Bán Tiên ( Dịch )

Chương 619 - Chương 619: Thủ Ấn (1)

Chương 619: Thủ ấn (1)

"Này!" Nam Trúc kêu lên sợ hãi, bị nàng ta làm cho náo loạn trở tay không kịp, cũng không ngờ được nữ nhân này vậy mà cứ xông qua như vậy.Nàng ta đã nhảy lên trên rồi, gã còn có thể làm được gì bây giờ, chỉ có thể đuổi theo, chờ đến khi gã lên tới trên lầu thì đã không kịp ngăn cản, Bách Lý Tâm đã đưa tay đẩy cửa phòng Dữu Khánh ra, xông vào kiểm tra.Trong phòng tự nhiên là không có người, Nam Trúc xông vào bên trong phòng, đúng lúc nhìn thấy Bách Lý Tâm đang quỳ một gối xuống đất, cúi người kiểm tra dưới gầm giường xem có núp ở phía dưới hay không.Thấy nàng ta làm như vậy, Nam Trúc tuy rằng thích người ta, nhưng cũng có chút không vui, "Bách Lý, phòng của người khác, còn là phòng của nam nhân, chưa được người ta cho phép đã tự tiện xông vào, ngươi cảm thấy thích hợp sao?"Bách Lý Tâm hoàn toàn không để ý tới gã, nhìn thấy trong phòng này không có người, nàng ta lập tức đứng dậy rời đi, đi ra khỏi cửa lại trực tiếp xông vào trong phòng của Mục Ngạo Thiết, kiểm tra một vòng, vẫn là không thấy người.Lần này, Nam Trúc đứng tại cửa phòng chặn nàng ta lại, sầm mặt, trầm giọng hỏi: "Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"Hiện tại gã cũng không có cách nào để vui vẻ cho được, việc bọn hắn muốn làm là không thể để cho người ngoài biết rõ, phản ứng của nữ nhân này làm cho gã cảm thấy không bình thường, dựa vào kinh nghiệm của sư huynh đệ ba người bọn hắn, gã muốn không cảnh giác cũng khó.Bách Lý Tâm hỏi một đằng, trả lời một nẻo, "Hai người bọn họ đi đâu rồi?"Nam Trúc kỳ quái hỏi: "Bọn họ đi đâu mắc mớ gì đến ngươi?"Bách Lý Tâm: "Tại sao lại không liên quan gì đến ta? Ngươi đừng quên rằng các ngươi là dùng danh nghĩa nhà nào để trà trộn vào đây.

Một khi các ngươi xảy ra chuyện gì, ta cũng không thoát được can hệ.

Bây giờ ngươi nói cho ta biết như vậy là có liên quan với ta hay không?""Ách..."

Nam Trúc nghẹn lời không biết nói gì, đối phương nói như vậy cũng có phần có lý, nhưng gã vẫn nhịn không được nghi vấn hỏi: "Bách Lý, ngươi có phải phản ứng quá mức rồi hay không vậy?"Bách Lý Tâm:"Là ta phản ứng quá mức sao? Các ngươi trà trộn vào đây thật sự chỉ là vì xem thi đấu trong Triêu Dương đại hội thôi sao?"Nam Trúc tự nhiên là mạnh miệng, "Đương nhiên, không xem đại hội thì còn làm cái gì?"Bách Lý Tâm phất tay chỉ vào trong phòng, "Người đâu? Ban đêm tối đen như vậy lén lút chạy đi đâu chứ? Ngươi đừng có nói với ta là trời tối chạy đi ra ngoài du sơn ngoạn thủy nhé."

Nam Trúc trừng mắt hỏi: "Đi loanh quanh, tản bộ hóng gió, thế nào, vậy không được sao?"Bách Lý Tâm: "Ngươi lừa gạt ta không sao, tốt nhất cũng có thể lừa gạt được người khác.

Sau khi bên ngoài xảy ra động tĩnh, ta thấy thần sắc ngươi không bình thường, ngươi thành thật nói cho ta biết, bọn họ đi đâu, đi làm gì, động tĩnh phía bên Côn Linh sơn có phải có liên quan đến bọn họ hay không? Ngươi nói sớm cho ta biết, có chuyện gì còn có thể cùng nhau nghĩ biện pháp giúp bọn họ!"Nam Trúc tiếp tục mạnh miệng, "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi? Đi xuống núi mà thôi, làm sao có khả năng làm ra động tĩnh lớn như vậy."

Bách Lý Tâm:"Ta nói cho ngươi biết, hiện tại chúng ta là cột chung với nhau, không ai chạy thoát được nếu xảy ra chuyện.

