Lai lịch thực sự sao? Sư huynh đệ ba người nhất thời nhìn nhau, im lặng không lời.
Nữ nhân che mặt: "Thế nào, không thể gặp ánh sáng sao?"Dữu Khánh: "Cũng không phải là không thể gặp ánh sáng, mà có nói ra ngươi cũng chưa chắc đã tin tưởng, trong lúc nhất thời ngươi cũng không có cách nào để xác định, có phải không nào? Với lại, nếu đã tiết lộ lai lịch, vậy thì chúng ta cũng sẽ không cần phải tiếp tục trà trộn vào núi."
Dây cung trên tay nữ nhân che mặt lại căng hơn một ít, "Nói cách khác, không thể nói chuyện?"Trong lòng sư huynh đệ ba người cũng theo đó căng thẳng lên, không chút nghi ngờ nào về khả năng bắn một lúc ba tên của người ta.
Nhất là Dữu Khánh, trước đây trên đường vào kinh thành đi thi thì đã từng kiến thức qua, hắn nhanh chóng nhấc tay ngăn cản ngừng lại, ra hiệu cho nàng ta không nên kích động, hô to: "Như vậy đi, dù sao chúng ta cũng có ba người, một người không thể làm chủ được, ngươi để cho ba người chúng ta thương lượng một chút, để chúng ta thống nhất ý kiến rồi trả lời cho ngươi.
Thế nào?"Thấy đối phương do dự, hắn lại nhanh chóng bồi thêm một câu, "Nếu ba người chúng ta không thống nhất được với nhau, cho dù chúng ta miễn cưỡng tập trung một chỗ, về sau cũng sẽ chần chừ do dự, sẽ không thuận lợi để làm được chuyện gì."
Nữ nhân che mặt hơi chút trầm mặc, sau đó nói một câu, "Các ngươi thương lượng đi."
Dữu Khánh: "Ngươi đứng gần như thế, chúng ta không tiện trao đổi một số chuyện riêng tư, như vậy chúng ta làm sao thương lượng được? Chúng ta..."
Chỉ chỉ vào ba người mình, ra hiệu chúng ta sẽ lui về phía sau.
Nữ nhân che mặt cảnh cáo: "Tốt nhất là đừng có đùa giỡn thủ đoạn gì."
Không phản đối chính là đã đồng ý.
Vì vậy sư huynh đệ ba người bắt đầu từng bước lui về phía sau, vừa lui ra xa, Dữu Khánh cũng vừa âm thầm quan sát địa hình bốn phía, phát hiện thấy thực sự đã chạy vào một vùng đồng cỏ, địa hình tương đối bằng phẳng, bỏ chạy thì tương đối nguy hiểm.
Có liên quan đến việc tu luyện của Đại tiễn sư, người trong giới tu hành ít nhiều có nghe nói qua, Đại tiễn sư ưu tiên tu luyện hàng đầu chính là thị lực, bắn giết trong đêm cũng là một trong những khả năng cơ bản của Đại tiễn sư, khả năng nhìn trong đêm rất siêu phàm, trùng hợp đêm nay lại có trăng sao chiếu sáng.
Một người tu luyện thị lực không đạt tiêu chuẩn là không có tư cách trở thành Đại tiễn sư.
Ba người tiếp tục một mực lùi lại, khi lùi được đến khoảng cách khoảng mười trượng, nữ nhân che mặt chợt hô to: "Đủ rồi."
Ba người đành phải dừng lại.
Dữu Khánh nhỏ giọng thì thầm một câu, "Có bản lãnh thì cứ một mực kéo dây cung đừng bắn, ta xem ngươi có thể kéo được bao lâu."
Cầu Long cung có sức bắn giết rất mạnh, nhưng tương ứng với đó thì kéo mở dây cung cũng rất tốn sức, rất khó có người nào có thể một mực kéo căng cung không thả, chịu không nổi.
Nam Trúc hỏi: "Thương lượng gì vậy? Thực sự cùng nàng ta trà trộn vào núi hay sao?"Dữu Khánh: "Quỷ mới biết được nữ nhân này có vấn đề gì hay không."
Hắn quả thực là một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, còn chưa kể đến việc không biết lai lịch của người này như thế nào.
Lúc trước tại Ảo Vọng, khi gặp được Hồ Vưu Lệ thì cho dù sau đó đã biết được đại khái nguồn gốc rõ Hồ Vưu Lệ, bọn hắn vẫn luôn duy trì một khoảng cách tương đối với cô ta, cho tận đến khi rời khỏi vẫn không để lộ sự thật.
Nam Trúc chần chừ nói: "Nhìn tình hình diễn ra, không giống như quân đội phía bên Tào Uy đang phối hợp với nữ nhân này để lập bẫy nha."
Dữu Khánh không tiếp tục nói về việc này, hắn nói với hai người: "Cho dù có phải là bẫy hay không, nói chung, không gần người lạ, có tiếp cận là khả nghi.
Hiện tại có bốn sự lựa chọn.
Một, nghe theo nàng ta, hợp tác với nàng hợp tác; hai, không hợp tác với nàng ta, liều mạng chiến đấu đến cùng; ba, giả vờ hợp tác với nàng ta, tìm cơ hội chạy trốn; bốn, giả vờ hợp tác, có cơ hội thì diệt trừ nàng ta, cũng để diệt khẩu.
