Đều là hàng xóm với nhau, đám người Thiện Thiếu Đình dõi mắt nhìn cảnh này, cũng muốn biết rõ mấy người này quay trở lại đề làm gì, chỉ là Thiện Thiếu Đình cùng nhóm người Dữu Khánh từ trước đến nay không có quan hệ tốt cho nên cũng không tiện đi đến hỏi thăm.Vì vậy, tự nhiên là Tiêu Trường Đạo và Ngô Dung Quý chủ động tiếp cận, chạy tới nhà để hỏi thăm nhóm người rời đi rồi lại về này.Đối với hai tên này, bây giờ đám người Dữu Khánh đã không còn có hảo cảm gì, chủ yếu là bởi vì lúc trước khi Nam Trúc lang thang khắp các đỉnh núi thì gặp được một ít người bị hai tên này dùng thủ đoạn cưỡng ép rời đi, trong lúc vô ý biết được hai tên này thầm lén chơi đùa ám chiêu.Cho dù là như vậy, đám người Dữu Khánh cũng không có cho Thiện Thiếu Đình biết sự thật, bởi vì không cần phải kết cừu hận đó, cũng có thể lý giải một ít tâm lý và thủ đoạn của nhân vật tầng dưới chót muốn bò lên trên, không người nào muốn xếp dưới người khác, chằng qua là kết quả cuối cùng thành công hay không thành công mà thôi.
Ví dụ như lúc ban đầu Dữu Khánh còn chạy đi làm kẻ qua buôn người.Nhưng trong lòng khẳng định là có vướng mắc, vì vậy bọn hắn chỉ ứng phó qua loa một chút, chỉ nói là không rời đi nữa, tiếp tục ở lại dự thi, vân vân.Hai người Tiêu, Ngô không tìm hiểu rõ được lí do, sau đó lại tìm Vũ Thiên để hỏi thăm, nhưng mà Vũ Thiên cũng không biết rõ đã xảy ra chuyện gì, bởi vì Tông môn nói được là được, gã cũng không quản được quá nhiều, cũng chỉ nói là lại tham dự.Hai người khách sáo một phen mới rời đi, rồi gặp được Kha Nhiên đang bước nhanh đi tới.Nhìn thấy hai người, Kha Nhiên hất hất cằm vào trong phòng, hỏi, "Chuyện gì xảy ra vậy?"Hai người đều lắc đầu, Tiêu Trường Đạo:"Không rõ ràng lắm, nói là đã đổi ý, lại quay trở lại dự thi."
"Quay trở lại dự thi?" Kha Nhiên vẻ mặt kinh ngạc, cho rằng đây là nơi nào, còn có thể tới tới lui lui tùy ý như thế sao? Mấy tên đó ra ra vào vào làm gì chứ? Lập tức không quan tâm tới hai người này nữa, bước nhanh tiến vào bên trong, trực tiếp tìm đám người Dữu Khánh để dò hỏi.Thái độ của đám người Dữu Khánh đối với y tự nhiên là tốt hơn hai tên lúc trước kia rất nhiều, nhưng câu trả lời cũng không khác biệt lắm, thật sự cũng là không có cách nào cho biết được.Sau khi đã xác định được mấy vị này quả thực là quay lại để tham gia dự thi, Kha Nhiên rịn mồ hôi hột, y cũng đang chuẩn bị rời khỏi, cũng may đám người này đổi ý nhanh, muộn một chút nữa chắc y cũng đã rời khỏi rồi.Không có nán lại quá lâu, nói mấy lời nói chuyện rồi chào tạm biệt, y lại vội vàng trở về phòng mình, nhanh chóng gửi mật tín đi, báo cáo tình hình đột nhiên xảy ra nơi đây.Khi nhận được thông tin, Hướng Lan Huyên cũng tương đối bất ngờ, chuyện đầu tiên chính là tìm hiểu rõ ràng xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đã rời đi, tại sao còn quay trở lại?Điều này cũng không khó hỏi thăm, sau khi tìm tới dò hỏi Côn Linh sơn, lập tức tra ra được sự việc có liên quan tới Long Hành Vân, sau đó lại tìm đến tên xa phu kia, kết quả liền được rõ ràng."
Bị Long Hành Vân bức quay lại?"Đứng tựa lan can nơi hiên các, Hướng Lan Huyên kinh ngạc cất lời hỏi, vẻ mặt khó thể tin tưởng.Tùy tùng bẩm báo: "Xa phu kia cũng không có nghe hết toàn bộ câu chuyện, không biết rõ nội dung cụ thể là gì, nhưng từ những nội dung đã nghe được, và từ hành vi của Long Hành Vân cũng như Ngân Sơn Hà, đám người Thám Hoa lang quả thực là bị Long Hành Vân bức quay lại tham gia đại hội.