Ta sẽ không hại các ngươi, chỉ sẽ hỗ trợ các ngươi, ngươi còn không rõ sao?"Nam Trúc thật ra cũng bằng lòng trở thành người thân mật với nàng ta, nhưng dù sao giữa hai bên vẫn còn có một khoảng cách, có một số việc là thật sự không thể nói cho người khác biết.Chính vào lúc này, dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng gọi, "Chu huynh, các ngươi có nhà không?"Nam Trúc và Bách Lý Tâm ngẩn người, nghe ra được là giọng của Kha Nhiên, không biết tên này đột nhiên chạy tới đây làm gì, lúc này hai người tạm thời gác lại tranh chấp, cùng nhau đi xuống lầu, nhìn thấy Kha Nhiên đứng ở ngoài cửa nhìn xung quanh vào bên trong.Thấy đã có người xuất hiện, Kha Nhiên cười chắp tay, "Chu huynh, Bách Lý muội tử."

Hai người đi xuống lầu chắp tay đáp lễ, Nam Trúc tiến tới trước, hỏi: "Kha huynh có việc gì sao?"Kha Nhiên quay ra phía ngoài, hất hất cằm, "Có nhìn thấy hay không, Côn Linh sơn hưng sư động chúng như vậy, không biết đã xảy ra chuyện gì."

Nam Trúc giả vờ thoải mái nói: "Ai biết được, chuyện của môn phái nhà người ta, chúng ta không xen vào, cũng không tiện hỏi nhiều."

"Vậy cũng phải."

Kha Nhiên gật gật đầu, có vẻ như là ta chỉ là tới đây hỏi thử xem các ngươi có biết gì hay không, ngay sau đó lại làm như thuận miệng hỏi một câu, "Di, Trương huynh và Đậu huynh đâu chứ?"Vấn đề này mới là mấu chốt mà gã tới đây lần này.

Gã ở tại trong một tòa lầu khác, thường xuyên quan tâm tới động tĩnh phía bên này, phản ứng cũng giống như Bách Lý Tâm vậy, nhìn thấy bên ngoài xuất hiện động tĩnh lớn như như vậy, nhưng lại thấy Dữu Khánh và Mục Ngạo Thiết không chỉ không đi ra xem náo nhiệt, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng không có lộ ra lần nào, mơ hồ cảm giác không thích hợp, lập tức chạy tới đây thám thính hư thực.Nam Trúc cười ha hả, nói: "Hai tên đó đang tĩnh tâm tu luyện, mới đi lên gọi bọn hắn, bọn hắn còn bảo chúng ta không nên quấy rầy."

Nói xong còn cần thận liếc mắt nhìn Bách Lý Tâm, rất sợ nàng ta sẽ nói lung tung, may mà Bách Lý Tâm đứng đó mặt không biểu cảm, không thốt tiếng nào, không có vạch trần lời của gã.Kha Nhiên "A" một tiếng, cười nói: "Có thể tĩnh tâm duy trì trạng thái tu luyện là chuyện tốt."

Thấy đối phương ngăn cản mình tại ngoài cửa, không có ý cho mình đi vào trong nói chuyện, gã liền tùy tiện nói mấy câu khách sáo rồi cũng rời đi, chỉ là dưới màn đêm gã thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt có ẩn ý sâu xa.Đã không còn người ngoài, Bách Lý Tâm lại hạ thấp giọng hỏi, "Rốt cuộc bọn họ đã đi đâu vậy chứ?"Nam Trúc than thở: "Thật sự là xuống núi tản bộ rồi."

Bách Lý Tâm không nói gì nữa, cũng không thể ép buộc gã mở miệng, chỉ có thể là cùng ngồi không chờ đợi.Không đợi quá lâu, đệ tử Vũ Thiên của Côn Linh sơn di lên núi, cảnh cáo mọi người, bên trong môn phái xảy ra chút chuyện, ra lệnh cưỡng chế người dự thi ở tại trên núi không được chạy loạn, tạm thời tất cả đều bị ước thúc tại trên núi như nhau, mà dưới núi đã phái người giới nghiêm rồi, sẽ không lịch sự đối với người tự tiện xông lên, nếu gây ra hiểu lầm gì đó, sẽ không hay cho tất cả mọi người.Nam Trúc tự nhiên là muốn hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, Vũ Thiên chỉ nói không tiện nói cho biết, đã dặn dò xong đúng nơi đúng chỗ liền rời đi, tới vội vã, đi cũng vội vã, có vẻ rất vội vàng.Dưới núi đã giới nghiêm, lão Cửu và lão Thập Ngũ làm sao trở về đây?Càng không biết đã xảy ra chuyện gì, trong lòng Nam Trúc càng thêm nôn nóng, cũng không còn tâm tư đi ham muốn nữ sắc của Bách Lý Tâm, loanh quanh luần quẩn bên trong đại sảnh.Bách Lý Tâm thì khoanh tay tựa vào khung cửa, lẳng lặng nhìn cảnh đêm bên ngoài.

Bình Luận (0)
Comment