Bán Tiên ( Dịch )

Chương 767 - Chương 767: Nhất Nhật Phương

Chương 767: Nhất Nhật Phương

Tảng đá to lớn trên đỉnh cao nhất là một hình hộp chữ nhật gác nghiêng, rất lớn và rất dài, một đầu gác lên đỉnh núi, hình thành kỳ quan một nửa đỉnh núi lơ lững giữa trời, hình dáng giống như một con dốc dài.Nếu như nói nơi nào tại Thiên Tích sơn còn có tồn tại quy tắc, vậy thì đó chính là Khối Lũy thành này, có thể tạo ra được quy tắc tại một nơi hỗn loạn như thế này, có thể tưởng tượng được loại nhân vật nào đang sống trên đỉnh Khối Lũy thành.Khối Lũy thành không có cơ nghiệp truyền thừa gì đó, bất kể ai muốn thống trị nơi đây, đều phải dựa vào thực lực.Hậu nhân của người thống trị muốn kế thừa quyền lực tại nơi hỗn loạn này, không có thực lực là giữ không được.

Chuyện tu hành là có liên quan tới thiên phú, ví dụ như con cháu của tu sĩ cảnh giới Cao Huyền cũng chưa chắc đã có thể đạt được cảnh giới Cao Huyền.Trên đỉnh núi vẫn còn ánh chiều tà, dưới núi thì đã bập bùng ánh đèn đuốc.

Có ánh đèn tại trên mặt ngoài tảng đá, có trên tường đá, cũng có ánh đèn thấp thoáng giữa những khe hở tảng đá.Khi phi mã chở đám người Dữu Khánh hạ xuống địa điểm được chỉ định thì bọn hắn liền cảm nhận được sự áp bách của thành đá hùng vĩ nguy nga trước mắt.Phi mã đáp xuống trên một tảng đá lớn dưới chân núi, mấy người nhảy xuống vật cưỡi, thanh toán tiền lộ phí, sau đó bọn hắn nhịn không được ngước nhìn cảnh tượng khổng lồ trước mắt, hùng vĩ và kỳ diệu, vô số ánh đèn lấp loáng ở phía trên, còn có mấy cột sáng to to nhỏ nhỏ chiếu xuyên qua, đó là tia sáng mặt trời.Tại một cái lán trên một bệ đá lớn bằng phẳng, bên trong có ba người mặc đồ trắng ngồi dưới đèn lồng, ngồi ở phía sau bàn nhìn mấy người mới tới.

Bọn họ vừa nhìn thấy biểu hiện của mấy người Dữu Khánh liền biết là người mới tới đây lần đầu tiên.Bên ngoài lán dựng một tấm bia, bên trên viết tám cái chữ lớn rất rõ nghĩa: Giao tiền vào thành, không có tiền chớ vào.Đám người Dữu Khánh mặc dù lần đầu tiên đến nơi này, nhưng đã nghe danh tiếng nơi này từ lâu, đại khái biết được chiếc quầy nhìn như đơn sơ nhưng là lẽ tất nhiên này là chuyện gì xảy ra, trên tấm biển của người ta đã viết rất rõ, đây chính là nơi nộp tiền vào thành.Bọn hắn không thể phá hư quy tắc nơi này, cũng không dám phá hư, thành thành thật thật từng người đi đến giao tiền ra, một người một vạn lượng.Một vạn lượng chỉ có thể ở lại trong Khối Lũy thành một ngày, muốn tiếp tục ở lại thì phải trả thêm tiền.

Chi phí dừng chân nơi này đắt đỏ không phải tầm thường, còn chưa nói tới chuyện ăn uống, đây mới chỉ là phí để ngươi vào thành mà thôi.

Đương nhiên, trong thành cũng có nơi dừng chân nghỉ ngơi ăn uống, chỉ cần ngươi có tiền và chịu chi trả cho việc này.Nam Trúc vẫn trọng sắc khinh bạn như trước, chủ động bỏ ra một vạn lượng cho Bách Lý Tâm, không thèm quan tâm tới ánh mắt có phần mong đợi của hai vị sư đệ.Bách Lý Tâm không thể từ chối, vì vậy chỉ có thể để cho Nam Trúc giúp đỡ.Thực ra trên người nàng cũng không có bao nhiêu tiền, Long Quang tông cũng không có lí do gì để đưa nhiều tiền cho đệ tử.

