Khi Vũ Thiên cầm lấy tấm thẻ bài thứ tư đếm ngược lên, cũng quay mặt thẻ bài cho mọi người trực tiếp nhìn xem, sau khi nhìn thấy con số trên thẻ bài, mọi người không biết có phải là thất vọng hay không nữa, nhưng tất cả đều ngậm ngùi lắc đầu.Kết quả rất rõ ràng, tấm thẻ may mắn vẫn chưa xuất hiện."
Chỉ còn thừa lại ba tấm thẻ bài mà thôi, sẽ không phải là tên Trương Chi Thần đó đi?"Trên khán đài lại bắt đầu có người lải nhải về khả năng này.Và sau khi bàn giao xong tấm thẻ bài thứ tư từ dưới lên, Vũ Thiên lại nhìn chằm chằm vào tên của chiếc phi tiêu trên vách tường treo thẻ bài, thi pháp lớn tiếng nói: "Trương Chi Thần, lên sân khấu công bố thứ tự thi đấu."
Những lời này vừa được nói ra, Nam Trúc ở trên khán đài nhịn không được xuất thủ, chụp lấy bàn tay mềm mại của Bách Lý Tâm ngồi bên cạnh.Lúc này, Bách Lý Tâm cũng khó giải thích mà có chút khẩn trương, chợt đột nhiên bị nam nhân bên cạnh chụp lấy tay, thiếu một chút giật nảy mình, nhìn lại, vô thức liền muốn rút tay lại, nhưng thấy tay mình bị nắm chặt.Đồng thời cũng phát hiện thấy Nam Trúc dường như hoàn toàn không ý thức được hành vi của mình, đang chú ý cao độ tới tình hình rút thăm trên sân khấu.Đối với điều này, nàng ta có thể hiểu được, có lẽ tên mập này là nhất thời khẩn trương.Nhưng nàng ta vẫn rất không quen, mạnh mẽ rút tay mình ra, sau đó nhìn chằm chằm vào tình hình rút thăm trên sân khấu.Lúc này, khóe mắt Nam Trúc mới lặng lẽ liếc nhìn nàng ta một cái, xoa xoa mấy ngón tay vừa mới nắm lấy bàn tay mềm mại, dáng vẻ như đang ôn lại dư vị vừa rồi, gã lại rục rịch muốn nắm lại tay nàng ta lần nữa, nhưng mà không đủ can đảm quá mức suồng sã.Dữu Khánh phi thân lên sân khấu, đi tới trước bức vách, lịch sự chắp tay chào Vũ Thiên.Vũ Thiên chắp tay đáp lễ, sau đó đi lên bậc cấp, tháo tấm mộc bài thứ ba đếm ngược xuống, sau đó ngay tại trước mắt bao nhiêu người, gã xoay chuyển thẻ bài, động tác xoay chuyển cũng rất rõ ràng, không dám có bất kỳ điểm nào mơ hồ, ngay trước mặt mọi người, công khai kết quả cho mọi người nhìn thấy.Thực ra, ánh mắt mọi người đã nhìn thấy được dấu ấn trên bức vách, nhưng vẫn không thể tin tưởng.Cho đến khi nhìn thấy mặt thẻ bài nhẵn nhụi trống trơn, sau khi đã xác nhận trên thẻ bài không có chữ số, cảnh tượng mới náo động ồn ào như vỡ tổ."
Oa!""Mẹ!""Tại sao lại là hắn?"Nam Trúc kinh ngạc, cũng nhịn không được từ từ đứng lên, khó có thể tin hỏi: "Lại là lão Thập Ngũ, lão Thập Ngũ lại trực tiếp vào vòng trong rồi sao?"Bách Lý Tâm cũng chậm rãi đứng lên, nét mặt tràn đầy vẻ khó thể tin tưởng, vận may như vậy thực sự là khiến nàng ta hết chỗ nói nổi.Dưới sân khấu, đám người Mục Ngạo Thiết, Thiện Thiếu Đình, Kha Nhiên, Tiêu Trường Đạo, Ngô Dung Quý và cả mấy chục người khác đã lấy được thẻ bài, đều ngơ ngẩn nhìn kết quả này, tất cả đều không thể tin nổi.Có người lật nhìn thẻ bài trong tay mình, không biết có phải là có cảm giác so sánh vận may giữa người với người thấy tức muốn chết hay không nữa.Có người bắt đầu quay qua quay lại rỉ tai thì thầm, khe khẽ bàn tán.Vũ Thiên ở trên sân khấu cũng tràn đầy kinh ngạc, nhưng vẫn dựa theo quy củ, thi pháp lớn tiếng bày tỏ công khai: "Trương Chi Thần, phóng trúng thẻ trống, tự động tiến vào vòng thi tiếp theo!"Trên khán đài lập tức có người hét to lên đáp lại, "Tại sao lại là hắn, có phải trước đó hắn đã biết rõ thứ tự thẻ bài hay không vậy, có phải hắn đã gian lận hay không chứ?"Có người cùng hô to lên theo, "Đúng rồi, làm sao có thể trùng hợp như vậy."