Xa phu nói, có thể thấy được rất rõ ràng bọn họ có mối quan hệ đối địch."
Hướng Lan Huyên chống hai tay trên lan can, vẻ mặt ngây ngẩn, sững sờ.Một lúc lâu sau, nàng ta mới lẩm bẩm một câu, "Bọn hắn đã rời đi, Long Hành Vân chạy đi chặn bọn hắn lại, ép quay về, vì sao?"Tùy tùng làm thế nào biết được là vì sao, nói chung là rịn mồ hôi hột, vốn định mượn dùng Long Hành Vân để bức ép Thám Hoa lang rời đi, kết quả lại lấy tảng đá đập lên chân chính mình, cảm thấy việc này đã bị Đại hành tẩu làm cho huyên náo có chút lúng túng.Lặng im một hồi lâu, thấy Đại hành tẩu có vẻ vẫn không nghĩ ra được gì, liền nhắc nhở: "Thực ra bây giờ vẫn có thể làm cho Côn Linh sơn danh chính ngôn thuận đuổi bọn hắn đi, lấy cớ là chính bản thân bọn hắn đã rời khỏi rồi, không cho phép thay đổi thất thường như trò đùa vậy."
Hướng Lan Huyên buông tiếng thở dài, "Ta đã nói chúng ta không thể công khai tham gia vào việc này, nếu như không có kiêng kị gì, ta còn cần mượn nhờ tới tay của Côn Linh sơn sao? Trực tiếp bảo bọn hắn rời khỏi là được rồi.
Thậm chí không cần bảo bọn hắn rời đi, tùy ý cho bọn hắn làm ầm ĩ, như thế nào ta đều tiếp được."
Tùy tùng nghe vậy thì thở dài, biết rõ vị này không phải là sợ Thám Hoa lang gì đó, mà lo lắng mình bị người nào đó hiểu lầm, rơi vào tình cảnh không biết sống chết.Bên cạnh một thác nước trong Tông môn Côn Linh sơn, có một cái Thính Bộc các, mái đao luôn bị bao phủ trong hơi nước khuấy động, từ lâu đã có rêu xanh.Trong các, một bóng người gầy gò nho nhã đối diện với thiên địa, chính là Chưởng môn Triệu Đăng Tử, chắp tay sau lưng đứng im.Nơi đây có thể nhìn xuống toàn bộ Linh cốc, khung cảnh rất đẹp, chỉ là tiếng thác nước hơi quá ồn ào một chút.Không bao lâu sau, Triển Vân Khí dẫn đường, đưa đến một người, chính là Đại trưởng lão Hoàn Ngọc Sơn.Nhận thấy được động tĩnh, Triệu Đăng Tử quay nhìn lại, sau đó xoay người, hơi khom người đối với Hoàn Đại trưởng lão được mời tới, chào: "Sư thúc."
Hoàn Đại trưởng lão nhìn nhìn xung quanh, hỏi: "Chưởng môn triệu ta tới đây, không biết có gì dặn dò?"Triệu Đăng Tử quay sang nói với Triển Vân Khí: "Kể lại chuyện lúc trước cho Đại trưởng lão biết đi."
"Vâng."
Triển Vân Khí lĩnh mệnh, lập tức kể lại chuyện Long Hành Vân chặn đám người Dữu Khánh vốn đã rút khỏi thi đấu ép quay trở lại.Hoàn Đại trưởng lão có phần kinh ngạc, "Loại chuyện này, Chưởng môn các ngươi định đoạt là được.
Ta đã già rồi, không thể bận tâm chú ý được tất cả mọi chuyện, sẽ làm theo mọi việc được Chưởng môn giao."
Ngụ ý là, loại chuyện này không đáng để cho đích thân lão ta phải đi một chuyến, đồng thời cũng bày tỏ sự tôn kính đối với Chưởng môn, một tầng ý tứ khác chính là muốn dò hỏi, có phải là còn có ý gì khác hay không?Triệu Đăng Tử giọng điệu nghiêm trọng nói:"Vừa mới để cho bốn tên đệ tử bị Long Quang tông vứt bỏ quay trở lại đại hội, phía bên Đại Nghiệp ty liền tìm tới, hỏi thăm tình hình."
Hoàn Đại trưởng lão a một tiếng, "Không phải vị Đại hành tẩu kia có sắp xếp người tại bên đó sao, phát hiện thấy có người rút khỏi thi đấu rồi lại đổi ý, đến hỏi thăm tình hình cũng rất bình thường."
Có thể nói ra lời này, chứng tỏ lão ta cũng rất rõ ràng tình hình từ trên xuống dưới của Côn Linh tông hiện nay.Triệu Đăng Tử lại nói: "Không chỉ là đến hỏi thăm một chút.