Nàng ta vốn tưởng rằng mình đang làm việc giúp đám người Dữu Khánh, khẳng định sẽ giải quyết giúp nàng vấn đề chi tiêu gì gì đó trên đường đi, nhưng nào ngờ, mỗi khi đến thời điểm trả tiền Dữu Khánh và Mục Ngạo Thiết liền làm như không nhìn thấy nàng vậy.Điều này khiến cho nàng ta có phần lúng túng, nhưng xấu hổ mở miệng đòi tiền.Nàng ta rất bối rối, đám nam nhân này tại sao lại là bộ dạng như vậy? Đường đường là tài tử đệ nhất thiên hạ, tại sao ngay cả một chút phong độ cũng không có cơ chứ? Và cả tên to con kia nữa, thoạt nhìn cũng rất có khí khái nam tử a.Nàng thấy hai người này cũng không giống là người keo kiệt.

Nàng cũng từng nghe kể về chuyện Thám Hoa lang trọng nghĩa khinh tài, dốc hết tiền cứu nạn dân.

Nàng cho rằng có lẽ là bởi vì còn nghi ngờ về mình cho nên cảm thấy tiếp tục chi trả tiền cho mình là một việc ngốc.Trong ba người nam nhân này, chỉ có mình Nam Trúc rất phóng khoáng với nàng, bỏ tiền xuất lực đều không có vấn đề gì.Tuy nhiên, nàng ta cũng không phải là kẻ ngốc, lúc ban đầu không để ý nên không biết, sau một khoảng thời gian nàng ta tự nhiên cũng đã nhận ra được, người ta sẵn lòng bỏ tiền xuất lực giúp nàng chính là tưởng muốn làm nam nhân của mình.

Thế nhưng mà nam nhân này quá có "Trọng lượng", nàng thực sự không có phúc hưởng thụ và cũng không muốn hưởng.Nhưng bởi vì một số nguyên nhân, ví dụ như trong túi lúc này thực sự eo hẹp, ví dụ như nam nhân có "Trọng lượng" lớn này là người duy nhất ủng hộ nàng ở lại chung với bọn họ, vì vậy, nàng cũng không tiện thẳng thừng từ chối, chỉ có thể duy trì một khoảng cách nhất định, hi vọng chính Nam Trúc có thể hiểu rõ.Trước mắt, giao ra một vạn lượng bạc chỉ đổi lấy được một đóa hoa nhỏ hồng nhạt có mùi thơm đặc biệt.

Bông hoa này tên là "Nhất Nhật Phương", chỉ cần hái xuống thì chỉ có thể duy trì sức sống trong một ngày, sau một ngày sẽ dần dần héo rũ, mùi thơm đặc biệt đó cũng sẽ biến mất theo, khó thể duy trì.Nói cách khác, khi bông hoa héo rũ, ngươi nên rời khỏi Khối Lũy thành, nếu muốn tiếp tục ở lại trong thành thì cần phải trả tiền tiếp.Giao tiền xong rồi, mấy người có vào thành hay không là chuyện tự do.

Thật vất vả mới tới được đây, đương nhiên sẽ đi xem cho biết.

Bọn hắn tại trên những bệ đá rộng lớn đi dạo một vòng khắp nơi, nhìn thấy trong ngoài các bệ đá đều có bậc thang, đi sâu vào bên trong chính là vào thành, hướng ra bên ngoài thì chìm đắm trong bóng tối lờ mờ.Vào thành liền có thể được Khối Lũy thành bảo vệ, không vào thành thì an nguy mỗi người do thiên mệnh, quy tắc bên trong và quy tắc bên ngoài khác hẳn nhau.Nhưng vẫn có người có thể có ưu thế với quy tắc cả trong lẫn ngoài, ví dụ như từng cái từng cửa hàng nhỏ treo đèn lồng bên ngoài thành ở trước mắt, đây chính là những cửa hàng mà Thiêu Sơn lang thường khiêng đi khắp nơi.Thiêu Sơn lang được bảo vệ bởi hiệp ước của Tu Hành giới, cho dù Thiên Tích sơn này hỗn loạn và hung hiểm như thế nào, không ai dám công khai trắng trợn động đến Thiêu Sơn lang.Vì vậy, những Thiêu Sơn lang này liền đặt cửa hàng ngay phía dưới mí mắt của Khối Lũy thành, vừa không cần phải tốn tiền vào thành, lại có thể được hưởng thụ mức độ bảo hộ nào đó tại Thiên Tích sơn, còn có thể thuận tiện chiếm chút lợi ích từ Khối Lũy thành.Chi phí tại bên trong Khối Lũy thành quá cao, không ít người sẵn sàng ra khỏi thành tìm tới mua đồ tại những cửa hàng của Thiêu Sơn lang.Đối với việc này, Khối Lũy thành không có bộc lộ phản ứng bất mãn gì, những người bỏ ra một vạn lượng mua hoa đều được tự do ra vào thành, cũng không thể không cho người ta đi ra ngoài a.Lui một bước mà nói, mấy kẻ có tiền có thể chi trả cho chi tiêu trong thành là sẽ không quan tâm tới việc đắt hay không đắt, còn người muốn chạy ra ngoài tiêu tiền thì cho dù bị vây ở bên trong thành cũng không muốn chi tiêu, số người sẵn sàng chi tiêu trong thành rất ít.Bởi vậy, đối với hành vi chiếm lợi của Thiêu Sơn lang, Khối Lũy thành cũng chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt.Trước mắt có không ít người ra ra vào vào Khối Lũy thành.Mặt đất phía dưới núi trời đã tối đen, nhìn không thấy rõ được nhiều, cho nên, một nhóm bốn người xoay người đi vào thành.Theo bậc thang đi xuống một khu vực bệ đá lớn, rồi lại theo bậc thang đi lên trên, một người khoác áo choàng ngồi tại bên cạnh mép bậc thang phía trước, theo dõi bọn hắn.Mấy người âm thầm cảnh giác, không muốn gây sự, tránh ra xa một chút.Nào ngờ người khoác áo choàng đứng lên, trực tiếp đi thẳng tới trước mặt mấy người, ngăn cản bọn hắn lại giữa đường."

