Tần Phó Quân phản bác, "Hung thủ rất gian xảo, dùng bùn bôi lên mặt, sư huynh cũng không phải không biết."
Cam Cử bị lời nói của nàng chọc giận, "Lúc đó, không chỉ có một mình muội tiếp xúc gần với hắn, đúng không? Tập trung tất cả những người đã gặp mặt hắn, đối mặt nhận diện, để xem có thể nhận ra hắn hay không, chỉ cần có thể ngay mặt xác nhận được, vậy thì việc này sẽ thành đơn giản."
Tần Phó Quân: "Sư huynh, ta đã nói hung thủ dùng bùn bôi lên mặt, làm sao bọn họ có thể nhận ra được?"Cam Cử: "Muội đang nói giỡn sao? Muội không nhận ra, những người khác tiếp xúc gần cũng không nhận ra, vậy dựa vào đâu để nói hắn là hung thủ, như vậy phải đi đâu nói lý chứ, chỉ dựa vào cảm giác của muội sao? Hiện tại Đại Nghiệp ty muốn giải thích, Tông môn có thể lấy lý do này của muội để giải thích được không?""Được rồi."
Vạn Lý Thu nhấc tay quát bảo ngừng lại, ngăn cản hai người tiếp tục tranh cãi thêm nữa.Tần Phó Quân cũng bực bội, không nói với gã nữa, quay sang sư phụ đang có vẻ mặt âm trầm bất định, "Sư phụ, ta chỉ âm thầm tra xét xem hắn có phải là hung thủ hay không, liên quan gì đến Đại Nghiệp ty? Hắn cũng chỉ là một đệ tử bị Long Quang tông vứt bỏ, cũng chỉ là một thí sinh dự thi bình thường mà thôi, tại sao lại làm cho Đại Nghiệp ty quan tâm như thế? Như vậy, phải chăng ta càng có lý do để tin rằng tên Trương Chi Thần này không đơn giản, cũng càng có khả năng là hung thủ hay không?"Vạn Lý Thu trầm giọng nói: "Ngươi xác định ngươi chỉ bí mật điều tra hung thủ, không có làm chuyện gì khác đúng không?"Tần Phó Quân khẳng định như đinh đóng cột: "Đệ tử vẫn luôn duy trì đúng mực, không làm bất kỳ việc gì khác thường, nếu như có nửa câu nói dối, đệ tử nguyện ý nhận bất kỳ hình phạt nào."
Vạn Lý Thu: "Đã làm gì, kể rõ toàn bộ quá trình đi."
"Chính là dựa vào việc điều tra biệt hiệu của Trương Chi Thần rồi lấy cơ hội này bắt chẹt Tiêu Trường Đạo cùng Ngô Dung Quý..."
Tần Phó Quân bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện đã trải qua.Vạn Lý Thu nghe xong cũng cảm thấy không có gì, nhưng vẫn không yên tâm, "Gọi tên Tiêu Trường Đạo và Ngô Dung Quý tới đây, ta cần biết bọn hắn có cáo mượn oai hùm, mượn cơ hội này làm chuyện bậy gì hay không."
Tần Phó Quân sửng sốt, suy nghĩ cũng phải, lập tức nhận lệnh, đi tìm hai tên đó.Vạn Lý Thu lại nói với Cam Cử: "Cũng không biết có phải Đại Nghiệp ty ám chỉ chuyện này hay không, ngươi đi triệu tập toàn bộ nhân thủ, xác định lại một lần nữa xem có người nào làm chuyện gì khác nhằm vào Trương Chi Thần hay không."
"Vâng."
Cam Cử cũng nhận lệnh rời đi.Không bao lâu sau, Tiêu Trường Đạo và Ngô Dung Quý liền được tìm tới, trước sự chất vấn, hai người kể lại toàn bộ quá trình mình tìm hiểu, hỏi cái gì đáp cái đó, không dám giấu giếm...Đến gần nửa đêm thì Vạn Lý Thu mới đưa Tần Phó Quân trở về tới Tông môn, lão ta cũng không biết có phải là có liên quan đến việc đồ đệ của mình làm hay không, nhưng sau khi xem xét hết mọi việc thì thấy chỉ còn có việc này.Bên trong đại điện của Tông môn, các quản lý cấp cao vẫn một mực chờ đợi, bởi vì không biết tình thế ở mức độ nào, cho nên đều đang đợi đáp án.Thầy trò hai người đến nơi, sau khi Vạn Lý Thu kể lại tình hình, Triệu Đăng Tử nhịn không được cất tiếng cười khổ, "Hẳn là việc này rồi."
