Có cảm giác như nữ tử váy trắng muốn vùng ra khỏi bàn tay của nữ tử váy vàng, nhưng nữ tử váy vàng lại túm chặt không buông.Nữ tử váy vàng mở to đôi mắt sáng đối diện nhìn hắn, còn giống như đang cười với mình, Dữu Khánh không biết cô gái xa lạ mà làm như quen biết này là ai, hắn lịch sự gật đầu đáp lại, nhưng cũng không có hứng thú nhìn nhiều hơn nên đáp lại xong liền quay đầu đi, then chốt là hắn không hi vọng người khác có ấn tượng quá nhiều với dung mạo của mình.Nữ tử váy vàng giống như còn áp sát vào nói gì đó, lúc này nữ tử váy trắng dường như nổi giận, kéo mạnh nữ tử váy vàng, nói: "Nếu còn lộn xộn như vậy, sau này đừng có đi ra ngoài với ta nữa."
Nữ tử váy vàng ngây người sửng sốt, sau đó khẽ thở dài bất đắc dĩ, hai vai rũ xuống, nhưng rồi lại nhanh chóng vươn lên.Bởi vì Dữu Khánh đã quay đầu lại, đang nhìn các nàng.Dữu Khánh là nghe được lời nói tức giận ở phía sau nên mới quay đầu lại, nhìn nữ tử váy trắng nhiều một chút, không rõ đang yên đang lành vì sao đối phương lại tức giận, khi hắn đối diện với ánh mắt của nữ tử váy trắng, ánh mắt của nữ tử váy trắng lập tức có vẻ hoảng loạn, nhanh chóng tránh đi, nhìn sang một bên.Sau đó, hắn lại nhìn thấy nữ tử váy vàng che mặt dường như nhìn mình cười vui vẻ.Quả thực là một nữ nhân dạn dĩ, xa lạ mà làm như quen biết, trong lòng Dữu Khánh âm thầm lẩm bẩm, cảm thấy loại nữ nhân này không chừng sẽ dễ dàng bị thiệt thòi tại bên ngoài, nhưng đó không phải là chuyện của hắn, vì vậy, hắn lại quay đầu nhìn về phía trước.Tuy nhiên, trên nét mặt hắn xuất hiện sự do dự, chần chừ, ánh mắt lấp lóe, hắn nhấc tay vuốt vuốt chút ria mép của mình.
Rồi dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn nhanh chóng quay đầu lại lần nữa, lần này hắn chủ động mở miệng, thử hỏi nữ tử váy vàng một câu, "Có thể che mặt để tham gia Triêu Dương đại hội sao?"Nữ tử váy vàng nhấc tay sờ chiếc khăn che mặt của mình, cưới hắc hắc, hỏi: "Thế nào, có phải là muốn nhìn xem dung mạo của ta như thế nào hay không?"Bộ dạng của nàng có vẻ như nói rằng ta đây sẵn sàng phối hợp.Nữ tử váy trắng ở phía sau lập tức dùng sức nhéo nhéo tay nàng, lần này nàng dường như cũng lười để ý tới ý kiến theo sau.Dữu Khánh thì bị lời nói của nàng làm cho không nói nên lời, trời đất chứng giám, hắn thật sự không có hứng thú gì đối với việc nàng ta trông như thế nào.Hiện tại hắn xem như đã nhận ra được, nữ nhân này hoàn toàn không phải là người dạn dĩ, xa lạ cũng như quen biết, trong lòng đưa ra một đánh giá khác, tùy tiện lẳng lơ.Long Hành Vân đứng ở phía trước phe phẩy chiết phiến, tự cho mình là người phong lưu phóng khoáng, nghe được lời nói chuyện ở phía sau, gã cũng vươn đầu về sau nhìn nhìn, cảm thấy vui vẻ, nhấc chiết phiến gõ gõ lên cánh tay Dữu Khánh, "Người trên khán đài vẫn còn đang ngồi đó, ngươi lại tìm được mới rồi, ngươi đi tới đâu đều thông đồng đến đó sao?"Thái độ của nữ tử váy vàng lập tức như đổi thành người khác, trợn to hai mắt, nghiêm khắc khiển trách: "Tiểu yêu tinh, có tin ta xé nát miệng ngươi hay không hả?"Khuôn mặt Long Hành Vân trong chớp mắt liền trầm xuống, xếp chiết phiến lại, "Tới đi, ngươi xé cho ta xem."
