Bán Tiên ( Dịch )

Chương 609 - Chương 609: Xà, Nuốt (2)

Chương 609: Xà, nuốt (2)

Trong sự kinh ngạc, nàng ta lại thuận thế bay lên không, xoay người, khua cánh quét qua, định đập con côn trùng rơi xuống.Không ngờ con côn trùng đó lại liên tục né tránh trong khoảnh khắc, lại theo thế vẫy cánh của nàng ta để vòng tránh, nhanh chóng lóe lên tẩu thoát.Một kích thất bại, lại thất thủ lần nữa, nàng ta lập tức biết điều này không phải trùng hợp, biết đã gặp phải một con côn trùng không phải bình thường, xét thêm về địa điểm nó xuất hiện, tám chín phần mười là có liên quan với mấy người lai lịch bất minh kia, vì vậy, nàng ta làm sao có thể cho nó thoát thân thoát, lập tức lần nữa vẫy cánh bay lên, vươn dài cổ đuổi theo.Tuy nhiên, tốc độ bay của con côn trùng rõ ràng nhanh hơn, khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng kéo giãn ra.Dạ Linh Nhi lại cất tiếng cười nhạt, cổ chim đột nhiên kéo dài, dài ra nhanh như chớp, trong nháy mắt liền biến dài hơn một trượng, một ngụm liền bắt lấy con côn trùng vào trong miệng.Một kích đắc thủ, cổ chim thoáng chốc lại lùi về, khôi phục độ dài bình thường, tại thời điểm rụt lại thì cũng rung lên, nuốt con côn trùng đó vào trong bụng.Sau đó lắc mình lao xuống mặt đất, khi gần rơi xuống đất thì phiêu nhiên hóa thành hình dạng một nữ nhân quyến rũ, đứng trên cỏ dại bên bờ sông, thân hình nhiều đường cong uốn lượn nhấp nhô.Trong rừng cây hai bên, đám đệ tử Côn Linh sơn cũng rất nhanh lướt ra.Dạ Linh Nhi phất tay chỉ vào con sông, nói: "Hai kẻ đột nhập đã lẻn vào trong sông độn đi.

Đi xuống mấy người tuy xét ở trong nước, hai người khác đi kêu gọi thêm một số nhân thủ tới đây, những người còn lại tiếp tục hiệp trợ nhau lục soát hai bên bờ dọc về phía hạ du."

Có người hỏi: "Có phải đã quay ngược chạy lên thượng du rồi hay không?"Khuôn mặt quyến rũ của Dạ Linh Nhi lộ ra nét cười giễu cợt, "Không cần quan tâm phía thượng du, nếu như thật sự ngược dòng lên thượng du, vậy thì càng chạy không thoát."

Chúng đệ tử lập tức nhận lệnh, nhanh chóng phân chia công việc, sau đó người nào xuống nước thì xuống nước, người đi báo tin thì đi báo tin, việc lục soát hai bên bờ sông cũng được tiếp tục triển khai.Dạ Linh Nhi đang định lần nữa bay lên trời, tiếp tục triển khai tìm kiếm từ trên không trung, nhưng đột nhiên nàng ta ta đưa tay ôm lấy bụng, nhíu mày lại, nhận thấy được con côn trùng trong bụng đang quậy phá.Đối với điều này nàng ta cũng không đặt nặng, hai tay hơi bấm chỉ quyết, dùng tu vi ngăn chặn trong bụng bị quấy nhiễu.Đã biết rõ con côn trùng này không phải loại tầm thường, không có nắm chặt nàng ta cũng không dám nuốt vào, tự thấy mình có thể ngăn chặn.Về phần là đùa chết hay là nhổ ra, thì để xem tình hình về sau cần như thế nào.Sau khi khống chế được sự khác thường trong bụng, nàng ta lại đạp lên đám cỏ tung người lao vút lên, lần nữa tại trong không trung hóa hình thành Nguyệt trĩ linh điểu.Nhưng mà vừa mới vẫy canh, còn chưa bay lên cao, thân hình bỗng nhiên lại rơi xuống, sau khi rơi xuống thì đột nhiên hóa thành hình người, lảo đảo, cong eo, hai tay ôm chặt bụng.Lần này, trên mặt nàng ta hiện ra nét mặt đau đớn, cảm thấy trong bụng đau đớn như bị lửa đốt cháy vậy, giống như đã nuốt phải một cục than cháy đỏ vào trong bụng và ruột non mềm trong bụng phải chịu đựng, có thể tưởng tượng ra được cảm giác đó.Chỉ trong nháy mắt này, nàng ta đau đến nổi cả người run rẩy, sắc mặt trắng bệch.Nàng ta lập tức nhịn đau vận công thi pháp, mở miệng ra, muốn nhổ con côn trùng trong bụng ra, tuy nhiên, con côn trùng đó tựa như đã bị nội tạng vặn vẹo quấn lấy, vận công cũng không kéo ra được, muốn đè ép cũng đè ép không chết, và còn càng ngày càng đau.Đau đớn run rẩy cầm cập, nàng ta đặt mông ngồi bệt ra mặt đất.Mặt đầy kinh sợ, nàng ta quay đầu nhìn về phía Lưu Tinh điện trên đỉnh núi, người ở nơi đó hẳn là có thể cứu được mình, cuối cùng dồn sức đứng lên, nhảy lên không trung hóa hình thành Nguyệt trĩ linh điểu, muốn vội vàng bay đi.Nào ngờ cơn đau đớn, giày vò trong bụng càng thêm hung dữ, thân hình chim đang bay đột nhiên mất kiểm soát trong không trung, mất thăng bằng và rơi xuống, va đập vào các tầng tầng cành cây, cuối cùng nện xuống mặt đất.Nàng ta lại lần nữa hóa thành hình người, hai tay ôm lấy thân cây bên cạnh, trong miệng đã chảy ra máu tươi, hướng về phía Lưu Tinh điện ngửa mặt lên trời thi pháp gọi to, cất lên một tiếng kêu rên thảm thiết, "Trưởng lão, cứu ta!"Người dưới thân cây dần dần trượt xuống, lại biến thành hình dạng Nguyệt trĩ linh điểu, vị trí ngực của nó vậy mà là đang bốc khói, sau đó đột nhiên hiện ra ánh sáng đỏ, có thứ gì đó từ trong lông chim chui ra, lập tức đám lông chim liền bị đốt cháy, lộ ra thân hình "Đầu To" trải rộng những đường vân sáng đỏ khắp cả người."