Sau khi bên chúng ta đã đưa ra lời giải thích, bọn họ tiếp tục có hành động điều tra kỹ hơn, còn tìm đến xa phu đưa tiễn, tìm hiểu kỹ càng quá trình Long Hành Vân bức ép bốn người kia quay lại.
Nhìn từ một số tình huống dò hỏi, vị Đại hành tẩu kia dường như rất quan tâm tới bốn người đó."
Hoàn Đại trưởng lão trầm ngâm nói: "Bởi vì Long Hành Vân mà quan tâm tới bốn người kia, cũng là bình thường, lẽ nào còn có vấn đề gì hay sao? Chưởng môn gọi ta tới đây, đến cùng muốn nói điều gì?"Triệu Đăng Tử: "Sư thúc, chúng ta chỉ nhìn thấy thân phận bối cảnh của Thiện Thiếu Đình, nhưng đã bỏ qua dự dị thường của bốn người bị Long Quang tông trục xuất kia.
Có lẽ ngay từ ban đầu chúng ta đã đánh giá sai phương hướng, có thể lúc đó Hướng Lan Huyên sắp xếp người đến đó không phải để giám thị Thiện Thiếu Đình.
Với thân phận của Long Hành Vân đi ngăn chặn bốn người đó làm gì, Hướng Lan Huyên vì sao lại quan tâm như vậy?"Hoàn Đại trưởng lão đột nhiên giật mình bừng tỉnh, "Ý của ngươi là, tên Kha Nhiên kia sắp xếp hành Linh Linh cốc không phải vì Thiện Thiếu Đình?"Triệu Đăng Tử khẽ gật đầu, "Ngân Sơn Hà rõ ràng là tới trông chừng Long Hành Vân, tại sao lại đứng ra giúp Long Hành Vân yêu cầu lệnh bài thông hành để hỗ trợ làm việc này? Bốn người đó có khả năng không phải là đệ tử Long Quang tông bình thường.
Chúng ta cần phải bắt đầu xem xét lại kỹ càng từ ngọn nguồn, ta đã sai người đến bên Long Quang tông âm thầm điều tra sâu hơn.
Sư thúc, chúng ta có khả năng ngay từ đầu đã theo dõi sai người rồi!"Hoàn Đại trưởng lão chìm vào trầm mặc.Mấy ngày sau, thời hạn báo danh tham gia Triêu Dương đại hội sẽ chính thức kết thúc, cũng có ý nghĩa là thịnh hội hai mươi năm mới có một lần của Tu Hành giới sẽ chính thức bắt đầu.Ở tại khu Đinh Dần, đám người Dữu Khánh vẫn chưa cảm nhận được được chút nào sự trọng thể và long trọng, cảm thấy cũng không có gì khác nhiều lắm với bình thường.Lúc này, đám người không có kinh nghiệm gì mới kịp phản ứng lại, thì ra hào quang của sự trọng thể và long trọng cũng không phải thuộc về tất cả người tham dự, cũng không phải vừa ra sân liền có thể nhận được vạn chúng chú mục, muốn được vạn chúng chú mục thì cũng phải có tư cách, cũng phải có thực lực đi kèm.Thực sự là số người tham gia thi đấu quá nhiều, hơn vạn người phân chia ra hơn một trăm tiểu khu, chỉ riêng vòng thi đấu thứ nhất đã vượt quá năm nghìn trận đấu, làm sao khán giả có thể tập trung theo dõi mỗi một trận thi đấu? Cho nên thi đấu ở cấp bậc tiểu khu là không có bao nhiêu người xem.Sự thật là, khi mỗi một đại khu chọn ra được mười tên đứng đầu, sau đó tập trung lại một chỗ thì khung cảnh đó mới thực sự được tính là "Triêu Dương đại hội" long trọng.Một ngày trước khi Đại hội chính thức bắt đầu, người dự thi tại khu Đinh Dần được tập trung lại, được dẫn đến một khu sân phơi Linh Mễ được sử dụng làm địa điểm thi đấu, vừa là để cho mọi người quen thuộc sân bãi, đồng thời cũng là muốn thông báo thể lệ thi đấu cho mọi người."
Những ngày này, không ngừng có người hỏi ta cùng một vấn đề, hỏi rằng người giành được vị trí hạng nhất trong kỳ Triêu Dương đại hội lần này sẽ có thể nhận được bao nhiêu khen thưởng.
Ở tại đây, ta công khai nói cho mọi người biết, ta thật sự không biết có thể được thưởng bao nhiêu tiền, khen thưởng cụ thể đều dựa theo tổng số ngân lượng huy động được trong kỳ đó để phân chia.