Dữu Khánh vừa nghe vậy, lập tức tinh thần tỉnh táo, bước một bước tránh sang một bên, hi vọng hai người làm trái với quy tắc thi đấu xử nhau ngay tại chỗ, chỉ cần Long Hành Vân làm nhiễu loạn đại hội và bị đuổi khỏi thi đấu, vậy thì mình chỉ cần thắng đại một trận xem như đã thắng tên này, nếu như Đại Nghiệp ty có thể phế bỏ tên này thì càng tốt hơn.Nữ tử váy trắng lạnh lùng nhìn chăm chú hành động như không sợ gây ra chuyện lớn của Dữu Khánh, đồng thời lại dùng sức kéo lấy nữ tử váy vàng, cất tiếng nhắc nhở, "Đây là Triêu Dương đại hội."
Long Hành Vân nhìn thấy Dữu Khánh nhường đường, hành động này rõ ràng là muốn cho bọn họ gây chuyện với nhau, gã lập tức hiểu được dụng tâm hiểm ác của Dữu Khánh, gã xòe chiết phiến ra, ra sức phe phẩy, rồi buông một lời hăm dọa hung dữ với nữ tử váy vàng, "Tiểu tiện nhân, ngươi cứ chờ đó."
Cho dù đang bị kéo lại, nữ tử váy vàng vẫn không chịu tỏ ra yếu kém, "Tiểu yêu tinh, ta chờ ngươi tới, nếu không tới, ngươi chính là đồ khốn!"Long Hành Vân hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại, ra sức phe phẩy cây quạt xua đuổi cơn tức.Nữ tử váy vàng cũng hừ lạnh một tiếng, hất cằm lên, có vẻ xem thường.Tuy rằng hai người ai cũng không phục ai, nhưng đều không dám tiếp tục lỗ mãng, giống như nữ tử váy trắng đã nói, nơi đây dù sao cũng là Triêu Dương đại hội.Cứ như vậy liền bỏ qua sao? Dữu Khánh có chút tiếc nuối, lại cất bước chen vào trong hàng ngũ, còn không quên chỉ vào Long Hành Vân, nói với nữ tử váy vàng phía sau lưng nhằm gây xích mích, "Tên gia hỏa này rất thù dai, nhất định sẽ nhằm vào ngươi mà không từ thủ đoạn nào."
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, cho dù về sau vị này có thể đùa chết Long Hành Vân cũng được.Đứng ở phía trước, Long Hành Vân nghiến răng nói: "Ngậm miệng chó của ngươi lại!"Nữ tử váy vàng xì một tiếng, "Ta sợ hắn sao? Nếu hắn có thể tiến vào vòng thách đấu, ta đánh chết hắn!"Nữ tử váy trắng lại kéo tay nàng xuống, nàng mới tức giận phồng mang trợn má mà không hé răng ra nữa.Thấy hai người không có xử nhau, Dữu Khánh lại cảm thấy tiếc nuối, hắn hi vọng trong vòng thách đấu vị này thật sự có thể đánh chết Long Hành Vân, nhưng đó là chuyện sau này, hắn vẫn muốn giải thích nghi vấn hiện tại, nói thêm: "Ta không có ý gì khác, ta chỉ muốn hỏi ngươi, Triêu Dương đại hội có thể che mặt để tham gia sao? Các ngươi làm như vậy, đại hội không nói gì sao?"Vẻ mặt nữ tử váy vàng lập tức chuyển từ âm u sang sáng sủa, cười vui nói: "Che mặt thì có sao chứ, trước khi thi đấu không phải sẽ cho bọn họ xác minh danh tính sao, trời quá nắng, ta sợ phơi nắng không được sao? Che mặt cũng không có ảnh hưởng tới thi đấu, vì sao không được.