Đầu To" không chút nào dừng lại, ánh sáng đỏ trên người vụt tắt, nó lắc mình một cái chạy ra khỏi tán cây, biến mất trong màn đêm.Nguyệt trĩ linh điểu đang chậm rãi giãy giụa vào lúc này tựa như cuối cùng đã giải thoát được cơn đau đớn, chỉ là nơi ngực xuất hiện một cái lỗ thủng cháy đen.Bên ngoài Lưu Tinh điện, đối với Vạn trưởng lão Vạn Lý Thu đang đứng chắp tay ở bên mép núi, loại chuyện này còn chưa cần tới loại đại phái trưởng lão như lão ta đích thân xuất thủ, phía dưới có nhiều đệ tử như vậy phải làm việc gì kiếm ăn chứ?Khi tiếng kêu cầu cứu thê lương lanh lảnh vang vọng trên bầu trời đêm trên núi rừng mơ hồ truyền đến, vẻ mặt Vạn trưởng lão đột nhiên biến, lập tức biết đã xảy ra chuyện, râu tóc và quần áo trong nháy mắt không gió mà bay, sau đó thân hình giống như mũi tên rời dây cung vọt về phía âm thanh phát ra.Trong mắt Địa Linh cũng lóe lên vẻ ngạc nhiên, vùng dựng lên lao vọt ra, phi thân đạp trên những tán cây dưới núi chạy nhanh như giẫm trên đất bằng.Một người một thú trước sau chạy tới vị trí Nguyệt trĩ linh điểu đổ gục xuống, Vạn Lý Thu thấy thế nhanh chóng quỳ xuống đất, đưa tay hơi chút tra xét tình trạng chấn thương, sắc mặt lão lập tức trở nên cực kỳ khó coi, nhanh chóng đè một tay trên người Nguyệt trĩ.Rất nhanh, Nguyệt trĩ cảm thấy thoải mái, hóa thành hình dạng nữ tử quyến rũ, nhưng trông có vẻ như có thể tắt thở chết đi bất cứ lúc nào.Địa Linh rất nhanh biến hóa thành một nam tử cường tráng, quỳ một gối xuống đất, hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Người nào làm tổn thương ngươi?"Trên mặt Dạ Linh Nhi tràn đầy nét buồn bã, dường như đã biết trước điều gì, chậm rãi chuyển dời ánh mắt nhìn chăm chú vào khuôn mặt Vạn Lý Thu, "Hai...

Hai người bịt mặt...

vào trong nước đi rồi..."

Vạn Lý Thu lập tức quay đầu nói: "Nhanh đi tương trợ đệ tử bản phái bắt người, sống thì gặp người, chết phải thấy thi thể, bất kể chết sống! Ngoài ra, sai người nhanh chóng hết sức tìm một Giải Yêu sư đến đây cứu nàng."

Địa Linh lập tức quay đầu lắc mình rời đi.Vạn Lý Thu ôm lấy Dạ Linh Nhi, lắc mình rơi xuống bên bờ sông, một tay thi pháp duy trì sự sống cho Dạ Linh Nhi, một tay tháo xuống chuông đồng bên hông, ném vào trong nước, cách không thi pháp, lay động chuông đồng ở trong nước, trong nước vang lên âm thanh trầm trầm giống như tiếng trống.Trong Lưu Tinh hồ yên tĩnh trên thượng du đột nhiên xuất hiện vòng xoáy, sóng nước dâng lên tận trời cao, một con bạch xà khổng lồ, trên đỉnh đầu có sừng tê giác nhô lên trong hồ, thân thể to như một chiếc bàn lớn, giống như giao long phá vỡ mặt nước, bơi xuống dưới hạ du.Sau khi nó nhảy vào trong dòng sông, một đường khi hất tung bọt nước bắn mạnh ra hai bên bờ sông, khi thì lẻn vào trong nước lặn đi, khiến cho nước sông dâng trào nhấp nhô.Đại bạch xà nhanh chóng dọc theo dòng sông bơi nhanh xuống hạ du, tìm kiếm tại trong nước.Khi bọt nước bị hất tung tới Vạn Lý Thu thì bị ông ta dùng tu vi ngăn cách tại bên ngoài ba thước.Trong miệng Dạ Linh Nhi thì thào hai chữ "Côn trùng", nhưng mà giọng nói quá nhỏ, ngay cả chính cô ta đều nghe không rõ ràng lắm.Đang vận công duy trì sự sống cho nó, Vạn Lý Thu trầm giọng nói: "Không cần nói gì cả, cứ yên tâm giữ lấy một hơi!"

Bình Luận (0)
Comment