Ta là không muốn hợp tác với nàng ta, vì không rõ lai lịch, các ngươi thì sao?"Bản thân hắn lúc trước đã loại trừ lựa chọn thứ nhất trong bốn lựa chọn trên.
Nam Trúc chớp chớp mắt, nhỏ giọng nói: "E rằng không dễ liều mạng với Huyền cấp Đại tiễn sư a.
Nếu tìm cơ hội diệt khẩu, lỡ như thất thủ vậy thì sẽ thực sự kết thù không chết không ngừng với chúng ta, vấn đề là chúng ta không thể biết rõ được thực lực của nàng đến cùng như thế nào."
Gã liếc mắt nhìn mũi tên còn đang ngắm chuẩn vào bọn hắn, lại nhìn Mục Ngạo Thiết, nói: "Ta cảm thấy trước tiên ổn định nàng ta đã, sau đó chờ đợi cơ hội chạy trốn mới tương đối thích hợp.
Lão Cửu, ngươi cảm thấy thế nào?"Mục Ngạo Thiết suy nghĩ một chút, gật đầu, "Có thể."
Dữu Khánh cũng khẽ gật đầu, "Được.
Nhưng nếu trên đường thực sự gặp thời cơ thích hợp, vậy thì cũng có thể giải quyết luôn, vất vả một lần an ổn về sau.
Nói chung, về sau trên đường có cơ hội, chúng ta nhìn ánh mắt hành động."
Gật đầu với nhau, đã thống nhất được ý kiến, ba người quay trở lại.
Sau khi quay trở lại vị trí lúc trước, Nam Trúc nói to: "Được, chúng ta có thể hợp tác với ngươi, ngươi dẫn chúng ta vào núi, chúng ta giúp ngươi tìm người.
Nhưng có một điểm ta phải nói trước, chúng ta sẽ không nói ra lai lịch của mình.
Nếu ngươi cứ muốn hỏi, chúng ta sẽ tùy tiện bịa ra mà thôi."
Nữ nhân che mặt lặng im một hồi, sau đó đáp lại, "Được."
Dây cung trên tay chậm rãi thả lỏng ra, cuối cùng mũi tên rời khỏi dây cung, lật tay cắm trở về túi tên phía sau lưng, sau đó cung cũng được khoác lên trên người.
Sư huynh đệ ba người nhìn thấy đại sát khí uy hiếp mình đã được dỡ bỏ, cả ba âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng chậm rãi cắm kiếm trở vào trong vỏ.
Dữu Khánh nhân cơ hội nghiêng người thì thầm với Nam, Mục một câu, "Đồng ý dễ dàng như vậy, nữ nhân này khẳng định có vấn đề."
Không quản có vấn đề hay không, ít nhất thì hiện tại bọn hắn không suy nghĩ tới, dù sao cũng không dự định bước lên con đường của đối phương, thay vào đó, bọn hắn chuẩn bị sẵn tâm lý có cơ hội sẽ giết chết đối phương.
Sau khi hủy bỏ trạng thái tấn công, hai bên cẩn thận từng li từng tí mà tiến lại gần nhau, cuối cùng mặt đối mặt cùng nhau.
Nói thật, tại trong khoảng cách gần, Đại tiễn sư là không có sức đe dọa quá lớn, Dữu Khánh có xung động muốn ra tay, muốn tiên hạ thủ vi cường để tuyệt hậu hoạn, nhưng rốt cuộc bởi vì không rõ ràng lắm nền tảng của đối phương, không biết thực lực đối phương như thế nào, sợ tự nhấc đá nện lên chân chính mình, cho nên đành phải tạm thời nhẫn nại, hỏi: "Bây giờ làm thế nào?"Nữ nhân che mặt: "Nơi đây còn cách khá gần địa điểm xảy ra sự việc lúc trước, chúng ta cần đi vòng xa hơn chút.
Từ một phương hướng khác lên Côn Linh sơn sẽ càng ổn thỏa hơn."
Dữu Khánh: "Ba người chúng ta cũng cần dùng tới thân phận sư môn của các ngươi?"Nữ nhân che mặt: "Đến lúc đó ta sẽ tìm ba cái tên đồng môn thích hợp cho các ngươi dùng, rồi truyền tin cho sư môn phối hợp.
Gạo sống đã nấu thành cơm chín, sư môn cũng sẽ không làm hỏng, cho dù là Côn Linh sơn hay là các phương khác, đều sẽ không dễ dàng nhìn thấu thân phận của các ngươi."
"Được."
Dữu Khánh hết nhìn đông tới nhìn tây, rồi thản nhiên hỏi: "Đi phía nào?"Nữ nhân che mặt phân biệt phương vị một chút, sau đó nhấc tay chỉ về phía trước, cũng chính là phương hướng một cđường bôn ba lúc trước, "Tiếp tục đi tới trước."
Dữu Khánh không tiếp tục nói nhiều, lập tức đi về phía trước.
Mục Ngạo Thiết cất bước đuổi theo.
Nam Trúc thì vui vẻ tiến đến đồng hành bên cạnh nữ nhân che mặt, "Dám hỏi nữ hiệp xuất từ môn phái nào?"Nào ngờ vừa mới hỏi xong, liền nghe keng một tiếng, một ánh sáng lóe lên, kiếm đã gác ở trên cổ Nam Trúc.