Không lẽ, ta mặc quần áo màu gì, bọn họ cũng phải xen vào hay sao?"Dữu Khánh lập tức giơ ngón tay cái lên với nàng, "Có lý!"Dứt lời, hắn quay đầu lại, mặt đầy sung sướng, hắn đã tìm ra được phương pháp giải quyết cho điều lo lắng lúc trước, trực tiếp che mặt không phải được rồi sao, vậy thì còn sợ gì bị người khác nhận ra.Hắn đang suy nghĩ, sau khi che mặt, phải chăng mình đã có thể buông tay buông chân để tranh giành phần thưởng năm trăm triệu đó chứ?Nhưng rồi hắn cảm thấy mình có thể đã suy nghĩ nhiều, một trăm người tham gia thi đấu từ bây giờ, thực lực của họ không phải những người lúc trước kia có thể so sánh, khác nhau một trời một vực, gần như không có kẻ nào hiền lành, nghĩ đến năm trăm triệu quả thực là suy nghĩ nhiều.Vòng tròn lớn với một trăm người dần dần thành hình, đứng ở trong đó, Thiện Thiếu Đình thỉnh thoảng lại quan sát phản ứng của mấy người Dữu Khánh, vì vậy, y đương nhiên thấy được mấy người mà y đang quan tâm đã tụ lại với nhau.Kỳ thực, y cách mấy người Dữu Khánh cũng không xa, chỉ ở tại phía trước mười mấy người.Y vốn định đi theo phía sau hai cô gái váy trắng và váy vàng, vốn có ý định tới gần hai người, nào ngờ vừa mới xếp hàng tại phía sau hai nàng còn chưa kịp chào hỏi thì đã sinh ra biến cố, nữ tử váy vàng đột nhiên kéo nữ tử váy trắng chạy đi, hai nàng lôi lôi kéo kéo nhau rồi di chuyển đến vị trí xếp hàng bây giờ, vì vậy y chỉ có thể thỉnh thoảng quay đầu lại quan sát phía sau.Cũng không chỉ có mình y một mực cố tình chú ý tới hai cô gái vấy trắng, váy vàng, còn có cả mẫu thân Ung Trạch Tuyết của y, mẫu thân của y cũng đặc biệt quan tâm tới hai cô gái, có rất nhiều khoảng thời gian gần như chỉ một mực lưu tâm tới mỗi một động tác, hành vi của hai cô gái, trong ánh mắt có ẩn chứa rất nhiều nội dung.Tùng tùng tùng tùng...Vòng tròn lớn đã được hình thành, cây sào dùng để lấy bóng cũng được cắm xong, tiếng trống lại lần nữa tùng tùng vang lên.Người ở tại trong vòng tròn này đều đã trải qua nhiều lần bắt thăm, không cần dặn dò gì nhiều liền biết được phải làm như thế nào, bọn họ bắt đầu cất bước đi vòng quanh.Trong lúc đi xoay quanh, Dữu Khánh thỉnh thoảng quan sát bức vách treo thẻ bài trên sân khấu, liên tục xác nhận xem hoàn cảnh hiện trường có thuận lợi để mình thi triển Quan Tự quyết hay không.Côn Linh sơn vẫn không bỏ đi phần bày mâm cúng trời, dường như rất chú ý tới điều này, vẫn có mâm cúng Tam Sên, hương trong lư hương vẫn đang cháy không ngừng, hương khói vẫn nhẹ nhàng bồng bềnh trôi nổi trên sân khấu.
