dữu Khánh cau mày nói: "Phụ thân ngươi có liên hệ sâu với Kim Khư như vậy, coi như là người của Thượng cổ tiên nhân rồi, lẽ nào không có nghe nói qua chút đầu mối nào sao? Lão Hắc, ngươi suy nghĩ kỹ một chút, xem thử có bỏ quên điều gì hay không, bất kỳ thông tin gì, miễn có liên quan đến Nhân tuyền là được."

Cả một đêm hôm qua, hắn không thể yên tâm nghỉ ngơi, cũng không thể yên tâm tu luyện, bởi vì sao? Bởi vì áy náy, bởi vì sự kích động của bản thân mà liên lụy đến lão Thất và lão Cửu, liên lụy đến tính mạng của hai người, hắn không thể làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, hắn muốn gánh chịu trách nhiệm.

Về sau, để cho tiểu sư thúc biết rõ việc này, còn không biết sẽ tức giận đến mức nào.

Ngô Hắc lắc đầu: "Không có, nếu không thì cũng đã không nghĩ lầm nó tại Kim Khư.

Tuy nhiên, nếu như có thể tìm được Thiên tuyền cũng được, hiệu quả còn có thể càng tốt hơn."

Với lời nói này, sư huynh đệ ba người có chút không nói nên lời, đương nhiên đều biết rõ tìm được Thiên tuyền sẽ càng tốt hơn, vừa có thể khôi phục bình thường còn có thể trường sinh, chỉ là đâu có đẹp như suy nghĩ.

Dữu Khánh than thở: "Chúng ta vẫn nên trước tiên tìm thứ đơn giản chút đi, Nhân tuyền còn tìm không được, đừng có đặt tham vọng quá cao."

Ngô Hắc bình tĩnh nói: "Không có đầu mối Nhân tuyền, nhưng đầu mối về Thiên tuyền thì ta có một chút, cũng không biết có tính hay không là đầu mối."

Sư huynh đệ ba người ngẩn ra một chút, sau đó Dữu Khánh vội hỏi: "Trước tiên nói ra nghe một chút, ở trong tòa tiên phủ nào, lối vào ở đâu?"Ngô Hắc: "Lối vào ở đâu, các ngươi có khả năng rõ ràng hơn ta."

Ba người quay mặt nhìn nhau, Nam Trúc: "Lão Hắc, trò đùa này của ngươi có phần hơi lớn a."

Ngô Hắc nhấn mạnh từng chữ: "Minh Hải tiên phủ."

Lời này vừa nói ra, sư huynh đệ ba người hơi sững sờ, ngay sau đó là trăm miệng một lời, "Ảo vọng?"Ngô Hắc gật đầu.

Nam Trúc: "Làm sao có thể chứ? Ảo Vọng đã bị mọi người đảo qua đảo lại mấy nghìn năm, nếu như có Thiên tuyền thì đã sớm bị người ta phát hiện ra rồi, đã sớm đánh nhau vỡ đầu, giấu giếm không được."

Ngô Hắc: "Cho nên ta mới nói, không biết có tính là đầu mối hay không, chỉ là đáp lời lão Thập Ngũ nói mà thôi.

Hắn cứ muốn ép hỏi manh mối, ta liền nói ra điều ta biết mà thôi."

Dữu Khánh nhấc tay ra hiệu cho Nam Trúc đừng nóng vội, cũng hỏi: "Tình hình thế nào? Tại sao lại đột nhiên biết được manh mối Thiên tuyền tại Ảo Vọng chứ?"Ngô Hắc: "Trước khi rời đi Kim Khư, vì muốn cho ta và Tiểu Hắc khôi phục lại thân thể người bình thường, cha ta từng tìm Đại lực sĩ xin chỉ điểm vị trí Nhân tuyền, Đại lực sĩ biểu thị chưa từng vọng nhìn tiên cơ, cũng không biết vị trí của Nhân tuyền, nhưng mà hoài nghi Thiên tuyền tại Minh Hải tiên phủ, lí do là muội muội ruột của ông ta từng là người của Minh Hải tiên phủ, từng dùng Thiên tuyền tẩy thân mà có được trường sinh."

Nam Trúc đưa ra nghi vấn, "Trong các truyền thuyết khác nhau về việc mở ra tiên phủ năm đó, không nghe nói tới từng có thấy được nữ cự nhân a?"Ngô Hắc: "Đại lực sĩ vốn là người bình thường, không biết vì nguyên nhân gì mà biến thành cự nhân, ông ta không muốn nhắc tới, muội muội ông ta là người bình thường."

Nam Trúc lập tức kinh nghi, hỏi: "Nếu nói như vậy, nếu như năm đó không có bị những cao thủ công phá tiên phủ kia giết chết, nàng chẳng phải là có thể sống đến bây giờ?"Ngô Hắc: "Đại lực sĩ cũng nói như vậy.

Ông ta nói muội muội của mình tự có biện pháp bảo vệ bản thân, có khả năng còn sống.

Cho nên trước lúc rời đi, ông ta từng nhờ ta đi Minh Hải tiên phủ tìm muội muội giúp ông ấy, kể lại tình huống của ông ấy cho muội muội biết."

Bình Luận (0)
Comment