Mấy vị trưởng lão đều không hiểu được quay nhìn ông ta, Vạn Lý Thu hỏi: "Làm sao biết được?"Triệu Đăng Tử than thở: "Bởi vì hai người mà Tần sư muội lợi dụng để bí mật điều tra đó đã đụng tới người của Hướng Lan Huyên, tên Kha Nhiên kia, nói chính xác thì toàn bộ bốn người ở chỗ Kha Nhiên đều là người của Đại Nghiệp ty, dường như chính là vì đi giám thị tên Trương Chi Thần đó.
Hai tên này chạy đến tìm hiểu từ bọn họ, làm sao giấu giếm được Hướng Lan Huyên."
Những lời này vừa được nói ra, mọi người đều kinh ngạc, có trưởng lão chần chừ hỏi: "Người của Đại Nghiệp ty sao? Còn có cả sắp xếp như vậy nữa sao? Vì sao chúng ta không biết?"Triệu Đăng Tử lắc đầu: "Việc này, Đại Nghiệp ty trực tiếp tìm đến Hoàn Đại trưởng lão để sắp xếp, phía bên Đại Nghiệp ty không muốn khoa trương, tạm thời cũng không nói cho chư vị biết."
Tần Phó Quân nhịn không được hỏi, "Chưởng môn, Đại Nghiệp ty giám thị tên Trương Chi Thần đó làm gì?"Triệu Đăng Tử không nói ra việc mình âm thầm phái người xâm nhập Long Quang tông để bí mật điều tra, than thở: "Ai biết được.
Vạn trưởng lão, biết rõ nguyên nhân là được rồi, việc này e rằng còn cần đích thân ngài đưa Tần sư muội đến chỗ vị Đại hành tẩu kia để làm sáng tỏ sự việc, hóa giải hiểu lầm."
"Được, nếu không còn chuyện gì khác, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ."
Vạn Lý Thu hơi chút dò hỏi ý kiến mọi người, sau đó dẫn Tần Phó Quân rời đi, bay thẳng đến nơi Hướng Lan Huyên nghỉ chân.Hai người cũng không nán lại trong khu nhà khách tao nhã quá lâu, nói chung là giải thích xong rõ ràng liền chào rời đi.Trên đường xuống núi, Tần Phó Quân cảm thấy uất ức, "Sư phụ, cứ bỏ qua như vậy sao? Dạ Linh Nhi và Địa Linh cống hiến nhiều năm cho Lưu Tinh điện, bị kẻ xấu xâm nhập vào mưu hại ngay tại trong nhà mình, chư vị trưởng lão lại không nói tiếng nào, lẽ nào bọn họ cứ chết vô ích như vậy sao? Công lý ở đâu?"Khóe miệng Vạn Lý Thu mím chặt một chút, than nhẹ: "Nha đầu, trong thiên hạ này làm gì có công lý tuyệt đối, trong chữ công lý có cái chữ 'Công', khi thứ gọi là công lý đó ảnh hưởng đến lợi ích của đa số người, vậy thì đó không phải là công lý, hiểu chưa?"Vừa mới nói xong, phía trước có một thân ảnh hiện lên, ngăn cản đường đi của hai người, đó là Triển Vân Khí.Sau khi hành lễ chào xong, gã nói: "Vạn trưởng lão, Chưởng môn mời Tần chấp sự đến nói chuyện riêng một chút."
Hai thầy trò đều kinh ngạc, quay mặt nhìn nhau, sau đó Vạn Lý Thu gật đầu với đồ đệ, "Ta ở dưới chân núi chờ ngươi."
Vì vậy Tần Phó Quân liền đi theo Triển Vân Khí.Khi đi đến ngoài đại điện Tông môn, Triển Vân Khí không cùng tiến vào, đưa tay mời Tần Phó Quân đi vào một mình .Bên trong đại điện lúc này đã vắng vẻ trống trải, dưới ánh đèn chập chờn chỉ có mình bóng dáng Triệu Đăng Tử đơn độc lẻ loi đứng đó, thân hình cao gầy, đối mặt với ánh đèn suy tư gì đó."