Dữu Khánh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trước lúc tới đây hắn sợ Côn Linh sơn đột nhiên không bày ra mâm cúng nữa, sau khi tới thì sợ đột nhiên nổi lên gió lớn thổi tung hương khói, bây giờ xem như tất cả đều bình thường, hắn đã có thể yên tâm rồi.Một trăm người xoay chuyển một vòng tiếp một vòng, di chuyển một hồi lâu, tiếng trống đột nhiên đột nhiên dừng lại.Mọi người trong vòng tròn cũng khẩn trương dừng lại, vẫn theo quy tắc cũ, người nào tại bóng cây sào bắt thăm trước.Bóng sào chiếu tại trên thân một người ở phía trước cách Thiện Thiếu Đình hai người, nói cách khác, y là người thứ tư.Và như vậy, vị trí người bắt thăm đầu tiên cách Dữu Khánh cũng không xa, Dữu Khánh trong lòng yên tâm hơn không ít, căn cứ vào kinh nghiệm bắt thăm lúc trước, hắn có thể kết luận rằng cách càng gần nghĩa là số thẻ chưa bị bắt trúng nhiều, như vậy Long Hành Vân sẽ có càng nhiều lựa chọn, sẽ không dễ dàng bắt trúng phải số thẻ giống với người phía trước mặt, khi đó hắn đương nhiên sẽ dễ dàng bắt trúng Long Hành Vân hơn.Kỳ thực hắn ít nhiều vẫn có chút không yên lòng, tuy rằng hắn có lòng tin đối với mình, nhưng cũng không dám tuyệt đối khẳng định mình nhất định có thể thắng được Long Hành Vân, thiếu Các chủ Xích Lan các khẳng định sẽ không yếu, có thể một mạch tiến đến vòng này là có thể thấy được.Đối với quyết định đưa ra tối hôm qua, hiện tại hắn lại bắt đầu dao động, có phần do dự, có nên trước tiên tìm một đối thủ có thể nắm chắc thắng lợi đã hay không, dùng một trận đấu đầu tiên tranh thủ nhìn xem tình hình giao thủ giữa Long Hành Vân và người khác như thế nào rồi nói tiếp?Có sự dao động này là bởi vì hắn vừa mới có được ý tưởng từ hai nữ nhân che mặt này, hắn đã không còn phải lo lắng sẽ bị người ta nhận ra nữa, kéo lâu một chút cũng không sao.Sau khi xác nhận người bắt thăm đầu tiên, đệ tử hiện trường của Côn Linh sơn làm động tác ra hiệu cho người đó bắt đầu.Người đó lập tức phóng phi tiêu ra, bắn trúng một tấm thẻ bài, sau đó lập tức được mời ra khỏi vòng tròn, đi đến tập trung chờ đợi ở tại vị trí chỉ định dưới sân khấu.Người sau tiếp tục đi theo vòng tròn, từng người một tiến tới phía trước, từng người một phóng phi tiêu trong tay ra, Thiện Thiếu Đình là người thứ tư.Dữu Khánh đi theo người phía trước từng bước một tiến phía trước, đôi mắt một mực nhìn chằm chằm vào bức vách treo thẻ bài, dùng Quan Tự quyết nhìn chằm chằm vào tình hình không khí dao động sinh ra mỗi khi có một chiếc phi tiêu bị bắn trúng đập vỗ vào vách tường, quan sát sự biến đổi của dòng không khí tràn ra phía dưới các tấm thẻ bài.Liên tục xác nhận ảnh hưởng của dòng không khí làm làn khói biến đổi, đánh giá và ghi nhớ con số phái sau các tấm thẻ bài.Mười mấy người là rất nhanh, đến lượt hắn đi tới trước bóng cây sào, mắt mở trừng trừng nhìn Long Hành Vân ở phía trước phóng ra một chiếc phi tiêu găm vào một tấm mộc bài.Phi tiêu vừa rời tay, Long Hành Vân liền tiêu sái phe phẩy chiết phiến bước ra khỏi hàng, thoải mái cất bước tiến tới khu vực tập kết.Nhưng Dữu Khánh thì lại há hốc mồm đứng tại nguyên chỗ, bởi vì Long Hành Vân tiện tay phóng ra phi tiêu, vậy mà lại găm trúng một tấm thẻ bài có số trùng với người trước, nói cách khác, hắn không có cách nào lựa chọn Long Hành Vân nữa rồi.Trong những lần bắt thăm trước, cho dù hắn bắt thăm tương đối ở phía sau, nhưng hắn chưa bao giờ thất bại với mục tiêu mà mình lựa chọn, bây giờ bắt thăm tương đối ở phía trước thì đã bị thất bại, chuyện này là chuyện gì chứ, vận may bắt trúng thẻ trông của mình chạy đi đâu rồi?"Đến ngươi rồi kìa."