Bằng hữu, có ý gì?" Nam Trúc lập tức bước tới chất vấn.Nhưng người ta hoàn toàn không để ý đến gã, y nhìn chằm chằm Bách Lý Tâm, rõ ràng đang chú ý quan sát chiếc hộp dài mà Bách Lý Tâm đeo sau lưng.Bách Lý Tâm nhận ra được gì đó, tiến lên trước, gạt Nam Trúc sang một bên, đứng ở phía trước, hỏi: "Các hạ có việc gì sao?"Người đến hỏi: "Trên lưng người là cung tên sao?"Bách Lý Tâm trầm mặc một hồi, đáp: "Đúng vậy."

Người này lại hỏi: "Có thể bắn bao xa?"Bách Lý Tâm lập tức hiểu ý mà đưa ra một câu trả lời, "Trăm dặm."

Vẻ mặt dò xét nghiêm nghị của người này thả lỏng ra, chờ cho người đi đường đã vượt qua một khoảng xa, y mới quan sát mấy người cùng đi theo nàng, nói ra: "Hiện tại chỉ chuẩn bị được một cái thân phận và một gian cửa hàng.

Muốn bàn giao ngay bây giờ không?"Nghe được lời này, tâm tình Bách Lý Tâm cũng được thả lỏng, nàng quay đầu lại nhìn đám người Dữu Khánh, ánh mắt hỏi ý kiến.Đám người Dữu Khánh lập tức hiểu ý, hẳn chính là việc tìm người hỗ trợ mà Bách Lý Tâm nói lúc trước đã có kết quả, "Thân phận" vừa nói chính là thân phận của Thiêu Sơn lang, còn "Cửa hàng" chính là Thiên Nhai các mà Thiêu Sơn lang khiêng chạy khắp nơi.Sở dĩ nó có tên gọi là "Thiên Nhai các", ý là nó được khiêng đi khắp thiên nhai.Đang một mực quan sát xung quanh, người kia chợt nói: "Ta đề nghị các ngươi hiện tại không nên lập tức đến lấy, như vậy quá trực tiếp, quá lộ liễu.

Ta đề nghị các ngươi ở trong thành đi dạo một vòng rồi hãy đến tiếp nhận.

Cửa hàng tại phía bên trái bệ đá mà các ngươi giao tiền khi nãy, gian số bảy mươi ba.

Khi các ngươi đến đó, không biết con số có biến hóa hay không, vị trí các tiệm khác có khả năng sẽ có di động, con số có thể không đúng.

Các ngươi hãy nhớ kỹ tên cửa hàng là 'Đương Tự Tại' ."

"Bảy mươi ba" và "Đương Tự Tại", mấy người lập tứ ghi nhớ mấy điểm quan trọng này.Bách Lý Tâm suy nghĩ một chút, thấy đám người Dữu Khánh không có ý kiến gì, lập tức gật đầu nói: "Được, tối nay đến đó.”Người khoác áo choàng không nhiều lời nữa, xoay người nhanh chóng rời đi, thân hình biến mất tại trong đống loạn thạch.Nam Trúc tiến đến bên cạnh Bách Lý Tâm, nhỏ giọng hỏi, "Đó là người chắp nối của ngươi sao?"Bách Lý Tâm: "Hẳn là vậy."