Phần thưởng chỉ được công bố khi đã xác định được một trăm người tiến vào vòng chung kết tổng."
Đứng ở trên sân khấu thông báo thể lệ cuộc thi, Vũ Thiên nói một chút chuyện chọc cười mọi người.Lúc này, trong đám người có người hô lên: "Nói cách khác, nếu không thể vào vòng chung kết tổng, thì ngay cả một đồng tiền cũng không có được."
Đứng trên sân khấu, Vũ Thiên lập tức chỉ vào gã, lớn tiếng trả lời: "Đúng vậy, ngươi nói không sai, nhưng mọi người đều biết rõ, nếu ngươi có bản lĩnh từ tiểu khu bước lên sân thi đấu của khu chữ Đinh, thì giá trị của bản thân ngươi trong tương lai cũng đã không bình thường nữa rồi, cũng đã là nhân vật trong trăm có một rồi! Đương nhiên, ta cũng hi vọng ngươi có thể trở thành một trong một ngàn, thậm chí trở thành nhận vật duy nhất trong vạn người!""Ha hả."
"Hắn có mạng đó sao?"Mọi người cất tiếng cười vang một hồi, trong lời nói cử chỉ của bọn họ, có rất nhiều người thô tục, chỉ có một số ít ngươi thoạt nhìn là có tu dưỡng, đây mới là hình tượng của những người giang hồ bình thường trong Tu Hành giới.Cho dù là sư huynh đệ ba người, thoạt nhìn cũng không giống là người nhã nhặn, thí dụ như Dữu Khánh và Nam Trúc cũng cùng theo đám đông cất tiếng cười hô hố, nhất là Dữu Khánh thỉnh thoảng còn nhấc tay vuốt vuốt chút ria mép, rất hợp với đám đông.Loại người xuất thân tốt như Thiện Thiếu Đình, phương diện tố chất cũng quả thực tương đối cao, y nhìn xem phẩm hạnh của những người xung quanh, trong biểu hiện và phản ứng có một chút khinh thường.Nhìn cảnh tượng hỗn loạn không ngừng hò hét cười cợt này, Vũ Thiên đành phải phất tay, ra hiệu cho đệ tử đồng môn cầm thể lệ thi đấu đã in ấn sẵn phát cho mọi người, nếu không, tiếp tục dùng lời nói để nói cho mọi người nghe sẽ bị cắt ngang, cứ ngươi một câu ta một câu như vậy, không biết khi nào mới kết thúc được.Đợi khi mọi người đều đã cầm lấy tờ quy tắc thi đấu vào tay, vì để xem rõ quy tắc, quả nhiên bầu không khí dần dần yên tĩnh lại.Vì vậy, Vũ Thiên lại hô lên: "Ngày mai đại hội sẽ chính thức bắt đầu, các trận đấu giữa chư vị cũng sẽ chính thức bắt đầu.
Trước khi chính thức bắt đầu, cũng chính là bây giờ, còn có một chuyện rất quan trọng cần phải hoàn thành..."
Gã nói còn chưa dứt lời, đã có người khua tờ quy định thi đấu trong tay và kêu lên một tiếng, "Rút thăm!""Đúng!" Đứng trên cao nhìn xuống, Vũ Thiên chỉ về phía người cất tiếng nói,"Chính là rút thăm! Vì để cho công bằng, lúc trước đã phân chia nhân số thí sinh tại các khu khá đều nhau.
Khu Đinh Dần chúng ta tổng cộng có tám mươi chín người.
Như vậy, vòng thi đấu đầu tiên liền sẽ xuất hiện một vấn đề, sẽ có một người bị lẻ ra.
Ai là người lẻ ra đó, cần mọi người rút thăm để quyết định, đồng thời rút thăm để quyết định đối thủ và thời điểm thi đấu cho mình!"Vừa mới nói xong, lại có người lớn tiếng reo lên:"Tám mươi chín người? Vòng đầu tiên có bốn mươi bốn trận, vòng thứ hai có hai mươi hai trận, vòng thứ ba mười một trận, vậy chẳng phải có nghĩa là trong ba vòng đầu tiên đều sẽ có một người lẻ ra?"Ngay sau đó lại có người oa một tiếng, "Nếu ai đó vận khí tốt, chẳng phải là chỉ dựa vào rút thăm liền có thể vượt qua thi đấu tại khu Đinh Dần sao?"Bên cạnh có người cười nhạo, "Ngươi khẳng định chính là người có vận khí tốt đó."
Cũng có người châm chọc,"Thật đúng là có thể nghĩ ra được, ngươi dứt khoát dựa vào rút thăm lấy đệ nhất Triêu Dương đại hội luôn cho rồi."