Nữ tử váy vàng ở phía sau nhỏ giọng nhắc nhở, còn vươn ra ngón trỏ ra chọc nhẹ vào lưng Dữu Khánh.Đứng trên sân khấu chủ trì, Tần Phó Quân nhíu nhíu máy, nàng ta vốn không có hảo cảm gì với Dữu Khánh, lại thấy tên này lề mề trước mặt mọi người như thế, nàng ta càng thêm phản cảm, nếu không phải có nhiều quý khách đang nhìn xem, nàng ta khẳng định sẽ nói ra một số lời nói khó nghe.Đệ tử Côn Linh sơn đứng giám sát ở bên cạnh cây sào cũng cất tiếng nhắc nhở, "Người tiếp theo."
"Hử?" Dữu Khánh phục hồi lại tinh thần, vô thức liếc nhìn Thiết Diệu Thanh và Tôn Bình ở trên khu vực khách quý, có phần lo lắng bị nhận ra, hắn lại quan sát một chút các thẻ bài trên bức vách, tiếp đó nhanh chóng quan sát đám người Long Hành Vân đã hoàn thành bắt thăm đứng chờ đợi bên kia.Sau khi quét mắt nhìn thoáng qua, hắn không chỉ ngoài miệng không nói nên lời, trong lòng cũng hết chỗ nói rồi, phát hiện ở trong mười mấy người đó, người mà mình từng có nhìn thấy hiển lộ thân thủ chỉ có một mình Thiện Thiếu Đình, một người từ khu chữ Đinh, ngoại trừ Thiện Thiếu Đình ra, tạm thời còn không có người nào khác.Làm sao bây giờ? Long Hành Vân ghép đôi cùng người khác rồi, hắn cũng không biết rõ nền tảng của những người còn lại.Bước ra một bước đi tới trước bóng cây sào, hắn không kịp nghĩ nhiều đến hậu quả, đây cũng không phải là nơi để cho hắn chậm rãi suy nghĩ cặn kẽ, chỉ có thể đưa ra quyết định theo cảm nhận nhất thời, hắn nhanh chóng khóa chặt một tấm thẻ bài, vung phi tiêu trong tay ra, bắn trúng vào tấm thẻ gỗ mà mình lựa chọn, sau đó cất bước đi ra khỏi hàng.Khi đi ra khỏi hàng thì còn làm như bị ánh nắng mặt trời làm cho chói mắt, bàn tay khép lại che ở trước mắt, tận lực che chắn bộ ria mép và diện mạo phía dưới mái tóc lòa xòa của mình.Lần này, Long Hành Vân có chút kinh ngạc, chiếc quạt trong tay dường như không lay động được nữa, gã phát hiện Dữu Khánh đi tới trước mặt mình rồi tiếp tục rời đi, vậy mà không có tiếp tục đứng bên cạnh gã, lúc trước vẫn còn một mực bám theo sát mình không rời chứ, làm cho gã có phần ngẩn ngơ.Dữu Khánh đã không cần đến gã, cũng không chú ý đến gã, trái lại hắn nhìn Thiện Thiếu Đình mấy lần, vừa rồi không suy nghĩ nhiều, hắn đã lựa chọn bắt lấy cùng số với Thiện Thiếu Đình.