Nó nghe được ba người nói chuyện với nhau, cũng đã biết có người đang theo dõi, nhưng đối với nó mà nói, điều này rõ ràng là không quan trọng, nó chẳng thèm quan tâm tới việc có bị theo dõi hay không.
Dữu Khánh: "Để tránh bất trắc, tắt đèn đi."
Không còn ánh đèn, phía sau tự nhiên cũng sẽ mất đi mục tiêu để theo dõi.
Giao nhân lập tức cất giọng the thé nói: "Việc này không được, khách tại đèn sáng, đây là quy củ, làm hỏng quy củ, phía bên Hải tộc sẽ không tha cho ta, ngươi có đưa thêm bao nhiêu tiền đò cũng không được."
Dữu Khánh cất lời uy hiếp: "Nếu chúng ta thật sự xảy ra chuyện gì đó, ngươi sẽ không lấy được tiền đò."
Giao nhân: "Về việc này ngươi có thể yên tâm, nếu người phía sau khiến các ngươi xảy ra chuyện gì, không đền phí vận chuyển cho ta là không được, đồng tộc của ta cũng không có khả năng tiếp tục đưa bọn họ rời khỏi Minh Hải.
Các ngươi có xảy ra chuyện gì hay không, ta cũng sẽ không bị mất tiền."
Sư huynh đệ ba người nhìn nhau không nói nên lời.
Dữu Khánh trầm mặc một hồi, cuối cùng cũng không thể làm gì được đành phải lui một bước chọn cách thứ hai, "Cắt đuôi bọn chúng chắc là được đi? Nghìn vạn lần đừng nói với ta là ngươi làm không được."
Người khác không biết rõ, nhưng hắn là đã tìm ra trò trống của Minh Hải này, biết rõ khắp nơi đều là đại trận truyền tống, đi nhầm liền sẽ chạy đến hải vực khác.
Đây cũng là lý do hắn không sợ người khác biết rõ hắn ra biển đi nơi nào, tại trên Minh Hải, chỉ cần cố ý thì không sợ bị người theo dõi.
Giao nhân tức thì lại nở nụ cười hắc hắc, "Việc này đương nhiên là không có vấn đề, chỉ là đi vòng đi vèo sẽ mất nhiều thời gian hơn mới có thể đến được địa điểm mục tiêu, phải thêm tiền mới được a."
Dữu Khánh biết chắc sẽ như vậy, hắn rất không muốn bỏ ra khoản tiền này, cho nên lúc trước mới chọn biện pháp rẻ, bảo người ta tắt đèn.
Bây giờ không còn cách nào khác, nhưng hắn vẫn làm ra vẻ miễn cưỡng, rất không sẵn sàng bỏ ra, "Vậy thì phải nhìn xem ngươi muốn thêm bao nhiêu tiền, nếu là đòi thêm quá nhiều, vậy thì quên đi."
Giao nhân: "Không lấy nhiều của các ngươi, ba người, thêm một vạn lượng là được rồi."
Dữu Khánh trầm mặc một hồi, lại hỏi: "Phải thêm bao nhiêu thời gian mới có thể đến nơi?"Giao nhân: "Khách quan yên tâm, ta không đê tiện như vậy, cũng không muốn chạy quá lâu, ta ước chừng sẽ mất thêm khoảng nửa canh giờ."
Dữu Khánh thầm tính toán một chút, ước chừng khoảng gần trưa mới có thể đến được Tử Lan đảo, nhưng như vậy cũng có thể chấp nhận được, lập tức hỏi: "Xác định có thể cắt đuôi chứ?"Giao nhân lại nhếch miệng cười vui vẻ, "Không cắt được đuôi không trả tiền, ngay cả tiền chở đi lúc trước cũng miễn, điểm uy tín này chúng ta ắt phải có."
Dữu Khánh lại nhìn nhìn hai điểm ánh đèn đang cùng đi theo, không dám tiếp tục chậm trễ nữa, lập tức nói: "Được, quyết định như vậy đi, chỉ cần có thể cắt đuôi, ta trả thêm một vạn lượng."
"Được rồi, xem ta đây."
Giao nhân vui cười đồng ý, cũng không sợ bọn họ quỵt nợ, lập tức gia tăng biên độ vẫy đuôi trong nước, đẩy chiếc đò xoay chuyển phương hướng.
Không bao lâu sau, trước mắt sư huynh đệ ba người giống như xuất hiện ảo giác, tình hình xung quanh giống như không có thay đổi gì, nhưng hai điểm sáng đèn của hai con đò một mực đi theo kia lại đột nhiên biến mất.
Nam Trúc kinh dị, "Đèn của bọn họ tắt rồi hay sao?"Giao nhân cười hắc hắc, cười mà không đáp.
Nhưng trong lòng Dữu Khánh biết rõ ràng, hắn cũng dùng Quan Tự quyết nhìn ra được, lần này không có đi vào khe hở giữa các đại trận, mà là xâm nhập vào trong đại trận, hẳn là đã bị truyền tống đến hải vực khác, về phần đã bị truyền tống đến nơi nào thì hắn không biết, tiếp theo phải đi như thế nào để đến Tử Lan đảo cũng không phải là chuyện hắn có thể kiểm soát, chỉ có thể dựa vào Giao nhân đưa đò..."
Di, không nhìn thấy nữa rồi."
Đứng ở đầu thuyền nhìn chằm chằm, Long Hành Vân đột nhiên phát hiện thấy ánh đèn của mục tiêu theo dõi không còn nữa, lập tức cất tiếng kinh nghi.
Những người khác trên hai còn đò cũng lần lượt nhận thấy, mỗi người đều cảm thấy quái lạ.