Thí sinh dự thi ở dưới sân khấu cho dù cũng có ý nghĩ này, nhưng không tiện nói ra.
Chỉ có những người tới xem trò vui không sợ làm lớn sự việc, bởi vì chuyện này không liên quan tới bọn họ, người trong giang hồ, có thói quen gây ồn ào náo động như vậy cũng là bình thường.Ở trên khán đài, Thiện Thiếu Vân phát hiện thấy tình hình và bầu không khí hiện trường đột nhiên thay đổi, bỗng trở nên ồn ào náo nhiệt, cô ta có phần không hiểu ra sao, đưa mắt nhìn quanh nhìn quất, hỏi: "Đang yên đang lành, tại sao lại như vậy, tên ria mép đó lại làm ra chuyện gì khiến người người căm ghét sao?"Ở bên cạnh, đám người Quy Kiếm sơn trang đều quay nhìn cô ta với ánh mắt kinh ngạc, giờ mới biết cô gái nhỏ này ngồi xem đến bây giờ vậy mà vẫn chưa hiểu được cách thức rút thăm này, chạy tới đây nhìn xem cái gì vậy chứ?Ngay cả Ung Trạch Tuyết, mẹ cô ta cũng không nói nên lời.Tuy nhiên, cũng có thể hiểu được, một cô gái trẻ tuổi không rành thế sự a, nhìn xem những trò vui náo nhiệt dễ hiểu thì được, đối với những quy tắc sự vụ không liên quan đến mình thì không muốn phí đầu óc cũng là bình thường.Người đồng môn lập tức giải thích một cách đơn giản đại khái, "Số người dự thi là số lẻ, người phóng trúng thẻ bài trống là bởi vì không có đối thủ, cho nên chỉ bằng vào sự may mắn liền tự động được vào vòng tiếp theo.
Vòng đấu trước có tám mươi chín người, tên ria mép này phóng trúng được thẻ trống nên tự động vào được vòng này.
Đến vòng này có bốn mươi lăm người, tên ria mép đó lại phóng trúng thẻ trống, cho nên lại tiếp tục tự động được vào vòng trong."
Cuối cùng đã biết rõ xảy ra chuyện gì, Thiện Thiếu Vân bừng tỉnh hiểu ra, đồng thời nét mặt cũng tràn đầy ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào sân khấu, kinh ngạc hỏi: "Tên ria mép này có vận may tốt như vậy sao?"Ngồi ngay ngắn ở bên cạnh, Ung Trạch Tuyết cũng khẽ gật đầu nói: "Trong chuyện này, Côn Linh sơn sẽ không dung túng để cho xảy ra khả năng gian lận, e rằng quả thực là vận may quá tốt.
Chỉ là không biết trong những đại hội trước từng có người nào liên tiếp hai lần bắn trúng thẻ trống, tự động qua vòng hay không."
Dữu Khánh đứng ở trên sân khấu nhìn động tĩnh xung quanh, hắn cũng có phần ngạc nhiên.Cảm giác của hắn không giống với những người khác, bởi vì chính hắn rất rõ ràng, vòng thứ nhất mình tuyệt đối không có gian lận, hoàn toàn là dựa vào vận may mà phóng trúng thẻ trống.Cũng chỉ có thể nói là hắn đang đứng ở lập trường của mình cho nên thấy việc chẳng có gì, lúc này nhìn thấy phản ứng như thế, lại đứng ở góc độ của người khác để suy nghĩ, hắn mới ý thức được rằng, hai lần liên tiếp phóng trúng thẻ trống tự động vào vòng trong, có lẽ khó tránh khỏi sẽ khiến cho một số người có chút liên tưởng.Nhưng hắn cũng không quan tâm, có chứng cứ nào chứng minh ta gian lận sao sao? Ta chỉ là may mắn mà thôi, vậy thì thế nào?Phản ứng này cũng vượt ra khỏi dự liệu của người chủ trì Vũ Thiên, gã lập tức quay nhìn về phía Tôn Liên Tinh, người phụ trách giám sát.Tôn Liên Tinh ngay trước mặt mọi người thi pháp lớn tiếng nói: "Quy tắc như vẫn cũ, quy trình cũng không có vấn đề, trước tiên tiếp tục hoàn thành rút thăm theo quy tắc.
Người nào cảm thấy có vấn đề, có thể khiếu nại hay tố cáo sau.
Bây giờ, nếu như còn có người cố ý gây rối, tự gánh lấy hậu quả!"Những lời này vừa được nói ra, tất cả khán giả lập tức bị chấn nhiếp, những người đến xem náo nhiệt không ngại xảy ra chuyện lớn kia phát hiện thấy mình thật sự phải gánh chịu trách nhiệm thì lập tức cúi đầu ngậm miệng.