Nam Trúc: "Tại sao có cảm giác phương thức liên hệ của các ngươi có chút sơ sài.

Không có thương lượng trước sao?"Bách Lý Tâm: "Không có.

Khi ta truyền thư chỉ nói yêu cầu, nói rằng chúng ta sẽ đến đây, về phần có thể thỏa mãn yêu cầu của chúng ta hay không, hẳn là sẽ có người liên hệ với ta, giải thích cho ta."

Sư huynh đệ mấy người quay mặt nhìn nhau.Mục Ngạo Thiết chợt toát ra một câu âm dương quái khí, "Người hỗ trợ ngươi trông cũng rất có năng lượng, vì sao không dứt khoát phái vài người đến bảo vệ chúng ta, hoặc dứt khoát giúp chúng ta làm cho xong việc."

Bách Lý Tâm quay đầu lại nhìn y, "Ta không có tiết lộ bí mật trọng yếu của các ngươi.

Nếu như ngươi thật sự cần ta vạch trần ra ngoài, vậy thì không có vấn đề.

Ta nói lại lần nữa, nếu như không yên tâm về ta, nếu như cảm thấy có ta ở đây là chuyện phiền phức, vậy thì có thể nói thẳng ra, ta lập tức rời đi, tuyệt đối không tiếp tục quấy rầy."

Nghe lời này, Mục Ngạo Thiết muốn nói gì đó rồi lại thôi, cũng không lời nào để nói nữa, hiện tại trực tiếp đánh đuổi dường như cũng không thích hợp.Nam Trúc vội cười bồi với hai bên, trước tiên quay sang nói với Bách Lý Tâm: "Lão Cửu là người như vậy, hoặc là không mở miệng, hễ mở miệng liền dễ khiến người nghẹn lời."

Sau đó gã quay đầu lại răn dạy Mục Ngạo Thiết, "Ngươi không biết nói chuyện, có thể ít nói đi một chút hay không? Đều là người mình, việc còn chưa có hoàn thành đã náo loạn nội chiến trước rồi, còn ra thể thống gì nữa chứ!"Dữu Khánh ngoài cười nhưng trong không cười, chỉ "Hừ hừ" hai tiếng, nhìn Nam Trúc với ánh mắt cực kỳ khinh bỉ.Nam Trúc tức thì cười gượng, nói: "Đi thôi, đi thôi, dừng dây dưa nữa.

Trước tiên vào thành xem một chút đi."

Vì vậy mấy người tiếp tục đi tới trước.

Dữu Khánh trầm mặc không lời đi tại sau cùng, ánh mắt vẫn thỉnh thoảng quan sát bóng lưng Bách Lý Tâm.

Đối với hành vi của nữ nhân này, hắn vẫn còn nghi vấn.

Nói thật, chính bản thân hắn cảm thấy Bách Lý Tâm không giống nhưng là nội gian, nhưng khả năng là nội gian lại rất lớn, có một số điểm rõ ràng có vấn đề.Nói chung, chính là thủ pháp thô sơ, kém xa độc thủ phía sau màn lúc trước thiết kế để Kiều Thư Nhi tiếp cận mình, đó mới gọi là kín đáo.

Còn với Bách Lý Tâm này thì là chuyện gì chứ? Làm nội gian gì mà để lộ sơ hở khắp nơi, như chuyện tìm người hỗ trợ trước mắt, chẳng khác gì nói thẳng là phía sau mình có người, đây chẳng phải là đang nhắc nhở bọn hắn đề phòng nàng ta sao?Làm nội gian làm đến tình trạng này, đến cùng là cái quỷ gì vậy chứ? Hắn thật sự đã bị làm cho hồ đồ.Có cài đóa hoa "Nhất Nhật Phương" tại một vị trí rất dễ nhìn rõ trên người, quá trình vào thành diễn ra suôn sẻ.Tại phần cuối cầu thang, có ba khối đá hình dạng khác biệt được ghép lại với nhau, khoảng hở giữa chúng tạo ra một cái lỗ hổng như hình tam giác, đây cũng là ba lối vào thành.Khi mấy người vừa mới đi đến trước cửa vào, đột nhiên có một cơn gió to mang theo cảm giác khô nóng thổi qua, từ bên trong thổi ra, tràn ra qua rất nhiều khe hở khắp Khối Lũy thành.

Toàn bộ Khối Lũy thành bị gió thổi qua, phát ra những âm vang ô ô kỳ quái.Những chiếc đèn lồng treo lác đác bên trong hang động đung đưa theo gió.

Bình Luận (0)
Comment