Long Hành Vân lập tức quay đầu lại cất tiếng gọi, "Nhà đò, con đò mà chúng ta đi theo kia có phải đã vi phạm quy định, tắt đèn đò đi rồi hay không vậy?"Giao nhân đẩy đò ở phía sau nói:"Làm sao có thể như vậy, tuyệt đối không có khả năng đó, trừ phi đồng tộc đưa đò bị người giết cũng không khác nhiều."
Long Hành Vân phì cười một tiếng, "Ngươi cho rằng hắn không dám sao? Lần trước..."
Lời còn chưa dứt, Ngân Sơn Hà đã nhấc tay vỗ vào đầu vai gã, chặn lời gã nói câu tiếp theo.
Ông ta khẽ lắc đầu với gã, ra hiệu không thể nói ra.
Thanh Nha đi cùng đò cũng xém trợn tròn đôi mắt, thực sự không biết vị thiếu Các chủ này là ngu xuẩn, hay là không kiêng dè gì cả quen rồi, cũng không nhìn xem nơi này là nơi nào, cũng không suy nghĩ tới mối quan hệ giữa vị Thám Hoa lang kia và Minh tự, nếu thật sự để cho Giao nhân đưa đò biết rõ người mà bọn họ đang muốn truy tung kia chính là người đã giết chết Hải tộc lần trước, vậy liệu người ta có còn tiếp tục giúp ngươi theo dõi hay không chứ, việc này thực sự không chắc chắn được.
Long Hành Vân hơi chút sửng sốt, rồi cũng rất nhanh kịp phản ứng lại, sau một thoáng bối rối gã liền khôi phục bình thường, thuận thế thay đổi chủ đề câu chuyện, "Lần trước không phải đã có người hành hung sao? Vậy nhà đò ngươi nói cho ta biết vì sao ánh đèn biến mất rồi?"Giao nhân ở phía sau nói: "Chắc hẳn không phải đã tắt đèn đi, tình hình Minh Hải phức tạp, khắp nơi đều ngầm có bố trí kết giới, hẳn là đã xông vào."
Long Hành Vân lập tức nói: "Vậy thì mau mau đi theo, không thể để cho bọn họ chạy mất."
Hai chiếc đò lập tức tăng nhanh hơn tốc độ, sau khi chạy tới vị trí đại khái mà con đò mục tiêu biến mất lúc trước, nhưng vẫn không nhìn thấy ánh đèn đã biến mất, vì vậy hai chiếc đò bên này cũng dừng lại.
Giao nhân đẩy thuyền nói: "Quả thực đã xông vào kết giới, không thấy nữa rồi, tìm không được nữa, không có cách nào để tiếp tục đi theo."
Long Hành Vân lập tức quát lớn: "Đừng dừng, tiếp tục tìm kiếm, ta trả thêm mười vạn lượng cho ngươi."
Giao nhân đẩy đò nói: "Đây không phải là chuyện tiền bạc, ngươi có đưa thêm bao nhiêu tiền cũng vô dụng.
Theo lý thuyết, bây giờ chúng ta cùng theo vào kết giới thì hẳn là còn có thể nhìn thấy ánh đèn đò, nhưng hiện tại trống không, chứng tỏ đối phương đã tiến vào một vùng kết giới khác, điều này rất không hợp với lẽ thường, có khả năng đối phương đã phát hiện thấy mình bị theo dõi, cho nên cố ý cắt đuôi chúng ta.
Bây giờ ta cũng không biết được hướng đi của bọn họ.
Ta đã ở tại Minh Hải không dễ theo dõi, các ngươi cứ muốn đi theo.
Bây giờ, chi phí vận chuyển mà chúng ta đã thỏa thuận cũng không thể thiếu."
Long Hành Vân lập tức xoay người lại nhìn Thanh Nha, cả giận nói: "Ta đã nói rồi, đi vào Minh Hải liền trực tiếp đuổi theo động thủ, ngươi cứ muốn chần chần chừ chừ, khiến cho bỏ mất cơ hội tốt, bây giờ phải làm gì chứ?"Thanh Nha thật sự muốn chửi ba đời tổ tông nhà gã, ngang nhiên động thủ ngay tại trước mặt Hải tộc, vậy thì phải làm gì với Giao nhân đưa đò này chứ, là giết chết diệt khẩu hay không giết mới tốt, ngươi có thể không kiêng nể gì cả, đâm thủng cái sọt cũng có người bịt đáy, nhưng ta có thể làm bậy không chút nào kiêng kỵ sao? Những lời này, y không tiện nói ra ngay trước mặt Giao nhân, chỉ có thể miễn cưỡng cười nói: "Thiếu Các chủ bớt giận."
Ngân Sơn Hà lại đưa tay vỗ vỗ vai Long Hành Vân, cũng ra hiệu cho gã bớt giận, "Lúc trước các ngươi đến bái kiến, vị kia chỉ nói không giúp bên nào, nhưng cũng không nói sẽ giữ kín miệng giúp ngươi, danh tiếng tên kia không nhỏ, không thích hợp động thủ quá phô trương.
Có thể hiểu được sự lo lắng của Thanh Nha."
Ông ta là đang nhắc nhở tại nơi đây có Giao nhân.
Thấy ông ta đã mở miệng nói chuyện, Long Hành Vân không còn cách nào, xụ mặt hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Chấp nhận thất bại trong gang tấc như vậy sao?"Thanh Nha lại nhìn tới Giao nhân phía đuôi thuyền, hỏi: "Đường này có phải là đi Tử Lan đảo hay không vậy?"