Chưởng môn."
Tần Phó Quân đến gần hành lễ.Triệu Đăng Tử quay đầu lại, mỉm cười, hỏi: "Hướng đại hành tẩu có ý tứ gì?"Tần Phó Quân tâm tình sa sút, nói: "Không phải có ý tứ kia, chỉ nói là lấy Triêu Dương đại hội làm trọng.
Nói chung, không còn việc gì, người ta đã bình tĩnh, đã trôi qua."
Triệu Đăng Tử nhìn thấy nàng ta như vậy, cười thản nhiên, nói: "Có thể thấy được, Vạn sư thúc là có kỳ vọng vào muội, muốn bồi dưỡng muội thành Trưởng lão đảm nhiệm Lưu Tinh điện tiếp theo."
Tần Phó Quân kinh ngạc.Triệu Đăng Tử rồi lại chuyển đề tài: "Vẫn còn hoài nghi tên Trương Chi Thần đó là hung thủ sao?"Tần Phó Quân suy nghĩ một chút, cuối cùng gật gật đầu.Triệu Đăng Tử: "Có chứng cứ không?"Tần Phó Quân chậm rãi cúi đầu nói: "Còn chưa có chứng cứ, chỉ là trực giác của ta."
Triệu Đăng Tử lạnh nhạt nói: "Vậy thì tiếp tục điều tra đi."
Tần Phó Quân kinh ngạc ngẩng đầu, cho rằng mình đã nghe lầm."
Nếu như người trẻ tuổi của một môn phái đều không có nhiệt huyết, vậy thì môn phái đó có thể tồn tại được bao lâu?""Việc này, vậy làm sao giải thích với bên Đại Nghiệp ty chứ? Hướng đại hành tẩu có hay không..."
Triệu Đăng Tử quay đầu lại nhìn chăm chú vào ánh đèn chập chờn phía trước mặt, "Nàng ta không đại biểu được toàn bộ Đại Nghiệp ty.
Mặc dù chúng ta rất kính nể Đại Nghiệp ty, nhưng cũng không thể để người ta tùy tiện thao túng.
Chúng ta có thể trở thành đại phái Linh thực đệ nhất thiên hạ, lại sừng sững nghìn năm đến nay, không phải dựa vào sự khúm núm, là phải có sự sắc bén của mình.Tần sư muội, một môn phái lớn như vậy, quá mềm yếu là không được, phải trong bông có kim, như vậy người khác mới không dám tùy ý gây khó dễ.Có người chạy đến Côn Linh sơn giết người của ta, Côn Linh sơn ta không thể được điều tra sao, đó là đạo lý gì?Thái độ của ta vẫn nhất quán, đại cục làm trọng, nhưng có thể bí mật điều tra.
Hướng Lan Huyên đã lên tiếng, chúng ta cũng không tiện bác bỏ mặt mũi nàng ta, bởi vì nếu như nàng ta vẫn muốn làm khó chúng ta, quả thực sẽ khiến Côn Linh sơn khó chịu, cho nên bí mật điều ta mới tương đối thích hợp.Ta cũng không phải muốn yêu cầu muội đi điều tra, mà muốn nói cho muội biết, nếu như muội quả thực vẫn muốn điều tra, vậy thì cứ điều tra đi.
Nhưng muội phải biết được hậu quả, phải giữ được đúng mực, không nên gây ra chuyện, nếu không, muội phải gánh chịu hậu quả.Tuy nhiên, ta có thể nói cho muội một cái giới hạn, bất kể là ai, chỉ cần là làm việc của Tông môn, chỉ cần là sai lầm nằm trong tình trong lý, vậy thì cho dù là ai tới truy trách nhiệm, việc khác ta không dám đảm bảo, nhưng ta đảm bảo tuyệt đối không giao người đó ra, ít nhất sẽ bảo đảm tính mạng cho người đó.
Muội có hiểu được ý của ta không?"Đôi mắt Tần Phó Quân sáng lên, liên tục gật đầu, "Ta hiểu rồi."
Triệu Đăng Tử quay đầu lại nhìn nàng, mỉm cười nói: "Khi rời khỏi cánh cửa này, ta chưa từng nói ra lời nào.
Đi thôi, đừng để sư phụ muội đợi lâu."
"Vâng."
Tần Phó Quân rất hưng phấn, cung kính hành lễ, sau đó xin cáo lui.